Lộng Triều

Quyển 13 - Chương 37

Nằm trên giường nhưng Triệu Quốc Đống mãi không ngủ được.

Từ Thu Nhạn nằm xuống sát bên Triệu Quốc Đống. Cô biết chuyện hôm nay có lẽ là rất quan trọng khiến hắn không thể yên tâm mà ngủ. Điều này làm cô có chút hối hận không nên nói ra, nhưng nếu thật sự làm nỡ chuyện quan trọng của hắn thì cô sẽ hối hận cả đời.

Qua Tĩnh nếu thật sự rời khỏi An Nguyên, như vậy Triệu Quốc Đống biết mình cần nắm chặt thời gian mà hành động. Việc Tằng Lệnh Thuần vào thường vụ nhất định phải giải quyết trước khi Qua Tĩnh đi.

Trước Đại hội Đảng 16 toàn quốc nhất định sẽ có một cơn sóng điều chỉnh lớn, bao gồm cả Thái Chánh Dương thì cũng có một nhóm cán bộ lớn sẽ điều chỉnh khỏi vị trí. Qua Tĩnh nếu đi thì chắc sẽ vào đợt đó.

Nói cách khác hắn còn nửa năm. Trong nửa năm ấy hắn ít nhất phải ổn định bộ máy Thị ủy theo ý đồ của mình, đây là trụ cột quan trọng nhất để sau này hắn tiến hành công việc.

Lục Kiếm Dân và mình chưa bao giờ hòa hợp, Chung Dược Quân cũng là ẩn số, Triệu Quốc Đống không thể không chuẩn bị trước. Hắn không hy vọng vì mình quá tự tin nên đi vào vết xe đổ ở Hoài Khánh. Như vậy hắn tuyệt đối phải nắm Thị ủy trong tay.

Theo suy nghĩ của Triệu Quốc Đống, sau khi Tằng Lệnh Thuần đi thì chức Bí thư Quận ủy Tây Giang hắn sẽ phải nghĩ cách đưa vào Thường vụ thị ủy. Đương nhiên điều kiện chính là Bí thư Quận ủy Tây Giang phải là người hắn tin được.

Ngoài ra cũng cần phải lập tức nắm chức Trưởng ban Tuyên giáo, như vậy hắn cần nhanh chóng điều Mao Bình đi. Nếu như không thể thực hiện trong nửa năm này, như vậy sau đó dễ bị Tỉnh ủy có ý kiến.

Nếu có thể để Bí thư Quận ủy Tây Giang vào Thường vụ thị ủy, sau đó nắm được vị trí Trưởng ban Tuyên giáo, Triệu Quốc Đống cũng không sợ ai khiêu chiến quyền lực của mình trong Thị ủy.

Triệu Quốc Đống không muốn đối đầu với ai nhưng hắn không thể không đề phòng.

Một bên tính toán, Triệu Quốc Đống cũng suy nghĩ thật nhanh các vị thường vụ.

Vưu Liên Hương về cơ bản đứng về phía hắn, có lẽ có sự khác nhau trong vài vấn đề nhỏ. Nhưng Triệu Quốc Đống tin ở vấn đề lớn thì Vưu Liên Hương sẽ tuyệt đối kiên định đứng về phía mình, hơn nữa Triệu Quốc Đống có thể tự tin đảm bảo đối phương đứng cạnh mình.

Lam Quang? Sau khi hắn đến Ninh Lăng, hai người hình như chưa chính thức ngồi xuống nói chuyện. Đây là sai lầm của hắn, sau khi Đại hội Đảng kết thúc hắn quyết định dành thời gian nói chuyện xem có thể tìm được tiếng nói chung hay không?

Tiêu Phượng Minh rõ ràng có hiện tượng dựa vào hắn, mà người này cũng có chút năng lực.

Triệu Quốc Đống và Lưu Như Hoài vẫn giữ liên lạc, mặc dù không thân thiết như các cấp dưới cũ ở Hoa Lâm, Tây Giang. Nhưng Lưu Như Hoài vẫn có lấy thân phận bạn học mà gọi điện nói chuyện vớ hắn. Lúc hắn làm việc ở trên bộ thì Lưu Như Hoài cũng đã tới một lần.

Toàn Lực Trí là người khó khống chế hoặc là nói muốn ảnh hưởng được là không dễ dàng. Đối phương có thể rất dễ dàng khiến Hoàng Lăng bị bắt, đây chính là lá bài tẩy của Ủy ban kỷ luật tỉnh đặt tại Ninh Lăng. Ngoài việc y mang theo một cán bộ từ Thanh tra tỉnh xuống làm Phó chủ nhiệm ra, trong Ủy ban kỷ luật còn có nhiều cán bộ y chọn từ các quận, huyện lên, hoặc lấy từ bên cơ quan công an và Viện kiểm sát.

