Lộng Triều

Quyển 14 - Chương 91

- Quốc Đống, lên trường Đảng Trung ương học không phải là rèn luyện bình thường. Bí thư Miêu rất coi trọng cậu, y cho rằng cậu có kinh nghiệm công tác phong phú, có năng lực về công tác kinh tế, trình độ lý luận cũng cao nhưng làm như thế nào kết hợp lý luận và kinh nghiệm thực tế lại, làm tăng hiệu quả thì học ở trường Đảng chính là vật dẫn.

Hàn Độ cũng có chút bất ngờ với việc Miêu Chấn Trung đề cử để Triệu Quốc Đống đi học. Đương nhiên không phải Hàn Độ không rõ ý đồ thực tế của Miêu Chấn Trung.

Thành tích của Ninh Lăng năm qua là quá chói mắt khiến tỉnh có không ít tiếng nói cho rằng Triệu Quốc Đống có năng lực để chấn hưng nền kinh tế An Đô lên, trong đó bao gồm cả bản thân Hàn Độ. Ngay cả Nhâm Vi Phong, Tề Hoa cũng cho rằng như vậy. Chẳng qua do cân nhắc đến cục diện hiện nay của Ninh Lăng không nên dễ điều chỉnh vì thế Hàn Độ mới đề nghị tạm thời không điều động Triệu Quốc Đống.

Nhưng nó cũng mang tới áp lực rất lớn cho Miêu Chấn Trung. Miêu Chấn Trung không hy vọng một nhân vật như Triệu Quốc Đống làm Thị trưởng An Đô mới dùng chiêu rút củi đáy nồi đó. Làm cho Triệu Quốc Đống tạm thời rời khỏi tỉnh An Nguyên, thạm thời không tham dự việc cạnh tranh chức Thị trưởng An Đô.

Đương nhiên đó chỉ là suy nghĩ của riêng Miêu Chấn Trung. Nếu Triệu Quốc Đống thật sự muốn tranh chức thì không phải đưa hắn lên trường Đảng là không làm được gì, cùng lắm coi như đưa Triệu Quốc Đống ra xa một chút mà thôi.

- Vậy đúng là phải cảm ơn Bí thư Miêu tin tưởng. Cơ hội học tập này không phải ai cũng có thể có, tôi đúng là rất ngạc nhiên, không biết lần này có học được nhiều không.

Triệu Quốc Đống nói rất nhẹ nhàng và uyển chuyển. Hắn và Hàn Độ đều rõ mục đích của Miêu Chấn Trung nên không nói ra.

- Quốc Đống, cậu đừng quá khiêm tốn, đây là cơ hội để dung hợp kinh nghiệm thực tế và lý luận chính trị. Tôi tin cậu chỉ cần nghiêm túc học tập sẽ thu được kết quả rất tốt.

Hàn Độ nói.

- Hơn nữa thực tế mà nói trường Đảng Trung ương là nơi bồi dưỡng nhân tài tốt nhất cả nước, thời gian ba tháng dài không dài, ngắn không ngắn, phải xem cậu nắm bắt cơ hội như thế nào. Học tập rất quan trọng, trao đổi, thảo luận, nghiên cứu với bạn học còn quan trọng hơn. Như vậy không chỉ có thể phong phú thêm tầm nhìn của cậu, hơn nữa có thể nhìn nhận vấn đề từ nhiều góc độ khác nhau. Thông qua thảo luận, nghiên cứu và tranh luận, cậu có thể đạt được rất tài nguyên chính trị mà trước đây mình không đạt được.

Triệu Quốc Đống cẩn thận suy nghĩ lời nói của Hàn Độ. Tất nhiên lần lên học ở trường Đảng Trung ương lần này khác các đợt học tập hắn từng tham gia. Trong lời của Hàn Độ đã lộ ra nhiều ý. Lớp tập huấn đầu năm này có ý nghĩa khác lạ, thường thường đều có ý nghĩa tượng trưng. Mặc dù chưa chắc thật sự đã đạt được mục tiêu của mình nhưng có một điều chắc chắn là rất nhiều người chú trọng lớp tập huấn này.

