Lộng Triều

Quyển 7 - Chương 92

Phù Quyên và Liêu Bồi Hoa ra khỏi văn phòng Kỳ Dư Hồng mà có chút tức giận.

Không ai ngờ việc tốt như vậy lại thành thế. Mạch Gia Huy không cho ý kiến. Kỳ Dư Hồng hỏi có thể đổi sang tổ chức trên Thị xã không? Tổ chức ở Tây Giang, điều này làm Phù Quyên và Liêu Bồi Hoa có chút khó hiểu.

Cuối cùng Phù Quyên tỏ vẻ Sở Du lịch tỉnh hy vọng tổ chức ở khu du lịch phát triển, qua đó dễ trao đổi ở ngay hiện trường. Tây Giang mặc dù có vài thắng cảnh du lịch nhưng ở đó không bằng như bên Hoa Lâm.

Như Liêu Bồi Hoa nghĩ thì hai năm qua Tây Giang không chú trọng ngành du lịch, thậm chí không có quy hoạch phát triển ngành này. Tổ chức ở Tây Giang chính là làm mất mặt Ninh Lăng.

Kỳ Dư Hồng cuối cùng không trả lời rõ ràng mà nói sẽ nghiên cứu một chút.

- Thị trưởng, Bí thư Kỳ có ý gì vậy? Chuyện này các nơi tranh còn không được, không phải hai năm qua khu du lịch Kỳ Lân Quan núi Hốt Luân Hoa Lâm làm quá tốt, đồng thời quảng cáo cũng nhiều thì tỉnh sao có thể chú ý. Chúng tôi và huyện khó khăn lắm mới thảo luận khiến Hoa Lâm chịu hết chi phí, Thị xã chỉ ngồi mà hưởng thành quả, chỗ tốt như vậy đi đâu mà tìm. Hơn nữa Bí thư Triệu, Chủ tịch Đường và chủ tịch Tân đều rất nhiệt tình, có thể nói mọi người đều vui mừng. Bí thư Kỳ còn do dự gì?

Phù Quyên cũng có chút không rõ, đây là chuyện tốt mà Thị trưởng Mạch Gia Huy không nóng không lạnh, mặc dù tỏ vẻ ủng hộ nhưng lại đề nghị y tốt nhất sang báo cáo với Bí thư Kỳ. Bí thư Kỳ càng khó hiểu, không ngờ hỏi có thể điều chỉnh hay không, còn muốn tổ chức ở Tây Giang. Đây không phải bôi đen công tác du lịch của Ninh Lăng sao?

- Có phải là Bí thư Kỳ lo chi phí quá lớn không?

Phù Quyên khó hiểu hỏi:

- Hay là lo tổ chức ở Hoa Lâm thì điều kiện nơi đây không đủ, ảnh hưởng hình ảnh Ninh Lăng?

- Ôi, Thị trưởng Phù, chúng ta báo cáo rõ ràng còn gì? Kinh phí do Hoa Lâm phụ trách. Bí thư Triệu mặc dù còn trẻ nhưng lại không phải kẻ lo đầu lo đuôi. Tôi nói chuyện với anh ta về vấn đề kinh phí, nhất là mời chuyên gia tham gia thì có thể tốn không nhỏ, Bí thư Triệu không hỏi nhiều, chỉ nói theo nhu cầu, dựa theo yêu cầu cấp trên mà làm. Hoa Lâm dù đập nồi cũng phải lấy danh tiếng cơ mà.

Liêu Bồi Hoa lạnh nhạt nói:

- Về phần hình tượng thì tôi dám nói khu du lịch Hoa Lâm đứng hàng đầu của tỉnh, vậy còn có thể ảnh hưởng hình tượng Ninh Lăng sao? Tổ chức ở Tây Giang mới là mất hình tượng.

Phù Quyên cũng thấy Kỳ Dư Hồng không phải không hy vọng tổ chức hội nghị này tại Ninh Lăng, mà là không muốn tổ chức ở Hoa Lâm. Nhưng Trương Thiệu Văn và Kỳ Dư Hồng mâu thuẫn thì ai cũng biết, hơn nữa Kỳ Dư Hồng còn thuận miệng hỏi có thể tổ chức ở Tào Tập không? Chỉ tiếng Tào Tập không có khu du lịch nào cả.

Như vậy chỉ có một điều Kỳ Dư Hồng không muốn tổ chức ở Hoa Lâm, chỉ là các quận, huyện khác không đâu thích hợp cả. Nếu như quyết định huyện khác thì Sở Du lịch sẽ không chấp nhận.

Phù Quyên mơ hồ cân nhắc ra một chút. Xem ra Triệu Quốc Đống này đã làm Kỳ Dư Hồng khó chịu, nếu không theo lý việc này là cơ hội tăng hình tượng của Ninh Lăng, Kỳ Dư Hồng bình thường sẽ không phản đối.

Nhưng theo Phù Quyên biết thì quan hệ giữa Triệu Quốc Đống và Kỳ Dư Hồng tốt mà. Nếu không Triệu Quốc Đống sao có thể trong ba năm từ cán bộ kiêm nhiệm trèo lên làm Bí thư huyện ủy. Mà bây giờ Triệu Quốc Đống mới làm Bí thư huyện ủy hơn tháng, dù là bên trên có chỗ dựa cũng không thể bay như tên lửa chứ?

