Lộng Triều

Quyển 10 - Chương 47

Chiều hôm đó Triệu Quốc Đống hẹn tất cả nhân viên của tổ công tác đến nhà hàng lẩu nổi tiếng nhất Hoài Khánh, hắn mời khách với tư cách cá nhân nhằm cảm ơn mọi người đã cố gắng làm việc, đồng thời cũng muốn kéo gần khoảng cách.

Trong bữa ăn Triệu Quốc Đống khá sảng khoái, rượu đến là uống, nói chuyện trên trời dưới đất với cán bộ.

Mấy cán bộ trẻ rất hứng thú về kinh nghiệm trước đây của Thị trưởng Triệu, không ngừng hỏi về tình huống ủa Triệu Quốc Đống trước khi tới Hoài Khánh. Triệu Quốc Đống cũng không giấu giếm, nói qua kinh nghiệm công tác của mình, trong đó cũng tránh không khỏi việc đưa ra vài thành tích. Điều này làm mọi người phải thầm phục hắn.

Nhất là khi nói việc lôi kéo được các công ty vào Khu Khai Phát Huyện Giang Khẩu, tạo dựng khu du lịch Kỳ Lân Quan - - núi Hốt Luân Huyện Hoa Lâm, tranh thủ được hạng mục trụ sở sản xuất thiết bị ngành điện của quốc gia vào tay ở Khu Khai Phát Ninh Lăng, điều này càng làm các cán bộ thích nghe hơn về kinh nghiệm của hắn.

Cáo Đan cũng không nghĩ ra Triệu Quốc Đống còn trẻ mà đã trải qua nhiều cương vị như vậy. Y thậm chí vẫn còn nhớ về bài báo trên Nhật báo An Nguyên hơn năm năm tước. Khi ấy y là Trưởng phòng của cục Tài chính Hoài Khánh, y đúng là phải thầm than về việc một cán bộ của Ban quản lý Khu Khai Phát Giang Khẩu dùng một bộ sách của Kim Dung mà đạt được khoản đầu tư 17 triệu. Y không ngờ người kia lại là vị Thị trưởng Triệu trẻ tuổi này. Mà năm năm trước Triệu Quốc Đống khoảng 23, 24 tuổi đã tạo được tiếng vang lớn như vậy.

Triệu Quốc Đống cũng không biết khi mình còn ở Giang Khẩu mà đã có người ở Hoài Khánh biết. Hắn chỉ muốn giới thiệu kinh nghiệm công tác của mình để được mọi người tin tưởng. Trong những người này ngoài đội ngũ công an ra thì còn có nhân viên của , cục Tài chính, cục Thống kê, Ủy ban kỷ luật, Thanh tra Thị xã, Ủy ban Thị xã, Ủy ban kế hoạch phát triển, có thể nói quy mô không nhỏ, trong thời gian này cũng đạt được thành tích không nhỏ.

Triệu Quốc Đống cũng đang dần quen thuộc với công việc, đồng thời cũng nhanh chóng hiểu rõ đồn nghiệp và cấp dưới xung quanh.

Làm Phó thị trưởng thường trực, hắn chủ yếu phụ trách Văn phòng ủy ban, Ủy ban kế hoạch phát triển, cục Tài chính, cục Nhân sự, cục Thống kê, cũng cần liên lạc bên ngân hàng, thuế, đây đều là các ngành hắn có nhiều quan hệ, nhanh chóng quen với lãnh đạo chủ yếu của các ngành này sẽ giúp hắn dễ triển khai công việc.

Cáo Đan cũng là một cán bộ được hắn để mắt tới. Vị Phó cục trưởng cục Tài chính này mặc dù nhìn nho nhã nhưng sau mấy lần tiếp xúc làm hắn đánh giá cao Cáo Đan. Người này làm việc kiên định, quen với công tác tài chính, hơn nữa còn có sự kiên nhẫn và kiên quyết.

