Liên Hoa Bảo Giám

Chương 404: Đại thanh tẩy

Thi thể Auerbach mất tích rồi...

Đỗ Trần vuốt mũi, tựa ghế vân vê vạt áo, vẻ mặt mông lung.

Thomas tiếp tục nói: 

- Ngươi không thấy được tình hình lúc đó a, mọi người vừa nhìn thấy trong quan tài không có thi thể, Bowness cũng cả kinh chậm lại nửa nhịp, suýt nữa bị đại pháo bắn trúng! Lão đại liếc nhìn quan tài, sắc mặt xanh lét... điên cuồng nhất là thú nhân, ngươi biết không? Trong hai mươi vạn cấm vệ quân thủ hộ Đại Hạp cốc, có một ngàn bốn trăm người tự sát tại chỗ để tạ tội...

Thomas nói văng nước bọt, hắn cũng không để ý tới Đỗ Trần đang suy ngẫm.

Thi thể Auerbach vì sao lại mất tích, tình báo bây giờ còn không đủ để phán đoán chân tướng, nhưng đủ để phân tích tính nghiêm trọng của chuyện này - đầu tiên không cần nghi ngờ là, thú nhân nhất định sẽ nổi điên, nhất định sẽ không để ý hết thảy truy tìm thi thể Auerbach, mà làm loạn sự sắp đặt của giáo hoàng trong lần thứ hai nhân ma đại chiến.

Tiếp đó, thi thể Auerbach là ai trộm đi? Dám chắc không phải giáo đình, cũng không phải Ma tộc, vậy là phe thứ ba! Mà phe thứ ba này còn có thể hết sức cường đại, hơn nữa chúng vì trộm thi thể Auerbach, nhất định không có khả năng trở thành bằng hữu của giáo đình cùng thú nhân... phương thể lực thứ ba này nhúng tay vào nhân ma đại chiến, sẽ mang đến chuyện xấu vô cùng.

Không sợ phía trước có bao nhiêu khó khăn, chỉ sợ không biết phía trước có bao biến hóa, đây cũng là chuyện thường tình của con người! Giáo hoàng sở dĩ phát ra thư có dấu năm vòng tròn gọi mình về, sợ rằng muốn mượn Đỗ Trần thần tới ứng phó chuyện xấu trong tương lai!

Đỗ Trần đang nghĩ, Thomas đã nói xong hết chuyện về một đoạn thời gian khi thi thể Auerbach mất tích, sau đó nhỏ giọng nói: 

- Đây là một việc, mặt khác giáo hoàng lão đại triệu tập ngươi, chấp sự giáo phụ ám điện còn có một ý tứ khác... hắn muốn ngươi hiệp trợ thánh giáo tiến hành đại thanh tẩy.

- Đại thanh tẩy?

Thomas trầm trọng gật gật đầu: 

- Lúc này đây Phillip cùng Brockman bỏ chạy, giáo đình có phản đồ. Nhưng chỉ là kẻ thứ ba trong kế hoạch đại nhân vật của Ma tộc! Vậy có thể tưởng tượng, Ma tộc đã luồn sâu vào nhân loại chúng ta tới bước nào! Vì không để Ma tộc nắm mũi chúng ta trong tương lai, chúng ta phải thanh tẩy gián điệp bên trong! Đây là nguyên văn lão đại nói.

Đỗ Trần hơi gật đầu, quyết định của giáo hoàng không thể chậm trễ, nhưng đại thanh tẩy... đây là một thanh kiếm hai lưỡi, làm tốt, gián điệp của Ma tộc hoàn toàn bị thanh trừ! Làm không tốt, vậy sẽ khiến cho nội bộ nghi kị lẫn nhau, đại chiến chưa bắt đầu, đã rối loạn lên rồi.

