Lộng Triều

Quyển 19 - Chương 28

Ninh Lăng đã mở tám đường bay tới Bắc Kinh, Thượng Hải, Dương Thành, Thâm Quyến, Hàng Châu, Ninh Dương. Do lượng hành khách vượt quá dự tính lúc đầu nên Ninh Lăng dự định tới cuối năm sẽ tăng thêm bốn chuyến tới Nam Kinh, Tam Á, Côn Châu cùng Nam Ninh

Đám người Triệu Quốc Đống từ Thâm Quyến bay thẳng tới Ninh Lăng. Máy bay hạ cánh xuống sân bay Đông Trại rồi trực tiếp thông qua cửa dành cho khách Vip ra ngoài. Phụ trách tiếp đón chính là bí thư tỉnh ủy An Nguyên – Lăng Chính Dược cùng phó bí thư tỉnh ủy Miêu Chấn Trung.

Khương Hoa cùng Lăng Chính Dược khá quen thuộc, dù sao một người là Phó trưởng ban thường trực – Ban Tổ chức cán bộ trung ương, một người là phó bộ trưởng ủy ban trung ương (CPC), đều là hệ thống thuộc đảng, bình thường hay tiếp đón các đoàn đại biểu đảng tới thì ủy ban trung ương phụ trách liên lạc và phối hợp, còn Ban Tổ chức cán bộ cũng thường xuyên tham gia tiếp kiến. Bây giờ Lăng Chính Dược đã lên làm bí thư tỉnh ủy, còn Khương Hoa lên làm bộ trưởng ủy ban trung ương (CPC)

- Lão Khương, sao đột nhiên nghĩ tới đến thăm An Nguyên chúng tôi vậy? Chẳng lẽ nói Thượng Hải, Thâm Quyến còn không thể làm khách Myanmar cảm nhận được sự phồn vinh của nước ta sao? Hay là phải ở nơi xa xôi như An Nguyên chúng tôi thì Myanmar mới cảm nhận được tình hình thực tế của Trung Quốc?

Lăng Chính Dược mặc dù bình thường rất nghiêm túc nhưng gặp người quen cũ thì cũng có thái độ khác.

Y có chút khó hiểu tại sao bên Myanmar lại chọn tới thăm An Nguyên, lại còn điểm danh Ninh Lăng. Mai hội nghị Bộ Chính trị sẽ diễn ra, lần này khách Myanmar lại đến khách sạn Ninh Lăng, nếu y không phải nhận được tin trước đó Triệu Quốc Đống đã vào danh sách lên làm cấp bộ trưởng thì y nghi ngờ có người muốn tạo thế cho Triệu Quốc Đống.

Nhưng mặc dù như vậy y cũng có chút không hài lòng. Đây không phải y hẹp hòi, không muốn người khác nói Triệu Quốc Đống tốt, chỉ là điểm danh khảo sát Ninh Lăng, không nói tới nơi nào khác ở An Nguyên, như vậy y làm bí thư tỉnh ủy có chút khó chịu. Khương Hoa trầm ngâm một chút nói:

- Ở đây cũng có chút nguyên nhân. Một là do phía Myanmar mặc dù rất hâm mộ sự phát triển của Thượng Hải cùng Thâm Quyến, nhưng bọn họ cho rằng muốn để học hỏi Thượng Hải cùng Thâm Quyến là không thực tế.Vì thế bọn họ hy vọng tìm kiếm được điển hình đi lên từ hai bàn tay trắng ở Trung Quốc.

- Cho nên chọn Ninh Lăng chúng tôi? Trung ương đúng là để mắt tới An Nguyên quá.

Lăng Chính Dược rất tự nhiên nói.

- Không phải do trung ương đề cử mà là do bên Myanmar chủ động muốn tới Ninh Lăng. Trong này cũng có nguyên do.

Khương Hoa giải thích.

Nghe Khương Hoa nói xong, Lăng Chính Dược mới hiểu thì ra là vậy.

Y làm công tác tổ chức nhiều năm nên biết ảo diệu sau lưng các vấn đề. phương án nhân sự lần này được thông qua trước khi hội nghị diễn ra, thậm chí còn thông qua điện thoại trao đổi với các ủy viên Bộ Chính trị trước, điều này không quá phù hợp trình tự bình thường. Mặc dù chưa xác định vị trí cụ thể nhưng nhóm cán bộ trẻ này lên chức coi như được xác định.

Là chủ tịch tỉnh hay bộ trưởng thì giờ vẫn chưa có kết luận, nhưng vẫn làm Lăng Chính Dược phải than thở. Nhất là Triệu Quốc Đống nằm trong danh sách này càng làm y phải suy nghĩ.

Chẳng qua đối với Lăng Chính Dược mà nói tâm trạng đó chỉ thoáng cái là biến mất. Đối với y mà nói làm như thế nào nắm giữ hiện tại mới là quan trọng nhất. Đoàn đại biểu Myanmar tới An Nguyên khảo sát coi như là khẳng định công việc của An Nguyên. Mặc kệ Ninh Lăng trước đây thế nào nhưng bây giờ cũng nằm dưới sự lãnh đạo của mình. Hơn năm qua Ninh Lăng phát triển khá nhanh, không ai có thể phủ nhận được sự lãnh đạo của tỉnh ủy ở đó.

Cùng lúc này Triệu Quốc Đống đang nói chuyện khá vui vẻ với Wudi và Miêu Chấn Trung.

Đoàn đại biểu Myanmar tới Trung Quốc lần này không đơn giản là xem phát triển kinh tế, đối với bọn họ mà nói làm như thế nào thông qua kết cấu tổ chức chính trị để thực hiện phát triển kinh tế và duy trì ổn định ới là điều quan trọng nhất.

