Lộng Triều

Quyển 20 - Chương 77

Chẳng qua Triệu Quốc Đống nói đến việc mua vàng lại vượt quá quyền hạn của Lôi Hướng Đông. Mặc dù Lôi Hướng Đông cũng tán thành quan điểm của Triệu Quốc Đống, Usd giảm giá càng lúc càng nhanh sẽ khiến Trung Quốc có dự trữ Usd nhiều nhất thế giới bị ảnh hưởng nặng nề.

Việc mua vàng là do Ngân hàng trung ương quyết định, thậm chí là do Quốc vụ viện, Trung ương Đảng quyết định. Nhưng Lôi Hướng Đông cũng đồng ý với quan điểm của Triệu Quốc Đống, thị trường tài chính nước Mỹ và tình hình nợ công của các nước Châu Âu khó khăn hơn, có lẽ tâm trạng tránh hiểm sẽ kéo dài trong thời gian khá lâu, mà đồng Usd giảm giá trị đã là kết cuộc đã định, đồng Euro giảm giá trị thì vàng chính là công cụ né hiểm tốt nhất.

Thị trường tài chính Âu Mĩ nhất là thị trường tài chính Mỹ khiến người Trung Quốc chú ý, nhất là nhân vật chính trị cao cấp càng có quan hệ hơn Dù là Triệu Quốc Đống hay là Lôi Hướng Đông, hoặc là Phó Tuyền, Đổng Minh Đường cùng Trương Hoành Vĩ ở vấn đề này cũng có cái nhìn của mình nhưng một vài quan điểm cũng đại khái giống nhau đó chính là Trung Quốc cần cân nhắc điều chỉnh chính sách sản nghiệp và tiền tệ để ứng phó tình hình quốc tế, làm như thế nào đảm bảo tăng trưởng tiêu dùng nội địa, áp chế tăng trưởng nóng.

Trong bữa ăn mọi người cũng thảo luận vấn đề này, kéo dài đến khi kết thúc bữa tiệc mà mọi người vẫn chưa thấy hết ý, cảm thấy cuộc trao đổi này rất có ý nghĩa.

Đổng Minh Đường bây giờ làm phó bộ trưởng Bộ năng lượng, phụ trách quản lý chiến lược phát triển của các công ty năng lượng trực thuộc trung ương.

Đổng Minh Đường vẫn công tác ở các công ty năng lượng, từ lãnh đạo cơ sở từng bước thành một trong những người có quyền quyết định chính sách năng lượng quốc gia, Đổng Minh Đường có cảm nhận khá lớn với ngành này.

Y tận mắt thấy Triệu Quốc Đống từng bước từ một cán bộ cấp huyện trở thành chủ tịch tỉnh, hơn nữa còn có xu thế phát triển rất cao.

Mỗi người thành công đều có chỗ tất nhiên, Đổng Minh Đường vẫn tin vào nguyên tắc này. Triệu Quốc Đống thành công do cố gắng, khứu giác chính trị cùng khả năng phân tích phán đoán, gần như mỗi lần phân tích phán đoán Triệu Quốc Đống đều tìm tới được mấu chốt của vấn đề, sau đó đưa ra quyết định chính xác, cuối cùng đạt thành công.

Trong bữa ăn Đổng Minh Đường lại một lần nữa cảm nhận được khứu giác nhạy bén và năng lực phán đoán siêu cường của Triệu Quốc Đống. Mấy phân tích phán đoán này tuy là quan điểm cá nhân nhưng Đổng Minh Đường cảm thấy nó có nhiều lợi ích cho công việc mình phụ trách quản lý. Y đương nhiên sẽ không thổi phồng ai, nhưng ít nhất đây có thể coi là phương hướng trọng điểm để nghiên cứu.