Sắc mặt Thomas rất nghiêm trọng: 

- Lão đại còn nói, người có thể tin tưởng trong giáo đình thật quá ít! Ngươi cùng Đỗ Trần thần từng phá hoại kế hoạch vong linh của Ma tộc, hủy đi kế hoạch mà Ma tộc bao năm khổ công thi hành, vậy ngươi cùng Đỗ Trần thần giáo là trong sạch, cho nên lão đại hi vọng ngươi hiệp trợ hắn đại thanh tẩy!

Nhắc tới chủ đề đại thanh tẩy, Thomas không thể không kể chuyện xưa, mặt mày ủ rũ, thở dài không ngừng, Đỗ Trần còn chưa có gặp qua vẻ uể oải của hán tử lỗ mãng này.

- Thomas lão đại, đại thanh tẩy của giáo hoàng bệ hạ tiến hành tới bước nào rồi?

- Nhân viên Vẫn Thần chức của giáo đình đã toàn bộ tiếp nhận kiểm tra bằng ngân châm Amya, nhưng chỉ tra ra mấy tên tôm cá. Hơn nữa lão đại nói, gián điệp của Ma tộc không nhất định là Tử Huyết Nhân. Hồng Huyết Nhân cũng có thể đầu nhập Ma tộc, bán đứng chủng tộc của mình, cho nên hắn cho ta một phần danh sách, người trên danh sách dám chắc không có chuyện, còn lại... toàn bộ phải tiếp nhận điều tra.

Nói xong Thomas giơ ra một mảnh giấy, mặt trên ghi năm tên - Ziege, Thomas, Francis, Bairu, còn có Ám Ảnh giáo phụ!

Đỗ Trần cả kinh nói: 

- Chẳng lẽ trong giáo đình chỉ có năm người này không hiềm nghi, còn lại toàn bộ đều...

- Còn lại toàn bộ đều bị hiềm nghi.

Thomas trầm giọng nói.

- Giáo hoàng bệ hạ định dùng thủ đoạn nào điều tra hiềm phạm?

Thomas nhún vai: 

- Lão đại thông lệnh trong nội bộ giáo đình, mọi người giám thị nhau. Phàm là trong phạm vi đại thanh tẩy... ngôn giả vô tội!

Đỗ Trần thần sắc cuồng biến, một lệnh này, cùng với chuyện làm trước đại chiến thế giới tại các đế quốc khổng lồ cũng tương tự? Lịch sử kiếp trước của hắn đã chứng minh, lệnh này là tự đào mộ! Đỗ Trần vội hỏi: 

- Mỗi người đều có thể điều tra chứng cứ, vậy quyền sát phạt thì sao?

- Quyền sát phạt? A, quyền giết người nắm trong tay năm người trong danh sách, những người khác đều có thể tùy tiện nói, tùy tiện chỉ trích, nhưng không được giết.

Đỗ Trần lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại nghĩ, cái gì? Mình cũng trong danh sách, không phải nói rõ... lão tử chính mình được giáo hoàng giao sát lệnh, chỉ cần xem ai không vừa mắt, có thể giơ đại kỳ chính nghĩa giết chết hắn sao?

Trời ạ! Giáo hoàng bệ hạ lần này cũng quá hào phóng a?

Không! Giáo hoàng sẽ không tín nhiệm ta như thế! Đỗ Trần sờ sờ cái mũi, nghĩ tới một chuyện khác có thể....

Thomas thản nhiên nói: 

- Tình huống cứ là vậy, chuyện cụ thể, ngươi đi thương lượng với lão đại.

Đỗ Trần lại hỏi tình hình bọn Dịch Cốt, ngày đó sau khi Đỗ Trần mất tích, Đỗ Tư - Đỗ Trần thần không ai giúp đỡ, cũng khó giấu diếm, may là được hai vị lão tổ mẫu trợ giúp. Chỉ nói với người ngoài là Đỗ Trần thần lo lắng cho Francis, đã đuổi theo xuống dưới đất. Mà sự vụ sau đó, đều là Dịch Cốt không am hiểu sự vụ căng da đầu ra làm, bất quá biểu hiện của hắn phi thường tốt.

