Mao Ô Quy nói:
- Trong truyền thuyết thần thoại Oa Hậu Đại Thánh từng dùng đất ngũ sắc luyện ra hai tượng đất một nam một nữ, lỗ tai đất chắc không phải từ hai tượng đất đó đi?
Phượng Hoàng Thiên Nữ nhìn Mao Ô Quy, trả lời:
- Đúng là tai trái của một pho tượng đất.
Mao Ô Quy hút ngụm khí lạnh, liên hồi nói:
- Thứ này đúng là không thể để lộ ra tiếng gió, nếu không sẽ vời đến sát kiếp.
Phong Phi Vân cất lỗ tai đất vào trong người. Lỗ tai đất lơ lửng trong cơ thể hắn, bốn mươi thần thức chia ra ba mươi chín cái ngồi xếp bằng ba mươi chín hướng quanh lỗ tai đất, tham ngộ đạo thánh linh trong đó.
Phong Phi Vân chỉ còn một thần thức khống chế thân thể, đi cùng Phượng Hoàng Thiên Nữ vào sâu bên trong Diệt Diễm sơn.
Phong Phi Vân tách thần thức ra, dục niệm trong não nhạt dần, đối xử với Phượng Hoàng Thiên Nữ tự nhiên hơn.
Mao Ô Quy, Mao Thành Thật theo au.
Mao Thành Thật cõng vỏ hai tầng đỏ rực, là Mao Ô Quy dùng vỏ sò hỏa vân thất tinh bối luyện ra "mai rùa" cho nó.
Mao Thành Thật nhìn hai người đi đằng trước, nhỏ giọng nói:
- Gần đây nhị đại gia gặp vận hoa đào.
Mao Ô Quy nói:
- Dạo này hay có thiên chi kiêu nữ chủ động đưa lên cửa. Đầu tiên là Cửu Thiên Tiên Nữ, rồi Thanh Loan thánh nữ. Xem bộ dáng Phượng Hoàng Thiên Nữ cũng có ý với Phong Phi Vân, nếu không đã chẳng cho hắn mượn lỗ tai đất cực kỳ quý giá. Là bọn họ bị mù mắt tập thể hay tại thiên tượng thay đổi?
Mao Thành Thật nghiêm túc nói:
- Khi một nam nhân trở nên ưu tú, đủ mạnh thì sẽ có nữ nhân chủ đọng tìm đến.
- Không ngờ ngươi còn nhỏ mà hiểu biết sâu sắc, hơi có lý. Nếu Phong Phi Vân chỉ là một bán yêu đê tiện không thể đột phá Vũ Hóa cảnh, Cửu Thiên Tiên Nữ sẽ không nhìn hắn một cái, Thanh Loan thánh nữ sẽ từ hôn, Phượng Hoàng Thiên Nữ càng không giao tiếp với hắn. Nam nhân ưu tú thì chất lượng sinh hoạt cũng cao lên.
Mao Ô Quy nói:
- Nhưng Phượng Hoàng Thiên Nữ làm người ta không nhìn thấu. Phượng Hoàng Thiên Nữ như giấu trong sương mù, nàng chủ động thân thiện với Phong Phi Vân dường như có mục đích riêng. Không nhìn thâu được.
Mao Thành Thật hỏi:
- Chúng ta có nên nhắc nhở nhị đại gia không?
Mao Ô Quy nói:
- Không cần. Nếu Phong Phi Vân không nhìn ra điều này thì hắn không tư cách trùng kích thánh linh cảnh.
Dọc đường đi bọn họ lại gặp mấy thú dữ đẳng cấp bán thánh, tu vi cực mạnh. Nhưng Phong Phi Vân, Phượng Hoàng Thiên Nữ giết hết.
Trong đó có một con cua to biết phun lửa, tu vi siêu mạnh. Nó huơ càng to, chỉ ba kích đã đánh Phượng Hoàng Thiên Nữ bị thương. Thân thể Phượng Hoàng Thiên Nữ được Phong Phi Vân cứu, bọn họ bỏ trốn.
Cơ thể Phượng Hoàng Thiên Nữ bị càng to đâm thủng, nhưng độ mạnh thân thể của nàng hơn Phong Phi Vân gấp mấy lần, rất nhanh lành vết thương.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Con Hỏa Quỷ Giải chắc đã tu luyện đến cảnh giới chuẩn thánh, chúng ta không phải đối thủ của nó, đành đi đường vòng.
Phong Phi Vân đứng trên vùng đất nhô cao nhìn sâu trong Diệt Diễm sơn, nói:
- Lực lượng Hỏa Quỷ Giải khá mạnh, chắc là một vương giả trong Diệt Diễm sơn. Chỉ có dòng sông thiên địa mới dựng dục ra thứ như nó được. Ta cảm thấy chúng ta cách dòng sông thiên địa rất gần, nếu đi đường vòng không chừng sẽ lạc vào tuyệt địa, hay bỏ qua dòng sông thiên địa.
- Ý của ngươi là vẫn tiến tới trước theo đường cũ? Nếu vậy chúng ta sẽ gặp con Hỏa Quỷ Giải kia, dù hai ta hợp sức cũng không đánh lại nó được.
