Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 632

Có câu nói của Trương Hân trấn thủ, người đến phúng viến lúc này an phận hơn nhiều.

Trương Hân nói không sai!

Lạc đà gầy chết còn lớn hơn ngựa, cho dù Lãnh Mạc giờ đã chết, trong nước tạm thời cũng chưa có bất kỳ một hắc đạo nào dám làm chim đầu đàn đến bắn một phát, Lãnh Mạc đúng là chết rồi, nhưng còn có Vương Bưu, Vương Bưu đi theo Lãnh Mạc nhiều năm như vậy, trung thành nhất, năng lực cũng rất cường hãn, cho nên, trong lòng bọn họ có không cam lòng cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Qúa trình tiếp theo khá là thuận lợi.

Sau khi Trương Hân thấy mọi người đều an phận rồi liền trở về căn phòng trên lầu hai, mới vừa bước vào cửa, dưới chân cô mềm nhũn, Tô Tố vội vàng đỡ lấy cô.

“Còn ổn chứ?”

“Ừm!” Trương Hân mới vừa rồi là cố gắng chống đỡ tang lễ, bây giờ trở về chỗ của mình, lập tức liền buông lỏng.

Rất nhanh, phúng viếng trong một buổi sáng đã kết thúc.

Người nên đi người cũng đều lần lượt rời khỏi.

“Các người cũng về đi, việc sau đó có Vương Bưu và Tiền Hiểu hai người bọn họ, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.

Tô Tố không yên tâm, “vậy còn cậu? Hay là... Trương Hân cậu dọn đến chỗ tớ ở một thời gian ngắn đi, đợi sự việc qua rồi mới dọn về lại được không?”

Trương Hân lắc đầu.

Mặt cô bình tĩnh nhìn ra ngoài cửa sổ, mỗi một tấc đất ở nơi này đều là nơi cô quen thuộc, “Tố Tố, cám ơn ý tốt của cậu, thế nhưng là tớ không muốn dọn đi, nơi này là nơi tớ và Lãnh Mạc có nhiều hồi ức nhất, tớ muốn ở lại chỗ này với anh ấy.

Tô Tố và Tiểu Hi nhìnnhau, không còn cách nào.

Mấy người họ ở lại với Trương Hân, ở đến xế chiều mới rời khỏi.

Sau khi bọn họ đi về, Trương Hân một lần nữa ôm chó Phốc Sóc vào trong lòng, “Tiểu Lãnh Mạc, tao mệt rồi, thật sự quá mệt mỏi!”

“Gâu gâu!”

Trương Hân cười khổ một tiếng, rời phòng phòng, từ bậc thang của lầu hai đi đến lầu ba, lại từ lầu ba đi đến lầu bốn, căn biệt thự này là Lãnh Mạc dựng lên, tất cả có năm tầng, nhưng Trương Hân bình thường rất ít đi những tấng trên lầu hai.

Cô mấy ngày không ăn gì, mỗi đi một bước, lòng bàn chân đều đang đứng không vững.

Rất nhanh, cuối cùng cô đã tới tầng cao nhất trên sân thượng!

Tầng cao nhất là một cái sân thượng rất lớn, trang trí rất đẹp, trồng đủ loại chậu cây và dây leo, trước kia lúc rảnh rỗi Lãnh Mạc đều sẽ ngồi một lát với cô ở đây, bình thường là anh ngồi trên ghế mây xem tài liệu, cô uốn mình vào lòng anh nghe nhạc.

Mắt Trương Hân một mảnh đau nhói!

Nàng từng bước một, đi đến phía ngoài cùng của sân thượng, một chân giẫm lên phía trên cùng của sân thượng, thân thể lung lay.

Trương Hân có chút sợ độ cao!

Nhưng hôm nay, cô không có bất kỳ sự bảo hộ nào, đứng ở độ cao của lầu năm, vậy mà không có một chút xíu sợ hãi

Cô cúi đầu nhìn xuống!

Phía dưới là đường xi măng đã sửa xong, nhảy xuống thế này, thế nào cũng có thể ngã chết.

Gió trên sân thượng rất lớn!

Váy dài của Trương Hân bị thổi bay liên tục!

Dưới lầu có người hầu phát hiện ra Trương Hân, nhịn không được hét lên một tiếng, rất nhanh mấy Vương Bưu bọn họ liền phát hiện ra Trương Hân, dưới lầu lập tức kinh hoảng không biết làm gì.

Trương Hân buộc chặt mái tóc không ngừng bay, nhàn nhạt cười.

Cô lắc lư ngồi xổm xuống, ngồi trên bục cao, hai chân đều để bên ngoài.

Rất nhanh, Tiền Hiểu thở phì phò xông lên sân thượng!

“Đừng qua đây!” Trương Hân cũng không quay đầu lại nói, “Tiền Hiểu, anh đừng tới đây, nếu bước tới nữa, tôi bây giờ sẽ nhảy xuống.”

Tiền Hiểu quả nhiên không còn dám nhúc nhích, “phu nhân, cô đừng như vậy...”

