Lộng Triều

Quyển 13 - Chương 105

Ủy viên trưởng đột nhiên thay đổi lịch trình muốn ở lại Ninh Lăng làm cả tỉnh bận bịu, nhất là một loạt người bên dưới đều thầm than lãnh đạo nói một câu là anh chạy gãy chân.

Ngay cả Ứng Đông Lưu và Tần Hạo Nghiên cũng khó xử. Nhưng thủ trưởng đưa ra đề nghị này, bọn họ có thể phản đối sao?

Làm Ứng Đông Lưu và Tần Hạo Nghiên yên tâm đó là tình hình an ninh trật tự ở Ninh Lăng rất ổn định. Đảng ủy chính pháp Tỉnh ủy và Sở công an cũng đã phái tổ công tác đến Ninh Lăng phối hợp, tránh xảy ra tình hình bất ngờ.

Một vài chuyện trong mắt thủ trưởng thực ra không đáng gì nưng người bên dưới lại phóng đại nó lên mấy chục lần, tất cả mạo hiểm phải bài trừ hết.

Chẳng qua hai người Ứng Đông Lưu, Tần Hạo Nghiên cũng khá vui vì thủ trưởng lần này khá hài lòng khi xem tình hình Ninh Lăng, nhất chiều qua khi đến khu dân cư Tây Giang.

Bộ phim Tiểu trạch môn quay ở Tây Giang, thủ trưởng tới hiện trường xem và gặp người của công ty nghệ thuật ấn tượng sáng tạo Bắc Kinh. Mọi việc trông như tự nhiên, tỏ vẻ lơ đãng để thủ trưởng thấy được suy nghĩ mới và sáng tạo của Ninh Lăng trong việc kết hợp phát triển du lịch và sự nghiệp văn hóa. Hai người phải thầm khen đầu óc Triệu Quốc Đống rất đáng dùng.

Nhìn thủ trưởng còn rất hưng phấn muốn tiếp tục xem Ninh Lăng nữa, đây là do mấy năm trước Ninh Lăng xếp cuối cùng của tỉnh đến giờ thay đổi nhiều làm thủ trưởng hứng thú. Bh lớn như vậy làm cho thủ trưởng muốn xâm nhập tìm hiểu kỹ. Ứng Đông Lưu và Tần Hạo Nghiên vừa mừng vừa lo ở việc này.

Mừng là Ninh Lăng đã chuẩn bị đầy đủ. Hơn nữa bọn họ cũng phải thừa nhận Triệu Quốc Đống tới Ninh Lăng gần năm đã mang tới không ít biến hoá. Cho nên Ninh Lăng coi như có thể mang ra vài thứ gì đó. Ứng Đông Lưu, Tần Hạo Nghiên đã gặp mặt Triệu Quốc Đống và Chung Dược Quân để bàn về lịch trình ngày mai.

Công ty chất bán dẫn Liên Hoa, công ty Thần Phong, công ty máy hút bụi Neo, công ty vật liệu xây dựng Phong Đình, mấy điểm thăm quan này có lẽ là phù hợp sở thích của thủ trưởng. Mà ngành du lịch và chăn nuôi gia súc ở Hoa Lâm cũng làm thủ trưởng hứng thú. Chiều nay khi tới Thổ Thành thăm khu trồng khoai tây 30 ngàn mẫu và công trường xây dựng nhà máy của tập đoàn Dalits, Ứng Đông Lưu có thể cảm thấy rõ thủ trưởng hứng thú với vấn đề nông nghiệp.

Lựa chọn điểm thăm quan cũng cần có tri thức. Ngoài việc phải làm rõ mục đích đến khảo sát công việc của thủ trưởng, cũng phải lựa chọn những nơi mà thủ trưởng có hứng thú.

….

- Chị nói gì?

Triệu Quốc Đống mặt mày tái mét lại nói.

Phù Quyên và Mâu Kim Á cũng biết chuyện này sợ là rất phiền phức, nhưng bọn họ không dám không báo lên. Bây giờ từ Trung ương đến địa phương đều giám sát chặt, vậy mà còn xuất hiện vấn đề ngay lúc này.

- Bí thư Triệu, là do Vân Lĩnh vừa báo cáo lên, chúng tôi không dám giấu nên lập tức báo cáo với ngài.

Phù Quyên cố lấy bình tĩnh:

- Hai vợ chồng này vừa từ Bắc Kinh về, có lẽ về nhà hai ngày. Bọn họ về nhà đến hôm thứ hai thì sốt, bây giờ huyện đã cách ly người nhà bọn họ để quan sát, không phát hiện phản ứng lạ, phải nói xử lý khá tốt. Chẳng qua cặp vợ chồng này hiệu quả lúc đang quan sát đã từ bệnh viện chạy ra, nghe nói đến mừng thọ bạn. Người bạn kia ở quận nội thành nhưng không biết địa điểm cụ thể.

Phù Quyên nói.

- Xử lý quyết đoán? Phù Quyên, chị đây là nói giúp đám người Lang Thế Quần hả? Không quan tâm vợ chồng này có bị bệnh hay không, hôm qua bỏ chạy, hôm nay mới báo lên, Vân Lĩnh bọn họ có chế độ chứng thực trách nhiệm là như vậy sao? Bệnh viện làm ăn như thế nào, không phải bố trí cảnh vệ rồi sao?

Triệu Quốc Đống lạnh lùng nói:

- Bây giờ thì hay rồi, còn chạy lên nội thành. Phù Quyên, vừa nãy Bí thư Ứng nói với tôi Ủy viên trưởng muốn đi dạo trong nội thành. Tôi hỏi chị chúng ta nên làm gì bây giờ?

