Linh Chu

Chương 589: Địa Kiếp và sát kiếp (2)

Nham thạch nóng chảy so sánh Hỏa Diễm đều phải đáng sợ hơn. Chúng bao vây lấy một vùng khí đỏ đậm, trong nháy mắt liền nấu chảy dung luyện đất đá thành chất lỏng, so sánh Thiết Thủy đều phải nóng bỏng hơn.

Đến khi dòng nham thạch nóng chảy thứ sáu chạy tới, nó đã có kích cỡ to sáu trượng, cũng chính là hai mươi thước, tựa như một dòng sông cuốn đến.

Dòng nham thạch nóng chảy thứ bảy đạt tới kích cỡ bảy trượng, hình dáng biến thành một con mãng xà lớn đang quay cuồng không dứt trong lòng đất. Một quyền tung ra đã đánh đầu của nó vỡ sọ vụn ra, lại ngưng tụ trong nháy mắt rồi roạt một cái đã nuốt Phong Phi Vân vào trong nham thạch nóng chảy.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Phong Phi Vân phá vỡ thân thể con mãng xà lớn, bay ra từ trong nham thạch nóng chảy, lớp sương mù bao bọc trên thân thể bị nham thạch nóng chảy làm cháy đến mỏng đi không ít.

- Khó trách Địa Kiếp khó độ như thế, hơn phân nửa tu sĩ đều chết ở trong Địa Kiếp. Nham thạch nóng chảy thật sự là dòng nọ so sánh dòng kia khủng bố hơn, uy lực tăng lên theo lần.

Từ lòng đất truyền đến rung động điên cuồng mãnh liệt, dòng nham thạch nóng chảy thứ tám xuất hiện, tựa như một mảnh biển lửa xuất hiện đã hút lấy Phong Phi Vân vào bên trong.

Dòng nham thạch nóng chảy thứ chín ngay sau đó lao nhanh ra ngoài, cự kì lợi hại.PHần đầu của nó tựa như mũi kiếm sắc nhọn, thân dài mấy chục dặm, phần duôi tựa như một sông lớn bằng Hỏa Diễm.

...

- Long lão đầu, ngươi thử nói sư đệ hắn có thể đưa tới bao nhiêu dòng nham thạch nóng chảy?

Trương Phách Đạo tuy là đại đệ tử của Thần Vương, nhưng mà lại lúc nào cũng có thể có dáng vẻ tùy tiện, dám gọi thẳng Thần Vương là lão đầu.

Thần Vương nhìn vào Hắc Vân ở trên trời cao, im lặng không đáp.

- Ta cho rằng hẳn là sẽ có mười hai dòng. Sách cổ ghi chép, năm đó Nạp Lan Hồng Đào độ Địa Kiếp liền đưa tới mười hai dòng nham thạch nóng chảy, cũng không biết dòng nham thạch nóng chảy thứ mười hai rốt cuộc là có hình dáng như thế nào ? Sư đệ có thể đánh bại Nạp Lan Hồng Đào, hẳn là cũng có thể đưa tới mười hai dòng nham thạch nóng chảy.

Trương Phách Đạo nói.

Trên người Thần Vương đột nhiên nổi lên một cỗ Long Hoàng khí, cũng không có chút xíu dáng vẻ tuổi già sức yếu, cả người đều bắt đầu trở nên lợi hại, ánh mắt nhìn lên trên bầu trời

- Rốt cục đến đây đi!

Một cái bàn tay thật lớn xé rách lớp Hắc Vân, từ trên bầu trời rơi xuống. Nó to như một quả núi cao lớn vậy, uy thế đặc biệt cường thịnh khác thường đang nệ về hướng mặt đất.

- Lớn mật, cũng dám đánh tới Vạn Tượng Tháp.

Trương Phách Đạo cầm trong tay một cây gậy màu đen, vung lên giữa trời. Cây gậy biến thành một ngọn núi lớn như vậy, đánh cho một bàn tay thật lớn kia nát vụn ngang trời.

Có người không muốn thấy Phong Phi Vân vượt qua Địa Kiếp, để rồi trưởng thành nên đã ra tay từ cách mấy ngàn dặm, muốn phải loại trừ hắn.

Người vừa mới ra tay chính là một Bán Bộ Cự Kình, nhưng mà chỉ là thử dò xét tính công kích, chứ cũng không đem hết toàn lực.

Tại một phương hướng khác, một màn nước sinh ra trên bầu trời, có khí tức Cự Kình dao động. Một cái đỉnh cổ bay ra từ trong màn nước mà đánh lại đây. Đó là một kiện Linh Khí cổ, đầu mâu liền nhằm thẳng Phong Phi Vân đang độ Địa Kiếp trong lòng đất.

Yêu Ma Chi Tử uy hiếp thật sự quá lớn, khiến cho rất nhiều người cảm giác bất an. Thần Vương đã cảm giác được ít nhất có năm cỗ khí tức Cự Kình, đều ẩn náu ở ngoài ngàn dặm, ngăn cách Thiên Cơ trên người để vô phương tra ra chuẩn xác vị trí của bọn họ.

