Cả đời không qua lại với nhau?
“Không thể nào”
Lãnh Mạc cắn răng đi đến cạnh giường, anh bóp chặt lấy cằm của Trương Hân, “Thu lại lời nói khi nãy của em ngay”
“Em, không”
“Thu lại”
“Nhất quyết không” Trương Hân quật cường nhìn Lãnh Mạc, nước mắt không kìm được chảy xuống, thời gian hai ngày ngắn ngủi, cô không biết chảy bao nhiêu nước mắt, con mắt đã thành hạch đào, ngày đó Tiểu Hi gọi điện thoại cho cô, nàng nhân lúc Lãnh Mạc không có ở nhà liền vụng trộm chạy ra ngoài, cô uống say, không biết chuyện gì xảy ra, chờ đến lúc tỉnh lại thì phát hiện mình ở trong phòng ngủ, trên eo bị khóa bởi dây xích vàng.
Cả người cô điên lên
Bạn bè của cô trở về từ nước ngoài, dựa vào cái gì cô không thể đi ra ngoài gặp cô ấy
Dựa vào cái gì Lãnh Mạc bởi vì chuyện này khóa cô lại
Cô không rõ
Tại sao người làm sai là Lãnh Mạc, nhưng anh vẫn còn có thể kiêu ngạo như vậy
“Lãnh Mạc, anh rốt cuộc muốn thế nào, anh nói với em, anh rốt cuộc muốn sao em cũng đã bị anh hại thành ra thế này, anh còn không hài lòng sao là anh phản bội em, rõ ràng là anh phản bội em...” Trương Hân bụm mặt gào khóc thảm thiết, “Rõ ràng đã nói rõ, nói rõ là nếu như anh phản bội em nữa, chúng ta sẽ chia tay, nhưng sao anh nói chuyện không giữ lời? Anh ở bên ngoài có bao nhiêu người phụ nữ em không quản được, cũng không quản nổi, thế em mặc kệ có được hay không chúng ta chia tay mặc kệ anh muốn muốn tìm ai, thế này không tốt sao nhất định phải giữ em bên cạnh anh, anh giữ em lại làm gì? Tuyệt đối đừng nói với em là bởi vì em... Thật như vậy thì anh cũng sẽ không khiến em đau lòng, càng không phản bội em nhưng nếu không phải... tại sao không thể thả cho em một con đường sống, em ở cạnh anh sẽ chết đó, em thật sự sẽ chết”
Ánh mắt Lãnh Mạc khóa chặt trên mặt cô, trong mắt chợt lóe lên sự đau lòng
Không phải anh chưa nghĩ qua buông cô ra, thế nhưng chỉ cần vừa nghĩ đến sau nàyTrương Hân không ở bên anh nữa, trong lòng anh đau dữ dội, vì vậy... anh sẽ không buông tay
Tuyệt đối không
Lãnh Mạc lau đi nước mắt của cô, “Đừng khóc”
Trương Hân lập tức giương mắt nhìn anh.
Lãnh Mạc tránh ánh mắt của cô, “Anh sẽ không thả em đi đâu, Trương Hân, chỉ cần sau này em ngoan ngoãn nghe lời anh, anh có thể cởi dây xích ra.”
Ngoan ngoãn sao
Trương Hân cười ha hả, cười đến nước mắt đầy mặt, “Anh muốn em ngoan thế nào, anh muốn em nghe lời anh, làm một con rối sao không có thể nào tuyệt đối không có thể nào Lãnh Mạc, anh quá bẩn, ngươi thật sự quá bẩn chỉ cần em nghĩ đến tay anh chạm vào em sờ qua những người phụ nữ khác em thấy ghê tởm muốn ói cả đời em cũng không thể tha thứ cho anh, em thật hối hận ba năm trước em không nên tha thứ cho anh, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời... Câu nói này một chút cũng không sai, buồn cười là em lại tin vào những lời nói ngon ngọt của anh, lại đi tin tưởng anh, ha ha, buồn cười, quá buồn cười”
“Trương Hân em ngưng lại nước mắt cho anh”
“Anh khống chế được con người em, còn muốn khống chế tim em, khống chế nước mắt của em sao” nước mắt Trương Hân chưa hề cạn qua, “Lãnh Mạc, bây giờ anh thả em ra, sau này chúng ta còn có thể gặp mặt chào hỏi...”
“Không thể nào”
Vậy thì không có gì để nói nữa
Trương Hân đau khổ nằm sấp trên giường, khóc hết một ngày, não cô thiếu oxi nghiêm trọng, đầu óc mê man, giọng cô rất bực bội, “Lãnh Mạc, anh sẽ hối hận, nhất định sẽ hối hận...”
Tuyệt đối không
Thả cô đi anh mới hối hận
Lãnh Mạc kêu người hầu bưng đồ ăn tới lần nữa, Trương Hân đã một ngày không ăn gì, Lãnh Mạc đưa đồ ăn đến đầu giường của cô, lôi Trương Hân từ trong chăn ra, “Ăn cơm”
“Em sẽ không ăn”
Ánh mắt Lãnh Mạc hung dữ, trực tiếp cầm thìa múc canh đổ vào miệng cô
“Ưm...”