- Trưởng ban Hàn yên tâm, tôi nhất định chăm chú, cần cù, hoàn thành chương trình học, cũng hy vọng lần đi này có thể làm cho các phương diện của mình tăng cao lên.

Triệu Quốc Đống có chút hưng phấn nói:

- Ba tháng tôi cũng có thể thả lỏng một chút. Học tập là không ngừng nạp điện, đồng thời là cơ hội tốt nhất để điều chỉnh tâm trạng của mình. Tôi cảm thấy tâm trạng mình cần một cơ hội như thế này.

- Cậu thấy được như vậy là tốt rồi, sau khi học xong tôi hy vọng cậu đạt kết quả về mọi mặt, nó sẽ có nhiều tác dụng với sự phát triển sau này của cậu.

Hàn Độ cười nói:

- Về vấn đề Thị trưởng An Đô thì không nên suy nghĩ quá nhiều, Tái Ông thất mã mà.

- Mong rằng những lời của ngài có thể mang tới một dấu hiệu tốt cho tôi.

Triệu Quốc Đống không bị ảnh hưởng quá nhiều bởi câu nói này.

- Đúng rồi trưởng ban, vậy đã xác định ai làm Thị trưởng An Đô chưa vậy?

- Bây giờ Tỉnh ủy có khuynh hướng chọn Long Ứng Hoa nhưng Trung ương chưa cho ý kiến. Trung ương rất chú trọng việc phát triển An Đô thành thành phố trung tâm về chính trị, kinh tế, tài chính, khoa học kỹ thuật của khu vực trung tây. Nhưng biểu hiện hai năm qua của An Đô đã phụ kỳ vọng của Trung ương. Cho nên Trung ương rất thận trọng khi chọn ai làm Thị trưởng Trung ương. Nghe nói Trung ương có ý điều người từ Trung ương đến, đây là tin không tốt đối với Tỉnh ủy.

Hàn Độ có chút nuối tiếc nói:

- Nếu như chức Thị trưởng này kéo dài thêm năm khi đó cục diện Ninh Lăng đã ổn định, mà lý lịch của cậu đủ để chinh phục bất cứ ai.

- Trưởng ban, nói thật là chức Thị trưởng An Đô không dễ ngồi. Tổng thể kinh tế của An Đô quá lớn. Ai cũng nói thuyền nhỏ dễ quay đầu, thuyền lớn phải ra biển. Kinh tế An Đô quá lớn, ảnh hưởng đến xu thế phát triển của cả tỉnh An Nguyên, không giống đô thị nhỏ như Ninh Lăng, chỉ cần có quy hoạch khoa học, hợp lý là có thể thay đổi hẳn. Nhưng An Đô không được, một hai ngành nghề không thể khiến kinh tế An Đô bay lên, phải điều chỉnh kết cấu âu rộng, cũng có nghĩa làm Thị trưởng không chỉ được Thị ủy toàn lực ủng hộ, còn phải được Tỉnh ủy, thậm chí Trung ương ủng hộ mạnh mẽ. Mà ở tình hình hiện nay theo tôi thấy là rất khó khăn.

Triệu Quốc Đống nói ra khiến Hàn Độ phải im lặng không nói.

Triệu Quốc Đống nói đúng. Tôn Liên Bình làm Phó bí thư Tỉnh ủy kiêm Bí thư thị ủy An Đô, tiếng nói rất lớn. Phong cách của Tôn Liên Bình có thể nói khá giống Miêu Chấn Trung, thậm chí còn bảo thủ hơn. Trong việc phân công cán bộ thì Thị trưởng gần như không có quyền mấy. Mà cán bộ bên dưới không có ai thân tín, dễ bảo thì sao chấp hành được quan niệm của anh. Ai làm Thị trưởng cũng chỉ sợ đi vào vết xe đổ mà thôi.

