Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4449: Chẳng khác gì con kiến

- Nỏ mạnh hết đà, ta đã sớm biết phương pháp phá trận, làm sao đối kháng ta!

Âm thanh chói tai truyền ra, thân ảnh lão giả khôi ngô lập tức xuất hiện trên bầu trời đại trận, trong mắt hiện ra hàn ý, năng lượng khủng bố tuôn tràn, ngưng tụ thành một mảnh năng lượng không gian cuồn cuộn, nương theo sau độc vụ bạo tuôn, lập tức ngưng tụ thành một thanh trường thương năng lượng.

Trường thương hiện lên, phong vân biến sắc, trong nháy mắt xuyên thủng không gian, hung hăng đánh lên đại trận vừa bị oanh hơi nứt nẻ.

Oanh long!

Trường thương năng lượng đánh xuống, dẫn theo lực lượng huyền ảo, hào quang đại trận run rẩy lên, lập tức nứt nẻ, cuối cùng ầm ầm nứt vụn, từng tiếng sấm sét nổ vang khắp cả trời cao.

Năng lượng gợn sóng theo độc vụ khuếch tán thổi quét, đem sóng biển xung quanh kích lên thành trăm trượng sóng lớn.

Phanh phanh phanh!

Trong nhất thời vô số thủy lôi nổ vang, cả hải vực đều rung động, độc khí ngập trời phóng lên cao.

- Thiên Cổ Độc Linh trận đã phá, các ngươi không còn chỗ dựa vào, lên trời không cửa xuống đất không đường, ha ha ha…

Tên chu nho cất tiếng cười to, ánh mắt nhìn Lục Tâm Đồng, Hử trưởng lão cùng phụ nhân áo trắng, cười lạnh không ngớt.

- Tuyệt Linh song độc!

Khuôn mặt nhóm người Lục Tâm Đồng ngưng trọng, thực lực hai người kia quá mạnh mẽ, ba người liên thủ cũng không nắm chắc.

- Hử trưởng lão, ngươi cùng Anh trưởng lão liên thủ đối phó Địa Độc, ta đối phó Thiên Độc, những đệ tử khác cẩn thận ứng phó, liều mạng!

Lục Tâm Đồng lập tức nói.

- Giết!

Mấy ngàn thân ảnh áp không tràn tới, khí thế bất phàm.

- Thiếu cốc chủ, một mình ngươi đối phó Thiên Độc chỉ sợ không ổn, ngươi chạy mau, chúng ta liều chết bám trụ bọn hắn, sau này báo thù cho mọi người!

Mỹ phụ áo trắng tên Anh trưởng lão nói, ngoại trừ Tuyệt Linh song độc còn có ba tu vi Hóa Hồng cảnh, không ít Tuyên Cổ cảnh cùng Niết Bàn cảnh.

- Anh trưởng lão, chỉ sợ thời điểm này không cách nào rời khỏi Tuyệt Linh độc cốc, mọi người cận kề cái chết đi theo sư phụ, đi theo ta, ta sao có thể bỏ qua mọi người, Anh trưởng lão không cần nhiều lời, muốn giết ta chỉ sợ cũng không dễ dàng!

Lục Tâm Đồng trầm giọng nói, tâm ý đã quyết.

- Các ngươi thương lượng xong chưa, tính toán chết như thế nào sao?

Âm thanh chói tai âm dương quái khí truyền ra, khiến người vô cùng khó chịu.

- Muốn đối phó ta, chỉ sợ ngươi trả giá không nổi, tặc tử phản cốc, sớm muộn gì sẽ thần hồn câu diệt, chết không toàn thây!

Lục Tâm Đồng tràn ngập hàn ý quát.

- Hừ, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, giết ngươi, chẳng phải lấy được Vạn Độc ấn phù cùng Tuyệt Linh độc quyết!

Ánh mắt tên khôi ngô phát lạnh, khí tức dao động quay đầu nói với tên chu nho:

- Ta đối phó Lục Tâm Đồng, mặt khác giao cho ngươi, tốc chiến tốc thắng!

- Được!

Tên chu nho khẽ gật đầu, nguyên lực khởi động hình thành hai đạo trảo ấn.