Phượng Hoàng Thiên Nữ ngẫm nghĩ, bổ sung thêm:
- Ta chỉ có thể sử dụng lực lượng yêu hậu một lần, nếu không đến lúc bất đắc dĩ tuyệt đối không được dùng.
- Nàng đi theo bên cạnh ta là được, đẻ ta mở đường. Trong người Hỏa Quỷ Giải có giải châu và quỹ não. Giải châu trợ giúp nàng tu luyện Bất Tử Phượng Hoàng Thân, quỷ não giúp ta ngộ đạo. Cho nên Hỏa Quỷ Giải phải chết.
Phong Phi Vân gọi Đế Trủng ra, nhét thánh linh nội đan vào người Đế Trủng. Thánh thi khô héo toát ra khí thế cường đại, như thánh linh thật sự.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Trong cơ thể chuẩn thánh đã kết ra đạo tắc thánh đan, nếu Hỏa Quỷ Giải muốn đi thì thánh thi ra tay cũng chưa chắc giết được, rất có thể dụ đến hỏa thú mạnh hơn. Được rồi, nếu ngươi muốn giết nó thì ta sẽ hết sức phối hợp.
Ánh mắt Phượng Hoàng Thiên Nữ dịu lại nhìn Phong Phi Vân chăm chú, không làm trái ý hắn.
Phong Phi Vân gật đầu, thả Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương, một trăm sáu mươi bốn con linh thú chiến thể ra, toàn là lực lượng đẳng cấp bán thánh. Chúng nó bao vây vạn dặm, co lại vòng vây vào giữa.
Con Hỏa Quỷ Giải cảm nhận lực lượng từ bốn phương tám hướng ập đến, nó nôn nóng táo bạo.
Trên mặt đất bằng phẳng bốc cháy lửa tím, một ngọn núi đỏ thẫm phóng lên cao đâm thẳng tầng mây. Ngọn núi do xương sắc bén ngưng tụ ra. Đó là một chân của Hỏa Quỷ Giải, cao ba vạn thước, lực lượng siêu cường đại.
Hỏa Quỷ Giải cảnh cáo:
- Phượng hoàng, ngươi còn dám đến khiêu khích? Bổn tọa đã từng ăn không chỉ một con phượng hoàng!
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Nơi này là thánh địa do thánh hiền tộc ta tế luyện chiến binh để lại. Tiền bối tộc ta đến tìm di vật tổ tiên là chuyện Đương nhiên, nhưng bị mãnh thú các ngươi nuốt mất, hôm nay là ngày chém đầu ngươi!
Hỏa Quỷ Giải thô giọng nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Buồn cười quá, chỉ bằng vào hai tiểu bối các ngươi? Hai vạn năm trước, một bán thánh bát trọng của phượng hoàng yêu tộc đã bị bổn tọa đánh chết, thành đồ ăn trong bụng bổn tọa. Các ngươi muốn báo thù? Có bản lĩnh đó không?
Khí thế Hỏa Quỷ Giải hùng hồn, lực lượng dồi dào.
Hỏa Quỷ Giải chủ động tấn công, cái chân to đỏ thẫm sắc bén xẹt qua dưới chân Phong Phi Vân, Phượng Hoàng Thiên Nữ, rạch mặt đất, như có ngọn núi nhô lên.
Phong Phi Vân không có thánh linh nội đan nên hắn thành người bình thường. Phong Phi Vân ngồi trên lưng Mao Thành Thật, trước khi chân to của Hỏa Quỷ Giải nhô lên thì Mao Thành Thật đã cõng Phong Phi Vân chạy xa.
Phong Phi Vân thi triển đại khôi lỗi thuật, hét to một tiếng:
- Giết!
Mắt Đế Trủng sáng lên, lực lượng thánh linh chạy dọc toàn thân. Đế Trủng vung tay như biến thành thánh đao chặt đứt chân to của Hỏa Quỷ Giải.
Cái chân to gãy tựa núi sụp đổ, không biết chân Hỏa Quỷ Giải nặng bao nhiêu ngàn cân.
Trong mặt cắt chảy ra chất lỏng đỏ thắm vừa giống dung nham vừa giống nước, linh khí đậm đặc hơn cả tinh hoa hỏa khí.
- Nối chân gãy!
Hỏa Quỷ Giải rất tức giận, cái chân bén cứng rắn của nó bị người chặt đứt. Nhưng Hỏa Quỷ Giải cang tứ điên là chân gãy biến mất, không thấy đâu. Cái chân to biến mất ngay trước mắt nó, Hỏa Quỷ Giải muốn nối chân lại cũng không được.
Hỏa Quỷ Giải tức giận quát:
- Giết!
bảy cái chân còn lại cộng haicái càng to cùng vươn lên từ lòng đất, thân hình khổng lồ tựa như núi cao phá đất trồi lên, rất là dữ tợn, khí thế xộc thẳng tầng mây.
Bùm!
Lực lượng Đế Trủng càng đáng sợ hơn, xuyên qua giữa các chân Hỏa Quỷ Giải. Mỗi khi Đế Trủng lắc người là một cái chân bị chém đứt.