- Quốc Đống, nhưng nếu cậu làm Thị trưởng An Đô thì sao?

Hàn Độ hỏi.

- Tôi làm?

Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng như sớm biết Hàn Độ sẽ hỏi như vậy.

- Trưởng ban Hàn, tôi làm nhất định cũng sẽ làm được một chút gì đó nhưng vẫn có nhiều khó khăn. Làm như thế nào xử lý tốt quan hệ với Bí thư thị ủy, thậm chí có thể tranh đoạt chút quyền lực là quan trọng nhất. Phải xem làm Thị trưởng sẽ vận dụng như thế nào. Ha ha, còn cách cụ thể thì mỗi nhà đều có cách của mình mà.

Hàn Độ biết Triệu Quốc Đống không muốn nói nhiều ở việc này. Triệu Quốc Đống nói đúng, dù là ai làm Thị trưởng thì phong cách cũng khác nhau.

Hai người nói chuyện thêm một lúc nữa, Triệu Quốc Đống lại hỏi về nơi Diêu Văn Trí sẽ đi. Hàn Độ cũng nói vấn đề này mặc dù đang được bàn bạc nhưng Diêu Văn Trí là cán bộ do Ban Tổ chức cán bộ Trung ương phụ trách, Tỉnh ủy chỉ có quyền đề nghị chứ không phải quyết định. Nhưng về cơ bản Diêu Văn Trí sẽ không ở lại tỉnh An Nguyên, chẳng qua chưa rõ điều lên cấp bộ hay đến tỉnh thành khác nhận chức.

Triệu Quốc Đống có chút nuối tiếc. Năng lực của Diêu Văn Trí không kém, từ biểu hiện của y ở Lộc Sơn là biết ngay. Khi làm Phó thị trưởng và Phó thị trưởng thường trực An Đô đều thể hiện xuất sắc, nhất là ý tưởng muốn kinh tế An Đô chuyển mình thành trung tâm tài chính của cả khu vực trung tây, toàn lực đẩy mạnh việc xây dựng trung tâm tài chính An Đô. Thực tế chứng minh Diêu Văn Trí đã đạt được vài hiệu quả.

Nhưng về sau quan hệ giữa Miêu Chấn Trung và Diêu Văn Trí khá căng thẳng, Chu Hoành Vĩ lên làm Phó thị trưởng thường trực khiến Diêu Văn Trí gặp trở ngại nhiều. Mà Tôn Liên Bình lên càng khiến quan hệ hai bên xấu đi.

Theo Triệu Quốc Đống thấy Diêu Văn Trí cũng mắc sai lầm như mình là không xử lý tốt quan hệ với Bí thư thị ủy nên tạo thành cục diện như bây giờ. Đương nhiên quan hệ không hòa hợp này do nhiều nhân tố, vừa do đối phương, vừa do mình, nhưng làm như thế nào hóa giải nhân tố bất lợi thì hắn và Diêu Văn Trí cần phải nghiêm túc tổng kết lại.

Lúc ấy mình được Thái Chánh Dương giúp mà lên được Bộ năng lượng, còn Diêu Văn Trí thì sao?

….

Diêu Văn Trí thực ra cũng không quá chán chường, tâm trạng y bây giờ lại khá bình tĩnh.

Bên ngoài bàn tán nhiều nhưng y vẫn vững vàng. Thời gian này đều đi làm đúng giờ, mặt nở nụ cười đầy vui vẻ. Thậm chí ngay cả cán bộ trong chính quyền thành phố đều nhận ra Thị trưởng Diêu bây giờ khá dễ gần. Đương nhiên có không ít người cho rằng y biết mình sẽ đi nên mua chuộc lòng người.

Mua chuộc lòng người? Diêu Văn Trí thi thoảng nghe tin này chỉ cười cười tự giễu. Nếu cách này mà có thể quyết định việc mình đi hay ở thì quá buồn cười.