Đỗ Trần rất hài lòng.

Phi hành thú cấp tốc của giáo đình quả nhiên danh bất hư truyền, so với Á Long liễn của Đỗ Trần còn nhanh hơn, chỉ mất một ngày rưỡi là bay tới trên bầu trời Đại Hạp cốc Auerbach.

Đại Hạp cốc trang nghiêm thần thánh ngày trước giờ phút này tan nát cô đơn, nơi nơi đều là cảnh tượng tàn phá sau đại chiến, thậm chí hai vách sơn cốc đều bị đánh sụp nhiều chỗ, mà tổng hành dinh của giáo hoàng lại ở ngay tế điện gần đó.

Đỗ Trần đáp xuống trước cửa hành dinh, phóng mắt nhìn lại, đột nhiên phát hiện một chuyện kỳ quái: 

- Thomas, cờ xí của thú hoàng cùng gia tộc St. Barton đâu rồi? Vì sao thú nhân thiếu đi rất nhiều?

- Đại quân thú tộc đã xâm nhập tính mạng mê cung phòng ngự Ma tộc, đồng thời tìm kiếm thi thể Auerbach.

Thomas còn chưa trả lời, giáo hoàng đã đi nhanh tới từ trong trướng, gật đầu với Đỗ Trần, lạnh nhạt nói: 

Sủng nhân của thần, người làm ta tìm tìm kiếm thật khổ.

Đỗ Trần mỉm cười, tiến lên thi lễ, thấp giọng thần bí nói: 

- Bệ hạ, có một tin tức tốt cùng một tin tức xấu. Ngài muốn nghe cái nào trước.

Giáo hoàng nhíu mày, cười điềm đạm nói: 

- Vào trướng rồi nói, trước tiên nói tin tốt trước. Ta gần đây nghe được nhiều tin xấu lắm rồi…

Nói xong, hắn tiến vào trướng, ngồi lên ghế màu vàng.

Đỗ Trần cười nói: 

- Tin tức tốt là, ổ của Ma tộc – thâm uyên dưới đất giờ phút này đang chịu công kích mãnh liệt, đối thủ của bọn họ cực kỳ kinh khủng, sợ rằng Bowness phải điều tất cả vong linh binh đoàn mới có thể ngăn cản... Ma tộc, tạm thời không có thời gian đối phó nhân loại chúng ta.

- Ba! 

Thành ghế bị giáo hoàng bóp nát, có chút cười cười, thả ra thành ghế đã tan nát, giáo hoàng cười khẽ nói: 

- Francis, ta chẳng biết thưởng cho ngươi thế nào mới tốt! Đây quả nhiên là một tin tốt.

Đỗ Trần che miệng. cười mỉm: 

- Bệ hạ đừng nóng vội, ta còn chưa nói xong... từ sau khi Blue Island bị đánh chìm xuống, cho tới 16 năm trước, tất cả động hướng cùng đại bộ phận cơ mật của Ma tộc, ta đều mang về cho ngài.

Đồng tử của giáo hoàng kịch liệt co lại, nhưng mặt lại không chút biểu hiện dị thường: 

- Tốt lắm, phi thường tốt! Sủng nhân của thần, nói ra tin xấu đi.

- Tin xấu là... Xích Quân.

Lập tức Đỗ Trần nói ra chuyện trải qua ở phạt tội chi thành, bất quá hắn có sửa qua ba chỗ, một là gia tộc Brockman không có phản hồi nhân gian, mà sau khi bị Đỗ Trần lợi dụng đã giết đi, táng mạng trong miệng JuJu thú. Thứ hai là, tiểu Đỗ Đinh hạt của tính mạng thụ căn bản không tồn tại, Đỗ Trần có thể chạy trốn là vì Đỗ Trần thần tìm được... Mà chỗ sửa thứ ba là, Julie không có bại lộ thân phận, nàng sau khi được cứu liền hóa thành tro cốt.

Nói xong, Đỗ Trần đưa xương cốt của Julie ra. còn có lượng lớn tư liệu Ma tộc có được từ gia tộc Brockman.

