Linh Chu

Chương 913: Tẩm cung thần phi (1)

Một nam nhân gầy gò lao ra ngoài:

- Ta lấy mạng hắn!

Nam nhân đến cảnh giới thiên mệnh đệ ngũ trọng, tử phủ trung cung mở ra, một khúc mâu gãy bay ra. Mâu cỡ một thước, loang lổ rỉ sét, nhưng mặt cắt bóng loáng, có ánh sáng tựa phù văn di chuyển.

Đây là tàn binh linh khí nhị phẩm, mặc dù bị bẻ gãy nhưng có linh itnsh, trận pháp. Trải qua Bắc Minh Mộc Lâm sửa chữa hai trăm năm, tàn mâu này dã phục hồi ba phần uy lực, ngang ngửa với linh khí nhất phẩm.

Cây mâu gãy này là chiến binh mạnh nhất của Bắc Minh Mộc Lâm, hoàn toàn kích phát uy lực linh khí trong mâu, có lực lượng phô thiên cái địa bộc phát chấn sập cung tường, đất đai nứt toác mảng lớn.

Phong Phi Vân đang ngăn cản mười lão nhân đánh ra trận pháp chợt cảm giác sau lưng có uy lực linh khí ập đến. Phong Phi Vân cau mày, ngón tay bắn ra tia sáng đen, là một chiếc nhẫn.

Ầm!

Uy lực linh khí càng cường đại hơn kích phát chấn vỡ khúc mâu thành mấy mảnh bay ngược về cắm vào người Bắc Minh Mộc Lâm.

Phập! Phập! Phập!

Bắc Minh Mộc Lâm thấy sức chiến đấu của Phong Phi Vân quá đáng sợ, gã chưa kịp phản ứng thì cơ thể bị ba khúc mâu gãy đâm trúng thủng ba lỗ máu to. Bắc Minh Mộc Lâm bị đóng đinh trên cung tường màu vàng, máu cahỷ dọc theo cung tường xuống tụ thành suối nhỏ.

- Đáng giận, Phong Phi Vân nắm giữ một linh khí tam phẩm!

Mắt Bắc Minh Khiếu lóe tia tham lam, đó là linh khí tam phẩm, báu vật vô giá.

Tuy Bắc Minh Khiếu là nửa bước cự phách nhưng gã chưa có linh khí, dù sao Bắc Minh Phiệt có quá nhiều cao thủ mà linh khí thì rất thưa tớt. Bắc Minh Khiếu không có tư cách được một linh khí, đừng nói tmap hẩm, dù là nhất phẩm cũng không có.

Linh khí tàn phá trong tay Bắc Minh Mộc Lâm đã làm Bắc Minh Khiếu thèm thuồng chứ nói gì Phong Phi Vân lộ ra linh khí tam phẩm?

Phong Phi Vân tiến vào Đế cung, xông thẳng tới tẩm cung thần phi tốn thời gian gần mười phút. Lúc này bên ngoài Đế cung gió nổi mây phun.

La Phù công chúa trước tiên nhận được ngọc phi phù của Phong Phi Vân. La Phù công chúa vốn đang xem cuộc chiến dưới chiến đài, sau khi đọc xong ngọc phi phù thì biến sắc mặt, mang theo đám tu sĩ, quan viên bước nhanh đi Thiên Vũ điện.

La Phù công chúa một mình vào Thiên Vũ điện, bước chân rất nhanh, một bước đi ra mười trượng:

- Mẫu hậu, việc lớn không tốt!

Hoa thần phi ngồi trên phượng ỷ màu vàng, mắt khép hờ đang tập trung tĩnh tọa.

Hoa thần phi chậm rãi mở mắt ra, lạnh nhạt nói:

- Đã dạy ngươi bao nhiêu lần , gặp chuyện không được hoảng hốt. Có chuyện gì?

La Phù công chúa ném ngọc phi phù ra, ngọc phi phù bay vào bàn tay trắng nõn nà của Hoa thần phi.

Hoa thần phi xem xong nội dung trong ngọc phi phù cũng biến sắc mặt, đứng bất dậy.

Hoa thần phi lẩm bẩm:

- Đến nhanh thật.

Mắt Hoa thần phi lóe tia sốt ruột, nàng suy nghĩ nhiều điều nhưng rất nhanh bình tĩnh lại.

Hoa thần phi nói:

- Ngươi định làm sao?

La Phù công chúa đã trưởng thành, là lúc nàng tự mình quyết định.

La Phù công chúa dứt khoát nói:

- Dốc sức ra tay, vũ lực giành quyền.

- Vậy ngươi cứ làm thoải mái đi.

Mắt Hoa thần phi lóe tia sáng nhìn sâu trong hậu cung, đột nhiên biến mất tại chỗ. Ngay sau đó Hoa thần phi xuất hiện bên ngoài Đế cung, lao nhanh vào hậu cung.

La Phù công chúa đứng trong Thiên Vũ điện, liên tục ra mười mệnh lệnh điều binh khiển tướng, bình tĩnh vững vàng.

Trong Thần đô xảy ra biến cố, nhiều nơi đánh nhau, nhất là chín thần môn ngoài thành bị cướp quyền trước tiên. Chín thần môn mở rộng, chín vị thống lĩnh toàn bộ đổi chủ.