“Nước canh ngon chảy xuống dạ dày, Trương Hân chỉ cảm thấy trong dạ dày chua chát, rất muốn ói, “Ọe ——“Cô đột nhiên đẩy Lãnh Mạc ra, ghé vào đầu giuờng nôn.
Cô nôn thống khổ như vậy
Phảng phất muốn đem lục phủ ngũ tạng nôn ra hết.
Những thứ dơ bẩn nôn đầy người Lãnh Mạc,Lãnh Mạc lại không thèm để ý chút nào, ngồi cạnh giường vỗ lưng cô.
“Anh đừng đụng... Ọe ——“
Trương Hân không ngừng nôn mửa, sau khi nôn hết những thứ trong dạ dày, bắt đầu nôn ra những chất lỏng màu vàng.Cô nôn không ngừng, người khác nhìn vào cũng thấy khó chịu thay cô.
Tình huống này, hiển nhiên không đúng
“Vương Bưu, gọi bác sĩ đến” Lãnh Mạc hướng về phía ngoài kêu lên.
“Không cần anh... giả tốt bụng”
Trương Hân nôn đến chóng mặt, nắm chặt lấy tấm mền thở dốc, cô nhắm mắt lại không thèm nhìn Lãnh Mạc nữa, “Nếu như anh thật lòng muốn em sống tốt, hãy để em đi...”
“Không thể nào” Lãnh Mạc cắn răng
Trương Hân nhắm mắt lại, không nói thêm gì nữa, rất nhanh lâm vào tình trạng mê man
“Trương Hân Trương Hân?” Lãnh Mạc không ngừng lay động cô, nhưng Trương Hân không có bất kỳ phản ứng nào
Đáng chết
Lãnh Mạc một chân đạp vào tủ đầu giường, tủ đầu giường liền vỡ vụn thành nhiều mảnh
Mùi lạ trong phòng ngủ chính quá nồng.
Lãnh Mạc cởi dây xích vàng ra, ôm Trương Hân đi phòng ngủ cho khách.
Bác sĩ rất nhanh đã tới.
Hỏi thăm tình hình rồi nhìn bộ dạng của Trương Hân, không kìm được thở dài.
“Rốt cuộc là sao thế?”
“Bệnh nhân là bị khí cấp công tâm, lại thêm thân thể suy yếu, cho nên mới ngất đi. Bác sĩ cho Trương Hân truyền dịch dinh dưỡng, hắn vụng trộm nhìn Lãnh Mạc một cái, thấy sắc mặt anh u ám dọa người, nhịn không được nói, “Tiên sinh...”
“Nói”
“Tình trạng của Trương tiểu thư, nếu còn tiếp tục như vậy, sợ rằng sẽ xảy ra vấn đề lớn.”
Ánh mắt Lãnh Mạc “vèo” Một cái bắn tới.
Bác sĩ lau lấy mồ hôi lạnh trên đầu, vẫn là kiên trì với đạo đức nghề nghiệp mà nói, “Luôn truyền dịch dinh dưỡng chắc chắn là không ổn, thân thể cũng chịu không nổi, Trương tiểu thư nếu vẫn luôn không ăn, sức khỏe chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề lớn, vấn đề trên thân thể có thể từ từ hồi phục, chỉ sợ... Trên tâm lý cũng sẽ có vấn đề, Tình trạng của Trương tiểu thư, không cẩn thận là có thể chuyển thành bệnh trầm cảm... Đến lúc đó sẽ phiền phức.
Lãnh Mạc bắt đầu lo lắng.
Trầm cảm
Anh nhìn Trương Hân đang hôn mê trên giường, hung hăng cắn chặt răng.
Chẳng lẽ ở bên cạnh anh lại áp lực và khó chịu như thế sao
“Anh ra ngoài đi”
Bác sĩ treo xong túi dinh dưỡng, lập tức rời khỏi.
“Đại ca...” Vương Bưu do dự nói, “Hay là... anh vẫn là trả tự do cho Trương tiểu thư đi...”
Lãnh Mạc cắn răng, “Không được”
Cho cô tự do, chuyện đầu tiên cô sẽ làm chắc chắn là rời khỏi anh
Lãnh Mạc không hiểu nổi, ở lại bên cạnh anh không tốt sao
Cô muốn cái gì anh đều sẽ thỏa mãn cô
Điều duy nhất anh không có thỏa mãn được cô chính là phụ nữ bên ngoài, nhưng chuyện đó có thể trách anh sao
Sức khỏe cô chịu không nổi sự đòi hỏi của anh, anh cũng là lo lắng sức khỏe cô xảy ra chuyện, thêm vào đó kỳ kinh nguyệt của cô một tháng một lần, mỗi lần đều cần thời gian một tuần... Anh là người đàn ông có dục vọng rất lớn, Sao anh nhịn được?
Sao có thể nhịn đây
“Đại ca, Làm sao bây giờ?”
“Để nữ hầu ở đây trông chừng, đợi cô ấy truyền dịch xong thì rút kim tiêm ra, kêu người trong bếp nấu đồ ăn đến, đồ ăn đặt ở trong phòng, nếu như Trương Hân không ăn, thì cách một tiếng đổi món ăn một lần”
Hắn không tin, Đói đến khó chịu nhìn thấy đồ ăn ngon sẽ nhịn được.