Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 265

Thời gian tiếp theo đó Tô Tô bước vào giai đoạn cực kì bận rộn.

Cô kế hoạch ban đầu là tuần sau có thể thu xếp thời gian về nhà một chuyến, nhưng hiển nhiên dự tính sai lầm, thời gian tiếp đó cô bận đến nỗi chân gần như không chạm đất được. Để theo kịp tiến độ quay phim, đạo diễn Trịnh Đông bắt toàn bộ diễn viên phải tăng ca tăng giờ làm việc để quay phim, đặc biệt là nữ chính là cô và nam chính là Mộ Bạch, thảm khốc nhất là lúc có một ngày phải quay tới tận 16 tiếng đồng hồ.

Và cứ quay phim như thế đến hơn nửa tháng.

Khoảng thời gian ở giữa cũng xảy ra những chuyện khá tốt.

Ví dụ, Đường Sảng bị tuyên án tù chung thân, cả đời đều phải sống trong nhà tù.

Ví dụ, Chương trình của Tiểu Hy ở đài Mango cuối cùng đã được định rồi, đài Mango hiển nhiên rất coi trọng cô ấy, giúp cô ấy tạo lập một Chương trình giải trí văn nghệ tổng hợp, phối hợp cùng với1Vương Sóc là một nam MC của Chương trình văn nghệ tổng hợp thuộc sao nội địa hạng A hợp tác với nhau, cùng nhau chế tác một Chương trình văn nghệ tổng hợp gọi là “Tinh Thiên Địa Vui Vẻ”, Chương trình này chuyên mời một số diễn viên hoặc đoàn làm phim đang nổi tiếng đến tham gia trò chơi, thuận tiện còn có thể quảng bá điện ảnh hoặc phim truyền trình.

Thời gian được sắp xếp vào bữa tối thứ sáu lúc 8 giờ.

Kì đầu tiên đối tượng được mời là nữ minh tinh vô cùng nổi tiếng đã rất hiếm xuất hiện trong nước, tỉ lệ người xem ở kì đầu tiên đã xếp hạng nhất trong số tất cả các Chương trình văn nghệ tổng hợp trong nước, MC Vương Sóc chủ trì Chương trình “Tinh Thiên Địa Vui Vẻ” với nét hài hước vui vẻ, cộng thêm An Tiểu Hy đanh đá gây cười, Chương trình nhận được rất nhiều sự yêu thích theo dõi của giới trẻ, lúc ở kì thứ hai Vương Sóc và Tiểu Hy hợp tác càng ăn1ý hơn, tuy rằng minh tinh được mời lần này có hơi nhạt hơn nữ minh tinh kì đầu chút xíu, nhưng tỉ lệ người xem không những không giảm xuống, trái lại còn tăng lên.

Điều này có nghĩa là “Tinh Thiên Địa vui vẻ” trong Chương trình văn nghệ tổng hợp đã đứng vững chân, Tô Tô trong đáy lòng cảm thấy thay Tiêu Hy vui mừng.

Ngoài ra, còn có việc càng đáng để vui hơn nữa, lúc “Nhất Tiếu Nại Hà” vào ngày quay thứ 10 và thứ 11 cuối cùng cũng đã chiếu tập 1 và 2 trên đài Mango, hơn nữa tỉ lệ người xem cao nhất không tưởng, ở cùng giai đoạn trong tất cả Chương trình truyền hình vững vàng chiếm lấy hạng nhất, không những như thế, tỉ lệ chiếu trên mạng trong vòng một tuần đã đạt đến gần 200 triệu, đối với bộ phim có giá thành thấp như thế, có thể nói là một kì tích!

Và diễn xuất của Tô Tố và Mộ Bạch cũng nhận được bình luận tốt của rất nhiều cư dân mạng, lượng5fan hâm mộ của hai người vô số kể.

Phim truyền hình lúc chiếu vào tuần thứ hai, lượt click trên mạng đã đạt đến mốc 500 triệu, có cư dân mạng còn ghép cảnh nữ chính Thẩm Nhất Tiếu và nam chính Hà Nại lúc nhìn nhau thành video nhỏ, có bình luận nói rằng khi thấy hai người nhìn nhau, liền có cảm giác mặt đỏ tim đập nhanh.