Chẳng lẽ nói trong một tháng vừa rồi hai người đó đánh nhau?

Chẳng qua Kỳ Dư Hồng cũng không nói không thể mà bảo sẽ suy nghĩ một chút, mặc dù không biết còn cần nghiên cứu gì nhưng vẫn còn hy vọng.

Khi Liêu Bồi Hoa nói chuyện này với Triệu Quốc Đống, Triệu Quốc Đống hiểu Kỳ Dư Hồng đã nhận ra động tác của mình. Chẳng qua đây là vì công việc, Kỳ Dư Hồng dù biết cũng không thể làm gì hắn.

Triệu Quốc Đống không tin Kỳ Dư Hồng có thể từ chối hội nghị quan trọng có thể tăng thêm mặt mũi cho đối phương. Nếu Kỳ Dư Hồng làm như vậy thì Triệu Quốc Đống không thèm coi Kỳ Dư Hồng vào đâu.

Được Liêu Bồi Hoa thông báo, Triệu Quốc Đống liền suy nghĩ xem làm như thế nào phá vỡ vấn đề này.

Kỳ Dư Hồng đây là nghĩ Hoa Lâm muốn lợi dụng hội nghị mà tạo thế, nhất là khi việc tăng thêm Thường vụ thị ủy sắp diễn ra, rất khói nói có thể vì việc này mà có biến hay không? Chỉ tiếng Tào Tập không có khu du lịch nào, nếu không Kỳ Dư Hồng sẽ toàn lực dồn vào đó.

…..

Nhật báo An Nguyên đặt trước mặt làm Kỳ Dư Hồng rất buồn bực. Thứ nhất không tính tin tức không quá bắt mắt về Ngành du lịch Hoa Lâm nghênh đón thời kỳ phát triển, 1/5 đã phá vỡ lịch sử. Tin tức này vừa đập vào mắt đã khiến Kỳ Dư Hồng biết mình không có lựa chọn nào. Quả nhiên y chưa có quyết định thì Phó chủ tịch tỉnh Điền Đào đã gọi tới.

Mặc dù Điền Đào nói khá khách khí nhưng Kỳ Dư Hồng có thể cảm nhận ra đối phương có chút buồn bực vì việc Ninh Lăng chậm trễ trong hội nghị du lịch của tỉnh. Theo Phó chủ tịch tỉnh Điền Đào cảm thấy thì cơ hội này bất cứ thành phố, Thị xã nào cũng tranh đoạt với nhau, thậm chí dù bỏ ra vài trăm ngàn cũng có tác dụng tuyên truyền cho Thị xã đó lớn hơn vốn bỏ ra, có sức ảnh hưởng thúc đẩy ngành du lịch của nơi đó. Sao Ninh Lăng còn chậm trễ không quyết định.

Điền Đào đã hỏi Sở Du lịch và Phù Quyên của Ninh Lăng. Phù Quyên cũng nói không rõ, nói Thị xã đang nghiên cứu. Điều này làm Điền Đào rất khó chịu. Nếu như không phải lo một số nguyên nhân khác thì hội nghị này nên bố trí ở An Đô, không tới lượt Ninh Lăng. Điền Đào thậm chí còn muốn đập điện thoại. May là giám đốc Tạ Sở Du lịch ở bên khuyên nên y gọi cho Kỳ Dư Hồng, nếu Ninh Lăng không muốn thì đổi sang nơi khác.

Kỳ Dư Hồng suy nghĩ một chút rồi lập tức đáp ứng. Y không thể vì một vài nhân tố không ổn định mà bỏ cơ hội tốt làm mình thêm điểm trong mắt Lãnh đạo tỉnh ủy. Dù sao chỉ cần tổ chức ở Ninh Lăng là y có công lao.

Sau khi nhận được thông báo chính thức của Trưởng ban thư ký Ủy ban Thị xã rằng Sở Du lịch sẽ tổ chức hội nghị toàn tỉnh ở Hoa Lâm, Triệu Quốc Đống cuối cùng đã có thể thở phào nhẹ nhõm.

Hai hôm nay trên Thị ủy, Ủy ban Thị xã vẫn kéo dài việc này, rõ ràng muốn cho tỉnh thấy Ninh Lăng không mặn mà hội nghị này, để tỉnh đổi nơi khác, như vậy Ninh Lăng cũng có thể xuôi dòng đẩy thuyền. Chẳng qua biện pháp mềm này của Kỳ Dư Hồng không có hiệu quả, áp lực trên tỉnh khiến Kỳ Dư Hồng phải cúi đầu.

Trước đó Triệu Quốc Đống đã đoán được việc Kỳ Dư Hồng sẽ kéo dài nên có biện pháp xử lý. Hắn rất chú ý trong việc giao tiếp với giám đốc Tạ - Sở Du lịch, may là giám đốc Tạ cũng đánh giá cao Cù Vận Bạch, có Cù Vận Bạch đứng giữa, Triệu Quốc Đống còn tự mình ra mặt nên chuyện mới xác định do Hoa Lâm làm, cũng mới do Phó chủ tịch tỉnh Điền Đào gọi điện.