Trương Hân cười lắc đầu, “tôi cũng không muốn thế này, tôi rất muốn cùng Lãnh Mạc sống lâu trăm tuổi bạch đầu giai lão, thế nhưng anh ấy vi phạm lời hứa của hai chúng tôi trước, anh ấy đi trước rồi...”

“Phu nhân, bên trong bụng của cô còn có đứa bé...”

Tiền Hiểu nghĩ tới nghĩ lui, chỉ muốn đến cái lý do cuối cùng giữ lại Trương Hân.

Trương Hân một tay đặt lên bụng, thật lâu mới bình tĩnh nói, “kết quả như vậy mới là tốt nhất, thật sự ra đời rồi, không có ba, lại thêm một người mẹ không muốn sống, tôi nghĩ đứa trẻ chắc chắn sẽ không hạnh phúc!”

Đám người hầu dưới lầu đã bắt đầu chất đầy nệm khí ở dưới.

Trương Hân thấy rồi, cười nhạt một tiếng, cô quay đầu nhìn Tiền Hiểu, dặn dò hắn, “Tiền Hiểu, sau khi tôi chết... chôn tôi với Lãnh Mạc chung một chỗ, cám ơn anh.”

Tiền Hiểu vẻ mặt kinh hoảng, “phu nhân, nếu như cô dám nhảy xuống, tôi nhất định không chôn cô chung với lão đại, tôi sẽ đem hai người tách ra xa chôn, tuyệt đối không cho hai người có cơ hội gặp mặt.”

Trương Hân vẻ mặt ảm đạm.

Cô lắc lư đứng lên, nhẹ nhàng nói, “vậy thì không có cách nào, tôi quá mệt mỏi rồi, không chịu đựng nổi nữa! Tiền hiểu, hiện giờ chết với tôi mà nói mới thật sự là giải thoát.”

“Phu nhân, phu nhân cô tỉnh táo một chút.”

Cô rõ ràng rất tỉnh táo!

Nội tâm cũng rất bình tĩnh!

Sau khi biết Lãnh Mạc chết, linh hồn của cô đã bị rút hết, hiện giờ chỉ còn lại có cái xác này, Trương Hân nhắm mắt lại, cô bây giờ rất hối hận, nếu như sớm biết cô yêu Lãnh Mạc nhiều thế này, trước đó cô... nhất định sẽ đối xử tốt với anh một chút, tốt thêm chút nữa!

Bây giờ hinh như cũng đã muộn.

Trương Hân nhỏ giọng cười, cô hiện tại không có cái gì không thể bỏ xuống được.

Duy nhất một người bạn thân—— Tố Tố!

Cậu ấy có Tiêu Lăng, còn có hai tiểu thiên sứ đáng yêu,nếu như cô chết, Tố Tố có thể sẽ thương tâm một lúc, nhưng có bọn Tiêu Lăng ở bên ncạnh cậu ấy, hẳn là rất nhanh là có thể thoát ra.

Những thứ khác...

Thì không có gì.

Trương Hân đứng trên cao, nhìn lần cuối nơi cô sống mười một năm, mỗi một chỗ ở nơi này đều có dấu vết của cô và Lãnh Mạc từng trải qua, cho nên... Chết ở chỗ này, tốt bao nhiêu!”

Khóe môi Trương Hân nở một nụ cười, nhắm mắt lại giang hai cánh tay, thả người nhảy lên

“Phu nhân!”

...

Trong phòng tổng thống của một khách sạn ở thành phố a!

James đột nhiên từ trên ghế sofa đứng lên, vẻ mặt kích động, “ngươi nói nhỏ Trương Hân kia nhảy lầu? Nhảy thật rồi?”

“Thật một trăm phần trăm!” Thủ hạ cũng kích động, “người của chúng em tận mắt thấy! Rất nhiều người kinh hoảng đi cứu cô, nhưng cô đứng trên bục, do dự cũng không do dự, thả người nhảy một cái xuống, đúng rồi, còn có video nữa!”

“Mau đem cho ta xem một chút!”

Lính dưới lập tức đưa clip quay được trong di động cho James.

Chất lượng hình ảnh của điện thoại rất tốt, hình quay được cũng rất rõ ràng, thậm chí có thể nhìn thấy vẻ mặt tuyệt vọng không chút luyến tiếc của Trương Hân!

Video ngay lúc Trương Hân nhảy xuống liền hết.

“Hết rồi?”

“Lúc quay bị người ta phát hiện, cho nên cũng chỉ có thể dừng lại, nhưng Trương Hân hình như không có chết, lúc nhảy xuống hình như được Vương Bưu cứu.”

James đã đủ vui rồi.

Trương Hân có chết hay không hắn không có quan tâm chút nào.

Thứ hắn quan tâm chính là chuyện cô nhảy lầu!

Xem ra Lãnh Mạc thật sự đã chết rồi, bằng không nhỏ Trương Hân này cũng sẽ không quả quyết lựa chọn tự sát như thế!

James vẻ mặt hưng phấn!

“Tốt tốt tốt, rất tốt! Hắn lập tức đạn dò lính dưới, “lập tức đi thông báo với tổng bộ, để tổng bộ phái người tới, nuốt chửng con cá lớn này!”