Hưu hưu!

Hai đạo trảo ấn vặn vẹo không gian, thoáng chốc thân ảnh chu nho lướt động lao thẳng về hướng Hử trưởng lão cùng Anh trưởng lão.

- Liều mạng!

Hai vị trưởng lão trầm xuống, tu vi nhị nguyên Hóa Hồng cảnh đỉnh phong cùng nhất nguyên Hóa Hồng cảnh đỉnh phong bạo tuôn, nghênh chiến.

Oanh oanh!

Chỉ nháy mắt ba người đã giao thủ cùng nhau, âm bạo nổ tung như sấm sét, mang theo cuồng phong kình bạo thổi quét, độc vụ ngập trời tản khắp không trung.

Xuy lạp lạp…

Chỉ mới một chiêu hai vị trưởng lão đã bị đẩy lui, Anh trưởng lão miệng phun máu tươi.

- Liều mạng!

- Tử chiến!

Hai vị trưởng lão không hề khiếp ý, dù sao không còn đường lui, liều mạng lao tới trước.

- Đi!

- Muốn chết!

Tên chu nho lại ngưng kết thủ ấn, nhất thời va chạm tới…

Tên khôi ngô đồng thời lao thẳng về hướng Lục Tâm Đồng.

- Ngươi còn chưa có thực lực kia!

Nguyên lực cuồn cuộn tràn ra, thời không như thác loạn dao động, tu vi nhất nguyên Hóa Hồng cảnh hoàn toàn bộc phát.

- Giết a!

- Tốc chiến tốc thắng, mau chóng giải quyết!

Ngoài hải đảo, mấy ngàn người lao thẳng về hướng mấy trăm người còn lại.

Oanh long long!

- Liều mạng!

Mấy trăm người hét lớn, mắt lộ hàn ý hung quang, liều mạng một trận tử chiến, một đám toàn lực ra tay, khí thế có chút không kém tuôn trào.

Oanh oanh oanh!

Đặng đặng…

Phốc…

Chỉ nháy mắt ngắn ngủi, đội hình mấy trăm người rõ ràng không đủ lực, có người bị đánh bay, sắc mặt trắng bệch, thực lực yếu một chút phun cả máu tươi, có người bị đẩy lui, vô luận trên nhân số hay thực lực cũng không cách nào đối kháng.

Xuy…

Giờ phút này Lục Tâm Đồng cũng đã giao thủ với tên khôi ngô, thân ảnh tốc độ nhanh vô cùng, liên tiếp đánh mấy chiêu đều tách ra, không đối kháng.

- Di…

Đối mặt với công kích của Lục Tâm Đồng, tên khôi ngô ngày càng kỳ quái, nữ tử này rõ ràng tu vi nhất nguyên Hóa Hồng cảnh, nhưng thực lực lại cao hơn hẳn bình thường.

- Vô lượng niết bàn, đích thật không kém, nhưng thực lực cấp độ quá yếu!

Tên khôi ngô cũng không lưu thủ, khí tức tam nguyên Hóa Hồng cảnh bộc phát, trường thương năng lượng ngưng tụ, nháy mắt xuyên thủng không gian đi tới trước người Lục Tâm Đồng.

Xuy!

Thân ảnh Lục Tâm Đồng chợt lóe, một đạo thanh sắc hồ quang khởi động, vòng qua không gian hình thành độ cung quỷ dị, hung hăng quấn quanh trường thương năng lượng.

- Hừ!

Trong cổ họng Lục Tâm Đồng truyền ra tiếng hừ đau đớn, trường thương năng lượng ẩn chứa lực đạo quá mức cường hãn, khiến nàng nhận thiệt thòi, nhưng cũng kịp thời hất văng trường thương ra khỏi thân thể.

- Có chút bổn sự, nhưng tu vi còn chưa đủ!

Chỉ nháy mắt tên khôi ngô đã đi tới phía sau Lục Tâm Đồng, trường thương năng lượng hiện lên, lúc này Lục Tâm Đồng muốn thối lui cũng không còn kịp nữa.

- Con kiến như ngươi sao có thể động tới nàng, nếu nàng thiếu một sợi tóc, ta giết cửu tộc của ngươi!