Lộng Triều

Quyển 8 - Chương 61

Tháng 12, Ninh Lăng bắt đầu lạnh dần, cục diện Tây Giang cũng dần dần bình tĩnh lại sau cơn bão.

Đầu tiên Quận ủy nghiên cứu vấn đề bộ máy Công an quận, Vân Bạc làm Trưởng phòng, Lê Túc điều đến làm Chính ủy. Chánh văn phòng Đảng ủy Chính pháp và Trưởng phòng Pháp chế đều được đề bạt làm Phó Trưởng phòng Công an quận. Cả bộ máy Công an quận gần như thay đổi hoàn toàn. Ngoài một Phó Trưởng phòng và phó chính ủy giữ lại, Trưởng phòng và hai Phó Trưởng phòng đều vào tù, còn không ít người bị kỷ luật Đảng.

Cục Công an Thị xã không có quyền lên tiếng đối với việc điều chỉnh bộ máy ở Công an quận Tây Giang. Trên thực tế do Mã Chiêm Bưu là người Cục Công an Thị xã phái xuống nên lần này Triệu Quốc Đống mượn cơ hội từ chối người đề cử của Đảng ủy Cục Công an Thị xã. Hơn nữa hắn được Thường vụ thị ủy, Bí thư đảng ủy Chính pháp Thị xã Lam Quang đồng ý nên bộ máy Công an quận phải sinh ra trong hệ thống Chính pháp của Tây Giang.

Ở vấn đề lựa chọn người cho bộ máy Công an quận, cán bộ Tây Giang một lần nữa nhận ra sự cứng rắn của Triệu Quốc Đống. Từ trước đến giờ Tây Giang, thậm chí các Công an huyện khác của Ninh Lăng đều xây dựng bộ máy chủ yếu dựa trên người của Đảng ủy Cục Công an Thị xã xác định, quận, huyện chỉ tiếp nhận. Nhưng lần này Triệu Quốc Đống đã phá vỡ quy định.

….

Khi Vương Lệ Mai đến văn phòng của Triệu Quốc Đống thì cửa đang khép hờ, bên trong có tiếng truyền ra. Cô do dự một chút rồi cuối cùng đi sang phòng thư ký ở bên cạnh.

- Thư ký Lệnh Hồ, Bí thư Triệu có ở nhà không?

Lệnh Hồ Triều đang xem văn bản vội vàng đứng lên nói:

- Trưởng phòng Vương, Chủ tịch Tằng, Trưởng ban Tiếu và Chánh văn phòng Quế đang ở trong văn phòng của Bí thư Triệu, bọn họ đang có chuyện cần bàn.

- Ồ? Vậy bọn họ còn cần bao lâu nữa mới xong?

Vương Lệ Mai có chút thất vọng. Thoáng cái đã trôi qua hai tháng, Triệu Quốc Đống vẫn không đến Phòng thông tin nên khiến cô không khống chế được tình hình. Hai tên Phó Trưởng phòng có lẽ thấy cơ hội nên bắt đầu tính toán xem bao giờ cô bị điều chỉnh. Một tên trong đó nghe nói đã tạo quan hệ với Trưởng ban tổ chức cán bộ Tiếu Triêu Quý, một tên nghe nói có quan hệ đồng hương bên Hoài Khánh với Chánh văn phòng Quận ủy – Quế Toàn Hữu, không ngừng chạy sang Quận ủy. Bây giờ Vương Lệ Mai khó có thể chỉ huy cả phòng nên rất lo lắng.

Nghe nói Trưởng ban Bành cũng có ý muốn thay cô, tin này càng làm Vương Lệ Mai thêm mệt mỏi.

Chẳng lẽ hôm nay bọn họ nghiên cứu vấn đề nhân sự?

Nói thật chức Trưởng phòng mặc dù quan trọng nhưng cô để ý đến cách mình phải xuống hơn. Nếu nói xám xịt rời đi tức là chứng minh việc cô dựa vào cơ thể mà lên chức, có lẽ cả đời cô mang tiếng đó.

Lệnh Hồ Triều thấy vị Trưởng phòng này có vẻ không tốt. Vị Trưởng phòng này trước ít sang Quận ủy, sau khi Bí thư Triệu đến thì hay tới hơn. Đáng tiếc thời gian trước Bí thư Triệu không thích gặp cô ta, vốn xác định đến phòng Thông tin điều tra thì cũng bị gạt đi, trong thời gian này vị Trưởng phòng Vương này đã đến nhiều hơn, một tuần này đã đến hai lần.

- Trưởng phòng Vương, Trưởng ban Tiếu và Chánh văn phòng Quế mới vào chưa lâu nên tôi cũng không chắc. Hay là như vậy, nếu bọn họ lập tức ra và Bí thư Triệu không có lịch thì tôi sẽ hỏi giúp, nếu Bí thư Triệu đồng ý thì tôi lập tức gọi cho chị.

Lệnh Hồ Triều thực ra không đành lòng để vị Trưởng phòng xinh đẹp phải chạy tới chạy lui khi trời lạnh như thế này.

- Được, thư ký Lệnh Hồ, cảm ơn anh. Hôm nào Bí thư Triệu đến phòng tôi kiểm tra công việc thì tôi nhất định mời thư ký một chén.

Mắt Vương Lệ Mai sáng lên mà nói.

Lúc này đám người Triệu Quốc Đống đang nghiên cứu vấn đề nhân sự. Lôi Bằng lúc này đang ở bệnh viện, nghe nói ngồi cũng không yên. Triệu Quốc Đống cùng Tằng Lệnh Thuần còn tới bệnh viện thăm Lôi Bằng.

