Toàn thân Tiêu Lăng cứng đơ,rất nhanh sau anh kịp phản ứng trở lại.
“Cái gì,em nói cái gì?”
“Em nói... Chúng ta bắt đầu lại,những việc đau thương trước kia chúng ta quên hết đi... Ba năm nay em đều thử quên anh,nhưng cơ bản là không thể nào... Ba năm nay,sự tổn thương trên cơ thể em cũng khỏi rồi,tổn thương trong thâm tâm cũng khỏi rồi,đều đã hồi phục rất nhiều! Em cũng đã gửi công văn báo cáo xin từ chức với công ty tổng bên mỹ rồi,nếu như anh đồng ý... Chúng ta bắt đầu lại từ đầu nhé!”
“Anh đồng ý anh đồng ý, anh đương nhiên là đồng ý!”
Tiêu Lăng kích động không thể tả, anh đưa tay định ôm lấy Tô Tố nhưng nhớ tới bả vai cô đang bị chấn thương,cứng đờ người dừng lại.Anh kích động tới mức cả mặt đỏ lừ lên, “Tô Tố, ba năm nay anh nằm mơ cũng mơ tới ngày này! những việc trước kia đều do anh không đúng, do anh không xử lý tốt quan hệ gia đình, sau nay... nhất định sẽ không bao giờ xảy ra chuyện đó nữa, nhất định sẽ không bao giờ xảy ra!”
Tô Tố chủ động đưa cánh tay không bị thương ra ôm lấy Tiêu Lăng, tai cô dán chặt vào ngực anh, có thể nghe thấy nhịp tim đập gấp gáp của anh.
Cô nhoẻn miệng, nụ cười bắt đầu xuất hiện dần.
Thì ra... tha thứ còn nhẹ nhàng hơn thù hận.
Cô vô thức chạm vào trước ngực của mình, trong lồng ngực này ba năm nay vẫn đặt một hòn đá,trong phút chốc nó đã rơi ra rồi,cô dường như cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm không tưởng.
Thật tốt!
Thê thì như vậy nhé!
...
Tô Tố mất máu quá nhiều,sau khi ăn một chút đồ rất nhanh lại ngủ thiếp đi.
Tiêu Lăng bế cô đặt lên ghế sofa.
“Tiêu Lăng...”
“Ừ.” bước chân của Tiêu Lăng như bay vậy.
“Vết thương của em là cánh tay, không phải là chân, em tự đi được.”
“Nhất định không được,em mất quá nhiều máu,não bộ không minh mẫn,tự mình đi không cẩn thận ngã thì sao.”
Được rồi!
Đây là một lý do rất tốt!
Tô Tố nhất thời không nói gì nữa.
Tiêu Lăng đặt Tô Tố nằm ở trên giường,cẩn thận từng chút một đắp chăn cho cô, “Em ngủ đi,anh ở đây trong cho em.”
“Vâng.”
Tô Tố trong tâm cảm động thấy được sự tận tình của Tiêu Lăng,mặc dù bản thân cô cũng là người hồi sinh lại,nhất là,tên Hầu Tử đó lại chết ngay trước mặt cô,Tô Tố cho tới tận bây giờ vẫn không thể quên được ánh mắt không cam chịu,sợ hãi,oán độc, thù hận!
Cô nhắm mắt lại cả não bộ của cô hiện lên toàn là não bộ của nó đẫm máu.
Tô Tố nắm chặt tay của Tiêu Lăng, rất nhanh hơi thở. của cô đã bình thường trở lại.
Trong khoảng thời gian đó,điện thoại của Tiêu Lăng vang lên.
Anh nhìn qua tên người gọi,lại nhìn Tô Tố một cái,nhẹ nhàng nghe máy.
“Có chuyện gì?”
“Ô ô ô,xiao,anh thật là không biết điều đấy,người Trung Quốc các anh gọi là gì nhỉ... qua sông rút cầu... yes,chính là qua sông rút cầu,không thể vì su về nước rồi.mà anh lại không thèm nghe điện thoại của tôi vậy chứ!”
Tiêu Lăng cau mày,âm lượng giảm hết mức, “Không có chuyện gì tôi cúp máy đây!”
“Ừ ồ!Bây giờ tôi có một việc tốt muốn nói với anh,anh có muốn nghe hay không?”
Tiêu Lăng sợ làm ồn tới Tô Tố,âm lượng vô cùng nhỏ trả lời”Nói!”
“su hôm qua nộp đơn từ chức cho tôi rồi,tôi cũng đã phê chuẩn! Anh cũng thật là gian thương,cướp đi cánh tay đắc lực của tôi.Nhưng tôi cũng nói với su rồi,nếu như trong nước đối đãi không tốt,tôi lúc nào cũng mở rộng vòng tay đón cô ấy!”
Gọi điện cho Tiêu Lăng chính là giám đốc của Tô Tố—Tom!
Tiêu Lăng và Tom rất gần gũi,nói chuyện không cần khách khí, “Sợ là anh không có cơ hội đó nữa rồi!”
“Ồ, thế thì thật là đáng tiếc!”
Cúp máy, Tiêu Lăng nhìn khuôn mặt của Tô Tố,đưa vuốt cằm cô.
Suy nghĩ của anh quay lại ba năm trước!
