Vừa vào phòng nghỉ
ngơi, Liễu Y liền thấy Kiều Kỳ và Tiền Văn Phương đang nhỏ giọng nói
chuyện với nhau ở xa, nở nụ cười, đi thẳng qua.
Kiều Kỳ vừa nói
chuyện vừa nhìn bốn phía, thấy Liễu Y đi tới, không nói chuyện với Tiền
Văn Phương nữa, từ từ xoay người, giận một cái đi tới trước mặt Liễu Y,
"Đi nơi nào, nếu không phải gặp người đại diện của me, chị cho là em
không tới đấy."
Tiền Văn Phương chớp chớp mắt với Liễu Y, giơ tay túm lấy Hiểu Mẫn bên cạnh chuẩn bị tránh đi, hãy để cho Liễu Y và Kiều
Kỳ làm tốt quan hệ, trực tiếp nói,"Hai người nói chuyện đi, tôi thấy
được người quen, đi qua chào tiếng."
Liễu Y vừa thấy, làm sao
không hiểu ám hiệu của Tiền Văn Phương, chỉ là mình và Kiều Kỳ đã sớm
quen thuộc, dù sao trước đã làm chủ nợ của Kiều Kỳ, nhưng không nói gì,
chỉ là gật đầu với Tiền Văn Phương, xoay người với nói Kiều Kỳ, "Chị tới lúc nào."
Kiều Kỳ hừ một tiếng, ngồi đối diện xuống Liễu Y,
"Bình thường chị không gọi điện thoại cho em, em cũng không nhớ mà gọi
điện thoại cho chị."
"Gọi điện thoại cũng cần tiền, " Liễu Y cũng thuận thế ngồi xuống, dựa người về sau, rót hai ly trà, ngẩng mắt nhìn, "Sao chị tới có một mình."
Kiều Kỳ liếc mắt, cũng biết trong
miệng người này không có lời hữu ích, hất cái cằm lên với người cách đó
không xa, "Họ ở bên kia rồi, em đừng nói, người đại diện của em cũng
không tệ lắm."
Liễu Y đưa một ly trà cho Kiều Kỳ, cúi đầu khẽ nhấp một ngụm, thở dài một tiếng, "Cũng may, em cũng quen với chị Tiền tỷ rồi."
Lúc mới biết Tiền Văn Phương, khi đó còn quan sát thật lâu, tuy có lúc tính khí quá nóng, còn nói nhiều như bà già, nhưng Liễu Y có thể cảm thấy
quan tâm của Tiền Văn Phương với mình, cho nên mặc kệ Tiền Văn Phương
nói gì, Liễu Y cũng sẽ nghe, mà có thể làm theo ý Tiền Văn Phương hay
không, Liễu Y sẽ tự mìnhquyết định.
"Đúng rồi, lần này rốt cuộc
chúng ta cũng được hợp tác, chị nói có cơ hội thì sẽ có cơ hội, " Kiều
Kỳ cười nói, có thâm ý nhìn Liễu Y, rõ ràng có hàm nghĩa khác.
Liễu Y nhìn Kiều Kỳ đã lâu không gặp, cả người giống như sống trong đầm nước đọng, cả người càng thêm kiều diễm động lòng người, tính tình cũng cởi
mở, khóe miệng giật giật, nhớ tới cái gì ngẩng đầu hỏi, "Lần này em có
thể có được nhân vật này, không phải là chị làm chứ."
Nụ cười của Kiều Kỳ cứng đờ, không tự chủ trừng Liễu Y, nhìn lên nhìn xuống đánh giá, "Sao em đoán được."
Liễu Y cũng chỉ dò xét thử, bây giờ nghe Kiều Kỳ hỏi ngược lại, ngược lại
xác định được rồi, che giấu trầm tư trong mắt, quả thế, Liễu Y tự biết
rõ mình, nhiều người ở bên tai mình nói mình đi cửa sau như vậy, mà Tuần Tu là người thứ nhất Liễu Y hoài nghi, Liễu Y đã sớm thử dò xét, mặc dù Tuần Tu biết, nhưng cũng không phải Tuần Tu động tay chân, như vậy là
người quen biết, còn có ai sẽ có năng lực như thế, cho nên lúc Liễu Y
nghe Kiều Kỳ trở thành nữ chính thì cũng có chút phỏng đoán rồi, bây giờ nhìn lại xác thực là Kiều Kỳ làm, mình mới có được nhân vật này .