Y rất muốn tìm cơ hội trao đổi với Triệu Quốc Đống nhiều hơn, nhưng nhìn Lưu Nhược Đồng bụng bự bên cạnh Triệu Quốc Đống, y chỉ có thể hẹn thời gian khác với Triệu Quốc Đống. Cũng may Triệu Quốc Đống còn ở lại Bắc Kinh hai hôm nữa.

….

Lôi Hướng Đông và Triệu Quốc Đống đi cùng nhau, là Đức Sơn và Trường Xuyên đến đón hai người.

Hai chiếc xe còn có một xe của qq. Xe của Trường Xuyên và qq đều là xe Audi A8 hoặc là Mercedes-Benz S 6 0 0, hai người không quá chú ý đi xe gì, bọn họ chỉ chú ý xe an toàn mà thôi.

Không giống Đức Sơn từ du thuyền đến trực thăng, không có loại nào không có. Mặc dù Triệu Quốc Đống không quá tán thành “nhân sinh quan” của Đức Sơn nhưng hắn phải thừa nhận đó là tự do củ mỗi người, anh không thể yêu cầu người khác cũng có sở thích như mình.

Một biệt thự rất nhẹ nhàng, khoan khoái, liễu rủ, cây cầu nhỏ, tất cả trông tự nhiên mà xa hoa. Dù là Triệu Quốc Đống, Lôi Hướng Đông có kiến thức rộng rãi cũng phải giật mình vì ở Bắc Kinh lại có nơi như thế này.

- Chênh lệch giàu nghèo càng lúc càng lớn, đây chính là minh chứng.

Lôi Hướng Đông nhếch miệng lộ ra một tia ưu phiền.

- Chỉ riêng căn biệt thự với diện tích rộng như vậy thì ít nhất đủ cung cấp tiền sinh hoạt cho hơn mười ngàn dân ở khu vực miền núi khó khăn. Lại nhìn xem khu này có bao căn biệt thự, tôi ngồi đây cũng thấy nóng mông.

Vẻ mặt Triệu Quốc Đống cũng phức tạp như vậy, nhìn xung quanh suy nghĩ miên man. Hắn thở dài một tiếng.

- Hệ số Gini không ngừng tăng lên đã thành nỗi lo của Trung Quốc đương đại, làm như thế nào để giải quyết vấn đề khoảng cách giàu nghèo đang không ngừng mở rộng, thực hiện công bằng công chính là khó khăn cực lớn đối với Đảng ủy, chính quyền các cấp. Làm một bộ phận giàu trước đã không thích hợp tình hình thực tế, chính quyền cần phải hành động tạo thăng bằng, thực hiện phân phối hợp lý nếu không mâu thuẫn xã hội sẽ càng lúc càng rõ ràng, chúng ta sẽ phải trả giá cực lớn.

Lôi Hướng Đông khẽ gật đầu.

- Quốc Đống, một ít chủ trương, chính sách mà cậu đưa ra ở An Nguyên mặc dù có chút tranh luận nhưng tôi cảm thấy từ phương hướng chung mà nói là hợp trào lưu. Đảng cộng sản không phản đối một nhóm người giàu lên, chỉ cần bọn họ hợp lý hợp pháp hoặc là dù không hợp lý nhưng hợp pháp cũng được. Nhưng Đảng chấp chính không thể chỉ nhìn vào nhóm người này, bọn họ dù sao cũng là số ít. Đảng chấp chính cần cân nhắc cho càng nhiều người hơn, đến quần thể lớn hơn nữa. Không hy vọng xa vời có thể khiến tất cả đều giàu có lên nhưng phải để cho hầu hết người dân no ấm, đây là chức trách của Đảng, của chính quyền.

Triệu Quốc Đống hơi động tâm, hắn biết một vài chính sách của mình đắc tội vài quần thể lợi ích, ví dụ như đẩy mạnh chứng thực xây dựng nhà xã hội, nó như dội gáo nước lạnh vào thị trường bất động sản đang rất nóng, là khơi dậy địch ý mãnh liệt của các công ty kinh doanh bất động sản, đồng thời cũng khiến cho chính quyền các nơi phản cảm không ít. Tài chính từ bất động sản ở một số thành phố, thị xã đã là bộ phận không thể thiếu, nó là thành tích của lãnh đạo Đảng ủy, chính quyền.

