Linh Chu

Chương 1663: Tam mộc nhân tước

Nhị thế tử Trữ Gia Lâm của Thần Thiên Tước phủ ngồi trên một tòa kim liễn, nhìn qua những tu sĩ giết vào Thánh đình Chúa tể cung kia, chỉ khinh miệt cười:

- Các ngươi thật đúng là đủ ngu xuẩn ah, nơi này chính là Thánh đình Chúa tể cung, cung khuyết thần điện của Long gia các ngươi, hiện giờ lại bị các ngươi làm hỏng rồi, các ngươi không đau lòng, ta lại thấy đau lòng đấy.

- Trước trảm tiểu nhân, sau lại trảm lão nhân.

Vị tăng nhân kia như Nộ Mục Kim Cương, làn da trên người biến thành màu vàng, một quyền đánh tới Nhị thế tử.

- Người xuất gia tính tình còn táo bạo như vậy, thật là khiến người thất vọng.

Trữ Gia Lâm cười nói.

Một thanh y nam tử từ sau lưng Trữ Gia Lâm đi ra, chậm rãi xòe bàn tay ra, lòng bàn tay hiện ra hấp lực như lỗ đen, giữ lấy nắm đấm của tăng nhân kia lại.

- Hắc Ám Kinh, ngươi là Tam Mộc Nhân Tước.

Tăng nhân kia cắn răng thật chặt, gọi ra thân phận thanh y nam tử.

Thanh y nam tử mỉm cười:

- Long gia vận số đã hết, các ngươi tội gì còn phải uổng mạng?

- Ta chính là người Long gia, ta không cam lòng, ta không cam lòng...

Tăng nhân lớn tiếng kêu lên.

Không cam lòng cũng không có cách nào.

Thanh y nam tử lắc đầu, trong nắm ngón tay lao ra vầng sáng màu đen, cánh tay tăng nhân kia lập tức biến thành bột mịn, sau đó là lồng ngực, đầu lâu, hai chân, cuối cùng biến thành huyết sa trên đất.

Trữ Gia Lâm cười nói:

- Hắc Ám Kinh của Tam Mộc Nhân Tước gia đã đạt đến đệ bát trọng, thật sự là thật đáng mừng, Tam Mộc Nhân Tước cũng vì Thần Thiên Tước phủ làm việc, không lâu sau, Tam Mộc Nhân Tước phủ sợ rằng sẽ trở thành Địa tước phủ rồi.

Thanh y nam tử cười cười, nói:

- Vậy còn cần Nhị thế tử nói tốt nhiều hơn trước mặt Tước gia, bổn tước hiện giờ sẽ đi Thánh cảnh đấu vực điều khiển đại quân tiến đến trấn áp phản loạn, lần này nhất định phải một mẻ hốt gọn đám loạn đảng Long gia kia.

Trên mặt Thanh y nam tử lộ dáng tươi cười âm trầm, thân thể khẽ động, hóa thành một đạo lưu quang thanh sắc, bay ra khỏi Thánh đình Chúa tể cung.

Phong Phi Vân đứng ở đàng xa nhìn xem màn này, con mắt có chút nhíu lại, nói:

- Nguy rồi, lần này Thần Thiên Tước gia sợ rằng không chỉ đơn giản là muốn trở thành Thánh đình Chúa tể, chỉ sợ còn muốn dẫn những tinh anh Long gia kia đến, sau đó một mẻ hốt gọn.

Hiên Viên Nhất Nhất đứng ở bên người Phong Phi Vân, áo trắng bồng bềnh, như ẩn trong sương mù, nói:

- Phồn vinh cũng tốt, suy sụp cũng thế, đây đều là biển hiện bình thường của thế gian, Thánh đình Long gia đã mục nát, tự nhiên sẽ có cường giả mới thay thế nó, đây là mệnh số vạn vật sinh lợi, chúng ta không ai có thể thay đổi được, cũng không cần đi thay đổi.

Phong Phi Vân lắc đầu, cảm giác mình và Hiên Viên Nhất Nhất về mặt câu thông có chướng ngại, theo nàng thấy thì thế giới phát triển như thế nào đều không quan hệ đến nàng, nàng chỉ là một tu sĩ siêu thoát ngoài thế tục, truy cầu chính là Tiên Đạo, mà không phải là ham muốn hưởng thu vật chất.

- Lại nói ngươi sao ngươi cứ theo cạnh ta thế, không phải ngươi yêu mến ta đấy chứ?

Phong Phi Vân nói.

Hiên Viên Nhất Nhất thản nhiên nói:

- Ta phụng mệnh Thánh Thần, vô luận như thế nào cũng phải dẫn người đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, ngươi có thể lựa chọn hiện giờ liền theo ta.

- Vậy ngươi cứ theo đi.

Phong Phi Vân cảm thấy chuyện ngày hôm nay có kỳ quặc, bay ra Thánh đình Chúa tể cung, đuổi theo Tam Mộc Nhân Tước.