"Em chỉ đoán tùy tiện, chẳng lẽ là thật, " Liễu Y nói ngoài miệng, còn tương đối nghiêm túc nhìn Kiều Kỳ.
Kiều Kỳ nghẹn lời, cái này gọi là không đánh đã khai, khoát tay, "Là chị,
chị còn muốn chờ lúc thích hợp sẽ nói cho em biết đâu, ai, cái người này thuận miệng nói, cũng đoán đúng luôn."
"Xem ra sau khi chị không còn trong vòng luẩn quẩn, càng ngày càng tốt rồi, hửm, " Liễu Y có thâm ý nói.
Kiều Kỳ cười khẽ, là nụ cười chân thành, nhìn Liễu Y, gật đầu, "Cả người nhẹ nhõm, tự mình an bài công việc, đương nhiên được rồi."
Liễu Y
không có hỏi quan hệ của Kiều Kỳ và nhà đầu tư, dù sao mỗi người đều có
con đường phải đi của mình, chỉ là cũng cảm ơn Kiều Kỳ cho cơ hội này,
tương đối uyển chuyển nói, "Tốt là được, lần này phải cám ơn chị."
Kiều Kỳ khoát tay, "Đừng, cảm ơn của em chị không dám nhận, nếu chị nhận, nhất định sẽ gặp xui xẻo."
Lời Kiều Kỳ còn chưa nói hết, đột ngột ngừng lại, ánh mắt nhìn cửa phòng
nghỉ ngơi, ra dấu cho Liễu Y một cái, nhỏ giọng mà nói, "Đại nhân vật
đến, nghe nói em đã từng hợp tác với Hàn Thần, như thế nào, có giống bên ngoài nói bất cận nhân tình hay không."
Liễu Y theo con mắt nhìn qua, cửa dẫn đầu đi tới rõ ràng là Hàn Thần đã lâu không gặp, nhỏ giọng nói chuyện với người bên cạnh rõ ràng là người mới vừa rồi xưng là sư
phụ, mà phía sau hai người đi theo một nhóm lớn người, hiển nhiên vị này là minh tinh điện ảnh quốc tế còn lại là diễn viên phụ, Liễu Y xoay
người nhìn Kiều Kỳ, "Chị chưa hợp tác với đạo diễn Hàn."
Kiều Kỳ
lắc đầu, ánh mắt liếc La Thành khi giơ tay nhấc chân đều là gương mẫu
của một minh tinh, cặp mắt sáng lên, khóe miệng dâng lên nụ cười, "Đúng
là La Thành, anh ta là thần tượng của chị, không ngờ mời anh ta tới
thật, lần này là đại thủ bút nha."
Liễu Y nhìn thật sâu mắt Kiều
Kỳ, ho khan một cái, "Đừng xem, không phải là hai con mắt một cái lỗ mũi ư, chị không phải cũng là đại minh tinh sao."
Kiều Kỳ giận nhìn
Liễu Y, "Em cái tên này, không thể so như vậy, ảnh đế, lần này có thể
hợp tác cùng anh ta một lần, cũng coi như tròn giấc mộng của chị rồi,
chị cùng anh ta căn bản không biện pháp so sánh, Liễu Y, lần này là cơ
hội tốt, em cũng phải nắm chặt cơ hội cho tốt."
"Đừng, " Liễu Y
lắc đầu, vừa rồi đã đắc tội với người ta, than thở, mặc dù nghe Tiền Văn Phương nói, tìm chút tài liệu, nhưng cũng chỉ biết người này là một đại minh tinh đã từng đóng phim điện ảnh, ai biết là lại nổi tiếng như thế, mới vừa rồi ở bên ngoài đụng phải, cũng chỉ là phỏng đoán, quả nhiên
thành thật hại chết người.
Kiều Kỳ nhìn Hàn Thần và La Thành ngồi xuống, vội vàng đứng lên, liếc nhìn Liễu Y, nhìn Liễu Y còn thờ ơ ơ hờ, im lặng thở dài một tiếng, "Đi chào hỏi, đừng ngồi không."
Liễu Y đưa tay xoa xoa đầu, từ từ đứng lên, đi theo sau lưng Kiều Kỳ đi về bên kia, ánh mắt nhìn chằm chằm bốn người đàn ông vạn vỡ phía sau La Thành, vỗ miệng hai cái, hiện tại Liễu Y có chút hiểu lời của Kiều Kỳ, quả
nhiên không giống nhau, một minh tinh, thậm chí có hộ vệ ở phía sau, xác thực không cùng đẳng cấp với Kiều Kỳ.
