Hai công chúa mộ phủ đại biểu hai vị thánh tổ đến chúc mừng, nhưng không thấy mặt bọn họ có vẻ gì là chúc mừng. Hai nàng như oán phụ ngồi trong góc, chỉ có thánh thực quả đang chọc bọn họ cười.
- Sứ giả Quỷ thị tôn hoàng giáng lâm!
Mặc Dao Dao mặc hồ cừu màu trắng, ôm con chó sư tử trắng, quyến rũ xinh đẹp, hấp dẫn nhiều ánh mắt. Không chỉ vì sắc đẹp của Mặc Dao Dao, còn vì thân phận của nàng đặc biệt.
Sứ giả Quỷ thị tôn hoàng.
Phong Phi Vân mặc áo đỏ tự mình đi nghênh đón, từ xa chắp tay cúi đầu.
Phong Phi Vân cười nói:
- Phong Phi Vân có tài đức gì mà có thể kinh động đến tôn hoàng lão nhân gia?
Da Mặc Dao Dao trắng hơn cả tuyết, nàng cười mỉm chi, quyến rũ hấp dẫn, thanh âm nũng nịu:
- Con trai độc nhất của Thiên Vu đại thần kết liền cành, thiên hạ đều biết chuyện lớn này. Tôn hoàng cũng muốn đến uống ly rượu mừng, bất đắc dĩ lão nhân gia không thích lộ mặt, đành phái ta đưa lễ tặng.
Phong Phi Vân cười nói:
- Sao không thấy Mặc cô nương mang quà tới?
Mặc Dao Dao nói:
- Ta tặng mình cho ngươi, có dám nhận không?
Mặc Dao Dao môi hồng răng trắng, mặt hoa da phấn, nụ cười làm nhiều chí tôn lòng lâng lâng. Đây mới là quyến rũ tuyệt sắc.
Dám nói lời đó ngay trong ngày tân lang thành hôn, nhiều người toát mồ hôi hột. Lại xem vẻ mặt Mặc Dao Dao, may mắn không đến phá rối.
Phong Phi Vân vẫn cho rằng Mặc Dao Dao chính là nữ nhân của Quỷ thị tôn hoàng, hắn không dám nói đùa theo, giữ im lặng.
Mặc Dao Dao cười nói:
- Quà của tôn hoàng là một câu nói. Lão nhân gia bảo nếu ngươi có rắc rối gì thì cứ đến tìm tôn hoàng, tôn hoàng có thể giải quyết rắc rối cho ngươi một lần.
Phong Phi Vân hiểu ý nghĩa câu nói này, quý trọng hơn thiên kim vạn ngân:
- Lễ vật này quá nặng, Phong Phi Vân đa tạ tôn hoàng dày yêu.
Đây là tuyên bố với người trong thiên hạ Quỷ thị tôn hoàng chống lưng cho Phong Phi Vân. Những người muốn đụng vào Phong Phi Vân trước khi ra tay phải đắn đo xem mình có chịu nổi thánh uy của Quỷ thị tôn hoàng không.
Câu nói này rất nặng ký, các đại nhân vật chủng tộc lần nữa cảm giác núi dựa sau lưng Phong Phi Vân khổng lồ, Quỷ thị tôn hoàng cũng làm chỗ dựa cho hắn.
Không lâu sau chân thân Thủy Nguyệt thánh thần đến. Lực lượng thần thánh hùng hồn lấy phủ thành chủ thứ chín Hỗn Độn thành làm trung tâm khuếch tán nguyên Hỗn Độn thiên thành.
Trong khoảnh khắc này ức vạn sinh linh trong Hỗn Độn thiên thành cảm giác tu vi của mình tăng mảng lớn, có một số thăng lên một cảnh giới.
Lòng Phong Phi Vân rung động, cảnh giới của Thủy Nguyệt Đình khủng khiếp quá.
Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Thánh niệm ra, chúng sinh đều thành. Chẳng lẽ đây là một người thành thánh, gà chó lên trời trong truyền thuyết?
Một mình Thủy Nguyệt Đình khiến các sinh linh trong Hỗn Độn thiên thành tăng tu vi mảng lớn, ý là "khắp chốn vui mừng", chỉ thánh linh mới có thủ đoạn nghịch thiên như thế.
Mặc Dao Dao nhìn Thủy Nguyệt Đình chằm chằm, nhếch môi cười.
Mặc Dao Dao thật tự nhiên nói:
- Mau vậy đã đến cảnh giới vô lượng chân thánh, xem ra nhân tộc thăng lên thái cổ thánh tộc là chuyện ván đóng thuyền.
Các chí tôn yêu tộc càng rung động, một số quỳ xuống đất lạy. Bọn họ dập đầu lạy Thủy Nguyệt Đình như vái thánh nhân, nói chính xác thì đây vốn là quỳ lạy thánh nhân.
Dù tu vi của ngươi cao đến đâu, có là chuẩn thánh khi thấy thánh linh đều phải quỳ lạy. Đây là một loại lễtiết, như ngươi vào miếu thờ sẽ lạy thần linh.