Giáo hoàng lẳng lặng nghe, nhìn những thứ trước mắt chậm rãi nói: 

- Thomas, mang tro cốt chia làm ba bộ phận, một bộ phận tới thần điện cung phụng, một bộ phận đưa đi nghiên cứu, một phần cuối đưa cho giáo chủ Brook! Mặt khác chuyện này chỉ có chúng ta mấy người biết thôi, hiểu chưa?

Thomas lui phía sau, giáo hoàng nhìn Đỗ Trần: 

- Đại biểu chúng thần trên đời có hai vấn đề phải nói rõ, đầu tiên, JuJu thú có thể bị Ma tộc lợi dụng không, trở lại đối phó với nhân loại chúng ta?

Đỗ Trần nói: 

- Tuyệt không thể, ngày đó ta thả JuJu thú tới thâm uyên dưới đất, cũng đã nghĩ chu đáo - chủ lực của Ma tộc là vong linh binh đoàn, bản chất là vong linh - một mặt khác của tính mạng thụ mà ra, mà JuJu thú lại là mặt còn lại, mang tính sinh mạng, bọn họ tuyệt không thể cộng tồn, thậm chí có thể nói là thiên địch! Ma tộc nếu muốn lợi dụng JuJu thú, trừ phi bỏ qua vong linh binh đoàn.

Giáo hoàng gật đầu: 

- Ừm, chuyện JuJu thú tạm thời không nên tuyên dương, ngươi biết đó, chỉ có nguy cơ thì nhân loại mới có thể bộc phát ra dũng khí vượt mức bình thường, nếu bọn hắn biết tới JuJu thú... A a, vấn đề thứ hai là, Xích Quân thật sự cường đại tới mức ngươi hình dung sao?

- Chính xác trăm phần trăm.

Giáo hoàng trầm mặc hồi lâu, chậm rãi đứng dậy: 

- Ta biết rồi, Francis, ngươi lần này lập công lao lớn, ta sẽ ghi công của ngươi lên thần ma phổ.

Thần ma phổ? Thứ gì vậy?

Đỗ Trần đang nghi hoặc, giáo hoàng đã dẫn hắn tiến vào phòng trong trướng, thấy tình cảnh trước mặt, Đỗ Trần chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, phòng này kim quang xán lạn, trên vách tường có treo đầy bản đồ quân sự, mà ở trung ương, có một tấm bia đá cao lớn, chỉ vào tấm bia đá, giáo hoàng nói: 

- Vẫn Thần đại chiến năm đó, thần hoàng Prince lập bia đá ghi chiến công của chúng thần, ta cũng học theo thần hoàng, làm bi văn để hậu nhân biết rõ công tích của các ngươi.

Đỗ Trần đánh giá tấm bia đá cao bằng hai người, chỉ thấy trên đã có rất nhiều tên, mà có tên... Hawkin: đệ nhị thuận vị kế thừa nhân gia tộc St. Barton, thống lĩnh hồng y lăng vệ, bỏ mình tại Đại Hạp cốc Auerbach ngày 31 tháng 8 năm 1280 Vẫn Thần lịch.

Hawkin đúng là đã chết.

Ai, Đỗ Trần thầm nhớ lại tình hình ngày đó, thú nhân đại hán kia vỗ ngực, trầm giọng nói: 

- Chuyện chịu chết giao cho ta, chí cao phụ thần yên tâm.

- Đông đông! 

Giáo hoàng gõ bản đồ đánh thức Đỗ Trần trở lại sự thật, chỉ thấy Samar IX chỉ vào bản đồ tam đại lục nói: 

- Francis, tình huống Thomas đã nói với ngươi, ta cũng không nói nhảm, bây giờ tiếp nhận nhiệm vụ a.

Đỗ Trần tiến lên khom người nghe lệnh.