Kiều Kỳ mới vừa đến gần,
môt người đàn ông vạn vỡ tiến lên ngăn lại, mà Hàn Thần thấy Liễu Y sau
lưng Kiều Kỳ, nhìn quen mắt, mơ hồ đang lúc nhớ lại, đối với chào một
tiếng với La Thành bên cạnh.
La Thành giương mắt nhìn sang, khoát tay, ánh mắt nhìn chằm chằm Liễu Y, khóe miệng nở nụ cười xấu xa, giọng nói từ tính mà trầm thấp, "Lại gặp mặt, đồ đệ."
Hàn Thần và Kiều Kỳ sững sờ, Liễu Y ho khan một cái, lễ độ gật đầu với La Thành, sau đó
lên tiếng chào Hàn Thần, "Đạo diễn Hàn khỏe."
Kiều Kỳ phản ứng
kịp, cười duyên gật đầu với hai người, nói một tiếng, dù sao mình cũng
tính được đi cửa sau rồi, nữ chính được chọn trước, ai biết Hàn Thần sẽ
nghĩ như thế nào, đầu tiên lưu lại cho đối phương một chút ấn tượng tốt, dù sao còn phải hợp tác.
La Thành một tay đỡ lấy cằm, ánh mắt
tìm tòi nghiên cứu, lúc chợt cười một tiếng, "Lão Hàn, giới thiệu một
chút, người mới trong nước, tôi đều không nhận ra."
Hàn Thần
muốn từ trong ánh mắt La Thành nhìn ra những thứ gì, bất quá, chỉ thấy
đùa giỡn, gật đầu cho mọi người giới thiệu, cuối cùng hỏi, "Cậu biết
Liễu Y."
Liễu Y cúi đầu trầm mặc, La Thành cười như không cười
gật đầu, "Mới vừa rồi gặp mặt một lần, chỉ biết đồ đệ của tôi là gọi
Liễu Y, không ngờ thật đúng là cô ấy."
Hàn Thần bình tĩnh gật
đầu, ngay sau đó nhìn nhân viên làm việc bên kia chạy tới, cúi đầu xem
đồng hồ, "Bắt đầu, chúng ta đi qua đi, về sau có rãnh rỗi nói chuyện
tiếp."
Liễu Y theo mọi người đi tới nơi tổ chứa hôp báo, thật ra
thì làm nữ phụ, cũng có vai trò tương đối quan trọng, cho nên chỗ ngồi
dựa vào Kiều Kỳ, đối với ánh đèn của máy chụp hình, Liễu Y vô cùng trấn định, trả lời vấn đề cũng nói đơn giản, không muốn trả lời trực tiếp
nhìn những người bên cạnh.
Cả buổi họp báo tương đối thuận lợi,
dù sao có vị Thiên Hoàng Cự Tinh ở đây, căn bản hấp dẫn phần lớn chú ý
lực, mà phần nhỏ cũng ở trên người Hàn Thần và Kiều Kỳ, người mới vừa có chút danh tiếng như Liễu Y, xác thực được cho là phụ gia rồi, nhưng
cũng may Liễu Y đối với tỷ số xuất hiện trước ống kính không có hứng
thú, ngược lại mừng rỡ không ai chú ý, chỉ là khiến Tiền Văn Phương nơi
xa dưới đài tương đối lo âu, thầm than Liễu Y đầu óc căn bản không khai
hóa.
Mà Liễu Y phát hiện phóng viên dưới đài ánh mắt sáng loáng
của nhìn La Thành, trong lòng có chút chắc lưỡi, này thật không phải
Kiều Kỳ bọn họ có thể so đo, có lẽ này La Thành mới thật sự là minh tinh đại bài.
Liễu Y đang thầm than đồng thời cảm khái, mình quả
nhiên còn là minh tinh hạng ba đi, chỉ là, như vậy là tốt rồi, Liễu Y
không có chí hướng lớn như vậy, ăn được ngủ được, có một căn nhà, hiện
tại có lẽ còn phải mang theo bạn trai vừa mới nhậm chức, cuộc sống yên
tĩnh như vậy cũng xem là không tệ.