Ví dụ như công tác đòi nợ này, Cố Hiểu Bằng giao việc khổ cực này cho y, Cáo Đan mặc dù có chút ý kiến nhưng vẫn tiếp nhận và làm tròn chức trách. Nhất là khi hắn giao nhiệm vụ, biết rõ sẽ đắc tội với người nhưng cũng không lấy lý do đùn đẩy, ít nhất cũng đến trao đổi. Mặc dù nói thủ đoạn không linh hoạt và cao siêu như Đằng Hoa Minh, nhưng cũng là lãnh đạo hiếm có trong lĩnh vực tài chính.

Về phần Đằng Hoa Minh thì hắn có ấn tượng rất sâu. Từ góc độ công an mà nói thì người này làm càng tốt. Hắn không rõ sao Đằng Hoa Minh ở Cục Công an lại bị bỏ xó, nhưng ít nhất từ năng lực công việc thì có thể thấy người này là nhân tài.

Hoài Khánh không phải không có người tài, đây là suy nghĩ của Triệu Quốc Đống. Nhất là sau vụ án Cổ Diệu Hoa khiến nước mặc dù càng đục nhưng cũng mang tới cơ hội cho không ít người. Làm cho nhiều người vốn không có cơ hội trồi lên, bây giờ đã được lộ diện.

…….

- Quốc Đống, công việc thu hồi nợ đúng là nằm ngoài suy đoán của tôi, đáng mừng.

Hà Chiếu Thành đây là nói thật lòng. Hơn một tháng mà 40 triệu đã chuyển vào tài khoản, đã vượt qua định mức 30 triệu, điều này là rất đáng mừng cho tài chính Thị xã đang gặp khó khăn.

- Thị trưởng, con người của tôi không thích kể công, 40 triệu này đúng là phải dành nhiều tâm trí mà làm. Nhưng không chỉ có tôi mà còn nhờ Cục trưởng Cáo cục Tài chính, mấy đồng chí Cục Công an cũng có cống hiến lớn. Nhất là chi đội trưởng Đằng Hoa Minh của Đại đội cảnh sát hình sự, có thể nói là tinh anh. Không có anh ta nổ súng mấy lần thì công tác thu hồi nợ sẽ không thực hiện tốt như vậy.

Triệu Quốc Đống cũng biết bây giờ chưa phải lúc khen thưởng, nhưng ít nhất cũng nên để Hà Chiếu Thành biết ai là người bỏ công sức nhiều hơn cả, như vậy cũng tiện cân nhắc khen bọn họ.

- Ừ tôi biết, mấy đồng chí Cục Công an Thị xã đúng là làm rất tốt, coi như đã tạo uy phong cho chính quyền Thị xã.

Hà Chiếu Thành ngồi trên ghế rồi cười ha hả nói:

- Quốc Đống, cậu không cần nói nhiều, sau khi công việc kết thúc thì Thị ủy, Ủy ban nhất định sẽ tiến hành khen thưởng các đồng chí có biểu hiện xuất sắc.

- Thị trưởng biết là tốt rồi, chẳng qua ý của tôi là làm công tác thu hồi nợ đã đắc tội những người có danh tiếng ở Hoài Khánh chúng ta, nếu chỉ biểu dương bình thường thì theo tôi không đủ để khen ngợi các đồng chí quên mình vì công việc này. Cho nên tôi đề nghị Thị trưởng về việc đề nghị các đơn vị đề bạt các điều chỉnh có biểu hiện xuất sắc.

Triệu Quốc Đống cảm thấy Hà Chiếu Thành đã quên điều đã trao đổi với mình. Lúc trước hắn đã nói sau khi kết thúc công việc này mà cứ để cán bộ về một cách im lặng sẽ làm lạnh trái tim cán bộ. Lúc ấy Hà Chiếu Thành cũng đồng ý với quan điểm của hắn, sao bây giờ nói chuyện lại khác?