Ngón tay Giáo hoàng chỉ lên bản đồ hải vực phương nam Einstein: 

Lần nhân ma đại chiến thứ hai này đã bắt đầu, ba ngày sau khi ngươi mất tích, quốc quân các nước đã tiếp thụ đề nghị của giáo đình, tổ kiến (tổ chức kiến thiết) thần thánh liên minh! Cũng nguyện toàn lực truy tùy ta đối kháng Ma tộc! Ta dùng biên giới các nước, chia đại lục Einstein cùng Nanotimor đại lục ra làm 17 chiến khu, mỗi cường quốc cùng các nước chư hầu phụ trách một khối chiến khu, tự tìm trong vùng mình quản hạt có mệnh môn của Ma tộc không, đồng thời... tiến hành đại thanh tẩy đối với quốc gia của mình.

Lão thiên, chẳng lẽ cả nhân loại đều bắt đầu đại thanh tẩy rồi?

Ngàn vạn lần không nên nội loạn a.

Đỗ Trần nhìn bản đồ, đột nhiên phát hiện, thành Duerkesi cùng một khoảng hải vực lớn của mình không nằm trong chiến khu Lanning, không nhịn được nghi hoặc nhìn giáo hoàng…

Lão tiểu tử ngươi muốn làm gì? Để lãnh địa của ta độc lập lẻ loi, thực chất muốn phân liệt, không phải sáng tỏ muốn cho Baergena thu thập ta sao?

Giáo hoàng cười nói: 

- Thành Duerkesi được coi là chiến khu 18, do ngươi thống soái! Francis, ngươi tự thân gánh trọng trách.

Cười mập mờ nhìn Đỗ Trần, giáo hoàng tựa hồ muốn nói, đúng vậy, loại tình hình này do ta cố ý bày ra, mẹ nó, ngươi tưởng ta không biết sao? Ngươi thu thập ba vạn đại quân thú nhân, hơn nữa giao cho thần tướng Đỗ Đức thống soái, loại thực lực này khiến giáo hoàng ta cũng phải kiêng kỵ, cho nên phải "đánh" ngươi chút. Mặt khác... a a, ngươi quan hệ với Lanning càng xấu, ta không phải càng dễ khống chế các ngươi sao... thuật cầm quyền, thuật cầm quyền thôi mà.

Tiểu kỹ của giáo hoàng Đỗ Trần nắm rõ như lòng bàn tay, nhưng hắn còn có thể nói cái gì? Một câu của giáo hoàng "Vì nghiệp lớn kháng ma của nhân loại" buộc Đỗ Trần ngoan ngoãn cười nói: 

- Ta hiểu, bệ hạ ngài thật sự là khổ tâm a.

Đối với sự lạnh nhạt trào phúng không quan tâm của Đỗ Trần, Samar IX như không có nghe thấy, mà ngón tay nhẹ nhàng chỉ lên đại dương trên bản đồ nói: 

- Trong Vẫn Thần đại chiến, hải tộc không có xung đột quá lớn, lúc này đây, Hải Hoàng cũng không có tâm chống lại Ma tộc...

Đây là không thể không lo, Ma tộc phản công nhân loại, vì quyền lợi được sống dưới ánh nắng mặt trời, mục tiêu của bọn họ là - lãnh thổ! Nếu là "Thổ", vậy liên quan tới hải tộc cái rắm a? Đồng thời, hải tộc với lục địa không có hứng thú, mọi người căn bản là không có xung đột ích lợi, cho nên hải tộc khổng lồ do Sainz nắm giữ... xem náo nhiệt là được.

Giáo hoàng tiếp tục nói: 

- Nhưng mệnh môn của Ma tộc trên đại dương không phải không có, Hải Hoàng không hợp tác chúng ta, chúng ta cũng khó mà bịt mệnh môn của Ma tộc trên đại dương... Cho nên, chiến khu 18 của ngươi có trách nhiệm giao tình với hải tộc.

Đỗ Trần nhìn thoáng qua phạm vi giáo hoàng vẽ ra, đại khái là từ thành Duerkesi tới Kim Sa Giác Thương Khung đại lục, còn có một vùng biển hình tam giác ở trung tâm.

