Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 878: Ngươi đúng thật là muốn ăn đòn

́ng thật là muốn ăn đòn.

Không ít người không khỏi hít sâu một hơi rồi vội vã rời đi. Nghĩ tới cảnh tượng vừa rồi trong lòng đám người này không khỏi sợ hãi. Quái vật kia vô cùng kinh khủng, không phải thứ mà bọn hắn có thể trêu vào. Huống chi chung quanh lúc này cũng có không ít yêu thú đang tụ tập, rời đi sớm một chút vẫn là tốt nhất.

Tại một khoảng không khác, một đạo thân ảnh lăng không mà đứng, ánh mắt nhìn chăm chú vào phương hướng Lục Thiếu Du và Bạch Linh vừa rời đi, quang mang trong mắt không khỏi chợt lóe, lập tức bắn về phía ngược lại.

Trong hải vực rộng lớn, có mấy đạo thân ảnh nhanh như thiểm điện xẹt qua rồi biến mất trong không trung.

Ngao.

Phía sau lúc này có một tiếng gầm gừ vang lên, một đạo lưu quang màu đen đuổi theo không bỏ.

- Ca ca, Thiên Độc Yêu Long này dường như vì muội mới đuổi theo chúng ta.

Lục Tâm Đồng nói:

- Sư phụ từng nói với muội, muội là Tiên Thiên độc thể, nếu như yêu thú kịch độc thôn phệ muội sẽ thu được chỗ tốt vô cùng lớn.

- Hóa ra là như vậy.

Rốt cuộc Lục Thiếu Du cũng biết vì sao Thiên Độc Yêu Long lại đuổi theo hắn không buông.

- Được rồi, dừng ở đây thôi.

Giữa không trung, thân thể Bạch Linh dừng lại, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía sau, tay buông Lục Thiếu Du.

- Đại gia hỏa này quá mạnh mẽ, đệ có cảm giác không làm gì được nó.

Đôi mắt nhỏ của Tiểu Long nhìn chăm chú về phía Thiên Độc Yêu Long đang đuổi tới, trong mắt có chút ngưng trọng.

Ngao.

Một tiếng gầm truyền tới, thanh âm xuyên thấu không gian khiến cho không gian đột nhiên rung động. Tiếng gầm giống như cuồng phong cuốn qua không gian khiến cho không gian gợn sóng.

Tiếng gầm còn chưa dứt thì thân thể khổng lồ của Thiên Độc Yêu Long xuất hiện. Chỉ trong chốc lát, thân thể khổng lồ đen tuyền của nó xoay quanh bầu trời, trên thân thể to lớn kia tỏa ra uy áp mạnh mẽ.

Trên long lân quanh người Thiên Độc Yêu Long bắn ra hắc mang tràn ngập, giống như là xuyên thấu không gian, hai cái sừng trên đầu tỏa ra hàn mang sắc bén.

Thân thể khổng lồ xoay quanh không trung, khí tức uy áp khuếch tán, còn mang theo độc khí lan tràn khiến cho tim không khỏi đập nhanh hơn vài phần.

Nhìn con quái vật lớn trong bầu trời, cùng với khí thế ngập trời này, vẻ mặt Lục Thiếu Du không khỏi ngưng trọng. Đây chính là yêu thú long tộc trong truyền thuyết sao? Tuy rằng huyết thống không phải quá thuần khiết, thế nhưng tuyệt đối là một thành viên trong long tộc.

Kiếp trước rồng chỉ tồn tại trong truyền thuyết, Lục Thiếu Du không nghĩ tới ở dị thế này quả thực rồng có tồn tại. Thế nhưng rồng ở đây so với kiếp trước có chút khác nhau. Rồng trong truyền thuyết kiếp trước có tam trảo, ngũ trảo, thất trảo, cửu trảo. Thế nhưng đầu hắc long này không có một cái chân nào, thế nhưng hình thái, đặc biệt là đôi sừng kia chứng minh nó quả thực đúng là long tộc.

Mà cảm nhận độc khí ngập trời trên người đầu Thiên Độc Yêu Long này, Lục Thiếu Du lại càng ngưng trọng. Chỉ sợ Thiên Độc yêu Long này không dễ đối phó. Chí ít hiện tại hắn đừng vọng tưởng đối phó với nó. Sợ rằng Thiên Độc Yêu Long này chỉ cần phun một cái là hắn đã lập tức mất mạng.

- Tiên Thiên độc thể, quả thực là có Tiên Thiên độc thể.

Giữa không trung, ánh mắt của Thiên Độc Yêu Long khổng lồ trực tiếp nhìn vào trên người Lục Tâm Đồng, trong mắt hiện lên vẻ tham lam.

- Thiên Độc Yêu Long, ngươi đúng là kiêu ngạo, ta xem ngươi chắc đã lâu không được ăn đòn rồi.

Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh nhìn về phía Thiên Độc Yêu Long, một cỗ khí tức nhàn nhạt bắt đầu khuếch tán.

- Ngươi là ai?