Tô Tố và Mộ Bạch cũng với những diễn viên phụ trong phim, tất cả mọi người bỗng nổi tiếng lên.

Vui nhất vẫn là Trịnh Đông, bên ngoài xưởng quay mỗi ngày đều có phóng viên tới chậc chờ thăm hỏi, để không tiết lộ tình tiết phim, Trịnh Đông không thả một ai vào qua cả. Cho đến lúc quay ngoại cảnh cũng mời đến một lượng bảo vệ dọn dẹp hiện trường, cản trở những fan hâm mộ quá nhiệt tình và đám phóng viên, mỗi ngày quay phim lúc nào Trịnh Đông cũng tinh thần sảng khoái, trên mép miệng chưa hề khép qua.

Vào ngày quay phim của tuần thứ ba, đoàn làm phim nhận được2lời mời của “Tinh Thiên Địa Vui Vẻ”, mời các diễn viên chính của “Nhất Tiếu Nại Hà” đi thu âm cho Chương trình.

Đạo diễn Trịnh Đông lúc nhận được lời mời không nhịn được, chống eo cười suốt, làm các làm công tác viên hoảng sợ đến mức tưởng rằng ông bị điên.

“Đạo diễn, chúng ta đi không?”

“Đi, đương nhiên phải đi!” Trịnh Đông hào phóng tuyên bố, “Ngày mai đi thu âm cho Chương trình, nghỉ làm một ngày!”

Ở khoảng thời gian trong hai mươi mấy ngày còn xảy ra một sự việc khiến Tô Tố dở khóc dở cười, chính là ngày mà Trương Hân rời khỏi đoàn làm phim, Tiêu Lăng không biết dùng cách nào để đưa được Tiêu Khả vào đoàn làm phim, đồng thời cùng cô ở chung một phòng.

Tiêu Khả còn lấy mỹ danh xưng rằng là chuyên viên trang điểm độc quyền của cô.

Tô Tố xém tí là suy sụp rồi, cô là một nữ diễn viên nhỏ chưa nổi danh, cho cô hẳn một chuyên viên trang điểm độc quyền, Tiêu Lăng có phải khùng rồi không!

Mà lúc9mà cô gọi cho Tiêu Lăng, Tiêu Lăng nói làm sao nhất định là không cho Tiêu Khả quay về.

Và như thế Tiêu Khả đã trở thành chuyên viên trang điểm độc quyền của cô. Nếu như chỉ có thế thì cũng không sao, đằng này Tiêu Khả trang điểm cho cô xong lại đi theo chân cô, lúc quay phim cũng đứng kế bên dõi theo, mỗi lúc quay phim hoàn tất cô cùng với Mộ Bạch luyện tập đối đáp lời thoại cho nhau cho phân cảnh sau, lúc này Tiêu Khả liền nhảy ra, lấy nhiều lý do khác nhau không để cô ngồi gần với Mộ Bạch.

Một hai lần thì Tô Tố vẫn chưa phát hiện, nhưng số lần nhiều rồi cô cũng hiểu ra được, Tiêu Lăng làm gì có lòng tốt tặng cô chuyên viên trang điểm, rõ ràng là đang kiếm một người theo dõi cô.

Vì chuyện này Tô Tố đã bỏ mặc anh đến suốt nửa tháng, Tiêu Lăng gọi điện thoại cho cô, cô cũng không bắt máy, nhắn tin cũng không trả lời anh. Mỗi ngày gọi video1call với con cũng cố gắng tránh đi thời gian của anh.

Hứ!

Ai bảo anh không chịu tin cô, đáng cho anh một chút bài học.

“Tô Tố à, cái đứa Tiểu Lăng nói là nó đến trước cổng trường rước em.”

“Chị Khả Khả, em không phải đã bảo chị đừng có nói cho Tiêu Lăng nghe em nghỉ phép rồi mà?” Tô Tố đã sinh sống cùng với Tiêu Khả được nửa tháng hơn, đối với cô ấy đã rất là quen thuộc, cô liếc mắt nhìn Tiêu Khả, “Chị Khả Khả chị đừng quá đáng quá, em không để ý chị nữa.”

