Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3711: Thực lực lại tiến 1

- Đường Ngũ, ngươi thật quá vô sỉ!

Độc Giác Địa Long hét lớn, thân hình khởi động lưu quang, bản thể hung hăng vỗ tới.

- Hống hống…

- Cô cô…

Thất Thải Yêu Ưng, Song Giác Viêm Ngưu, Hàn Băng Yêu Giáp hóa thành bản thể khổng lồ, bốn đầu thú tộc lập tức vây công Đường Ngũ.

Nếu ở thế giới khác, bốn người cũng không phải đối thủ của Đường Ngũ.

Chẳng qua nơi này là Thị Hoang thế giới, vậy thì khác hẳn, Đường Ngũ bị vây công, họ nhờ vào lực phòng ngự của thú tộc khiến cho Đường Ngũ cũng không chiếm được tiện nghi.

Xuy!

Cùng một thời gian, thân hình Hỏa Hổ đã đi tới trước chiến hạm Phi Hổ.

- Thực lực xem như không tệ rồi, nhưng nên thành thật một chút mới tốt!

Thanh âm thanh thúy vang lên, một thân ảnh xinh đẹp đã ngăn cản trước mặt hắn, một cỗ độc vụ ngập trời bao phủ cả phiến không gian.

Thân ảnh Âm Quỷ trôi nổi giữa không trung, khóe môi hiện ý cười, lại như quỷ mị lao đi, mục tiêu chính là thông thiên cảnh của Liệt Hỏa môn cùng Thất Kiếm môn.



Cuộc đại chiến tại Thạch Môn hạp cốc kéo dài vài giờ sau mới hành quân lặng lẽ, trong hạp cốc thây ngang khắp đồng, máu tươi nhuộm đỏ khe sâu, mơ hồ có sát khí tràn ngập.

Sáu mươi vạn người, cơ hồ đều là tinh anh của Liệt Hỏa môn cùng Thất Kiếm môn, cuối cùng bị đánh chết chỉ còn lại chưa đầy ba mươi vạn, chạy trốn chưa tới hai mươi vạn, đầu hàng bắt sống mấy vạn.

Mà Âm Quỷ giáo, Long môn cùng Thất Sát môn bởi có chiến hạm oanh kích, ngoài ra còn đột ngột lâm trận phản chiến, vì thế đệ tử tam môn cộng lại cũng chỉ tử vong bốn năm ngàn mà thôi.

Hỏa Hổ cùng Đường Ngũ biết cho dù kéo dài cũng không chiếm được tiện nghi, vì vậy phải ra lệnh rút lui, cuối cùng một đám chật vật bỏ chạy.

Người Thất Sát môn, Long môn cùng Âm Quỷ giáo đều không dám truy theo quá chặt chẽ, ai cũng sợ hồn anh tự bạo, mục đích cũng đã đạt tới, hung hăng đả thương nặng hai môn, cũng không cần tiếp tục dây dưa đi xuống.

Một trận đại chiến kéo dài tới trưa mới chấm dứt, kết quả làm người vây xem vô cùng bất ngờ.

Bên trong một ngọn núi sâu, trong Tử Lôi Huyền Đỉnh tử sắc lôi vân oanh kích không ngừng, mà Âm Quỷ chật vật không thôi, quần áo phá nát, đầu tóc rối bời, làn da nám đen, sắc mặt tái nhợt trắng bệch vô cùng.

- Tây Phương Cầu Bại, rốt cục ngươi muốn thế nào?

Âm Quỷ đã chống cự lôi điện suốt mấy ngày thời gian, càng ngày càng không chịu nổi, vô cùng thê thảm, nếm trải không ít đau khổ.

Làm cho hắn bất đắc dĩ chính là Tây Phương Cầu Bại thi triển linh hồn phân thân, mà linh hồn phân thân lại có bộ dáng khác hẳn, nhưng uy lực lại khủng bố tới cực điểm.

Bị hơn mười linh hồn phân thân công kích, kết cục cuối cùng của Âm Quỷ chính là bị bắt sống, sau đó bị rút đi một đạo linh hồn lực cùng một ít máu tươi, sau đó Tây Phương Cầu Bại cũng không tiếp tục để ý tới hắn.

Nhưng Tử Kim Huyền Lôi khủng bố vẫn không ngừng oanh kích hắn suốt mấy ngày, ban đầu hắn còn có thể đối kháng, thời gian lâu lại biến thành vô cùng thê thảm.

Xuy!

Một thân ảnh mặt sẹo xuất hiện trong hư không, nói:

- Chẳng ra gì, chúc mừng ngươi, từ giờ trở đi ngươi được tự do!

Nói xong hắn vung tay lên, lôi vân nhất thời tiêu tán.

Âm Quỷ thở dốc, áp lực biến mất, thân hình cũng sắp hư thoát, nhưng vẫn không dám thả lỏng cảnh giác, nghe vậy nghi hoặc hỏi:

- Tây Phương Cầu Bại, chẳng lẽ ngươi muốn thả ta đi?

Lục Thiếu Du gật đầu, mỉm cười nói:

- Không sai, ngươi tự do, nếu sau này có khó khăn thì đi Thất Sát môn tìm ta, mặt khác, nếu gặp được Hỏa Hổ cùng Đường Ngũ, với trạng thái hiện tại của ngươi nên bỏ trốn càng sớm càng tốt.