Lôi Bằng không thể đi làm thì Triệu Quốc Đống càng vui. Vì thế hắn gọi Tằng Lệnh Thuần và Tiếu Triêu Quý lên để xác định vấn đề nhân sự. Tiếu Triêu Quý không rõ thái độ của Triệu Quốc Đống. Theo lý Vương Lệ Mai nhất định sẽ bị điều chỉnh. Bành Nguyên Hậu theo sát Triệu Quốc Đống, y từng mơ hồ nhắc với mình hy vọng do một vị Phó trưởng ban Tuyên giáo đến làm Trưởng phòng Thông tin thay Vương Lệ Mai.

Tiếu Triêu Quý cũng biết Phó Trưởng phòng Thông tin Quách Lỗi là đồng hương với Quế Toàn Hữu. Trong thời gian này Quách Lỗi không ngừng chạy tới chỗ Quế Toàn Hữu. Quế Toàn Hữu mặc dù không nói gì với y nhưng điều này cũng làm Tiếu Triêu Quý phải suy nghĩ.

Trong này nhất định có vấn đề gì đó. Tiếu Triêu Quý mặc dù không nhìn thấu nhưng Quế Toàn Hữu đã không nói chuyện của Quách Lỗi ra, như vậy y không thể tùy tiện giới thiệu người.

- Nếu đã xác định người cho bộ máy cục Giao thông thì tôi nghĩ nên sớm quyết định. Lão Tiếu, anh nói chuyện với lão Lôi, anh ta sức khỏe yếu không tham gia hội nghị được nhưng về trình tự chúng ta vẫn cần thông báo.

Triệu Quốc Đống cười nói:

- Bên Ủy ban Xây dựng thì như lão Tằng nói, sợ rằng phải do người trong ngành đảm nhiệm, nếu không sẽ làm cả Tây Giang chúng ta mất mặt.

- Tây Giang là bộ mặt của Thị xã, xây dựng thành thị còn liên quan tới hình tượng cả Ninh Lăng. Tôi vẫn suy nghĩ thì thấy hoàn cảnh ở Tây Giang quá xấu hổ, cải thiện hoàn cảnh đầu tư có một vấn đề rất quan trọng là bộ mặt thành thị. Như vậy bộ máy Ủy ban Xây dựng càng quan trọng hơn.

Tằng Lệnh Thuần và Tiếu Triêu Quý đều biết Triệu Quốc Đống rất không hài lòng với đám người ở Ủy ban Xây dựng. Xây dựng thành thị ở Tây Giang trì trệ có nguyên nhân chính là do thiếu quy hoạch. Hệ thống Ủy ban Xây dựng chưa xảy ra chuyện thì Triệu Quốc Đống đã nói rõ không hài lòng, nhất là trong công tác quy hoạch.

Lời này Tiếu Triêu Quý nghe thấy thì Tiếu Triêu Quý biết đám người Ủy ban Xây dựng khó chạy khỏi số mạng.

Quả nhiên không nằm ngoài suy đoán, lần này Ủy ban Xây dựng đã bị nhổ tận gốc.

- Bí thư Triệu, người phù hợp với ý kiến của ngài và Chủ tịch Tằng thì chỉ có hai người. Một là Mưu Bình – Phó chủ nhiệm đang chủ trì công việc của Ủy ban Xây dựng. Một là Tần Vi Dân – Trạm trưởng trạm giám sát chất lượng công trình.

- Lão Tằng, ý anh thế nào?

Triệu Quốc Đống nhíu mày nói.

Tằng Lệnh Thuần thấy Triệu Quốc Đống có vẻ không hài lòng với hai người này nên suy nghĩ một chút mà nói:

- Mưu Bình không phải Đảng viên, nếu để anh ta làm Chủ nhiệm thì còn cần bố trí Bí thư Đảng ủy, không phù hợp yêu cầu tinh giản lãnh đạo, hơn nữa không tiện cho triển khai công việc. Tần Vi Dân mặc dù là cán bộ cấp Phó Trưởng phòng nhưng nghiệp vụ bên giám sát chất lượng công trình quá nhỏ so với bên Ủy ban Xây dựng, tôi lo anh ta không phụ trách nổi. Bí thư Triệu, ngài thấy sao?

- Anh nói có lý, không Đảng mà có nghiệp vụ thì có thể đảm đương, nhưng Ủy ban Xây dựng vừa xảy ra chuyện nên tôi cho rằng cần một lãnh đạo mạnh mẽ về chính trị. Về phần Tần Vi Dân, anh ta chưa làm người phụ trách chính của một phòng ban quan trọng, tôi nghĩ khó có thể. Ý của tôi là bây giờ tạm thời do Mưu Bình chủ trì công việc, Tần Vi Dân có thể đề bạt làm Phó chủ nhiệm, rèn luyện một chút. Về phần Chủ nhiệm thì lão Tiếu cân nhắc thêm xem sao.

- Bí thư Triệu, Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng thì tôi nghĩ có thể cân nhắc một chút. Ngoài ra còn Trưởng phòng tài chính và Trưởng phòng Thông tin …

Nói tới hai chức vụ này, Tiếu Triêu Quý cố ý dừng một chút. Trưởng phòng tài chính La Minh không biết thông qua quan hệ gì mà dựa vào Tằng Lệnh Thuần. Tằng Lệnh Thuần đã nói chuyện với Tiếu Triêu Quý là châm chước cho La Minh. Tiếu Triêu Quý cũng đã đáp ứng nhưng vẫn không biết nên làm như thế nào. Về phần Trưởng phòng thông tin thì cũng vì thái độ của Quế Toàn Hữu khiến Tiếu Triêu Quý không dám tùy tiện phát biểu ý kiến.