Linh Chu

Chương 746: Thư mời

Phòng cao thượng mở ra, một bóng người bay ra ngoài còn nhanh hơn, giống như một cơn gió mát, trong gió mát liên tiếp đánh ra chín chưởng, đánh cho Tiết Trường Tiếu lui lại chín lần, cuối cùng trực tiếp rời khỏi Thương Hải Cung mới đứng vững gót chân.

Quá mạnh mẽ.

Không ngờ có thể đánh lui vương giả trẻ tuổi, mỗi một chưởng đều có lực lượng ngàn vạn cân, trên mặt lưu lại dấu chân thật sâu.

- Lớn mật.

Ngay thời điểm các tuấn tài trẻ tuổi ngây người, đột nhiên nghe được Tây Việt Lan Sơn quát lớn, bóng người vừa rồi bay ra khỏi gian phòng không chỉ đánh lui Tiết Trường Tiếu, còn cướp Hoắc Băng Băng trong tay Tây Việt Lan Sơn đi.

Tốc độ cực nhanh, quả thực làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối, căn bản không có ai nhìn thấy bóng dáng đối thủ.

Đây là tu vị bực nào.

- Tây Việt Lan Sơn xếp thứ chín trên Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng, rõ ràng có người cướp người từ trong tay hắn đi, chẳng lẽ cũng là nhân vật trên Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng.

Bá.

Cánh tay Tây Việt Lan Sơn vung lên, một đạo hào quang sáng ngời bay ra ngoài, trong đạo hào quang có hàng ngàn kiếm khí bay múa, mỗi một đạo kiếm khí dài như châm, có thể đâm xuyên sắt thép.

Phong Phi Vân một tay cầm lấy Hoắc Băng Băng, tay còn lại ngưng tụ đao khí, liên tiếp chém ra chín mươi đao, đao khí hóa quấn quanh toàn bộ Thương Hải Cung, làm cho nơi này hỗn loạn.

Kiếm khí cùng đao khí va chạm phát ra âm thanh "Ầm ầm", trực tiếp đánh sập một nửa Thương Hải Cung, trận pháp trong cung điện bị hủy toàn bộ, có vài chục tuấn tài trẻ tuổi rơi ra ngoài, trên thân toàn là máu, không phải là bị kiếm khí gây thương tích cũng là đao khí trảm phá.

Bành.

Cánh cửa phòng cao thượng đóng lại.

Hoắc Băng Băng cuối cùng vẫn bị mang vào trong phòng cao thuợng, Tây Việt Lan Sơn ra tay không thể ngăn cản Phong Phi Vân, thậm chí giao phong chiêu vừa rồi hắn còn lâm vào hạ phong.

- Đao khí thật khủng khiếp, một đời tuổi trẻ có thể dùng ngón tay chém ra đao khí khủng bố như thế chỉ có ba người.

Một vương giả trẻ tuổi mặc áo bào màu vàng cảm thán nói ra.

- Ba người nào?

Có người hỏi.

- Thái tử, Long Thần Nhai, Thiên Đao, Cổ Thổ, yêu ma chi tử, Phong Phi Vân, hiện tại nên gọi hắn là tiểu thần vương.

Tên vương giả trẻ tuổi này trong mắt đầy sợ hãi thán phục.

Đám trẻ tuổi tuấn tài ở nơi này không thể bình tĩnh, phi thường kích động, ba người đều là thiên tài cấp sử thi, trong đó thái tử cùng Thiên Đao đều thành danh hai ba mươi năm, là cường giả uy tín lâu năm trên Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng.

Mà Phong Phi Vân càng là thám hoa lang của Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng.

Ba người này bất cứ người nào cũng là cao cấp nhất trong thế hệ trẻ, cho dù là thân phận, tu vị và địa vị đều không dưới Tây Việt Lan Sơn.

- Chẳng lẽ là Thiên Đao Cổ Thổ cuồng nhân tới thần đô?

Có người kinh ngạc nói ra.

Đám tu sĩ trẻ tuổi tuấn kiệt đồng loạt lắc đầu, bọn họ từ đao khí hình rồng kia cũng đã đoán được chính là đao kình bá đạo của Long Hoàng Đao Quyết, người như thế đã bài trừ Thiên Đao Cổ Thổ.

Mà thái tử Long Thần Nhai càng là nhân vật phong vân trong phong vân ở thần đô, cho dù hắn đi tới nơi nào cũng sinh ra oanh động, không có khả năng làm ra chuyện đoạt nữ nhân này.

Loại chuyện này trong thế hệ trẻ tuổi hiện tại cũng chỉ có một người có thể làm ra được.

Cái tên đã miêu tả sinh động.

- Thì ra là tiểu thần vương giá lâm Cực Nhạc Hoa Cung, ta nói người phương nào tu vị cường đại như thế, có thể ngăn cản " Thiên Ti Kiếm Vũ’ của ta chứ.

Tây Việt Lan Sơn vẫn đứng ngạo nghễ, bộ dáng cao ngạo.