- Vì sao…

Âm Quỷ còn chưa nói xong, đã thấy Lục Thiếu Du vung tay lên, thân hình đã bị dời ra khỏi Tử Lôi Huyền Đỉnh.

Xuy!

Thân ảnh Âm Quỷ hiện ra trên dãy núi, mà Lục Thiếu Du cũng theo sau xuất hiện, thu Tử Lôi Huyền Đỉnh vào trong tay.

- Tây Phương Cầu Bại, ngươi vốn có thể giết ta, hôm nay xem như Âm Quỷ thiếu ngươi một phần nhân tình, ta sẽ không đối phó Thất Sát môn, nhưng sơn không chuyển thủy chuyển, sau này có cơ hội thù này ta sẽ báo!

Ánh mắt Âm Quỷ run rẩy, nháy mắt bỏ chạy, kiến thức qua thực lực đối phương, Âm Quỷ đương nhiên không dám hung hăng càn quấy.

- Ha ha, đi thong thả, nhớ kỹ, có việc thì đi Thất Sát môn tìm ta!

Lục Thiếu Du cười ha ha, nhìn theo bóng lưng Âm Quỷ biến mất, lập tức cũng biến mất không còn bóng dáng.

Hoàng hôn, sắc trời dần dần tối đen, chân trời có tinh tú lóe ra, một lát sau màn đêm bao phủ thiên không.

Bên trong mật địa Thất Sát môn, tầng thứ sáu Thiên Trụ giới, trước mặt Lục Thiếu Du là sáu thông thiên cảnh, bốn thông thiên cảnh sơ giai, hai trung giai, đều là trưởng lão Thất Kiếm môn cùng Liệt Hỏa môn.

Cả sáu người đều bị cấm chế, ánh mắt nhìn Lục Thiếu Du tràn đầy run sợ.

- A…

Một lát sau bên trong tầng thứ sáu truyền ra tiếng kêu thảm thiết.

Bảy ngày sau cuộc đại chiến.

Trong bảy ngày này, thanh danh Thất Sát môn triệt để vang vọng khắp Thị Hoang thế giới, nhất thời danh chấn cả thế giới.

Nghe nói Hỏa Hổ cùng Đường Ngũ tức giận tới mức thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma.

Hỏa Hổ cùng Đường Ngũ chưa từng nghĩ tới, cuối cùng bị Âm Quỷ giáo cùng Long môn lâm trận phản chiến, thương vong thảm trọng, tinh anh tổn thất hai phần ba, không ít cường giả vẫn lạc, đã làm dao động căn cơ mấy trăm năm thậm chí là ngàn năm của bọn họ.

Trong sự việc này, Liệt Hỏa môn cùng Thất Kiếm môn biến thành trò cười trong Thị Hoang thế giới, bị Thất Sát môn hung hăng chơi xỏ một lần, không ai cảm thấy Thất Sát môn, Long môn cùng Âm Quỷ giáo âm hiểm, chỉ cảm thấy hai sơn môn kia vô dụng.

Không biết do ai truyền ra tin tức, nói kỳ thật Long môn cùng Âm Quỷ giáo đã sớm kết minh, lần này là cố ý đối phó Liệt Hỏa môn cùng Thất Kiếm môn, ai ngờ hai sơn môn kia còn ngu ngốc rơi vào cạm bẫy.

Lời này truyền vào trong tai Hỏa Hổ cùng Đường Ngũ, khiến hai người tức giận muốn phun máu, oán hận trong lòng thế nào có thể tưởng tượng được.

Mà thực lực hiện tại của Thất Sát môn quá mạnh mẽ, hai sơn môn cũng không dám dễ dàng trêu chọc.

Long môn đại bộ phận đều là thú tộc, đều là người cường hãn, bọn họ cũng không muốn trêu chọc, thực lực của họ đại tổn, huống chi còn có một Âm Quỷ giáo.

Vì thế cả hai sơn môn đồng thời đem lửa giật phát tiết lên Âm Quỷ giáo.

Hai sơn môn đồng thời đả kích Âm Quỷ giáo kịch liệt, nhất thời khiến Âm Quỷ giáo liên tục tháo chạy, nghe nói Hỏa Hổ cùng Đường Ngũ tự thân xuất mã, muốn đem oán hận hoàn toàn phát tiết lên Âm Quỷ giáo.

Mà lần này không thấy Thất Sát môn cùng Long môn hỗ trợ, kết cục của Âm Quỷ giáo là có thể biết.

Không biết vì sao giáo chủ Âm Quỷ lại bị trọng thương, càng không phải đối thủ của Hỏa Hổ cùng Đường Ngũ, liên tục giải thích mình không kết minh với ai, cuộc chiến hôm đó hắn vốn không có mặt.

Thế nhưng còn chưa nói xong đã bị Đường Ngũ cùng Hỏa Hổ giận dữ, trăm vạn ánh mắt đều nhìn thấy Âm Quỷ giáo lâm trận phản chiến, mà bây giờ Âm Quỷ vẫn còn phủ nhận, vì thế càng chọc giận hai người, ra tay không chút khách khí.