- Quốc Đống, công tác thu hồi nợ không diễn ra trong thời gian dài. Thị ủy, Ủy ban Thị xã sẽ khen thưởng công tác này, vinh dự này đối với bọn họ cũng là hiếm có. Tôi nghĩ việc dùng người của các cơ quan đều có ý kiến của bọn họ, Thị ủy, Ủy ban cho thấy thái độ là đủ rồi.

Triệu Quốc Đống liền hiểu ra, xem ra Hà Chiếu Thành có vẻ không vui khi hắn đạt được thành tích. Ai cũng nói Hà Chiếu Thành bề ngoài thì thẳng thắn nhưng thực ra lại là kẻ hẹp hòi. Hà Chiếu Thành phụ trách công tác thu hồi nợ trong thời gian không ngắn, không có động tác gì. Hắn vừa kiêm chức phó tổ trưởng liền đẩy hết gánh nặng sang cho hắn, còn bắt phải đòi được 30 triệu. Điều này làm cho Triệu Quốc Đống phải có cái nhìn.

Triệu Quốc Đống có thể nghĩ ra đây là Hà Chiếu Thành muốn lợi dụng việc này làm hắn mất uy tín. Triệu Quốc Đống mặc dù coi thường nhưng không thể hiện ra mặt.

- Thị trưởng nói đúng, chẳng qua tôi cảm thấy nên đánh giá cao độ về công việc này, để cho các cơ quan nhận thức tầm quan trọng của nó, cùng với nỗ lực và tâm huyết của các đồng chí.

Ra khỏi văn phòng Hà Chiếu Thành, Triệu Quốc Đống rất buồn bực. Nhưng y là Thị trưởng, hắn là Phó thị trưởng nên chỉ có thể phục tùng.

Chế độ phúc lợi nhà tập thể cho cán bộ Thị ủy, Ủy ban Thị xã cần mấy chục triệu, yêu cầu phải trong nửa đầu năm huy động được tiền, nửa năm tới sẽ toàn tiện khởi công. Ở tình hình tài chính Thị xã hiện nay thì đúng là thiếu hụt trầm trọng, Hà Chiếu Thành lại làm trò cũ là đá việc này sang cho hắn.

Triệu Quốc Đống bây giờ đúng là coi thường Hà Chiếu Thành. Anh không có năng lực không sao, chỉ cần công bình, công chính, dùng tốt cấp phó là công việc của Ủy ban vẫn vận chuyển tốt. Nhưng nếu chính anh không thể làm trục giữa vững chắc, lại không muốn cấp phó thể hiện tốt hơn mình, suốt ngày muốn giữ vững vị trí của mình thì quá ngu ngốc.

Triệu Quốc Đống loáng thoáng cũng cảm giác được Trần Anh Lộc có cái nhìn với Hà Chiếu Thành.

Thời gian này khi hắn trao đổi công việc với Trần Anh Lộc, Trần Anh Lộc cũng không ngừng yêu cầu hắn chủ động phát huy tính chủ quan, phải tích cực phối hợp với Hà Chiếu Thành, bỏ tay mà làm việc, gánh vác và chia sẻ gánh nặng với Hà Chiếu Thành.

Triệu Quốc Đống vốn thấy đó là bình thường. Trần Anh Lộc cảm thấy hắn còn trẻ, nhiều sức lực nên làm được nhiều việc, chia sẻ công việc cho Hà Chiếu Thành cũng là bình thường. Nhưng bây giờ nghĩ mới thấy lời của Trần Anh Lộc có vấn đề. Làm cho hắn phát huy tính chủ động trong công việc, lại còn nhấn mạnh hắn phát huy tính chủ quan, đây là phó đoạt trưởng.

Trần Anh Lộc cũng làm trong quan trường vài chục năm thì sao không hiểu đạo lý trong đó. Nhưng vì sao đối phương lại nhắc mình như vậy?

Là do cảm thấy mình có thể giúp đỡ tốt cho Hà Chiếu Thành, hay là cảm thấy Hà Chiếu Thành đã thành chướng ngại cho việc triển khai công việc của Hoài Khánh?