Đúng là một tin tốt làm người ta hưng phấn.
Tin tức càng tốt hơn nữa là Đỗ Tư còn chưa nói hết, hắn tiếp tục nói:
- Cùng với việc vong linh càng chết càng nhiều, ngũ ca ta đoán rằng, dựa theo tốc độ hiện tại, đợi cho tới sau khi mười vạn vong linh đều bị tinh họa lão thập ngũ khẳng định sẽ nở hoa, lão Thập lục phóng chừng cũng có thể nở hơn phân nửa đóa, mắt khác nếu trận chiến này nhân loại thủ thắng, công lao ngươi báo tin thông suốt kia cũng tính...
- Như vậy lão Thập Lục nhất định sẽ nở hết, quẻ thứ tư, sẽ tu luyện hoàn tất!
Đỗ Trần hưng phấn vung tay nện lên đài sen, mừng rỡ ra mặt, hắn chẳng thể không vui mừng, hình xăm trên ngươi Bồ Đào cấp cho tổng cộng chỉ có tám quẻ mà hôm nay đã có thể tu luyện hoàn thành quẻ thứ tư, đây là cột mốc quan trong của tiến độ.
Một nửa rồi.
Ba năm, bốn quẻ… Đỗ Trần phảng phất nhìn thấy, giáo sĩ trên lễ đường kết hôn đang ngoắc tay mình.
Hắc hắc, dựa theo thế cục bây giờ, chiến tranh với Ma tộc khẳng định còn phải kéo dài rất lâu, đến lúc đó có thể mò được lượng lớn việc thiện, vậy... mình nên hay không suy nghĩ chút trước tiên tìm một bạn gái để phát triển nhỉ?
Khuôn mặt anh tuấn tiêu sái của Đỗ Trần đỏ lên, vội vàng vứt bỏ ý nghĩ này sang bên!
Trước tiên cứ chắc chắn đem việc thiện chuyển thành công đức hãy nói, bất quá đây đích xác là một cái tin tức tốt.
Người ngoài không nghe được trao đổi trong thần niệm của Đỗ Trần và Đỗ Tư, tiểu Bối Bối hiếu kỳ nói:
- Ba ba, người cười rất xấu nha!
Đỗ Trần mỉm cười để nữ khi không quấy nhiễu mình, tiếp tục hỏi Đỗ Tư:
- Vậy tin tức xấu là gì?
Đỗ Tư nói:
- Lão Thập Tứ sau khi nở hoa đã thất tung rồi, ngay cả ta cũng tìm không thấy hắn!
Đỗ Trần ngạc nhiên, tâm tình vui vẻ nhất thời biến mất một nửa. Giọng của hắn rất nhỏ, rất bất đắc dĩ:
- Thập Nhị thất tung, Thập Tam thất tung, bây giờ Thập Tứ cũng thất tung nốt, có phải huynh đệ quẻ thứ tư đều muốn thất tung hết hay không a?
Ngũ Ca vẫn trơ tráo như cũ, dửng dưng nói:
- Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai? Đợi Thập Ngũ nở rồi, ngươi nhìn chằm chằm vào hắn, xem hắn có thất tung giống thế hay không là biết liền!
Một dải từ núi Amulang đến Auerbach Đại Hạp cốc thành chiến trường Nhân - Ma đại chiến lần thứ hai. Nhưng ở bên ngoài chiến trường, lại có hai nhóm người không được nhắc đến.
Trong thần mộ Amulang, lão nhân giữ mộ Womar vứt bình phun nước trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn về phía chiến trường:
- Ma tộc không ngờ vẫn chưa bị diệt tuyệt, không biết lần này lại phải chết bao nhiêu người a!
Vỗ vỗ lên một cái bia mộ, lão cảm khái nói:
- Các ngươi năm đó đều là anh hùng, đều là hào kiệt! Qua hôm nay, lại sẽ có rất nhiều ngươi thành anh hùng hào kiệt giống các ngươi, Sau đó mãi an nghỉ trong cái quan tài lạnh băng, qua mấy trăm năm sau, ngay cả tên cũng bị hậu nhân quên mất!
Lão Womar trở lại căn nhà gỗ nhỏ, lật hòm tìm ra mấy cái linh bài, sau đó lại trở lại trong hoa viên, nhổ bật rể hoa cỏ trước mỗi bia mộ, cùng linh bài đồng thời đặt lên chiếc xe một bánh.
- Hậu nhân đã quên các ngươi, nhưng lão đầu tử không quên! Ma tộc đến rồi, các ngươi theo lão đầu tử đi thôi! Nếu không những tên gia hỏa Tử Huyết Nhân nhìn thấy linh bài, nhất định sẽ không bỏ qua những người đã yên nghỉ các ngươi đã chém giết tổ tiên Ma tộc... ài!
Lão lặng lẽ thở dài một tiếng.
Cót két, Cót két, lão Womar đẩy chiếc xe một bánh, mang theo bài vị của những anh hùng vì nhân loại chết trận ngày trước rời khỏi mộ, bóng dáng già nua run lẩy bẩy trên ngọn núi hoang trống trải có vài phần cô đơn lẻ loi.
