Phong Phi Vân nghĩ một đằng nói một nẻo. Nếu nữ ma thật sự có thể biến trở về Tiêu Nặc Lan mới là chuyện lạ, Phong Phi Vân nói câu đó chỉ để thuyết phục Thiên Vu thần nữ.
Thiên Vu thần nữ hỏi:
- Thật không?
Phong Phi Vân hít sâu, bộ dáng như ngươi lương thiện nhất lo nước lo dân:
- Ta chưa từng lừa ai.
Giải quyết Thiên Vu thần nữ xong Phong Phi Vân nhẹ lòng một nửa.
Có cường giả đỉnh cao như Thiên Vu thần nữ, Diêu Cát tọa trấn, dù Vô Cực chủ thượng, Đại Phạm Thiên tự mình đến cũng không đỡ được. Điều duy nhất Phong Phi Vân không chắc là đám chân nhân bên Thần Linh cung.
Theo Phong Phi Vân biết thì nội tình Thần Linh cung tương đương tụ tập gần một nửa chân nhân ngũ đại vương triều, không đơn giản chỉ có hai vị cung chủ.
- Bây giờ chỉ có thể như vậy. Đây là cuộc chiến đỉnh cao nhất ngũ đại vương triều, tồn tại đẳng cấp chân nhân mới đem lại tác dụng. Những người khác đi tới búng tay một cái là thành tro ngay.
Tuy Tiêu Nặc Lan chưa thi biến lần thứ năm nhưng Phong Phi Vân dự đoán được khi ấy sẽ có rất nhiều cường giả ra tay. Phong Phi Vân không cầu đánh lui hết đám cường giả này, miễn là cố chống đến lúc Tiêu Nặc Lan hoàn thành thi biến lần thứ năm thì xem như thành công.
Phong Phi Vân triệu hoán Thanh Đồng cổ thuyền chuẩn bị quay về thi thành bài bố mấy trận pháp cường đại.
Thiên Vu thần nữ, La Ngọc Nhi theo Phong Phi Vân đứng trên Thanh Đồng cổ thuyền. Hai nữ nhân yên tĩnh như hai đóa bách hợp thanh tú.
Phong Phi Vân cứ liếc Thiên Vu thần nữ, vẻ mặt đăm chiêu. Hai người dù gì từng rất "thân thiết", không thể hờ hững như hai kẻ xa lạ, ít nhất Phong Phi Vân nghĩ vậy. Nhưng Thiên Vu thần nữ biểu hiện thản nhiên như chưa từng có dính líu gì với Phong Phi Vân.
Cuối cùng Phong Phi Vân chán nản đứng trên Thanh Đồng cổ thuyền, nhìn xuống dưới núi sông. Phong Phi Vân chợt thấy cảnh quen thuộc, lòng máy động.
Thiên Vu thần nữ hỏi:
- Tại sao đột nhiên dừng lại?
Phong Phi Vân nói:
- Ta chợt nhớ có một mỹ nữ thiếu ta một nhân tình, sau chuyện này ta sẽ không ở lại Thần Tấn vương triều nữa, không thể lãng phí nhân tình, nên khiến nàng ta trả lại.
Phong Phi Vân đang nói đến lão bản nương Linh Vực khách điếm, Mặc Dao Dao.
Phong Phi Vân không nhớ Mặc Dao Dao ngay bởi vì không cảm thấy nàng giúp được gì. Không có tu sĩ cường đại nào rảnh đến mức đi mở khách điếm, hơn nữa đó là một tu sĩ cực kỳ xinh đẹp.
Nhưng Thanh Đồng cổ thuyền đi ngang qua Linh Vực khách điếm, Phong Phi Vân nảy ý khiến Mặc Dao Dao trả lại nhân tình. Dù Mặc Dao Dao không giúp được gì nhưng ít nhất có thể trấn lột một sóao linh thạch.
Khiến Phong Phi Vân bất ngờ là lão bản năng xinh đẹp nghe hắn nói xong tỏ vẻ nhiệt tình, chớp mắt lia:
- Ngươi thật sự có cổ trận đài bí mật có thể rời khỏi Thần Tấn vương triều?
Phong Phi Vân biết Mặc Dao Dao là yêu, không thể đi Thần Linh cung cổ trận đài. Bởi vì Thần Linh cung cổ trận đài kết nối với Trung Ương vương triều thứ sáu, Mặc Dao Dao đi ra đầu bên kia sẽ gặp cường giả Trung Ương vương triều tiêu diệt.
Phong Phi Vân nắm giữ cổ trận đài tương đương đặt đầu ra ở nơi bí ẩn, sẽ không bị cường giả Trung Ương vương triều thứ sáu phát hiện.
nhưng Mặc Dao Dao làm sao đến Thần Tấn vương triều được? Không hiểu nổi, nàng là một yêu tộc bí hiểm.
Phong Phi Vân nói thẳng:
- Đương nhiên có một tòa cổ trận đài, là mẫu thân của ta bày ra. Nếu không nàng nghĩ mẫu thân của ta làm sao rời khỏi Thần Tấn vương triều?
- Ha ha ha ha ha ha!