Triệu Quốc Đống rất cứng rắn phổ biến chính sách chứng thực xây dựng nhà xã hội mà trung ương đưa ra. Mà thực tế chính sách này các tỉnh không ai quan tâm, không để trong lòng. Về phần cấp thị xã, huyện thì càng coi như giấy lộn. Có nơi coi đó là mánh lới thu hút dư luận nên xây dựng vài trăm căn nhà xã hội, còn đâu là lựa chọn không nhìn, hoàn toàn quên đây là chức trách và nghĩa vụ của Đảng ủy, chính quyền đối với dân chúng.

Đúng vì Triệu Quốc Đống đưa ra chỉ thị cứng rắn xây dựng nhà xã hội, hơn nữa yêu cầu chính quyền các nơi đưa ra quy hoạch rõ ràng, ký giấy cam kết với ủy ban tỉnh, viết rõ nếu không thực hiện được quy hoạch thì sẽ hỏi trách nhiệm của thủ trưởng hành chính, căn cứ tình hình mà cảnh cáo đến cách chức, thái độ cứng rắn này làm nhiều thành phố, thị xã bất mãn, không ít còn trực tiếp phản ứng lên Lăng Chính Dược. Lăng Chính Dược vẫn không tỏ thái độ ở vấn đề này, ngược lại Bạch Nhất Minh lại tỏ vẻ chính quyền các cấp cần căn cứ tình hình thực tế của địa phương mà tiến hành, không nên áp đặt. Chẳng qua cần làm là tập trung vào công tác thu hút đầu tư, đây không khác gì phản đối quan điểm của Triệu Quốc Đống.

Ở vấn đề này An Nguyên đang hình thành cục diện khá vi diệu mà phức tạp. Triệu Quốc Đống và Bạch Nhất Minh có quan điểm không nhất trí, Lăng Chính Dược có thái độ mập mờ khiến việc đẩy mạnh xây dựng nhà xã hội của ủy ban tỉnh bị bắn ngược rất lớn, không ít nơi lấy lý do tài chính khó khăn, tăng trưởng kinh tế giảm mà yêu cầu cần điều chỉnh quy hoạch xây dựng nhà xã hội.

Ý kiến này được nhiều thành phố, thị xã hùa theo. Mà trong tỉnh ủy, ủy ban tỉnh đám người Bạch Nhất Minh, Long Ứng Hoa, Viên Chí Kiên, Tào Ninh, Điền Hùng cũng có quan điểm này, cho rằng An Nguyên không cần phải cố ra vẻ. Khi các thành phố, tỉnh khác chưa coi xây dựng nhà xã hội là chỉ tiêu cứng mà An Nguyên đi trước là hơi vượt quá, hơn nữa sẽ ảnh hưởng đến thị trường bất động sản đang phát triển tốt của An Nguyên, ảnh hưởng đến các ngành liên quan.

Không ngờ tình huống này ở An Nguyên mà Lôi Hướng Đông cũng biết. Lăng Chính Dược chưa tỏ thái độ không có nghĩa hắn sẽ ủng hộ bên nào. Triệu Quốc Đống biết rõ thực tế Lăng Chính Dược có khuynh hướng về quan điểm của đám người Bạch Nhất Minh, cho rằng An Nguyên không cần đi trước ở vấn đề này. Thị trường bất động sản đang nóng là nguồn cung tài chính cho nhiều thành phố, thị xã, có vài nơi khoản này thậm chí chiếm tỉ lệ 6, 70%. Điều này cũng làm Triệu Quốc Đống rơi vào tình huống xấu hổ.