Điều này có nghĩa đối phương không cam lòng ngồi trên vị trí này, muốn đạt được thành tích. Triệu Quốc Đống tin con cái lớn Hoàng Lăng đủ để đối phương lên chức thành Phó bí thư Thị ủy.

Xem ra mình còn cần tìm cơ hội trao đổi với đối phương. Triệu Quốc Đống cũng không cho rằng Ủy ban kỷ luật phát huy hết tác dụng sẽ ảnh hưởng gì tới mình. Ngược lại Ủy ban kỷ luật sẽ là thanh đao để Thị ủy diệt trừ ung nhọt trong cơ thể, đương nhiên điều này cần khống chế trong phạm vi nhất định.

Nếu một Bí thư Thị ủy không có sức ảnh hưởng gì với Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật đó chính là thất bại. Hoàng Lăng tưởng y có thể khống chế toàn cực nên không thèm để ý tới Toàn Lực Trí, cuối cùng bị đâm sau lưng.

Triệu Quốc Đống chưa từng coi thường ai, nhất là người giấu quá sâu như Toàn Lực Trí. Nhưng hắn không coi đối phương là kẻ địch hay đối thủ. Hiểu đối phương, ảnh hưởng đến đối phương rồi nắm giữ y, đây là kế sách của hắn.

Toàn Lực Trí này hình như có quan hệ mật thiết với Cao Dương, đây cũng là một thứ có thể lợi dụng.

Cao Dương làm Viện trưởng Viện kiểm sát Ninh Lăng trong thời gian khá lâu. Khi hắn đi đối phương đã làm Viện trưởng, bây giờ vẫn không thay đổi.

Còn hai người Lý Đại Phú cùng Lý Nguyên Khánh. Lý Đại Phú thì chưa rõ, trước đây trong công việc hai bên không tiếp xúc nhiều, lần này hắn về Ninh Lăng coi như chính thức gặp và nói chuyện vài lần. Hắn cảm thấy cũng được nhưng mới chỉ trong công việc mà thôi, còn nói chuyện ngoài lề thì có lẽ vẫn hơi sớm.

Lý Nguyên Khánh là tư lênh Quân khu, đây là người ít tham gia việc trong thị xã. Khi không ảnh hưởng đến lợi ích cá nhân thì Triệu Quốc Đống tin đối phương sẽ hiểu rõ cục diện, không gây phiền toái cho hắn.

………

Có lẽ đêm qua thấy tâm trạng Triệu Quốc Đống không ổn nên Từ Thu Nhạn chỉ lặng lẽ dựa sát vào hắn mà ngủ, ngủ rất ngon. Tiếng hít thở của cô thậm chí thành khúc thôi miên của Triệu Quốc Đống, làm cho hắn không đành lòng đánh thức cô, mà muốn ôm cô ngủ.

Có lẽ do tư thế ngủ không quá chuẩn nên khiến chiếc váy ngủ của cô vén lên lộ ra hơn nửa bờ mông.

Chiếc quần lót màu lam khó có thể che khe ranh kia, cũng không phải là do quần lót quá nhỏ mà do bộ mông của cô quá to. Do Từ Thu Nhạn tập luyện nhiều nên cặp mông khá vểnh, hơn nữa chị em Từ Thu Nhạn rất trắng. Một xanh một trắng làm người ta không nhịn được thò tay vào sờ.

Mình không phải thánh sao có thể nhịn.

Từ Thu Nhạn giật mình tỉnh giấc, bàn tay quen thuộc đang đặt trên mông cô làm cô khẽ mím môi nhịn rên để mặc hắn muốn làm gì thì làm.

….

Sau khi cuộc ân ái Từ Thu Nhạn thích nhất dựa đầu vào lòng hắn, nghe tiếng tim hắn đập, cảm nhận hơi nóng từ hắn truyền sang. Lúc này làm Từ Thu Nhạn cảm thấy yên bình nhất.

Triệu Quốc Đống ôm chặt mỹ nhân vào lòng. Có đôi khi hắn cũng nghĩ sao mình lại thành kẻ như vậy. Người khác có lẽ nói đây là hoang dâm nhưng hắn có suy nghĩ của mình. Hai chị em Từ Thu Nhạn gặp nhiều trắc trở trong cuộc sống, hắn tại sao không thể mang lại bình yên cho các cô.

Chỉ đơn giản như vậy thôi, về phần khác hắn không muốn suy nghĩ nhiều.

Nếu có một ngày các cô rời khỏi hắn, như vậy các cô đã tìm được cuộc sống thích hợp hơn với mình. Hắn có lẽ cũng nuối tiếc, buồn bã nhưng hắn sẽ chúc các cô hạnh phúc vì đây là duyên phận.

Mỗi người có cuộc sống của riêng mình, xã hội là đa nguyên hóa, con người theo đuổi cuộc sống tốt đẹp hơn. Anh không thể nói anh bây giờ không phù hợp trào lưu hoặc là bị người khác lên án là anh sai hoàn toàn.