Đỉnh cổ này cao chừng trăm thước, nó có bảy cái chân, mười sáu đôi tai, dùng trăm vạn cân Thanh Đồng chế tạo. Trên bề mặt khắc ấn thú vân, lưu động Hỏa Diễm, chính là một kiện Linh Khí cổ, đã từng xuất hiện tại Tu Tiên Giới, được xưng là "Sơn Nguyệt Đỉnh".

Đây là một kiện Tam Phẩm Linh Khí, uy lực tuyệt đối khủng bố, đã từng có hai vị Cự Kình đều bị đánh chết dưới Sơn Nguyệt Đỉnh.

Trăm năm không xuất hiện. Lúc này Linh Khí lại xuất hiện lần nữa, ý nghĩa không thể so sánh tầm thường. Phủ Nam Thái là tuyệt đối không có khả năng có được Linh Khí cấp bậc Tam Phẩm, khẳng định đến đến từ một tòa tiên gia đại giáo hoặc là môn phiệt tu tiên đứng đầu.

Ống tay áo Thần Vương vung lên một cái, một con Trường Long màu vàng bay ra từ ống tay áo, nện vào trên Sơn Nguyệt Đỉnh. Trường Long đập vào Sơn Nguyệt Đỉnh làm nó bay ngược trở về, biến mất trên trời cao.

- Loại sát khí khủng bố đến mức như Sơn Nguyệt Đỉnh đều xuất hiện, đối phương chỉ sợ có siêu cấp Cự Kình cấp bậc Thiên Mệnh Đệ Bát Trọng đến đây.

Trương Phách Đạo có hơi lo lắng, chiến ý trên người tràn đầy, mắt hổ trợn lên nhìn một chỗ hoang dã ở ngoài vài ngàn dặm.

Cự Kình sở dĩ được xưng là Cự Kình, đó là bởi vì bọn họ đã đứng ở vị trí tối cao nhất, thuộc về những người trên đỉnh cao nhất trong Tu Tiên Giới của Thần Tấn Vương Triều, tựa như cây cột chống trời chống đỡ cho cả một mảnh thế giới.

Loại người này đều được xưng là cấp bậc lão tổ.

Đồng dạng là Cự Kình, nhưng tu vi cũng có chênh lệch tương đối lớn, chỉ có điều là các tu sĩ tu vi thấp vô phương biết được mấy thứ này thôi, nên vẫn cho rằng Cự Kình chính là tồn tại hạng vô địch.

Lão tổ đã sống mấy trăm năm, khí tức trên người đã lớn lao vô biên vô tận, có rất nhiều đệ tử tu tiên cả đời cũng không nhất thiết có thể nhìn thấy mặt bọn họ. Nên cuối cùng có cảm giác bọn họ chính là tồn tại như thể Thần Tiên, làm sao còn dám đi suy đoán lực lượng của bọn họ.

Mà sự thật thực lực của Cự Kình cũng là mỗi người không giống nhau, Cự Kình bình thường chính là cảnh giới Thiên Mệnh Đệ Thất Trọng, đó cũng là thực lực phổ thông nhất, cơ hồ chín mươi phần trăm Cự Kình đều là cảnh giới này.

Tu vi đạt tới Thiên Mệnh Đệ Bát Trọng, liền được xưng là "Siêu cấp Cự Kình". Hạng người này đã lĩnh hội được Vô Thượng Thiên Đạo, rất ít tham gia vào tranh đấu giữa các thế lực, số lượng ít đến đáng thương, so sánh Cự Kình bình thường phải cường đại hơn nhiều.

Cự Kình Thiên Mệnh Đệ Cửu Trọng được xưng là "Thượng Vị Cự Kình", loại nhân vật cấp bậc này càng rất ít ỏi hơn, cơ hồ hoàn toàn ẩn dật lánh đời, đã chuẩn bị bắt đầu độ Thiên Kiếp. Nếu không phải phát sinh thiên địa đại nạn, nhân vật như vậy căn bản sẽ không xuất hiện.

Đương nhiên còn có "Vô thượng Cự Kình", cũng được xưng là "Sử thi Cự Kình", cũng chính là thiên tài cấp bậc Sử Thi đạt tới cảnh giới Thiên Mệnh Đệ Cửu Trọng, người như thế có chiến lực Thiên Hạ Vô Song, đương thời khó tìm.

Dù sao trước khi thiên địa biến hóa, cả một thời đại mới xuất một thiên tài cấp bậc Sử Thi mà thôi. Hơn nữa thiên tài cấp bậc Sử Thi chưa chắc có thể tu luyện tới Thiên Mệnh Đệ Cửu Trọng, một nửa trong đó đều chết non trên đường tu luyện, căn bản không đạt được cấp bậc "Vô thượng Cự Kình".

- Hai năm trôi qua, cả Thần Tấn Vương Triều đều đã bắt đầu rung chuyển. Các nơi nhìn như yên tĩnh, cũng đã có sóng ngầm mãnh liệt, nhân vật cấp bậc siêu cấp Cự Kình xuất thế thì cũng không coi là điều kỳ quái.

Thần Vương đáp.