Đương nhiên ngươi có thể chọn không quỳ, bình thường thánh linh sẽ không tức giận vì điều này. Nhưng làm vậy là để lại ấn tượng xấu trong lòng người khác, cảm thấy ngươi không tôn trọng thánh nhân, cuồng vọng tự đại.
Trưởng bối của tân nương đã đến đủ, mọi người phong chờ trưởng bối bên tân lang. Khá nhiều người mong Thiên Vu đại thần trong truyền thuyết sẽ xuất hiện.
Phong Phi Vân dìu một lão nhân ra:
- Vị tiền bối này trông chừng Phi Vân từ nhỏ đến lớn, đủ làm trưởng bối chứng hôn.
Nhiều người lộ vẻ thất vọng, so với địa vị vô thượng của Thủy Nguyệt thánh thần thì lão nhân dường như không có tư cách ngồi ngang hàng với nàng.
Không đúng.
Có người nhận ra không tầm thường. Lão nhân lọm khọm, bước chân loạng choạng nhưng mỗi bước rất có quy luật, tiết tấu cực kỳ chính xác, mỗi bước chân như đạp trên quy luật thiên đạo.
Thủy Nguyệt thánh thần nhìn lão nhân,tâm tình bình tĩnh, nhẹ gật đầu chào lão.
Nhiều người thấy động tác này thì rất rung động, hay lão nhân là tồn tại ghê gớm?
Có thể biểu hiện ung dung trước ánh mắt của Thủy Nguyệt thánh thần sao là người bình thường được?
Lưu quản gia ngồi xuống ghế trên, ngang hàng với Thủy Nguyệt thánh thần. Lưu quản gia phát ra thánh uy, mơ hồ thấy lửa xanh hừng hực bốc cháy trên bầu trời.
Lão nhân tuổi già sức yếu bỗng chốc tinh thần quắc thước, mắt sáng rực rỡ. Nhiều sinh linh lại quỳ xuống.
Lưu quản gia cười nói:
- Hôm nay là ngày Phi Vân tân hôn, phụ mẫu của hắn không có bên cạnh. Lão hủ trông Phi Vân đến lớn, xem như một nửa người thân. Hôm nay để ta làm chủ hôn cho Phi Vân, có thể cùng thánh thần chứng hôn cho bọn họ là vinh hạnh vô cùng.
Xung quanh Thủy Nguyệt thánh thần tràn ngập khí lưu hỗn độn, cảm giác như nàng không có trong thời không này. Giờ đây cơ thể Thủy Nguyệt thánh thần ngưng tụ lại, thanh âm mênh mông.
- Có thể cùng lão phủ chủ Thanh Loan thánh phủ chứng hôn cho bọn họ cũng là vinh hạnh của ta.
Thanh Loan thánh phủ.
Một số đại yêu vương thái cổ thánh yêu tộc sợ hết hồn. Bọn họ biết rõ Thanh Loan thánh phủ đại biểu cho cái gì, là nơi thần thánh hơn cả Hỏa Loan đế cung. Các chí tôn yêu tộc giấu đi lòng kiêu ngạo, nhiều người quỳ xuống vái lạy Thanh Loan thánh tổ ngồi trên cao.
Đúng vậy.
Lưu quản gia chính là Thanh Loan thánh tổ.
Năm xưa Phi Tiên phượng hoàng yêu hậu tấn công nhân tộc, hỏa loan yêu tộc là thái cổ thánh yêu tộc gần gũi với phượng hoàng yêu tộc nên cũng góp sức.
Khi ấy Thanh Loan thánh tổ là cường giả số một hỏa loan yêu tộc, dẫn dắt đại quân hỏa loan yêu tộc đi theo Phi Tiên phượng hoàng yêu hậu chinh chiến, quyết diệt sạch nhân tộc. Nhưng Thanh Loan thánh tổ bị Thiên Vu đại thần đánh bại, Thiên Vu đại thần không giết Thanh Loan thánh tổ. Hai người nảy sinh cảm giác không đánh nhau không quen biết, anh hùng tích anh hùng.
Sau này Thiên Vu đại thần đánh nhau với Phi Tiên phượng hoàng yêu hậu, hai bên bị thương. Thiên Vu đại thần bỏ chạy.
Sau khi Thiên Vu đại thần bị thương trốn đi gặp diệt thế giả vực ngoại Vô Đạo bày ra cục này. Thiên Vu đại thần bị thương nặng đương nhiên không đánh lại Vô Đạo. Thanh Loan thánh tổ ra tay giúp đỡ nhưng không đấu lại Vô Đạo.
Cuối cùng Thiên Vu đại thần chết, Thanh Loan thánh tổ bị thương nặng.
Hai người không nói rõ cụ thể trận chiến ấy, nhưng Phong Phi Vân đoán Thiên Vu đại thần vì cứu Thanh Loan thánh tổ nên mới chết. Bởi vậy tình cảm của hai người càng bền chặt hơn.
Sau đó mẫu thân của Phong Phi Vân cứu hai người. Thiên Vu đại thần vào luân hồi lộ, chuyển thế trọng sinh. Long tộc xảy ra chút chuyện, mẫu thân của Phong Phi Vân phải về tộc giải quyết, mời Thanh Loan thánh tổ đến bảo vệ Phong Phi Vân và Thiên Vu đại thần chưa lấy lại tu vi.