Không ai biết ông đi tới đâu!
Một nhóm người khác ở một cái thành nhỏ - Huyết Phủ thành!
Tin tức Ma tộc tái hiện đã truyền tới nơi này, thú nhân có kẻ kinh khủng hoảng loạn, có kẻ lớn tiếng kêu gào chạy về hướng Đại Hạp cốc "Bảo vệ mộ chí cao phụ thần!", cũng có kẻ mù mit không biết làm sao, làm gần mười vạn nhân khẩu của thành thị hỗn loạn.
Chính dưới sự hỗn loạn này, ở cửa một đổ trường trong Huyết Phủ thành, lão Bowen vỗ mông đứng lên, nhìn Demis và các thú nhân đang từ trong đổ trường chạy ra, ôm nỗi oán hận nói:
- Nghe thấy không? Ma tộc tới rồi, hại ta không có sinh ý để làm nữa!
Demis cũng đau khổ nói:
- Đúng vậy, trong đổ trường nhà cái lẫn đổ khách đều chạy sạch rồi, đáng chết, nghệ thuật nhân sinh vì sao luôn gập ghềnh như thế a!
Hai người đều ngửa mặt lên trời hô to, giống như hai lão điên.
- Ma tộc tới rồi!
Hai người bá vai bá cổ đi tới một cái hẻm nhỏ hẻo lánh, một thần côn và vô lại vẫn luôn như trước, tựa hồ đối với tin tức Ma tộc trở lại chẳng có gì kinh động ngoài ý nghĩ!
Không hề có dấu hiệu nào, hai trường bào quái nhân đội binh đinh quân khôi xuất hiện phía sau bọn họ, một trong số đó nói:
- Mới vừa rồi hướng thánh mộ phát sinh một lượng kịch liệt ba động, ẩn chứa năm loại nguyên tố, trong đó nguyên tố hệ thực vật hơi yếu một chút. Hẳn là bí pháp trong truyền thuyết của Bowness - Phệ (cắn)!
Demis vỗ vỗ trán:
- Bowness cũng tới rồi, hắc, nghệ thuật nhân sinh càng thêm nhiều sắc màu phong phú rồi! Lão thần côn, ngươi nói giáo hoàng và tiểu huynh đệ của chúng ta có thể chống lại với Bowness không? Tên gia hỏa kia chúng ta nhìn thấy cũng đều e sợ a!
Lão Bowness trề miệng đầy răng vàng ra:
- Cái rắm á! Ngươi quên rồi sao? Ta tính số mệnh cho giáo hoàng, hoành đồ đại vận của tên gia hỏa đó còn có cả hai năm nữa, hơn nữa hai năm này của hắn càng ngày càng mạnh, thẳng tới khi thành tối cao trong lịch sử giáo hoàng. Sau đó...
Cùng với lời nói trong miệng hắn đột nhiên nằm lăn ra đất, xấu hổ cười:
- Cho nên bây giờ ai mà làm khó với giáo hoàng, nữ thần vận mệnh bà nương kia sẽ làm khó với hắn! Bowness cũng không phải ngoại lệ!
Một quái nhân binh đinh quân khôi kia hỏi:
- Vậy Francis kia được các ngươi dự định làm số 10 sao? Hắn cũng tham dự trường chiến tranh này, sẽ phải đối mặt với Bowness!
Vỗ vỗ mông đứng lên, lão Bowen bĩu môi:
- Francis và các ngươi giống nhau, đều là người được nữ thần vận mệnh trói trên gốc cây, người như thế ta tính không ra số mệnh! Loại vấn đề này xin số 9 các hạ sau này không nên hỏi ta nữa!
Số 9 hồi lâu không nói, đi theo ba người kia qua đường vượt ngõ:
- Vậy chúng ta bây giờ nên làm gì? Ma tộc đến rồi, có đi hỗ trợ đánh Ma tộc hay không?
Demis đột nhiên quay đầu lại, khuôn mặt âm trầm, lạnh như băng nói:
Từ khi ngươi bắt đầu tiếp nhận bí đồ thứ chín của ta, ngươi đã không còn là Hận Thủy Kiếm Hoàng Roland nữa, càng không phải là một nhân loại! Vậy ân oán của Tử Huyết Nhân và Hồng Huyết Nhân quan hệ gì tới ngươi?
Số 9 á khầu không trả lời được!
Demis nghiêm nghị nói:
Tử Huyết Nhân hiện thân, vậy tiện nhân Margaret kia nhất định có được tin tức, với tính tình của ả, nhất định đến Tam đại lục tìm Bowness trả thù! Đến lúc đó… tới bao nhiêu, chúng ta sẽ giết bấy nhiêu, một tên cũng không để lại!
Khuôn mặt khôi hài của lão thần côn Bowen cũng đã biến mất, lạnh lùng nói:
- Số 9, ngươi đã rõ chưa? Mục tiêu của chúng ta bây giờ là giết sạch Thầm Thủy hồ!