Nếu Tam Mộc Nhân Tước thật là đi điều động đại quân tiến đến trấn áp Thánh đình phản loạn, vậy thì hôm nay tinh anh Thánh đình Long gia chỉ sợ đều phải chết hết.

Tuy rằng Phong Phi Vân cảm thấy chủ nhân Thánh đình ai làm cũng như nhau, nhưng lòng hắn lại có một ý nghĩ khác, đó chính là để Long La Phù trở thành Thánh đình Chúa tể Đệ Lục Trung Ương Vương Triều.

Long La Phù hiện giờ mang bầu con của hắn, hơn nữa còn là Thần thai, muốn thai nghén Thần thai cần đại lượng thần tính linh tụy, hao phí đại lượng tài nguyên, nếu nàng có thể trở thành Thánh đình Chúa tể, vậy thì tài nguyên có thể điều động chính là cuồn cuộn không dứt, hoàn toàn đủ để uẩn dưỡng Thần thai.

Cho nên sâu trong nội tâm Phong Phi Vân thật ra có chút nghiêng về giúp người Long gia, rất không hi vọng Thần Thiên Tước gia trở thành Thánh đình Chúa tể.

Phong Phi Vân hiện giờ chính là Niết Bàn đệ cửu trọng, thi triển Luân Hồi Tật Tốc đến cực hạn, sau khi bay ra Thánh đình mấy vạn dặm rốt cục đã đuổi theo kịp Tam Mộc Nhân Tước.

Tam Mộc Nhân Tước vốn đang hăng hái phi hành, bay về phía đại quân trú đóng, đột nhiên trên mặt lộ ra vui vẻ, tốc độ chậm dần, thân thể rơi xuống đỉnh một ngọn núi, nói:

- Từ Thánh đình một mực đến đây, tốc độ của các hạ thật sự không phải nhanh bình thường a.

Tam Mộc Nhân Tước đáp xuống đất, toàn bộ ngọn núi đều dùng hợp thành một thể với hắn, thân thể như cùng đại địa luyện thành một mảnh vậy.

Xôn xao.

Phong Phi Vân từ phía trên thương khung bay xuống, đứng ở trên hư không, dưới chân nổi lên một đám mây màu, chắp tay cúi đầu với Tam Mộc Nhân Tước, nói:

- Ta chính là Bổ Thiên Các Phong Phi Vân, giám thị toàn bộ Thánh đình, Tước gia, ngươi vội vả chạy đi như vậy là muốn đi nơi nào thế?

- Ah, thì ra là người Bổ Thiên Các.

Trong lòng Tam Mộc Nhân Tước có chút kinh ngạc, người trẻ tuổi trước mắt này nhìn qua cũng không quá trăm tuổi, nhưng tốc độ rõ ràng có thể đuổi theo hắn.

Bổ Thiên Các không hổ là nơi thiên tài nhân kiệt tụ tập.

- Thỉnh Tước gia trả lời vấn đề của tại hạ, bằng không thì ta chỉ có thể cho rằng Tước gia là cùng bọn với phản tặc đấy.

Phong Phi Vân nghĩa chính ngôn từ mà nói.

Tam Mộc Nhân Tước chắp hai tay sau lưng, ánh mắt nhìn xa trời cao, ngạo nghễ tự nhiên, khinh thường nói:

- Tiểu tử, Các chủ các ngươi chẳng lẽ không nói cho ngươi biết, bổn tước có sứ mạng trọng yếu nơi thân, cút sang một bên đi, làm trễ nãi thời gian của bổn tước, coi chừng đầu ngươi khó giữ đấy.

Phong Phi Vân vẫn đứng ở đó, cũng không thả Tam Mộc Nhân Tước rời đi, trên người bốc cháy lên hỏa diễm, hừng hực mặc dù đối mặt chính là một vị Tước gia cũng dám đánh một trận.

- Cút ngay.

Tam Mộc Nhân Tước chứng kiến không ngừng có tu sĩ bay tới Thánh đình, biết rõ Long gia lại có tinh anh đại quân quay về, e sợ cho Thánh đình có biến, rốt cục cực kỳ giận giữ, vung lên cánh tay, quất một tát với Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân lại ra tay, tế ra bát quái đạo ấn, điều động lực lượng toàn thân, đánh đạo ấn về phía Tam Mộc Nhân Tước.

Tam Mộc Nhân Tước vốn chỉ muốn đánh lui Phong Phi Vân, cũng không sử dụng toàn lực, nhưng sau khi hắn cảm giác được hủy diệt lực từ trên bát quái đạo ấn truyền đến liền lập tức cảm giác được không ổn, lực lượng tiểu tử này thật cường địa

Hắn muốn lại gia tăng lực lượng nhưng đã muộn.

Oanh.

Tam Mộc Nhân Tước lại bị bát quái đạo ấn bắn cho lui về sau hơn mười dặm xa, tuy rằng không chính thức làm bị thương hắn, nhưng cái này đối với một vị Tước gia mà nói đã là chuyện cực kỳ nhục nhã, rõ ràng bị một tiểu bối cho đánh lui, chuyện này nếu truyền đi, còn không khiến người trong thiên hạ cười đến rớt răng sao?