Mặc Dao Dao vui vẻ nhảy nhót, đồng ý ngay đi thi thành cùng Phong Phi Vân. Đổi lại Phong Phi Vân phải hứa giúp Mặc Dao Dao lén đến Trung Ương vương triều thứ sáu.
Rốt cuộc có thể rời khỏi Thần Tấn vương triều nhỏ xíu xiu này, Mặc Dao Dao không vui sao được?
Phong Phi Vân lại thấy thất vọng, hắn định bụng sẽ trấn lột linh thạch, ai ngờ kết quả suôn sẻ thế này.
Mặc Dao Dao có thể giúp được gì? Ài, đành mang nàng theo.
Phong Phi Vân chở một thuyền mỹ nhân trở lại thi thành.
Tất Ninh Soái đi ra đón tiếp thấy mấy mỹ nhân tuyệt sắc bước xuống Thanh Đồng cổ thuyền thì xoe tròn mắt, cảm thấy Phong Phi Vân không giống đi mời cao thủ mà là đi cua gái.
Biểu tình Tất Ninh Soái kỳ lạ, nuốt nước miếng, hắng giọng hỏi:
- Cái . . . Này . . . Phong huynh, mấy vị này là trợ thủ ngươi tìm đến?
Mặc Dao Dao mặc hồ cừu, lăng la gấm vóc. Tóc dài cài mấy trang sức lấp lánh sáng, ôm chó sư tử trắng tinh đáng yêu. Mặc Dao Dao tựa như thiên kim tiểu thư đại gia tộc đi chơi.
Thiên Vu thần nữ thì linh động mà tự nhiên, dịu dàng khuynh thành, cho người thu thủy là cơ ngọc là cốt, tiên tâm động lòng người, bộ dáng hiền lành.
La Ngọc Nhi theo sử dụng Thiên Vu thần nữ, xấu hổ rụt rè, đặc biệt khi nhìn Phong Phi Vân có vẻ hơi sợ.
Phong Phi Vân nhìn ba nữ nhân Sau lưng mình, không cảm thấy có gì lạ.
Phong Phi Vân gật đầu, nói:
- Đúng rồi.
Tất Ninh Soái khẽ thở dài:
- Ta trực giác có chuyện không may.
Tất Ninh Soái đổi giọng:
- Dù sao thời gian rèn luyện mười năm của ta sắp kết thúc, khi đó tu vi của tiểu gia phục hồi trực tiếp rời khỏi Thần Tấn vương triều, các người thích gây chuyện như thế nào thì tùy. Một đám không đáng tin.
Tất Ninh Soái không xem trọng mấy trợ thủ Phong Phi Vân tìm đến, gã không thấy yên tâm chút nào.
Không biết Mao Ô Quy làm sao bò lên đến đỉnh chóp thi thành được. Mao Ô Quy đứng trên một tảng đá, duỗi cổ bốn mươi lăm độ ngước nhìn trời, giữ yên không nhúc nhích như con rùa đá.
Mao Ô Quy nói:
- Đừng sợ, còn lão phu ở đây, đủ ứng đối mọi nguy hiểm.
- Xì, một ngàn năm mới ra tay được một lần.
Tất Ninh Soái xáh đuôi Mao Ô Quy lên quay hai vòng ném bay ra ngoài.
Tiểu Tà Ma không liên lạc Phong Si, Sau khi gã độ thi kiếp lần thứ tư thì mất tích. Phong Phi Vân hơi thất vọng, nếu có Phong Si là thêm một cường giả.
Ba ngày sau, nữ ma, Diêu Cát dựng xong linh thạch đài.
Mỗi người bận rộn hơn. Người tu vi cường đại đều cảm nhận được mấy hôm nay có vài Khí thế khổng lồ xẹt qua bầu trời thi thành, ngoài màn trời thấp thoáng mấy bóng dáng xa lạ.
Tiêu Nặc Lan sắp thi biến lần thứ năm, làm dây thần kinh mỗi người căng cứng. Dù sao thi vương đệ ngũ biến rất khủng bố, hoàng tộc Thần Tấn vương triều hay Thần Linh cung đều không cho phép mối uy hiếp đó thành hình.
đặc biệt là Thần Linh cung, bọn họ xem như là chủ nhân mảnh đất này. Bây giờ có người muốn khiêu chiến địa vị chí tôn của Thần Linh cung, bọn họ không cho phép chuyện này xảy ra.
Phong Phi Vân đứng trên tường thành trông về phương xa:
- Nữ ma đã bắt đầu?
Bốn phía là các thi tà tam biến, vô số đại quần thi tà tụ tập dưới hành. Giương mắt nhìn Trí Tàng đại sư thi khí kéo dài đến cuối trời.
- Ừm!
Tiểu Tà Ma kéo ghế đặt sử dụng Phong Phi Vân, mỉm cười nói:
- Ca, ngồi đi.
Phong Phi Vân vuốt đầu Tiểu Tà Ma:
- Ngoan quá.
Ngày xưa là bé con giờ đã lớn lên xinh đẹp như vậy, chỉ lùn hơn hắn nửa cái đầu.