Ba năm trước biết được nơi mà Tô Tố muốn tới là mỹ,Tiêu Lăng ngay lập tức liên lạc với những người bạn ở bên đó.Những năm qua công việc làm ăn của anh được bố trí khắp các nước trên thế giới,nhưng duy nhất không có mở rộng ở mỹ! quen với Tom cũng là một việc hết sức may mắn.Tom cùng tuổi với anh,trước kia anh ấy dùng thân phận trao đổi học sinh để tới Trung QUốc,vừa vặn học cùng lớp với anh!
Hai người bọn họ là bạn học cùng lớp rất thân.
Mặc dù Tom chỉ tới có hai năm thôi,nhưng hai người vì có cùng sở thích,lại giống nhau cùng có lý tưởng và hoài bão,cho nên có một tình bạn rất sâu đậm!
Tom sau khi về nước rất nhanh tiếp quản sự nghiệp của gia đình!
Còn Tiêu Lăng rất nhanh bắt đầu lập nghiệp!
Những năm nay hai người vẫn giữ liên lạc với nhau.
Ba năm trước khi nhận được tin địa chỉ chính xác của Tô Tố khoảng cách không xa chỗ của Tom là mấy,anh nhờ Tom chăm sóc cho Tô Tố và hai đứa trẻ.
Anh để Tom mở rộng tin tức tìm nhân viên.
Qủa nhiên,Tô Tố nhìn thấy tin tức đó ngay lập tức nộp hồ sơ xin ứng tuyển.
Đây cũng là lý do vì sao Tô Tố đi ứng tuyển làm một vị trí nhân viên nhỏ,nhưng đại boss lại là người xét tuyển!
Ba năm nay,Tom đồng ý thụ nhân chi thác trung nhân chi sự.Anh chăm sóc Tô Tố và hai đứa nhỏ rất nhiều,mà anh ấy lại còn nâng đỡ Tô Tố,để cho người dưới sự điều hành dạy Tô Tố những hiểu biết chuyên nghiệp.
Đương nhiên,cũng là do bản thân Tô Tố đấu tranh mà có,nếu không Tom nhất định không thể để cô ấy dễ dàng ngồi ở một vị trí cao như thế.
Nhất là lần này việc về nước tìm đại lý cho Nala...
Tiêu Lăng bỗng nở một nụ cười nhẹ.
Trên thực tế,ba năm nay anh cũng thỉnh thoảng đi mỹ,mỗi lần đi đều ở chỗ của Tom,có khi từ xa nhìn ngắm ba mẹ con họ,có thể nói là từ trước tới giờ chưa bao giờ rời xa,chỉ là Tô Tố bọn họ không hề hay biết mà thôi.
Lần này Tô Tố về nước phụ trách đại lý sản phẩm của nala cũng là do một tay anh sắp xếp!
Ba năm rồi,ngay từ đầu lúc cô rời đi anh cũng đã nghĩ kỹ,chỉ có thể để cho cô chữa lành vết thương ba năm.Ba năm sau,không cần biết cô có tha thứ cho anh hay không,anh cũng sẽ nghĩ cách để cô phải quay lại!
Mà hạng mục của nala,anh và Tom cũng đã đạt được hiệp định.
Lý do thực hiện một loạt đấu thầu.trên thực tế,chỉ là để Tô Tố không nghi ngờ.
Kết quả cuối cùng... Công ty của Tiêu Lăng nhất định sẽ được chọn vào.
Còn nữa...
Tô Tố vừa về nước,anh cũng là người đầu tiên biết được tin tức này.Thậm chí, ngay cả chuyến bay bao nhiêu anh cũng biết.Khách sạn mà công ty của họ đặt cũng là do anh và Tom thương lượng!Sau tất cả... chỉ có ở khách sạn của Tôn Nguyên,mọi việc anh làm mới càng thuận tiện!
Tiêu Lăng nghĩ tới vừa nãy Tô Tố nói bắt đầu lại từ đầy,trong tâm thở nhẹ một cái.
Chỉ cần có được sự tha thứ của cô!
Tất cả những gì anh làm ở phía sau cũng đều xứng đáng rồi!
Tiêu Lăng đặt lên môi Tô Tố một nụ hôn nhẹ.
Cảm nhận được bờ môi khô của cô,Tiêu Lăng nhẹ nhàng mở tay cô đang nắm giữ bàn tay anh ra,đi lấy bông tăm lau môi cho cô.
Ở giây phút cửa phòng đóng lại.
Người vốn đang “ngủ say” kia bỗng mở tròn mắt.
Tô Tố nhẹ nhàng thở hắt ra,trong mắt không giấu được sự kinh ngạc.
Trên thực tế, cô vẫn chưa thật sự ngủ sâu giấc,vừa nãy điện thoại của Tiêu Lăng kêu tiếng đầu tiên cô đã nghe thấy rồi,chỉ là chưa kịp nói gì,tiếng điện thoại của Tiêu Lăng phát tiếng nói người gọi tới ra ngoài rất rõ,khó tránh để cô có thể nghe thấy tất cả những nội dung mà anh và Tom nói với nhau.
Tô Tố cắn chặt môi.
Nội dung đoạn hội thoại của hai người đó rất ít,nhưng chỉ cần từ cách nói chuyện rất thân thiết của họ, Tô Tố cũng có thể đoán được một vài chuyện rồi.