Nữ tử kia nhíu mày nói, nhìn qua có vẻ điêu ngoa, lại không làm ảnh hưởng tới vẻ tuyệt sắc của nàng.
Băng Nhu cười khổ rồi nói một câu:
- Tử Kỳ tỷ, hắn cũng không có bắt nạt muội, chuyện thắng bại trên Chiến đài là chuyện thường, tóm lại tỷ nên cẩn thận một chút. Thực lực của hắn không giống lẽ thường. Ngay cả Băng Thiên thúc tổ cũng nhiều lần sợ hãi thán phục về hắn.
- Hừ, chẳng phải một nam nhân có thiên phú mạnh một chút thôi sao?
Mộc Tử Kỳ nhìn đám nam nhân chung quanh Chiến đài đang dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn hai người, những nam tử kia khi nhìn thấy nàng nhìn qua ánh mắt lập tức trốn tránh. Nàng khẽ nở nụ cười có chút khinh thường, nói:
- Muội nhìn xem đám nam nhân kia, muốn nhìn chúng ta, thế nhưng lại nhát gan như chuột a.
Nghe vậy Băng Nhu mỉm cười, nụ cười giống như khiến cho không gian chung quanh như sáng hơn một chút.
Sưu Sưu.
Cùng lúc này, trong không trung lập tức nổi lên không ít chấn động, lập tức có không ít thân ảnh vọt ra, dẫn đầu là một nam tử mặc áo bào xanh.
Bên người hắn có một nữ tử mặc y phục bao phủ lấy cái eo thon nhỏ, hai chân thon dài, hai bên eo có hai thanh đoản kiếm linh khí tinh xảo, dài nửa xích, ngũ quan tinh xảo, làn da trắng nõn, mái tóc đen giống như thác nước buộc ở sau đầu. Tất cả hợp lại vô cùng hoàn mỹ, không thể nghi ngờ chính là hấp dẫn vô cùng với tất cả nam nhân.
- Lục Thiếu Du tới.
- Bên người Lục Thiếu Du hình như là Lữ Tiểu Linh, đồn rằng chính là một trong những nữ nhân của Lục Thiếu Du.
- So với Băng Nhu và Mộc Tử Kỳ không có một chút chênh lệch nào a.
Từng ánh mắt bốn phía Chiến Đài lập tức nhìn vào người Lục Thiếu Du và Lữ Tiểu Linh, dùng danh khí của Lục Thiếu Du ở trong mật địa Thiên giới hiện tại, nhất cử nhất động đều đủ để khiến cho mọi người bạo động.
- Bên kia có lẽ là Mộc Tử Kỳ và Băng Nhu a, quả nhiên rất đẹp.
Lữ Tiểu Linh quét qua đội ngũ của Mộc gia, khẽ nhíu mày, ánh mắt hữu ý vô tình nhìn qua Lục Thiếu Du rồi nói một tiếng.
Nghe vậy Lục Thiếu Du cười khổ, lập tức nói với Lữ Tiểu Linh:
- Đợi ta một chút, ta đi một lát sẽ trở lại.
- Chậm đã.
Lữ Tiểu Linh lập tức ngẩng đầu nhìn qua Lục Thiếu Du, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, nói:
- Chàng hôn thiếp một cái đi.
- Cái này...
Lục Thiếu Du sững sờ, lúc này chung quanh Chiến đài có không ít người a.
- Khục...
Thái A thấy vậy lập tức ho khan một tiếng, ý bảo đám người Vô Tướng và Vu Mã tam giới, Lý Cụ quay đầu ra chỗ khác. Mọi người lập tức nhìn sang bên cạnh, coi như không có nhìn thấy.
Lục Thiếu Du bất đắc dĩ, nhìn qua cái miệng nhỏ nhắn đang chu lên, đành phải cúi đầu hôn xuống, lập tức nói:
- Như vậy được chưa?
- Hừ.
Mộc Tử Kỳ ở phía xa nhìn thấy vậy, cái miệng nhỏ nhắn khẽ hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt thanh tĩnh trên khuôn mặt lạnh nhạt của Băng Nhu trong lúc mơ hồ hiện lên vẻ chấn động.
Ánh mắt Lữ Tiểu Linh hữu ý vô tình đảo qua Mộc Tử Kỳ và Băng Nhu phía trước, lập tức nở nụ cười thỏa mãn nói với Lục Thiếu Du:
- Đây là biểu hiện chủ quyền công khai, tránh cho người khác có ý nghĩ khác. Hiện tại được rồi, chàng đi đi, cẩn thận một chút.
- Ài, nữ nhân a.
Lục Thiếu Du lắc đầu, thân ảnh lập tức lóe lên, tựa như thiểm điện đáp xuống Chiến đài.
Sưu.