“Haiz, em đừng như thế mà, Tô Tố à, chị cũng có nỗi khổ riêng, cái tên tiểu tử thối kia đã nắm bắt mạch máu kinh tế của chị, chị không báo cáo tình báo cho nó, nó nhất định sẽ ám chết chị, em cũng biết là cái tên đó nhỏ nhen đến mấy rồi, lòng dạ độc ác muốn chết, em niệm tình trên nỗi khổ riêng của chị mà tha thứ cho chị đi.” Tiêu Khả sa vào lòng Tô Tố ôm lấy cô, vẻ mặt tội nghiệp nói, “Đừng có mặc kệ chị, trong đoàn làm phim chị chỉ quen biết một người em thôi, hơn nữa quãng thời gian này Tiểu Lăng cũng rất tội nghiệp, mỗi ngày nó đều lén lút hỏi chị là em đã hạ giận chưa, cũng không dám gọi điện thoại cho em, hai ngày trước nó còn đi công tác ở nước Anh một chuyến, sáng hôm nay vừa mới về, nghe được bên em nghỉ phép liền lập tức tới rước em.”

Tô Tố có chút mềm lòng, nhưng trên miệng vẫn còn cứng lắm, “Đáng đời anh ta!”

“Đúng đúng đúng, là nó đáng đời, em không quan tâm nó là chuyện bình thường, nói sao thì chúng ta cũng phải về nhà, chúng ta coi như là ngồi xe miễn phí được không? Nói sao đi chăng nữa em cũng là một đại minh tinh rồi, bước ra ngoài như vậy nhất định sẽ bị đám đông vây quanh, chúng ta coi như xe của nó là xe bảo mẫu thôi được không?”

Tô Tố bĩu môi không nói năng.

Tiêu Khả nhìn là biết Tô Tố mềm lòng rồi, khẩn trương vứt hết đồ đạc của cô lên giường, “Đừng thu dọn nữa, trong nhà cái gì cũng có, xách theo túi xách đi là được, đi đi đi, chúng ta bây giờ cùng về.”

Tiêu Khả kéo theo Tô Tô ra khỏi xưởng quay phim.

Tô Tố rất lâu chưa ra khỏi tòa ký túc xá, lần này ra ngoài cũng chưa có phòng bị gì, bị bạn học trong trường bắt quả tang, fan hâm mộ thì vây kín đến không thể nhúc nhích được, toàn bộ là tới kiếm cô cho xin chữ kí, Tô Tố bị hết cả hồn, không mấy dễ dàng cùng Tiêu Khả phá tan trùng vi của đám đông, nhưng đã là chuyện của một tiếng sau rồi.

“Trời đất... mấy người này có cần quá nhiệt tình quá điên cuồng đến vậy không.” Tiêu Khả hơi hoảng hốt vỗ vỗ lồng ngực, cô nhìn vào Tô Tô chưa có bất kì sửa soạn nào, khẩn trương cởi bỏ áo khoác che lên đầu cô, “Khẩn trương che lại mới được, Tô Tố à, lần sau ra ngoài nhớ đem theo mắt kính đen với khẩu trang nhe, chúng ta thân phận là minh tinh thì phải có giác ngộ của minh tinh, dẫn đến giao thông kẹt cứng thế không tốt lắm.”

Tô Tố, “...”

Có khoa trương đến vậy không.

Nhưng mà lần sau ra ngoài cô đích thực là phải sửa soạn lại một chút.

Vừa ra tới cổng trường học, liền trông thấy chiếc xe Bently sáng chói mắt của Tiêu Lăng.

Tiêu Lăng thân dài đang ngồi dựa thẳng lưng trên xe, ánh nắng rực rỡ chiếu lên người anh, giúp anh phủ thêm một lớp kim quang.

Hình như là tâm ý tương thông, vừa lúc cô vừa nhìn qua đó, Tiêu Lăng cũng ngước nhìn sang đây, ánh mắt sâu thẳm của Tiêu Lăng rơi xuống người cô có chút ngưng tụ lại, tức thời môi mỏng cong lên, để lộ ra một nụ cười dịu dàng với cô.

Lòng Tô Tố như đang tan chảy và mềm ra, nửa tháng hơn không gặp, cô phát hiện, cô nhớ anh.

Rất nhớ...

“Tô Tố, qua đây!”