Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 384

Tốc độ của chiếc xe phải nói là quá nhanh,nhanh tới nỗi hai người hoàn toàn không kịp phản ứng,cũng nhanh tới mức vệ sĩ bên cạnh Tô Tố hoàn toàn không có cơ hội kịp xuất hiện.

Người qua đường cùng lúc đó la hét,xe cũng đã xông tới vạch qua đường rồi.

Trên vạch qua đường rất nhiều người,Trương Huệ và Tô Tố chịu nặng nhất.

“Trương Huệ.”

“Tô Tố,nhanh tránh ra.”

Tô Tố mắt mở to,đồng tử siết chặt lại.Khoảnh khắc cuối cùng,cô chỉ kịp dùng hết sức đẩy Trương Hân ra ngoài,cũng có thể nói là cùng một lúc,Trương Hân cũng dùng hết sức đẩy cô ra.dưới lực cùng phản ứng,hai người họ đều ngã xuống đất,tránh khỏi lực đâm mạnh nhất của chiếc xe.người đi bộ ở phía sau của họ thì không được may mắn như vậy,trong khoảng khắc hai người họ tránh được,tốc độ của chiếc xe hoàn toàn không giảm,vẫn như cũ đam thẳng về phía trước,những người đi bộ ở phía sau hét ầm ĩ rất thảm thương.

Mặc dù như vậy,bị chiếc xe sượt qua,Tô Tố vẫn có cảm giác bắp chân có một cảm giác đau nhói,cô ngã xuống đất,sắc mặt trắng bệch.

Tình1hình của Trương Hân còn thảm hại hơn Tô Tố, dù cô ấy cũng được Tô Tố đẩy tránh ra khỏi lực đâm trực diện của chiếc xe đó,nhưng thân xe sát gần phía bên của cô ấy hơn,cô ấy vẫn chưa kịp ngã xuống đất thì chiếc xe trắng đặng kia đã quành lại.

“Rầm—.”

Cả người với ấy đã bị chiếc xe đâm bay xéo ra, ngã rất nặng trên thanh chắn ở bên đường,khoảnh khắc đó chỉ cảm thấy xương toàn thân như vỡ vụn,đau tới nỗi trước mắt cô ấy chỉ toàn một màu đen,ngực gần như đau muốn nứt ra,não bộ đau như bị một vật nhọn đâm xuyên qua,máy lan ra tức thời.

Trong phút chốc toàn cảnh trở lên thật hỗn loạn.

Chiếc xe trắng đó đâm người xong hoàn toàn không dừng lại,nhanh chóng lùi ra sau,tăng tốc độ trốn khỏi hiện trường đang loạn như cháo này.

“Trương Hân Trương Hân.” Tô Tố nhìn theo Trương Hân đang nằm trong vũng máu,sợ hãi mắt mở lớn,cô không còn để ta tới nỗi đau đớn ở chân mình nữa,bò nhanh tới trước Trương Hân,nhìn thấy mặt cô ấy toàn máu,nước mắt của cô không ngừng1rơi xuống, “Trương Hân chị đừng dọa em cấp cứu...,10,gọi 10...”

Trong lúc đang nói,mấy người vệ sĩ của Tô Tố cũng xông tới nơi.

“Nhanh đưa chị ấy tới bệnh viện,nhanh đưa Trương Hân tới bệnh viện.”
 
...

Nửa tiếng sau.

Tô Tố ngồi ở bên ngoài phòng phẫu thuật,vết thương ở chân cô vẫn chưa được xử lý,máu tươi thấm đẫm chiếc quần màu be,lan ra màu đỏ rất nhức mắt.

Nhưng dường như lúc này cô không còn biết đau là gì,hai mắt nhìn chằm chằm vào phòng phẫu thuật bên trên là, “ đang phẫu thuật” ba chữ đó,cô bây giờ nhìn rất thê thảm,áo khoác lông vũ trắng của cô toàn là bụi đất và máu tươi,tóc cô rối bù bắt bên vai,sắc mặt trắng bệch,toàn thân cứng đờ như một bức tượng.

Tiêu Lăng vội tới nơi nhìn thấy Tô Tố bây giờ là như vậy,trong khoảnh khắc anh thấy trong tim nhói đau.

Tiêu Lăng nhanh chóng chạy tới.

Cùng với Tiêu Lăng vẫn còn có Lãnh Mạc mặc toàn một thân đen,Lãnh Mạc ánh mắt hoảng loạn,sắc mặt căng cứng.

“Tô Tố.”

“Tiêu Lăng?Tiêu Lăng...” Tô Tố như bắt được ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng,túm chặt5cánh tay Tiêu Lăng, “Trương Hân chị ấy sẽ không sao có đúng không,đều trách em,đều trách em,em không nên rủ chị ấy đi lượn phố,nếu như hôm nay không ra đường thì đã không xảy ra chuyện rồi... Tiêu Lăng,Trương Hân chảy rất nhiều máu,rất nhiều máu...”Tâm trí Tô Tố dường như không còn minh mẫn nữa,cứ túm chặt lấy Tiêu Lăng nói sảng, “Giống như em lúc đó,nằm trên bàn phẫu thuật toàn máu,sau đó em chết,không không không,Trương Hân chị ấy không thể chết được,chị ấy lương thiện trượng nghĩa như vậy,chị ấy chắc chắn không thể có chuyện gì được,Tiêu Lăng nói với em chị ấy sẽ không có chuyện gì phải không...”

