Linh Chu

Chương 1853: Cùng đường

Phong Phi Vân duỗi tay, sau lưng hiện ra cái bóng vạn thú. Một trăm lẻ tám linh thú chiến hồn mạnh nhất, toát ra hơi thở bán thánh. Trong người mỗi linh thú chiến hồn có một đạo tắc thánh linh.

Phong Phi Vân chỉ tu luyện ra một tia đạo tắc thánh linh nhưng đạo tắc thánh linh trong người linh thú chiến thể cũng nằm trong người hắn, cộng lại hắn có một trăm lẻ chín đạo tắc thánh linh, hơn hẳn Kim Ô Bá hoàng tử.

Ầm!

Chớp mắt Phong Phi Vân đánh ra một vạn cú đấm, quyền ảnh chồng chất lên nhau đánh thủng "người cây thánh thân". Phong Phi Vân đánh nát ngực Kim Ô Bá hoàng tử, nắm đấm xuyên thủng thân thể.

Kim Ô Bá hoàng tử phun búng máu:

- Phụt!

Trong mắt Kim Ô Bá hoàng tử tràn đầy giật mình khó tin, lảo đảo thụt lùi. Kim Ô Bá hoàng tử nhìn lỗ máu to trước ngực, gã không dám tin lực lượng bán yêu đê tiện sẽ mạnh đến vậy.

Phong Phi Vân chắp hai tay sau lưng bước tới gần Kim Ô Bá hoàng tử, khí thế khiếp người nói:

- Ngươi có thể chọn thần phục ta, làm nô bộc của ta, nếu không chỉ có đường chết.

Kim Ô Bá hoàng tử cuồng cười:

- Ha ha ha ha ha ha!

Lỗ máu trước ngực chậm rãi khép lại, Kim Ô Bá hoàng tử nói:

- Phong Phi Vân, ngươi nghĩ đánh bại ta liền vô địch thiên hạ sao? Thập Tam thái tử long tộc đã tu luyện vạn thú chiến thể đến đại thưa, mạnh hơn ngươi gấp trăm, ngàn lần. Ngươi tu luyện vạn thú chiến thể kém hơn Vạn Thú Đồ của Thập Tam thái tử long tộc rất nhiều. Thập Tam thái tử long tộc còn không khiến ta thần phục được chứ nói gì đến ngươi?

Phong Phi Vân tung ra tam vị chân hỏa lô:

- Nếu ngươi không thần phục thì chết đi!

- Đây là ngươi tự tìm chết, không thể trách ta!

Mắt Đông Phương Kính Nguyệt lạnh lẽo, sát ý lạnh băng ném ra một tấm thần phù màu vàng.

Phù lục nứt ra, rực rỡ sắc vàng. Ảo ảnh thánh linh to lớn hiện ra trên bầu trời, cao chín ngàn trượng, thần thánh mà trang nghiêm, ánh mắt uy nghiêm, bá tuyệt thập phương.

Đây không phải pháp tướng thánh linh mà là phân thân của thánh linh.

- Thánh linh phân thân phù!

Phong Phi Vân cảm nhận lực lượng mạnh mẽ đè người, uy nghiêm thánh linh tràn ngập trong thiên địa, làm hắn không thể nhúc nhích. Loại cảm giác này giống y như lúc thánh tượng thành chủ thứ nhất Hỗn Độn thành ngưng tụ ra.

Đương nhiên phân thân thánh linh này yếu hơn thánh tượng của thành chủ thứ nhất Hỗn Độn thành nhiều. Lực lượng thánh linh quá mạnh mẽ, dù chỉ một phân thân đều cần tài liệu thánh tính chứa đựng.

Kim Ô Bá hoàng tử đánh ra phù lục này không phải tài liệu thánh tính, tối đa chỉ chứa một phần mười phân thân thánh linh, thậm chí chỉ cỡ một phân trăm. Nhưng lực lượng này vẫn cực kỳ bá đạo, đẳng cấp cỡ Tiên Hư động chủ mới ngăn cản được.

- Một phân thân thánh linh đủ tiêu diệt tất cả dưới thánh linh, ha ha ha ha ha ha!

Tuy Kim Ô Bá hoàng tử đánh ra thánh linh phân thân phù nhưng gã cũng không thể khống chế phân thân. Ngay khi tung ra phù lục, chân Kim Ô Bá hoàng tử đã đạp tam vị chân hỏa lô bay mất.

Thanh Loan thánh nữ biến sắc mặt, nàng biết dù Phong Phi Vân mạnh cách mấy cũng không đỡ nổi một kích của phân thân thánh linh. Thanh Loan thánh nữ có mặc vào áo lông phượng da rồng cũng không chống đỡ nổi, lực lượng thánh linh sẽ thẩm thấu tần y dánh nàng thành tro.

Thanh Loan thánh nữ vội mặc vào áo lông phượng da rồng, muốn hợp sức với Phong Phi Vân ngăn chặn lực lượng phân thân thánh linh.