Thân ảnh Lục Thiếu Du đáp xuống, cùng một thời gian, một đạo lục mang lập tức đáp xuống Chiến đài, dưới bộ y phục màu xanh lá, thân hình có chút gầy gò, đường cong động lòng người, người này chính là Mộc Tử Kỳ.
Mộc Tử Kỳ nhìn Lục Thiếu Du một lát, đôi chân thon dài bước về phía trước một bước, ánh mắt khẽ đảo, nhìn qua Lục Thiếu Du rồi nói:
- Ngươi chính là Lục Thiếu Du?
- Đúng vậy.
Lục Thiếu Du đứng chắp tay, nhìn nữ tử trước mắt, khí tức Tuyên Cổ cảnh cao giai, ít nhất cũng đã tới cao giai trung kỳ. Áo nghĩa thuộc tính Mộc trên người trong lúc mơ hồ nhộn nhạo, Lôi Tiểu Thiên lúc trước cho dù có Bất Diệt Kim Cương tượng cũng thua trong tay nàng, đủ thấy Mộc Tử Kỳ này là người khó dây vào.
- Nghe nói ngươi một lần khiêu chiến ba người Lôi Tiểu Thiên, Đường Dần, còn có biểu muội Băng Nhu của ta?
Mộc Tử Kỳ nhìn Lục Thiếu Du, khuôn mặt thanh tú, lúc này ánh mắt và ngữ khí của nàng đều có chút lạnh lẽo, rõ ràng không có ý tốt.
- Luận bàn mà thôi.
Lục Thiếu Du nhíu mày, mắt nhìn Mộc Tử Kỳ, thân hình của nữ tử này cũng không tồi, đặc biệt là trước người. Nữ tử có thân hình cao gầy như vậy, đường vòng cung trước ngực cũng không quá lớn, nhưng mà Mộc Tử Kỳ lại là ngoại lệ, chỉnh thể hoàn mỹ, cực kỳ cân đối.
- Hừ, ánh mắt ngươi nhìn đi đâu đó?
Mắt thấy Lục Thiếu Du không chút kiêng nể nhìn vào người mình, Mộc Tử Kỳ lập tức trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du.
- Tử Kỳ cô nương, cô nương ăn mặc như vậy, không phải là muốn để cho nam nhân khác xem sao?
Lục Thiếu Du sờ sờ mũi mình, ngữ khí không nhanh không chậm, lạnh nhạt, tùy ý, cười nói:
- Nếu không mặc cho nam nhân xem, cần gì phải nóng bỏng như vậy. Nói thật tư thái của Tử Kỳ cô nương quả thực không tệ.
Bốn phía Chiến đài nghe vậy lập tức có vô số âm thanh giống như sôi trào vang lên. Nhiều năm như vậy rồi, người dám lớn tiếng nói chuyện với Mộc Tử Kỳ cũng không có lấy một người, huống chi lại là người đùa giỡn Mộc Tử Kỳ như vậy.
- Háo sắc, lát nữa thiếp sẽ thu thập chàng.
Chỉ có Lữ Tiểu Linh ở trên không trung nghe vậy lập tức hung hăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du ở phía xa xa.
- Ngươi... Háo sắc.
Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, Mộc Tử Kỳ lập tức nghiến răng nghiến lợi nói, rốt cuộc nàng không nhẫn nhịn được, mà yêu kiều quát lên một tiếng:
- Hôm nay ta nhất định phải giáo huấn ngươi một chầu.
Tiếng quát vừa dứt, thủ ấn trong tay Mộc Tử Kỳ lập tức được kết, đôi chân thon dài lập tức điểm nhẹ mặt đất, nhảy lên trên không trung. Quanh thân lập tức có khí tức sinh cơ bộc phát ra. Nguyên lực từ trong cơ thể tuôn ra, giống như quang mang bao phủ thân hình, sinh cơ phô thiên cái địa tràn ngập, sinh ra cảm giác áp bách cực lớn lan tràn, sinh cơ trong không gian chung quanh lập tức bị ảnh hưởng.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, thân hình xinh đẹp của Mộc Tử Kỳ đã kéo theo một đạo tàn ảnh thật dài, trong nháy mắt xuất hiện trước người Lục Thiếu Du.
Không gian thuộc tính Mộc giống như mặt trời màu xanh cực lớn lập tức bao phủ không gian chung quanh Lục Thiếu Du. Sinh cơ trong không gian đều bị thôn phệ, sinh cơ trên người Lục Thiếu Du cũng giống như bị thôn phệ, từng đạo mộc thứ màu xanh sắc bén mang theo không gian vặn vẹo giống như mưa to phá không đánh về phía Lục Thiếu Du.
Sưu Sưu.
Cùng một thời gian, hai mắt Lục Thiếu Du bỗng nhiên có quang mang màu xanh đậm bắn ra, quang mang màu xanh chói mắt vô cùng, cỗ quang mang màu xanh đậm này lấy bản thân hắn làm trung tâm, hóa thành một màn sáng lập tức bao phủ không gian to lớn.