Phù Quyên và Mâu Kim Á nhìn nhau. Ủy viên trưởng muốn đi dọa ở nội thành Ninh Lăng?

Muốn ngăn cản nhưng có lý do gì? An toàn hay vấn đề gì khác? Nếu nói cho Ủy viên trưởng biết là có hai người bị sốt đang ở quận, không biết bọn họ ở đâu sao?

Triệu Quốc Đống suy nghĩ thật nhanh. Hắn vừa nhận được thông báo từ Dương Kính Quang nói Ủy viên trưởng muốn đi dạo ở nội thành, xem một chút Bây giờ thì hay rồi, nếu hai vợ chồng kia cũng đi dạo thì đúng là tát vào mặt công tác chống bệnh Sars của Ninh Lăng. Nếu lãnh đạo tỉnh biết thì sẽ nghĩ như thế nào?

- Vậy Bí thư Triệu, chúng ta nên làm như thế nào?

Phù Quyên có chút lo lắng.

- Người Vân Lĩnh đã tới chưa?

Triệu Quốc Đống cố làm mình bình tĩnh lại.

- Có 10 người từ Vân Lĩnh lên, đều chuẩn bị tìm người ở nội thành. Bọn họ chỉ biết tên nhưng không biết họ về đôi bạn vợ chồng kia, cho nên …

Phù Quyên có chút khó xử nói.

- Không cần phải nói, bảo Mã Nguyên Sinh lập tức cảnh sát 200 cảnh sát mặc thường phục rồi để người từ Vân Lĩnh tới mỗi người dẫn một đội, phải kiểm tra hoàn toàn tất cả những nơi mà Ủy viên trưởng sẽ đi một lần, đồng thời phải khoanh vùng kẻ khả nghi, đảm bảo an toàn, cũng đề phòng trùng hợp gặp vợ chồng kia.

Bây giờ hắn có oán trách ai cũng vô dụng. Ai có ngờ sẽ xảy ra chuyện này. Ít nhất là hiện nay khi người Ninh Lăng ai thấy sốt là chủ động đến bệnh viện khám, chưa nghe thấy ai lén chạy ra ngoài. Có lẽ cặp vợ chồng kia nghĩ mình không bị bệnh nên mới chạy đi.

Từng đội cảnh sát nhanh chóng được tổ chức. Mã Nguyên Sinh sau khi biết Ủy viên trưởng sẽ ngủ một tối ở Ninh Lăng nên điều động cảnh sát từ Cục công an, Công an quận Tây Giang, Đông Giang tới đây. Sau khi nhận được lệnh của Thị ủy liền khẩn cấp điều động nhân viên.

Lục Kiến Bang khá vui vẻ, ngoài việc gặp lại Triệu Quốc Đống làm y có chút hưng phấn ra, nguyên nhân chủ yếu là không khí mới mẻ trong công việc ở Ninh Lăng.

Nói thật An Đô mặc dù phát triển kinh tế hơn xa Ninh Lăng, nhưng Lục Kiến Bang lại cảm thấy An Đô vẫn là mấy ngành truyền thống, nhất là ở Khu khai phát công nghệ cao An Đô đều là mấy thứ từ hồi hai năm trước. Ngoài quy mô của Quốc tế Hoa Tâm làm y có chút hưng phấn ra, các nơi khác y đi xem thì thấy rất bình thường.

Làm y có ấn tượng sâu sắc ở Ninh Lăng là những điều mắt thấy tai nghe ở khu dân cư Tây Giang. Ninh Lăng đã khôn khéo kết hợp sự nghiệp văn hóa với phát triển du lịch, tâm tư này không dễ. Vừa có thể hiệu quả bảo vệ di sản văn hoá, lại có thể lợi dụng tài nguyên di sản văn hoá tăng lên ngành du lịch. Nếu có thể thành công thì đó là sự sáng tạo hoàn hảo.

Nói chuyện với mấy người của công ty Ấn tượng sáng tạo Bắc Kinh, Lục Kiến Bang biết đây là do Ninh Lăng chủ động mời công ty kia đến khảo sát tài Ninh Lăng, có thể có ý thức ở điểm này là không đơn giản. Xem ra tên Triệu Quốc Đống này về Ninh Lăng là muốn làm lớn một phen.

Lục Kiến Bang vốn có chút nuối tiếc vì Triệu Quốc Đống có đầu óc thông thoáng, nhìn nhận vấn đề ở góc độ sâu rộng mà về cơ sở có thể làm chậm trễ sự phát triển hay không. Nhưng bây giờ Lục Kiến Bang thấy mình đã quá lo lắng.

Không khí mùa xuân Ninh Lăng rất đẹp, đám người Lục Kiến Bang cùng Ứng Đông Lưu, Tần Hạo Nghiên vừa đi vừa nói chuyện. Mặc dù mặc quần áo bình thường nhưng nếu là dân chúng đều bị cách ra xa xa.

Thấy đoàn người xuất hiện, nhiều người dân đi dạo cũng cảm thấy có lãnh đạo lớn nào xuống nên vòng tới xem.

Triệu Quốc Đống cũng đang lo đến độ đổ mồ hôi. Ngoài lo cho an toàn của thủ trưởng, hắn còn lo cặp vợ chồng kia có đi dạo ở đây không?

- Bí thư Triệu, có tin tốt.

Mã Nguyên Sinh sau khi nhận được điện liền hưng phấn nói.