Bên ngoài Thần đô mỗi một tòa trọng trấn có tám ngàn vạn Thần Võ quân trú đóng, đột nhiên trọng trấn vang tiéng trống rung trời chấn động tám trăm dặm. Thần Võ quân nhanh chóng tập kết, vũ khí sáng choang rầm rộ lao hướng Thần đô.

Mọi chuyện xảy ra trong mấy phút, rất nhanh, như thể tất cả đã sắp đặt sẵn chỉ chờ có người ra lệnh một tiêng là thùng thuốc nổ Thần đô sẽ bị đốt, nổ tung ánh sáng huyễn lệ.

Trong Đế cung tiếng chiến đấu không dứt.

Bắc Minh Khiếu là cảnh giới nửa bước cự phách sơ kỳ, nhưng sức chiến đấu mạnh hơn Trác La. Bởi vì Bắc Minh Khiếu là tài tuấn nghịch thiên, năng lực lĩnh ngộ thiên đạo càng mạnh, thể chất ưu tú hơn. Bắc Minh Khiếu vỗ chưởng kèm theo khí lạnh, bông tuyết kéo dài dưới đất chạy thẳng tới chân Phong Phi Vân.

Đây là Bắc Minh thần công, thần thông trấn tộc Bắc Minh Phiệt.

Nửa bước cự phách ra tay không đơn giản, dù không sử dụng linh khí, chỉ đơn giản là một thuật pháp cũng đủ nghiền nát một góc tòa thành.

Phong Phi Vân chủ động nghênh chiến:

- Nếu ngươi muốn có linh khí tam phẩm này đến vậy thì ta sẽ cho ngươi!

Chiếc nhẫn miểu quỷ lơ lửng trong lòng bàn tay Phong Phi Vân tỏa ánh sáng đen to lớn như áng mây.

Uy lực linh khí tam phẩm bộc phát, chỉ dư âm toát ra đã đâm thủng ba tu sĩ Bắc Minh Phiệt, ngực thủng một lỗ to cỡ đầu người. Ba tu sĩ Bắc Minh Phiệt té xuống đất.

Bắc Minh Khiếu ở trung tâm linh khí càng chịu lực lượng khổng lồ hơn, cơ thể như bị vạn ngọn núi đè đầu. Bắc Minh Khiếu đánh ra Bắc Minh thần công bị đẩy về, xông ngược vào đan điền. Bắc Minh Khiếu hộc búng máu.

- Tại sao cường đại như vậy?

Vẻ mặt Bắc Minh Khiếu tràn ngập khó tin. Dù Phong Phi Vân nắm giữ linh khí tam phẩm nhưng Bắc Minh Khiếu có tu vi nửa bước cự phách, sao có thể bi một tiểu bối đánh hộc máu? Bắc Minh Khiếu tu hành bốn trăm năm chẳng lẽ không bằng tu vi người ta mấy trăm năm?

Ba cường giả Bắc Minh Phiệt đẳng cấp nửa bước cự phách nhận ra tình hình không ổn. Phong Phi Vân cường đại vượt sức tưởng tượng của bọn họ, cộng thêm linh khí tam phẩm trong tay hắn, cao thủ nửa bước cự phách bình thường chưa hắc đấu lại.

- Không tha cho tiểu tử này được, mới hai mươi tuổi đã đánh lại nửa bước cự phách. Nếu cho tiểu tử này thêm mấy năm, dù là nửa bước cự phách cũng phải lùi bước trước mặt hắn.

Một móng vuốt đen to lớn đè xuống, lông đen dài bảy, tám thước, móng tay như lưỡi dao mũi kiếm.

- Grao!

Bắc Minh Dậu Dương cưỡi con mèo ba đầu màu đen khổng lồ lao ra. Con mèo to có ba cái đầu, cao hơn hai mươi thước, đã tu luyện hơn chín trăm, sắp vào cảnh giới linh thú.

Con mèo ba đầu này là thượng cổ dị chủng, thân thể biến to biến nhỏ. Lúc không chiến đấu nó cỡ bàn tay, ngoan ngoãn đáng yêu. Lúc chiến đấu mèo ta bđầu ngang ngửa với một cổ thú hoang dã.

Dị thú chiến hồn gầm rống trong người Phong Phi Vân, vô số chiến hồn hiện ra trên lưng hắn, chảy vào thiên tủy binh đảm. Nhát đao chém ra, lực lượng siêu hung mãnh chặt móng vuốt mèo to ba đầu, miệng vết thương dài ba thước.vòi máu phun ra.

Mèo to ba đầu gào rú thê thảm:

- Meo!

Tiếng rú như quỷ khóc làm người nổi da gà, mèo to ba đầu lại gầm rống xông lên.

Hai nửa bước cự phách khác lao lên tấn công, ai cũng không tầm thường. Hai nửa bước cự phách đánh ra một chiêu cấm pháp biến thành hai ngọn núi cao đè đầu Phong Phi Vân.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Phong Phi Vân vung hai nắm đấm đánh nát hai ngọn núi, thụt lùi ra sau. Lúc này một đám tu sĩ Bắc Minh Phiệt đánh ra đợt công kích, nhiều sấm sét chém hướng Phong Phi Vân.