Phát triển đương nhiên quan trọng nhưng Myanmar càng hy vọng tham khảo kinh nghiệm xây dựng chính quyền cơ sở của Trung Quốc. Làm như thế nào để Hiệp hội Liên đoàn Đoàn kết và Phát triển Myanmar có thể phát triển nhanh và ổn định từ trung ương đến địa phương, thực hiện cuộc quá độ từ chính phủ quân sự sang chính phủ dân sự, thực hiện Hiệp hội Liên đoàn Đoàn kết và Phát triển phát triển thành chính đảng lớn, thực hiện việc Hiệp hội Liên đoàn Đoàn kết và Phát triển xúc tiến sự phát triển kinh tế xã hội của Myanmar.

Miêu Chấn Trung cũng giới thiệu sơ qua về việc tỉnh ủy An Nguyênw lựa chọn cán bộ Đảng viên đủ đức đủ tài phụ trách công tác kinh tế, hoặc là người am hiểu công tác kinh tế được bồi dưỡng thành Đảng viên. Thông qua thực hiện hi mặt này để thực hiện Đảng lãnh đạo công tác kinh tế, đồng thời Đảng cũng thông qua các quyết định và điều chỉnh nhân sự quan trọng để thực hiện sự lãnh đạo với sự nghiệp phát triển kinh tế xã hội.

Miêu Chấn Trung còn đưa ra vài ví dụ điển hình điều này làm khách Myanmar rất hứng thú.

Sau khi tới Ninh Lăng, Triệu Quốc Đống ngược lại rất ít lên tiếng.

Thân phận của hắn giờ đã khác, hắn chỉ đi cùng đoàn người Myanmar đến Ninh Lăng thị sát. Ở đây Lăng Chính Dược cùng Miêu Chấn Trung mới là chủ nhân, giới thiệu Ninh Lăng là phải do bọn họ.

Miêu Chấn Trung cũng thấy Triệu Quốc Đống rát yên lặng. Y vốn muốn kéo Triệu Quốc Đống xuống nước, làm Triệu Quốc Đống phụ trách giới thiệu chính nhưng Triệu Quốc Đống suốt ngày né tránh, mà có Chung Dược Quân cùng Tiêu Phượng Minh ở đây nên y cũng không tiện ép quá mức.

….

- Quốc Đống, chúc mừng.

Từ khách sạn Sheraton đi ra, Miêu Chấn Trung đi sóng vai với Triệu Quốc Đống.

- Bí thư Miêu, cũng chúc mừng. Cảm ơn anh đã quan tâm, chẳng qua bây giờ nói việc này có phải quá sớm không? Trung ương chưa có quyết định chính thức, một ngày như vậy thì vẫn còn là ẩn số.

Triệu Quốc Đống gãi đầu. Trước mặt mấy người như Miêu Chấn Trung thì nói vài câu khách khí sẽ làm người ta không thoải mái, không bằng tỏ vẻ hào sảng hơn.

- Còn ẩn số gì nữa, chỉ cần bản thân cậu không có vấn đề thì sẽ không có chuyện gì khác nữa.

Miêu Chấn Trung nói rất có lý.

Triệu Quốc Đống cười cười, hắn đương nhiên biết Miêu Chấn Trung nói là thật. Hội nghị Bộ Chính trị mặc dù chưa diễn ra nhưng ý kiến đã sớm thành lập, các thường vụ Bộ Chính trị đã thống nhất ý kiến thì sao có thể có chuyện nữa.

Bây giờ có một vấn đề khó Triệu Quốc Đống. Sau đây mình sẽ ở vị trí nào? Là bộ trưởng hay chủ tịch tỉnh? Nếu là bộ trưởng thì mình sẽ đến bộ nào làm bộ trưởng. Nếu là vế sau thì mình tới tỉnh nào?

Đối với câu trả lời cho vấn đề này, Triệu Quốc Đống bây giờ hoàn toàn không biết, ngay cả Qua Tĩnh cũng không biết. Trung ương trước đó chỉ thảo luận mình vào danh sách hay không, chưa dính tới vị trí cụ thể.

Lần điều chỉnh nhân sự này có mấy tỉnh và bộ sẽ điều chỉnh. Trong đó có chủ tịch các tỉnh như An Nguyên, Tân Nam, tỉnh Quải. Còn bộ gồm có bộ tài nguyên môi trường, Bộ Lâm nghiệp… Vào lúc này ai tới đâu thì cũng không thể biết nổi, có lẽ trong lòng mỗi người có một cảm giác mơ hồ nhưng Triệu Quốc Đống lại không biết gì cả.

Thấy Triệu Quốc Đống chỉ cười cười không nói, Miêu Chấn Trung thở dài một tiếng.

Khi mình tới An Nguyên thì Triệu Quốc Đống mới làm phó thị trưởng Hoài Khánh, chỉ không đầy mười năm hắn đã tới vị trí cấp bộ trưởng, tiền đồ còn sáng hơn mình. Anh không thể dùng vận mệnh hay năng lực để giải thích một người lên chức nhanh như vậy.

Tần Hạo Nghiên phải đi, Miêu Chấn Trung biết khả năng mình kế nhiệm gần như không có, mà khả năng Triệu Quốc Đống về An Nguyên cũng rất nhỏ. Theo Miêu Chấn Trung thấy Triệu Quốc Đống có thể tới tỉnh Tân Nam có kinh tế khá kém làm chủ tịch tỉnh, hoặc làm bộ trưởng ở Bộ Lâm nghiệp. Đương nhiên đây chỉ là phỏng đoán, tình hình cụ thể chỉ chờ hai ngày tới là biết thôi.