Sau khi kết thúc, Liễu Y lại
cùng mọi người đi tới phòng nghỉ ngơi, nhìn mọi người rối rít chuẩn bị
rời đi, Liễu Y lên tiếng chào người quen biết, cùng Kiều Kỳ cùng đi sau
cùng.
Ra cửa khúc quanh thì Hàn Thần nhìn La Thành dừng bước lại, nghi ngờ liếc nhìn, theo ánh mắt La Thành của nhìn sang, khóe miệng
giật giật, nhỏ giọng một câu, "Cậu không phải là….."
La Thành thu hồi ánh mắt, dẫn đầu đi tới lối đi, mắt liếc Hàn Thần bên cạnh, khóe miệng vãnh lên, "Là cái gì."
" Cuối cùng tôi cảm thấy cậu có chút hứng thú đối với Liễu Y, " Hàn Thần uyển chuyển nói.
La Thành nhìn thật sâu mắt, cười nhạo một tiếng, "Ông làm sao thấy được,
không chừng tôi đối với Kiều Kỳ cảm thấy hứng thú hơn đấy."
"Mới
vừa rồi cậu ở trên đài luôn nhìn người kia, cậu cho rằng tôi không nhìn
thấy, nhưng người kia cả một ánh mắt cũng không cho cậu, " Hàn Thần cười lạnh một tiếng.
Nụ cười của La Thành cứng đờ, mới vừa rồi đúng
là mình có nhìn người kia, nhưng kia đồ đệ căn bản không thấy, đưa tay
lấy ra từ trong túi áo một cái mắt kính, nhàn nhạt một câu, "Ông cũng
thấy."
"Nếu như là cô ấy, tôi cảm thấy được cậu bớt tiếp xúc thì
tốt hơn, biết Tần Vân hiện tại thế nào ư, " Hàn Thần nhỏ giọng mà nói
ra.
"Là người bạn trước kia ông luôn khen, lão Hàn, không phải là tôi nói ông, cái chủng loại phụ nữ kia vừa nhìn liền giả tình giả ý,
cũng chỉ có ông cảm thấy cô ta không tệ, " La Thành nhíu mày một cái.
"Trước kia cảm thấy cô ta tương đối chững chạc và lạnh nhạt, có lẽ mỗi người
luôn có vật mình muốn, tôi biết cô ta cũng mấy năm, hiện tại cô ta đến
trình độ đó, cũng có chút đáng tiếc, " Hàn Thần nói thật.
"Cái
chủng loại phụ nữ kia có kết quả này là chuyện sớm muộn, chỉ là, cô ta
và đồ đệ của tôi có quan hệ gì, " La Thành hừ một tiếng, ngay sau đó phụ nói một câu.
"Lão La, cậu đừng mở miệng ngậm miệng gọi Liễu Y là đồ đệ, mục đích quá rõ ràng rồi, muốn nói cô ấy và Tần Vân, quan hệ rất phức tạp, trước kia cô ấy và Tần Vân từng có tin đồn, hơn nữa bạn trai
trước kia của cô ấy sau lại là vị hôn phu của Tần Vân, ba sự việc của
người bọn họ có chút nói không rõ ràng, lúc đầu tôi cũng cho là Tần Vân
đối với Liễu Y có chút ý tứ, dù sao lần đó Tần Vân để cho tôi an bài cho Liễu Y một vai diễn, hơn nữa giữa hai người thật có chút mập mờ, không
lâu sau là kết quả của Tần Vân và Dương Vanh, tôi cảm thấy Liễu Y này
không đơn giản. Lần đầu tiên thấy cô ấy, cô ấy còn là một diễn viên hạng ba, bây giờ ở Tân Thần đã vượt qua Tần Vân trước kia, nhìn âm thầm,
thật ra thì nhìn không thấu, tôi nghe Thành Lâm đề cập tới mấy lần, luôn cảm thấy Thành Lâm đối với cô ấy cũng có chút kính sợ, lần này vai diễn của cô ấy, là nhà đầu tư quyết định, cho nên nói, cậu liền an tâm quay
phim đi, chớ câu tam đáp tứ , những bạn gái kia đã đủ liên tiếp rồi,
đừng xem trong nồi đã ăn trong bát nữa, đừng trách tôi không nói trước
với cậu, " Hàn Thần nhỏ giọng giải thích.
La Thành từ từ nheo mắt lại, khóe miệng phai nhạt đạm, không nặng không nhẹ một câu, "Xem ra thật có chút ý tứ."