Giọng Phong Phi Vân lọt vào tai Thanh Loan thánh nữ:

- Nàng lui ra, ta ứng đối được!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Phân thân thánh linh công kích, trời sụp đất nứt, gió nổi vù vù. Dù Thanh Loan thánh nữ mặc áo lông phượng da rồng vẫn bị lực lượng hất văng ra ngoài.

Kim Ô Bá hoàng tử đứng ở phía xa nhìn trung tâm lực lượng hỗn lọa, cười khẩy nói:

- Tuy thánh linh phân thân phù chỉ có lực lượng một kích nhưng chuẩn thánh bình thường còn bị thương nặng. Phong Phi Vân sẽ ra bã . . . Cái gì? Đó là . . .

Kim Ô Bá hoàng tử nhìn thấy bóng người già nua đi ra từ lực lượng hỗn loạn, thân thể toát ra hơi thở thánh linh. Phong Phi Vân đứng bên cạnh lão nhân.

Kim Ô Bá hoàng tử biến sắc mặt, xoay người chạy trốn ngay. Cảnh tượng này quá đáng sợ.

Bùm!

Nhưng Kim Ô Bá hoàng tử mới bay ra đã bị một tam vị chân hỏa lô đụng bay về, té xuống đất, xương toàn thân nát bét.

Một tam vị chân hỏa lô lơ lửng trên đầu Kim Ô Bá hoàng tử. Tam vị chân hỏa lô to cỡ ngọn đồi, toát ra thần uy cổ xưa.

- Ai?

Kim Ô Bá hoàng tử ổn định vết thương, sử dụng một tam vị chân hỏa lô che chở quanh người, cẩn thận đề phòng.

Tam vị chân hỏa lô thứ ba xuất hiện.

Chủ nhân tam vị chân hỏa lô toàn thân lửa đậm đặc, dáng người yểu điệu, tóc dài bay bay, mặt đẹp như tiên, mắt lạnh lùng như nước. Nàng tựa như đóa sen lửa đứng thẳng.

Kim Ô Bá hoàng tử nói:

- Phượng Hoàng Thiên Nữ, phượng hoàng yêu tộc các ngươi tự cho mình là chủng tộc cao quý nhất thiên hạ vậy mà làm chuyện bỏ đá xuống giếng?

Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:

- Cao quý thì cao quý, nhưng đối với kẻ địch chúng ta chỉ có một chữ . . . Giết!

Thanh Loan thánh nữ, Đế Trủng, Phong Phi Vân từ phía sau đi tới, đứng sau lưng Kim Ô Bá hoàng tử.

Phong Phi Vân liếc Phượng Hoàng Thiên Nữ rồi quay sang nhìn Kim Ô Bá hoàng tử:

- Mạng của hắn thuộc về ta.

Tay Phong Phi Vân kết ấn thi triển đại khôi lỗi thuật, mắt Đế Trủng phát ra ánh sáng vươn một bàn tay bóp chặt Kim Ô Bá hoàng tử.

Kim Ô Bá hoàng tử muốn tung ra tam vị chân hỏa lô chạy trốn nhưng không vùng thoát khỏi tay Đế Trủng được. Kim Ô Bá hoàng tử bị bóp thành bùn.

Sự sống trong đống bùn chưa biến mất, nó mấp máy. Kim Ô Bá hoàng tử sống lại.

Phong Phi Vân lên tiếng:

- Ủa? Sức sống mạnh vậy?

Kim Ô Bá hoàng tử cuồng cười:

- Ha ha ha ha ha ha! Phong Phi Vân, dù ngươi dùng đại khôi lỗi thuật khống chế xác cổ thánh linh cũng không thể giết ta! Chỉ có thánh linh thật sự ra tay mới phá được thân bất tử của ta!

Kim Ô Bá hoàng tử không đánh lại Phong Phi Vân nhưng hắn cũng không thể giết gã, tối đa chỉ phong ấn được gã.

Chí tôn Kim Ô yêu tộc nếu biết Kim Ô Bá hoàng tử bị phong ấn chắc chắn sẽ đến cứu gã, nên gã sẽ không bị nguy hiểm mạng sống, càng không sợ Phong Phi Vân.

- Vậy sao?

Phong Phi Vân lấy khối diệt thế thần thạch ra kẹp giữa hai ngón tay. Cục đá bắn thủng trán Kim Ô Bá hoàng tử bay sau gáy, diệt thế thần thạch bay về tay Phong Phi Vân.

- Ngươi . . . Diệt thế . . .!

Kim Ô Bá hoàng tử ngừng bặt tiếng cười, mặt xanh đen dữ tợn, vặn vẹo. Kim Ô Bá hoàng tử ngã xuống đất.

Rất nhanh toàn thân Kim Ô Bá hoàng tử xanh đen, âm trầm, cuối cùng thành bãi nước loãng màu đen thấm xuống long đất làm đất đai biến thành màu đen.

Tiểu Phượng Hoàng ló nửa mặt ra từ sau lưng Phượng Hoàng Thiên Nữ:

- Khí diệt thế thật mạnh, giết cả Kim Ô Bá hoàng tử. Hắn là đại ma đầu sao?

Thấy Phong Phi Vân nhìn mình, Tiểu Phượng Hoàng như con thỏ sợ hãi rụt đầu về.