Nhiệm vụ này cũng không có gì khó khăn, tiểu vương tử Goethe của đại tam giác hải vực là người của Đỗ Trần thần giáo.

Đỗ Trần bĩu môi, không có đặt nhiệm vụ này trong lòng.

- Chuyện chuẩn bị chiến tranh cùng ngoại giao chỉ có vậy, chuyện đại thanh tẩy là sau.

Giáo hoàng từ tay áo lấy ra một lệnh bài, giao cho Đỗ Trần: 

- Ngươi âm thầm giết, chỉ cần có chút đầu mối liền dùng kim bài lập tức giết chết nghi phạm.

Nói cách khác, ngươi tùy tiện giết, có sự việc gì tìm giáo hoàng ta! Đỗ Trần cười cười: 

- Bệ hạ, nếu nghi phạm là quốc quân một nước, hoặc có thế lực khổng lồ thì sao?

- Tiểu quốc binh lực dưới hai mươi vạn, ngươi tùy tiện xử trí, quốc quân của cường quốc... giao cho ta.

Trong mắt giáo hoàng hiện lên sát khí.

Đỗ Trần trong lòng rung động! Trên đường đã nghĩ tới tương lai có thể đoán định kia...

Giáo hoàng cười cười, sắc mặt khôi phục vẻ bình thản: 

- Đây đều là đại kế lâu dài, ngươi không cần vội, bất quá có hai việc ngươi phải đi làm bây giờ.

- Bệ hạ xin cứ nói.

- Đầu tiên, Lanning vương đối với việc ta tách ngươi thành chiến khu 18 hết sức không hài lòng, lần này nhân danh nghĩa đi thăm dò mệnh môn, cho Angius mang một bộ phận binh đoàn xuống phía nam, tới biên giới với ngươi! Ngươi phải xử lý tốt việc này.

Dừng chút, giáo hoàng chỉ vào trung tâm bản đồ: 

- Thứ hai... ngươi đi tới xem xét nơi này.

Đỗ Trần nhìn đảo lớn ở trung tâm bản đồ nói: 

- Là đảo Borg, nó được gọi là trung tâm của tứ hải, vốn là đất được phong của nữ thần chiến tranh cùng trí tuệ, còn được gọi là công quốc Monaco, bất quá nghe nói mấy năm trước nơi này vì thịnh sản giàu có đã bị hải tộc chiếm lĩnh! Công quốc Monaco cũng giống rất nhiều tiểu quốc, biến mất trong lịch sử...

Nói về đảo Borg, Đỗ Trần biết là vì Anne, vì đảo Borg nằm cách thành Emerald của gia tộc Anne ba trăm hải lý.

Bất quá tất cả đều bị bóng dáng một thân ảnh nhu nhuyễn thê mỹ thay thế, Đỗ Trần cũng dần dần quên mất hòn đảo này cùng Anne...

Hôm nay giáo hoàng nhắc tới đảo Borg làm gì?

Giáo hoàng chỉ vào đảo Borg nói: 

- Năm năm trước, Hải Hoàng thân chinh soái lĩnh đại quân chiếm cứ đảo Borg, phá hủy công quốc Monaco, nhưng nể mặt ta mà không hủy diệt Nữ Thần cung - công quốc Monaco, chỉ là đập nát pho tượng lớn nữ thần Monaco, mà giữ lại cung phụng thần điện, cũng không có tiết độc thi thể nữ thần trí tuệ cùng chiến tranh...

Đỗ Trần trong lòng rung động: 

- Chẳng lẽ kể cả thi thể Auerbach...

Giáo hoàng gật đầu: 

- Nửa tháng trước, Nữ Thần cung bị cháy lớn, ta dựa vào sự tôn nghiêm của giáo đình, phát ra thư khiển trách Hải Hoàng, nhưng Hải Hoàng Sainz gửi lại một phong thư hết sức cứng rắn, ngay đây, ngươi tự xem đi.

