Thời gian lại tiếp tục trôi qua, không ai biết Bạch Linh lúc nào thì mới có thể đột phá, nên chỉ đành đứng đợi, lúc này Bạch Linh đang ở tình trạng quan trọng nhất để đột phá, không thể bị bất kỳ thứ gì quấy rầy.
Trên không trung, có một con yêu thú khổng lồ đang vỗ cánh bay, trên lưng của nó có bảy đạo thân ảnh, yêu thú gạt khí lưu ra chung quanh. Khí tức của nó, hẳn là đã đến trình độ lục giai sơ kỳ.
Nếu có cường giả nào nhìn thấy thì tuyệt đối sẽ cảm thấy kinh ngạc không thôi, bởi vì con yêu thú khổng lồ này kỳ thật chính là Linh thú, là Linh thú lục giai sơ kỳ, lại còn là toạ kỵ, đây không phải thứ mà ai cũng có thể sở hữu.
Con Linh thú này hoá thành khoảng ba mươi thước, đầu như cú mèo, hai mắt đỏ ngầu trong veo, toàn thân được lân phiến màu xanh bao phủ, không kém gì so với Nghịch Lân Yêu Bằng, chỉ là Nghịch Lân Yêu Bằng có vảy xếp ngược, còn vảy của con Linh thú này lại là thuận.
- Chưởng môn, phía trước chính là Phi Linh Môn, lấy tốc độ của Lam Vũ Linh Ưng thì phỏng chừng vài canh giờ nữa sẽ tới nơi.
Trên lưng của Linh thú lổng lồ có bảy đạo thân ảnh đang đứng, trong đó có hai người mà Lục Thiếu Du không lạ lẫm gì là trưởng lão họ Vương và trưởng lão họ Lưu.
Trong bảy người, người đứng đầu tiên vận một bộ lam bào, tóc dài xoã trên vai, khí tức bất phàm, chính là chưởng môn Lữ Chính Cương của Linh Thiên Môn.
- Vị trí bên cạnh cổ vực của Phi Linh Môn này không tệ.
Lữ Chính Cương nói với vẻ thản nhiên.
- Chưởng môn, bên cạnh sơn mạch Vụ Đô này vốn không phồn hoa, sao lại không tệ được chứ.
Trưởng lão họ lưu nói với vẻ không hiểu gì.
- Sau này ngươi sẽ biết.
Lữ Chính Cương mỉm cười nói.
- Chưởng môn, tên tiểu tử Lục Thiếu Du kia mang theo tiểu thư lên Quỷ Vũ Tông, còn nói ra tên của Linh Thiên Môn ta, chỉ sợ là hiện tại đã có không ít thế lực cho rằng Đới Cương Tử của Quỷ Vũ Tông là do Linh Thiên Môn chúng ta giết chết, việc ở Quỷ Vũ Tông cũng là do chúng ta nhúng tay vào, chuyện này dẫn tới không ít phiền toái cho Linh Thiên Môn chúng ta, lần này chúng ta nhất định phải dạy dỗ tên tiểu tử kia một trận ra trò.
Trưởng lão họ Lưu nói.
- Tới lúc đó rồi xem, tên Lục Thiếu Du này, ta càng ngày càng cảm thấy có hứng thú với hắn.
Lữ Chính Cương mỉm cười, mắt dõi về phía xa.
Thời gian chậm rãi trôi qua, trong hậu sơn của Phi Linh Môn, cỗ năng lượng bàng bạc kia vẫn tiếp tục duy trì, khiến cho đám đệ tử của Phi Linh Môn đều kinh ngạc không thôi, đối với đám đệ tử cũ mà nói, việc hậu sơn xuất hiện hiện tượng lạ thế này nhìn mãi cũng quen rồi, nhưng đối với đám đệ tử vừa gia nhập Phi Linh Môn thì đều cảm thấy vô cùng bất an và khiếp sợ.
Trên sơn cốc, cỗ năng lượng bàng bạc ngày càng cuồng bạo, trong sơn động, quang mang màu trắng đã đạt tới tình trạng dị thường chói mắt rồi.
- Tại sao còn chưa đột phá nữa.
Lục Thiếu Du lẩm bẩm, phía trên không, cỗ năng lượng này đã tới tình trạng cực kỳ khủng bố rồi.
- Đột phá thất giai không phải chuyện dễ dàng, tiểu tử ngươi phải kiên nhẫn một chút.
Đông Vô Mệnh nói, cỗ năng lượng trên không kia cũng khiến cho ông cảm giác được áp lực không nhỏ.
- Hô!
Ngay lúc Đông Vô Mệnh vừa nói xong, cả sơn cốc cũng đột nhiên rung mạnh lên, không gian cũng run rẩy một trận. cảm giác được biến hoá bất ngờ này, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc, lập tức đưa mắt nhìn về phía sơn động bên trong sơn cốc.
