Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 299

Điện thoại của Bạch Linh vẫn luôn để gần bên mình.

Nửa tiếng sau, cô nghe điện thoại “Ding... “ một tiếng, tim Bạch Linh đập thình thịnh, cô canh lúc mọi người không chú ý, núp vào 1 góc, lấy điện thoại ra nhìn một cái. Là tin nhắn Mạc Oanh Oanh gửi cho cô, chỉ có 4 chữ đơn giản, “Chị dâu, xong rồi.”

Bạch Linh sợ bị ngừoi khác phát hiện, nhanh chóng để điện thoại vào trong túi, như không có chuyện gì xảy ra đến bên Mạc Tầm.

Mặt Mạc Tầm căng thẳng, “Sao rồi?”

Bạch Linh gật đầu, nắm chặt cánh tay Mạc Tầm, “Oanh Oanh nói không có vấn đề gì, bây giờ chúng ta phải làm sao?”

Ánh mắt Mạc Tầm ngưng đọng nơi Mộ Bạch đang đứng đợi người, hít sâu, vỗ vỗ cánh tay Bạch Linh, “Đừng căng thẳng, sẽ không có chuyện gì đâu, bây giờ điều chúng ta cần phải làm chỉ có 1 từ - đợi, bây giờ mà hành động sẽ rất dễ bị phát hiện, đợi tí anh đi nói cho ông biết, khi ông biết chuyện đã thực hiện một cách thuận lợi, sẽ cho kết thúc bữa tiệc sớm. Ánh mắt em tự nhiên một chút, đừng để người khác nghi ngờ.”

“Em, Em sẽ cố gắng...”

Thực ra Bạch Linh không đồng ý với cách làm của Mạc Oanh Oanh, nhưng cô là chị dâu đáng tin của cô ta, nếu không ủng hộ, Mạc Oanh Oanh khăng khăng sẽ không quan tâm đến cô nữa, sau này cô còn nhiều chỗ cần dùng đến cô ta, cho nên chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý. Điều làm cô không ngờ đó là Mạc Oanh Oanh có thể thuyết phục được ông, làm cho Mạc lão gia giúp cô ta.

Bạch Linh nhìn Mạc lão gia trên đài, lông mày khẽ nhíu, cô vẫn cảm thấy không yên tâm, không lẽ bọn họ không nghĩ tới hậu quả sao?

Tiêu Lăng cũng không ngu.

Bị cả nhà họ tính kế như vậy, cho dù đến cuối cùng không thể không cưới Mạc Oanh Oanh đi nữa, anh cũng sẽ không đối tốt với Mạc Oanh Oanh, càng có thể anh sẽ ghi hận, đến lúc đó không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra nhưng người cô lo lắng hơn là Mạc Tầm, vậy mà Mạc Tầm lại đồng ý với ý kiến ngu ngốc của Mạc Oanh Oanh, Bạch Linh mím môi, anh là muốn Tiêu Lăng và Tô Tố có ngăn trở, mai anh sẽ đính hôn với cô rồi, vậy mà trong lòng lại nghĩ đến người phụ nữ khác.

Bạch Linh nghĩ đến kế hoạch của cô, âm thầm cắn răng.

...

Nửa tiếng sau, bữa tiệc kết thúc.

Điện thoại của mọi người được trả lại, tất cả mọi người bắt đầu trật tự ra về, căn phòng của Mạc Tầm và Bạch Linh đang chịu đựng Mạc Oanh Oanh, Mộ Bạch đang đợi người cũng thuận theo dòng người ra về, Bạch Linh và Mạc Tầm đi rất nhanh, một bên Tôn Nguyên đang đi theo bọn họ, cười cười để tay lên vai Mạc Tầm, “Ai, tôi nói hai người đi nhanh như vậy làm gì, không phải là làm chuyện gì xấu đó chứ. “

Sắc mặt của Mạc Tầm và Bạch Linh khẽ thay đổi, tim Bạch Linh nhảy dựng lên, không lẽ Tôn Nguyên phát hiện ra chuyện gì rồi?

Mạc Tầm quay đầu nhíu mày nhìn Tôn Nguyên, “Cậu nói bậy gì đấy?”

Tôn Nguyên cười hì hì, nhún vai nói, “ Nói đùa thôi mà, sao lại căng thẳng thế, thực ra có thể hiểu được, ngày mai là lễ đính hôn rồi, vị hôn phu như anh không phải mong thời gian trôi qua thật nhanh sao haha, có thể hiểu được có thể hiểu được, mau đi ngủ sớm, ngủ dậy rồi ngày mai sẽ là lễ đính hôn rồi. “

Mạc Tầm mím môi, cười cười từ chối cho ý kiến.

Một đám người rất nhanh về phòng, căn phòng của Mạc Tầm và Bạch Linh ở góc trong cùng của tầng hai toà thành, mắt thấy những người khác chuẩn bị mở cửa vào phòng, Mạc Tầm nháy mắt với Bạch Linh, “trưa nay Oanh Oanh nói cơ thể không được khỏe, em đi xem em ấy đã đỡ hơn chưa.”

“Được.”

Mộ Bạch và Lãnh Mạc vốn đang đi ra ngoài đột nhiên dừng bước, Tiểu Khả thì chạy lại bên cạnh Bạch Linh, “Cơ thể Oanh Oanh không tốt sao? Tôi đi cùng cậu đến xem cô ấy.”