Số 9, hay chính là Roland thản nhiên nói:
- Rõ rồi, giết sạch Thấm Thủy Hồ là sở nguyện bình sinh của ta, nhưng Thấm Thủy Hồ cũng không phải toàn là ác nhân, ít nhất là Tuyết Ny kia...
- Không cần nhắc tới Tuyết Ny nữa, trong 9 đệ tử của Margaret ngoại trừ Tuyết Cơ nhỏ nhất, còn lại đều là người đáng thương! Cho nên chúng ta mới khoan dung cho nàng ở Đấu Thần đảo ẩn cư ba mươi năm!
Lão Bowen cảm thán lạ thường hồi lâu, đột nhiên dùng vai huých Demis, cười hì hì:
- Lão đổ quỷ, nhìn khí tức ba động chiến trường, giáo hoàng và Bowness đang vòng quanh thi thể của Auerbach mà liều mạng rồi, ngươi nói một khi bọn chúng có ai đó có được quan tài của Auerbach, phát hiện ra chuyện kia...
Demis cười hắc hắc, lấy một đám dầu màu xanh đen xoa lên mặt mình:
- Vậy sắc mặt bọn chúng khẳng định giống với ta, ha ha ha, hi hi hi...
Demis cười như điên.
Ở một nơi rất xa, một thú nhân lầm bầm:
- Tên điên nào đang nổi điên đó!
Hai đoàn người này một không biết đi nơi nào, một còn lại đang nhìn chằm chằm vào Thấm Thủy Hồ không rời, đám người này tựa hồ giữa lúc nhân - ma đại chiến và bọn họ không quan hệ gì!
Nhưng bà nương nữ thần vận mệnh an bài thế nào không ai nói chính xác được!
Trải qua nửa giờ dằng co, vong linh của thánh mộ dưới đất đã còn lại không nhiều nữa, Đỗ Trần ngồi trên đài sen cười khổ, rất bất đắc dĩ, lúc này Dịch Cốt và các lão tổ mẫu đều đang ở trong Liên Hoa, chỉ có hai hài tử được Đỗ Trần bế ra xem náo nhiệt, hai tiểu gia hỏa đều cổ quái nhìn khuôn mặt chán nản của Đỗ Trần.
Theo như tin tức tốt Ngũ ca nói, vong linh bị tịnh hóa càng ngày càng nhiều, Liên Hoa cũng càng ngày càng nở nhanh, lão Thập Ngũ cũng nở rồi, lão Thập Lục cũng nở hơn nửa, nhưng...
Tin tức xấu cũng phát sinh, lão Thập Ngũ và lão Thập Tứ cùng biến mất!
Đỗ Thần liết mắt nhìn về hương Đại Hạp cốc, nơi đó tiếng chém giết rung trời, giáo hoàng và Barasaba, Long Barton ba người đã bay lên không, tử sắc hỏa diễm quang mang của Lôi Hỏa Chích Viêm pháo đã lóe lên phía chân trời, xem ra Bowness và giáo hoàng đã khai chiến, hơn nữa từ tiếng gầm hưng phấn của thú nhân mà xem, Bowness hẳn là bị giáo hoàng dùng Lôi Hỏa Chích Viêm pháp áp chế tới hạ phong rồi.
Bất đắc dĩ hắn thở dài:
- Ngũ ca, ngươi vừa rồi một mực giám thị thân thể ta, có tra ra cái gì không?
Đỗ Tư nói:
- Biến mất không dấu vết rồi, ai mà biết hai tên đó đi đâu chứ? Francis, trước tiên chớ để ý tới pháp bảo nữa, nội kình và lực lượng nguyên thần của ngươi thế nào rồi?
Đỗ Trần nhìn bàn tay như bạch ngọc của mình:
- Rõ ràng là tăng cường rồi, nhưng mạnh đến mức nào không đoán chính xác được, phải thử một phen đã!
- Phía dưới còn lại mấy vong linh, ta giảm bớt thánh quang, Andy cũng đừng giết nữa, ngươi đi xuống dùng bọn chúng mà luyện, để ta xem nội kình của ngươi!
Vì kế hoạch hiện tại cũng chỉ đành như thế, Đỗ Trần nói:
- Vậy ngươi thay ta giả mạo Đỗ Trần thần, ta làm Francis đi xuống dưới xem xem, ngoài ra Dịch Cốt và hai vị lão tổ mẫu cũng đều đưa ra đi, bất quá khi ngươi và lão tổ mẫu trao đổi thì cẩn thận một chút, các nàng thật ra không biết ngươi là thần giả mạo!
- Ờ, Đi đi! Nha đầu Bối Bối này có thể giúp ta che đậy!
Đỗ Trần bố trí tốt mấy thứ lặt vặt, rút ra Thệ Tuyết kiếm nhảy lên đài sen, không mang theo pháp bảo, chỉ muốn xem xem nội kình của mình đã mạnh tới cỡ nào!
Liên Hoa Bảo Giám