Lúc này đâu, phía trên sơn động, quang mang màu trắng đang bắt đầu lay động, quang mang cũng ngày càng chói mắt.
- Rốt cuộc cũng sắp đột phá rồi.
Trong lòng Lục Thiếu Du cảm thấy vui vẻ, gây ra động tĩnh lớn như vậy, lúc này Bạch Linh cũng đã gần đột phá rồi.
Trong sơn cốc, quang mang loá mắt màu trắng kia ngày càng mạnh, không gian gợn sóng ngày càng nhiều, đột nhiên, vô số bạch quang phóng thẳng lên trời một cách dữ dội.
- Vù vù!
Vô số quang mang lập tức va vào nhau trên không trung, đám năng lượng đất trời bị đè nén xoay quanh, nổ tung tạo thành từng đợt dao động.
- Sắp đột phá rồi.
Lúc này, đám người chung quanh đều có phần hưng phấn và kích động.
- Ầm ầm….
Trong sơn cốc, đột nhiên phát ra tiếng năng lượng nổ tung liên tiếp, sau đó có một cỗ khí tức phóng thẳng lên trời. Cỗ khí tức lao ra từ bên trong sơn động, cuối cùng tràn ngập khắp nơi, mang theo cỗ uy áp tuyệt đối, khiến cho đám yêu thú như Nghịch Lân Yêu Bằng bị áp chế.
Theo cỗ khí tức bàng bạc kia xuất hiện, cả sơn cốc đều rung lên vì cỗ khí tức cường hãn này.
- Xuy!
Trong nháy mắt tiếp theo, bên trong sơn động, một đạo quang ảnh trắng noãn như tuyết phóng thẳng lên trời, mang theo một cỗ uy thế tuyệt đối, quang ảnh khổng lồ này to ước chừng hơn cả ngàn thước, toàn thân da lông trắng như tuyết, quang hoa trơn mịn, sáu cái đuôi khổng lồ to vài trăm thước phía sau vẫy ra kình phong như muốn xé toạc không gian.
Thân thể Cửu vĩ yêu hồ của Bạch Linh bay lên không trung, không gian gợn sóng bài không mà ra, một cỗ uy thế khiến người ta kinh tâm động phách tản ra.
- Két!
- Rống!
Nghịch Lân Yêu Bằng, Thái Âm Yêu Thỏ, thậm chí là ngay cả Thiên Sứ Tuyết Sư cũng như vậy, toàn thân bắt đầu run lên cầm cập, không tự chủ được mà kêu lên thành tiếng.
- Không hổ là Cửu vĩ yêu hồ, huyết mạch thật là mạnh.
Quỷ tiên tử Bạch Oánh nhìn vào bản thể của Bạch Linh, có vẻ vô cùng khiếp sợ, cỗ uy áp này không phải mạnh thường đâu.
- Đây là Cửu vĩ yêu hồ.
Nhìn vào thân hình khổng lồ của Cửu vĩ yêu hồ trên không, cảm nhận được uy thế kinh người, Lữ Tiểu Linh lập tức trợn mắt há mồm.
- Ngao….
Bản thể của Bạch Linh lay động, một tiếng rít dài thoát ra khỏi miệng của con Cửu vĩ yêu hồ khổng lồ, thanh âm tựa như sói tru, cũng là tiếng gào bén nhọn trầm thấp như vậy, tựa như có thể phá toái không gian, lúc này quanh người Bạch Linh ngập tràn lưu quang chói mắt màu trắng, trong mơ hồ để lộ một loại uy năng có thể khiến cho không gian bị bẻ cong, kình phong quét qua không ngừng, không gian chấn động tới mức rung lên, khí thế này khiến cho người ta nhìn mà kinh tâm động phách.
Đúng vào lúc này, trong ánh nhìn đầy kinh ngạc của mọi người, chỉ thấy bản thể trên không của Bạch Linh, sáu cái đuôi lớn hơi lệch qua, nháy mắt đã mọc ra thêm một cái đuôi màu trắng.
Cái đuôi màu trắng này ngay từ đầu chỉ có khích thước cỡ một con rắn nhỏ, năng lượng thiên địa trên không lập tức ùa vào bên trong nó, cái đuôi nhỏ đó bắt đầu thôn phệ năng lượng đất trời một cái điên cuồng, sau một lát đã có khích thước tương đương với sáu cái còn lại.
- Xuy xuy…
Bản thể của Bạch Linh lúc này có bảy cái đuôi lớn, bảy đạo lưu quang màu trắng phóng thẳng lên trời, cuối cùng lại khép lại tựa như cánh quạt xếp, bảy đạo bạch sắc lưu quang lập tức nhập lại với nhau. Bảy đạo lưu quang bạch sắc hợp lại, lập tức bắn ra một cột sáng loá mắt.