Lúc này Bạch Linh và Mạc Tầm mong càng nhiều càng tốt, đương nhiên không từ chối.

Bạch Linh nắm lấy tay cầm cánh cửa phòng của Mạc Oanh Oanh, sau đó nhẹ nhàng nhấn một cái, đi vào.

Trong phòng một mớ hỗn loạn.

Đặc biệt là cái giường lớn ướt át, trên giường lớn ẩn hiện có thể thấy được 1 đôi nam nữ toàn thân **, chăn nhẹ nhàng che thân thể của hai người họ lại, Mạc Oanh Oanh đầu tóc rối bù xõa trên gối, tóc cô che mặt của người đàn ông lại, làm cho người ta không thấy được rốt cuộc là ai.

“A... “ Bạch Linh thấy vậy, như kế hoạch hét lên một tiếng, cô la lớn lên, “Tầm Mạc Tầm, không tốt không tốt không tốt rồi, Oanh Oanh bị người khác cưỡng bức rồi.”

...

Tô Tố bị tiếng điện thoại làm cho tỉnh dậy.

Cô mơ hồ nghe điện thoại, “Alo...”

“Tô Tố, cậu dậy chưa mau tỉnh dậy, đến phòng Mạc Oanh Oanh, bên đây xảy ra chuyện lớn, cậu qua đây nhanh lên.”

Tô Tố vẫn chưa kịp hỏi một tiếng, bên Tiểu Hy đã cúp máy.

Chuyện lớn?

Cô mở chăn lên, thay bộ đồ không nhanh không chậm mở cửa phòng.

Cửa vừa mở, tiếng ồn ào truyền đến.

Phòng của cô và Mạc Oanh Oanh là một phòng ở trước, một phòng ở sau, chính giữa là một hành lang dài, cô vừa mở cửa đã thấy 1 đám người vây quanh cửa phòng của Mạc Oanh Oanh, sau đó rất nhiều người nhỏ tiếng thảo luận với nhau.

“Mạc gia lần này song hỷ lâm môn rồi, ngày mai con trai và con dâu đính hôn, qua mấy ngày nữa chắc là đính hôn của đại tiểu thư.”

“Còn không phải sao.”có người mỉa mai nói, “Ai có thể nghĩ được sẽ có chuyện này xảy ra chứ, một cô gái ngủ mà không khóa cửa phòng sao? Vậy mà cho đàn ông đi vào, bạn nói có phải cố ý hay không?”

...

Tô Tố đi đến gần, nghe thấy tiếng thảo luận nhỏ, mặt lập tức trắng bệch.

Không phải là...

Cô bước nhanh qua đó, đẩy đám đông ra đi lên trên.

Cửa phòng bị hai người làm chặn lại, không để người khác vào, Tô Tố không thấy được tình hình trong phòng, chỉ ẩn hiện nghe tiếng khóc của Mạc Oanh Oanh truyền ra, “... em cũng không biết chuyện gì xảy ra, tỉnh dậy đã thấy anh ta nằm trên giường em, anh, anh nhất định phải giúp em...”

Sắc mặt Tô Tố trắng bệch.

Cô không quan tâm đến sự ngăn chặn của người làm, dứt khoát xông vào phòng.

Trong phòng đã đầy người, Tôn Nguyên Mộ Bạch Lãnh Mạc, Tiêu Khả và cả An Tiểu Hy đều ở đây, còn có Bạch Linh và Mạc Tầm, nhưng không thấy hình bóng của Tiêu Lăng... thấy Tô Tố xông vào, Tiểu Hy lập tức chạy qua ôm cánh tay của cô, cô thấp giọng, kì lạ nhìn Tô Tố, “Tố Tố, cậu cuối cùng cũng đến, ai? Sắc mặt của cậu sao khó coi vậy?”

“Tiểu Hy...”

“Ừ?”

“Cậu tránh ra một chút.”

Tô Tố trong lòng lạnh lẽo, An Tiểu Hy vừa vặn che mất tầm nhìn của cô, cô chỉ nhìn thấy Mạc Oanh Oanh đang ôm chăn khóc trên giường, bên cạnh cô ta hình như đang nằm 1 người đàn ông. Tô Tố tay nắm chặt thành quyền, nếu người nhà Mạc gia dám làm chuyện này, cô nhất định... nhất định sẽ không tha cho bọn họ.

Tô Tố hai tay run rẩy, đẩy An Tiểu Hy ra.

Lần này, cô thấy rõ được tình hình trên **, Mạc Oanh Oanh vai trần, ôm chăn dựa về phía sau giường khóc, ánh mắt Tô Tố trực tiếp lướt qua cô, rơi vào người đàn ông đang nằm kế bên.

Mặt của người đàn ông bị che lại, chỉ thấy vị trí từ đùi trở xuống.

Tô Tố tức đến toàn thân run rẩy, cô vừa tính đi về phía trước nhìn mặt người đàn ông, đột nhiên cảm giác đằng sau có người vỗ vai cô.

Tô Tố lập tức quay lại.

Một mắt nhìn thấy người đàn ông đứng đằng sau.

Tô Tố đột nhiên mở to mắt, “Tiêu Lăng?”