Tiêu Lăng ôm chặt lấy Tô Tố,một tay ấn chặt lấy bắp chân cô ấy vẫn còn đang chảy máu, “Trương Hân không có chuyện gì được,chắc chắn không có,anh bảo đảm với em,Tô Tố em bình tĩnh chút.”

Bình tĩnh?

Cô làm sao làm bình tĩnh được.

Người nằm ở trong kia là Trương Hân đó.

Tô Tố ôm chặt đầu, “Không có chuyện gì,chắc chắn không có chuyện gì...”

Lãnh Mạc nghiến răng xông tới, “Nếu như Trương Hân xảy ra chuyện gì,tôi nhất2định không bỏ qua cho cô.”

“Lãnh Mạc đủ rồi đó,cô ấy đã đau lòng như vậy rồi,lẽ nào cậu không thấy sao.”

Lãnh Mạc sắc mặt tối sầm,lần này ngay cả Tiêu Lăng cũng không nể mặt,khoảnh khắc anh ấy nghe thấy Trương Hân bị tai nạn trước mắt chỉ thấy toàn một màu đen,anh ấy không thể tưởng tượng được nếu như Trương Hân biến mất anh ấy sẽ biến thành như thế nào.

Mà tất cả là do Tô Tố gây ra.

Nếu như anh ấy biết sẽ xảy sự việc này,tối hôm qua anh đã không quan tâm tới ý nguyện của Trương Hân làm gì,bắt cô đem về luôn.

Trước cửa phòng phẫu thuật chỉ có ba người họ

Bầu khí lạnh gần như sắp đóng băng tới nơi.

Mỗi người đều cảm thấy từng giây như hàng năm dài bất tận,Tiêu Lăng cho y tá đến cửa lý vết thương kẻ chân của Tô Tố,nhưng Tô Tố dù có nói như thế nào cũng không cho ai động vào cô.

“Đừng chạm vào tôi.”

“Tô Tố,Vết thương ở chân em cần được xử lý.” Tiêu Lăng ấn chặt vai cô.

“Không,em muốn đợi Trương Hân ra.”

Vừa nói dứt lời,phòng phẫu thuật được9mở ra từ bên trong,y tá từ bên trong đi ra,Lãnh Mạc ngay lập tức xông tới, “Trương Hân sao rồi?”

Không quan tâm đến sự gấp gáp của ba người, “Tình hình bệnh nhân không tốt lắm,xương bị gẫy hai đoạn,còn nghiêm trọng hơn đó là,đoạn xương gẫy chọc thẳng vào bộ phận gan,bây giờ bác sĩ đang lấy đoạn xương ở gan ra,và cần phải làm phục hồi gan.Bây giờ tình hình có chút nguy kịch,máu ơn trong bệnh viện không đủ dùng,trong các người ai có nhóm máy giống bệnh nhân,cần hiến máu chọn người bệnh ngay lập tức.”

“Trương Hân... Trương Hân là nhóm máu a,tôi là nhóm máu o...”Tô Tố làm nhảm, “Ai là nhóm máu a,ai là nhóm máu a.”

Lãnh Mạc sắc mặt u tối gần như chảy cả ra, “Bệnh viện các người ăn phân sao,nơi lưu trữ máu ở đâu, bây giờ tới lúc cần làm phẫu thuật mới cuống lên,máu tích trữ bị các người hút mất rồi sao.”

Sắc mặt Y tá có chút biến sắc,có thể nhìn thấy Lãnh Mạc không phải là người tốt gì không dám phản kháng, “Bây giờ sức khỏe người bệnh quan trọng nhất,mọi1người rốt cuộc có ai thuộc nhóm máu a không.”

“Tôi.” Tiêu Lăng nói với y tá, “Lấy của tôi đi,việc gấp,đừng làm tốn thời gian nữa.”

“Được được.”

Tiêu Lăng hút nguyên gần 00 máu,vốn dĩ người bình thường chỉ cần nhiều nhất là 400,nhưng với tình hình này không giống,đơn giản bình thường sức khỏe của Tiêu Lăng đã tốt,hút 00 cũng không có gì ảnh hưởng quá nhiều đến sức khỏe.

Phòng phẫu thuật đã đang trong lúc phẫu thuật gấp.

Điện thoại Tô Tố bỗng vang lên,Tô Tố căn bản không có tâm ta muốn nghe điện thoại,nhưng chuông điện thoại thúc giục quá mức,cứ reo liên tục.

Tiêu Lăng nhìn trạng thái hiện tại của Tô Tố,lấy điện thoại từ trong túi của cô ra,nghe máy.

Người gọi đến hiện lên trong điện thoại là Lưu Năng của viện điều tra.

Điện thoại vừa được nghe,Lưu Năng vội vàng nói, “Tô tiểu thư là cô phải không,việc cô và Trương Huệ nhờ tôi điều tra hình như bị người khác phát hiện ra rồi, tôi nhờ người theo dõi Bạch Linh,kết quả hôm nay đột nhiên mất dấu,tôi nghi là Bạch Linh và Mạc Tầm đã phát hiện ra các cô đang theo dõi hỏi rồi.Tô tiểu thư,hiện tại cô và Trương Tiểu thư hắc sẽ có nhiều nguy hiểm,gần đây các cô nhất định phải cẩn thận một chút”

Sắc mặt Tiêu Lăng lạnh lại, “Trương Hân và Tô Tố hôm nay bị tai bạn xe,bây giờ Trương Hân đang cấp cứu rất nguy kịch trong bệnh viện,ý của ông là,việc tai nạn ngày hôm nay của họ căn bản không phải do ngoài ý muốn,mà là do Bạch Linh và Mạc Tầm kế hoạch phải không?”