Đỗ Trần mở thư ra, vừa nhìn, câu đầu tiên khiến hắn phì cười.

Hải Hoàng viết: "Nữ Thần cung bị cháy liên quan cái gì tới ta a! Samar, ta năm năm trước không phá hủy Nữ Thần cung là đã nể mặt thánh giáo ngươi, ngươi còn muốn sao? Nói cho ngươi biết, ta cũng chẳng để tâm, vụ cháy ngày đó toàn bộ thành viên vệ đội của ta trú trong Nữ Thần cung mất tích, hơn nữa đảo Borg đại bạo loạn, nô lệ của ta chạy hơn một nửa, đồ vật quan trọng mất mát số lượng lớn...

Đỗ Trần đang cười, đột nhiên trong lòng rung lên, từ thời gian tính toán, nửa tháng trước đảo Borg đại bạo loạn, nô lệ của Hải Hoàng cùng bảo vật đều bị mất mát... năm ngày trước, mình gặp đại thảm sát, Hải Hoàng truy tìm bảo vật, còn cứu được Pakacs.

Chẳng lẽ hắn là nô lệ Nữ Thần cung, di dân vong quốc công quốc Monaco?

Đỗ Trần tiếp tục đọc, nội dung tiếp theo làm hắn càng thêm khiếp sợ, Hải Hoàng nói: 

- Samar, nói cho ngươi một tin xấu, sau khi nộ đại hỏa, ta sửa sang lại Nữ Thần cung, kết quả phát hiện thi thể nữ thần Monaco biến mất, ta hoài nghi nô lệ trộm đi thi thể, ngươi lưu ý cho ta, ngày sau đừng nói ta độc thần, hiểu chưa?

Đỗ Trần kinh ngạc nhìn giáo hoàng.

- Francis, ngươi hẳn là hiểu rồi... đúng vậy, sau khi thi thể Auerbach mất tích, ta thấy hai sự kiện này tuyệt đối không tầm thường! Bây giờ tin thi thể Auerbach bị mất đã phong tỏa toàn bộ, thú nhân biết tình hình đều tiến vào sinh mệnh mê cung, ta muốn mời Đỗ Trần thần âm thầm truy tra chuyện này.

Đỗ Trần đáp: 

- Thần của ta nhất định sẽ đáp ứng.

- Tốt, ngươi trước tiên cùng Đỗ Trần thần đi kiểm tra Đại Hạp cốc Auerbach, sau đó tự kiếm cớ đi kiểm tra đảo Borg! Sát phạt kim bài trong tay ngươi, ngươi tự quyết, ta chỉ có một yêu cầu, cố gắng không nên xúc nộ Hải Hoàng.

Giáo hoàng phất tay, Đỗ Trần cáo lui.

Vừa mới ra khỏi trướng, Đỗ Trần đã thấy hai người đâm đầu tới, không khỏi sửng sốt, lập tức cung kính nói: 

- Sư phụ, ngài sao lại tới đây? Giáo phụ Ferdinan, đã lâu không gặp.

Người tới là giáo phụ Ferdinand cùng Ziege, Ferdinand lông mày đỏ nói: 

- Giáo phụ các hạ, ta thân là giáo phụ giáo khu Einstein, có thể không đến sao? Ngày 21 tháng 8, các ngươi cùng Bowness đại chiến, ta cùng Ziege viện trưởng sáng ngày 1 tháng 9 mới tới đây.

Hắn giới thiệu đơn giản tình huống của mình, không có hỏi nhiều, mà để cho hai thầy trò gặp mặt.

Ziege vốn sắc mặt ngưng trọng, trong lòng muốn hỏi chuyện đối phó Ma tộc, nhưng vừa thấy Đỗ Trần, con mắt tam giác lập tức nheo lại, mặt trầm như nước: 

- Francis, giỏi lắm! Ngươi thật sự rất tuyệt.

Liên Hoa Bảo Giám