Vốn Thiên Độc Yêu Long không để Bạch Linh vào trong mắt, thế nhưng lúc này nghe Bạch Linh nói vậy, lại thêm khí tức trên người Bạch Linh hiện tại khiến cho Thiên Độc Yêu Long đột nhiên cảm giác được thứ gì đó, lúc này mới nhìn chằm chằm vào Bạch Linh.

Khí tức Bạch Linh vẫn luôn được thu liễm lại, hơn nữa tâm cảnh cực cao, yêu thú đồng cấp và vũ giả Vũ Vương rất khó nhận ra khí tức trên người nàng.

Mà đầu Thiên Độc Yêu Long này cũng như vậy. Ngay từ đầu nó không đặt Bạch Linh vào trong mắt. Thế nhưng lúc này cảm nhận khí tức trên người Bạch Linh dường như không bình thường chút nào, cho nên mới chú ý tới.

- Vừa mới đột phá thất giai, khí tức của ngươi còn chưa ổn định, đã muốn diễu võ dương oai trước mặt ta. Ngươi muốn ăn đòn thật rồi.

Bạch Linh khẽ nói.

- Trước mặt bản long vương lại dám kiêu ngạo, mặc kệ ngươi là ai ta cũng phải giáo huấn ngươi.

Thiên Độc Yêu Long vừa mới đột phá thất giai, khí thế đại thịnh làm sao có thể để cho Bạch Linh nói như vậy. Tuy rằng nó cảm thấy khí tức của Bạch Linh bất phàm thế nhưng cũng không đặt vào trong mắt. Tức thì một tiếng quát chói tai vang lên, đồng thời khí tức hung hãn bạo phát ra, thân thể to lớn hóa thành một đạo lưu quang màu đen bắn về phía Bạch Linh.

Trong nháy mắt, trên người Bạch Linh đột nhiên xuất hiện một đạo bạch quang khiến cho không gian gấp khúc. Cánh tay khẽ biến đổi, trên cổ tay phải đột nhiên có một cái đuôi dài xuyên thấu không gian hiện lên.

Cái đuôi màu trắng này mang theo từng đạo tàn ảnh hung hăng đánh vào trên người Thiên Độc Yêu Long trên không trung.

Phanh.

Thanh âm bạo liệt vang vọng không trung. Hai cỗ lực lượng va chạm bắn ra lưu quang chói mắt. Lực lượng cuồng bạo bắn ra bốn phía, Lục Thiếu Du và Lục Tâm Đồng trong nháy mắt lùi lại.

- Ngươi cũng là yêu thú?

Kình khí khuếch tán, toàn bộ không trung run rẩy. Lúc này ánh mắt Thiên Độc Yêu Long tức thì đại biến, Bạch Linh xuất thủ khiến cho nó lập tức biết được thân phận của Bạch Linh.

- Ngươi cho rằng mình đột phá tới thất giai là rất giỏi rồi sao? Vừa mới đột phá đã đứng ở trước mặt ta kiêu ngạo, ngươi vẫn còn kém một chút.

Cái đuôi to lớn của Bạch Linh nhanh chóng được thu lại. Ánh mắt bắn ra hàn ý, quanh thân tức thì bắn ra bạch quang.

Ngao.

Một tiếng thú rống trầm thấp vang lên, Bạch Linh nhanh chóng hiện ra bản thể khổng lồ. Thân thể to lớn giống như một tòa núi lớn. Quanh thân trắng như tuyết, phía sau có bảy cái đuôi dài vài trăm thước, bắn ra kinh phong xuyên thấu không gian. Khí thế trên người nàng lúc này không dưới Thiên Độc Yêu Long.

- Cửu Vĩ Yêu hồ? Ngươi cũng là thất giai? Ngươi vào đây bằng cách nào?

Thiên Độc Yêu Long kinh ngạc. Trong Vụ Tinh Hải này nó đã vô cùng quen thuộc, nơi này căn bản không có yêu thú thất giai, vì vậy Cửu Vĩ Yêu Hồ này chỉ có thể từ bên ngoài vào mà thôi.

- Ta vào bằng cách nào ngươi không cần biết, ta cần một chút máu trên người ngươi, thứ đó với ta có chút hữu dụng. Mau giao ra đây.

Bản thể Cửu Vĩ Yêu Hồ của Bạch Linh nói.

- Hừ. Nằm mơ đây là địa bàn của ta. Đem người có tiên thiên độc thể giao cho ta. Ta sẽ thả ngươi đi. Bằng không trong các ngươi một người cũng không được đi.

Thiên Độc Yêu Long rít gào nói. Thân là một thành viên long tộc, nó có ngạo khí của bản thân mình. Đối phương cũng chỉ là thất giai sơ kỳ mà thôi, nó cũng không sợ.

Ngao.

Bản thể Cửu Vĩ Yêu Hồ của Bạch Linh rống lên một tiếng, bộ lông trắng như tuyết trên người lập tức dựng đứng. Kình phong vô tận từ trong cơ thể khuếch tán khiến cho không gian lắc lư.