Trong ánh mắt dễ thương của Tư Mã Chiêu có gợn sóng, nói:

- Ha ha, thì ra là tiểu thần vương đang cùng Tây Việt công tử đang đùa giỡn, hai người các ngươi là thiên kiêu trên Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng, làm cho người ta sợ muốn chết, lo bóng lo gió một hồi.

Cánh cửa phòng mở ra, Phong Phi Vân cùng Ngọa Long Sinh đang ngồi bên trong, ngồi đối diện chạm cốc, uống rượu ngon, ngắm mỹ nhân, lộ ra dáng vẻ không coi ai ra gì, thật sự không quan tâm cái nhìn của đám người ngoài.

Hoắc Băng Băng câm như hến ngồi giữa hai người, vẫn không nhúc nhích, cũng sớm bị thân phận Phong Phi Vân dọa hỏng, nếu như sớm biết đại nhân vật như Phong Phi Vân tới thì nàng làm sao đi quan tâm tới Tây Việt Lan Sơn, cũng không thể không lấy lòng tiểu thần vương ah.

- Quả nhiên có... Đại nhân vật!

Vạn Hoa Đồng cũng sớm kích động quỳ trên mặt đất, không nghĩ tới lại trèo lên cây to tiểu thần vương, tương lai còn buồn không thể phong sinh khởi thủy ở thần đô hay sao.

Phong Phi Vân cười nói:

- Thật sự là đùa giỡn, nhưng mà vui đùa này quá lớn rồi, cho nên, đêm nay Hoắc Băng Băng phải uống rượu với hảo hữu của ta cả đêm, mà Tư Mã cô nương đêm nay có bằng lòng bàn luận chuyện gió trăng với ta hay không?

- Cái này...

Tâm hồn thiếu nữ Tư Mã Chiêu Tuyết chấn động mạnh lên, tâm thần đại loạn, Phong Phi Vân thân phận thật sự rất cao, là người có lực lượng hô phong hoán vũ trong thần đô, tuy Cực Nhạc Hoa Cung có đám tu sĩ cự phách thế hệ già tọa trấn, nhưng mà nếu như thần vương phủ cứng đối cứng, đây chính là tự tìm cái chết.

Phong Phi Vân là một lãng tử, đây là chuyện thiên hạ đều biết, bàn luận chuyện gió trăng với hắn đương nhiên là phải bàn trên giường rồi.

Hôm nay "Hoa đế phong quan thi đấu" sắp tới, một khi thất thân cho Phong Phi Vân, xem như buông tha cơ hội nổi danh thiên hạ.

Nhưng mà Phong Phi Vân giờ phút này nhìn chằm chằm, một khi đắc tội hắn, hậu quả không chịu nổi.

Tư Mã Chiêu Tuyết nhíu mày lại, liên tục tự định giá, cười nói:

- Có thể bàn chuyện gió trăng với tiểu thần vương, đây quả thật là phúc phận tu ba đời của tiểu nữ tử, nhưng mà tiểu nữ tử vừa thu được thiếp mời, chính là thư mời của Tuyệt Sắc Lâu thiên hạ đệ nhất mỹ nhân Nam Cung Hồng Nhan đã tới thần đô, trời tối ngày mai sẽ đàn khúc ở Tuyệt Sắc Lâu, đã mời thiên tài tuấn kiệt cả thần đô, ngay cả thiên tài cấp sử thi cũng có tám, chín vị được mời, tiểu thần Vương cùng đệ nhất mỹ nhân quan hệ không giống bình thường, chẳng lẽ không có thu được thư mời.

Phốc.

Phong Phi Vân thiếu chút nữa phun rượu ra ngoài.

Nhưng mà hắn cuối cùng vẫn nuốt trở về, sắc mặt thong dong nói:

- Thư mời... Loại vật này nhất định là sẽ có, nàng đàn khúc thì ta sẽ ủng hộ thật lớn.

Trong lòng Phong Phi Vân không bình tĩnh như ngoài miệng của hắn, Nam Cung Hồng Nhan khẳng định còn sớm tới thần đô, sở dĩ thời điểm này đột nhiên muốn lên đài tấu khúc, hơn nữa còn mời thiên tài tuấn kiệt cả thần đô, hết lần này tới lần khác không mời hắn, nhất định là bởi vì biết được Phong Phi Vân cùng Nguyệt công chúa đính hôn cho nên muốn cho Phong Phi Vân chút sắc mặt.

- Khó trách gần đây mí mắt nhảy mãi, ta biết ngay có đại họa lâm đầu.

Phong Phi Vân trong lòng chờ mong.

Trong lòng Tư Mã Chiêu Tuyết buông lỏng một hơi, lại nói:

- Không biết tiểu thần vương có biết đệ nhất mỹ nhân đêm mai sẽ dùng ca kết bạn, thần đô tam thanh tú đều được mời tới, có cơ hội nhìn thấy dung nhan khuynh quốc khuynh thành của nàng.