Vì khai trường, hôm nay An Tiểu Hy xin phép với đoàn phim cho nghỉ hai tiếng, ba giờ chiều đã về nhà.
Tiêu Lăng đưa Tô Tố về nhà chưa bao lâu, Tiểu Hy cũng về tới.
Nhìn thấy Tô Tố cô lập tức ôm chầm cô, “A, Tô Tố, mấy ngày nay cô không ở nhà, Cảnh Thụy và Tiểu Thất bị Tiêu Lăng đón đi, tôi một mình cô quạnh ở đây, tôi nhớ cô chết đi được.
Cô quạnh.
Phù_
Tô Tố trực tiếp phì cười,
Cô vỗ vai Tiểu Hy, “Cả người toàn mùi mồ hôi, mau đi thu dọn một lát đi chúng ta sắp phải xuất phát rồi.”
“Ok, đợi tôi.”
Tiểu Hy phóng như bay vào phòng dọn dẹp.
Tô Tố hụt hững ngồi xuống ghế sofa, cô suy nghĩ một lát, móc ra cái điện thoại và thẻ điện thoại mới mua ở cửa hàng ngày hôm nay, lắp sim điện thoại vào trong điện thoại, sau đó gửi một tin nhắn vào một số quen thuộc, sau khi gửi xong cô nhanh chóng tắt máy.
Điện thoại khác của cô kêu lên, Tô Tố1coi sơ qua tin nhắn, là Mộ Bạch.
“Cô gái xinh đẹp, đừng quên hôm nay làm bạn gái đồng hành với tôi nhé.”
Tô Tố bật vười, như thế này chắc là lo lắng cô sẽ quên đây mà. Cả ngày hôm nay đã nhắn tin nhắc nhở cô mấy lần, cô lại trả lời tin nhắn, “Yên tâm yên tâm đi, đã chuẩn bị xong hết rồi, trước khi buổi tiệc dạ hội bắt đầu tôi nhất định sẽ có mặt ở trường.”
“Trước khi đến thông báo tôi, tôi đón cô.” Mộ Bạch lại gửi tin nhắn đáp lại.
Đón?
Tô Tố lắc đầu, anh ta không có xe, đến đón cô và Tiểu Hy lại bắt xe qua đó, như thế càng bất tiện?
Cô nhanh chóng trả lời lại, “Không cần, tôi và Tiểu Hy cùng đến trường là được, tới trường rồi chúng mình gặp nhau sau.
“... Được rồi.” Mộ Bạch thở dài thả điện thoại xuống.
Sáu giờ sau khi ăn chiều xong sẽ bắt đầu nhập tiệc, vẫn còn ba tiếng đồng hồ nữa, còn ba tiếng nữa họ lại gặp nhau, nên anh cố1chịu đựng thêm xíu là được.
Mộ Bạch chỉnh điện thoại về giao diện chính.
Màn hình điện thoại của Mộ Bạch tự chuyển sang tấm hình mấy ngày trước anh và Tô Tố chụp chung để tuyên truyền cho bộ phim, Tô Tố dịnh vào cổ anh hướng đầu hôn anh, Mộ Bạch sờ sờ người trong điện thoại, miệng cong lên vui sướng.
“Quay, Anh kêu chúng tôi đến đây làm việc, anh thì làm biếng ở đây, thật sự là quá thất đức rồi.”
Mộ Bạch thuận tay nhét điện thoại vào túi, quay đầu đi đến bên Tôn Viễn, nơi mà anh đang bố trí chỉ huy các nhân viên, đấm nhẹ vào vai anh ta, “Thằng tiểu tử nhà ngươi không phải giỏi nhất mặt này sao, tôi không tìm anh hỏi kinh nghiệm thì tìm ai, còn ai mà hiểu phụ nữ hơn anh, anh hãy dựa vào bối cảnh mà phụ nữ thích mà bố trí, tóm lại là càng đẹp càng tốt.”
“Đó là đương nhiên, cậu tìm tôi là tìm đúng người rồi, anh yên tâm, buổi yến tiệc hôm5nay đảm bảo sẽ giúp anh làm cho thật đẹp.” Tôn Viễn vỗ vai Mộ Bạch, cười nham hiểm, “Chúc anh sớm ôm người đẹp về trước.”
Trong lòng Mộ Bạch vẫn thật có chút mơ hồ.
Tuy anh ta đã thành công tiếp cận Tô Tố, cũng đã làm bạn bè, đối với những gì anh ta hiểu Tô Tố, người mà cô không có thiện cảm sẽ không kết giao bạn bè, chỉ là anh không biết Tô Tố đối với anh rốt cuộc là loại thiện cảm như thế nào.
Cái đó anh ta cũng không để tâm nữa.
Hôm nay mà còn không tỏ tình, lần sau không biết bao giờ anh mới có đủ dũng khí đó.
“Lãnh Mạc và Tiêu Lăng hai người đó, việc hôm nay quan trọng như vậy, hai người đó lại không đến sao?”
“Đến, nhưng phải đợi đến giờ bắt đầu nhập tiệc mới đến.”
Nhưng suy cho cùng chỉ có mình anh ta lo liệu trước sau.
Nhưng Tôn Viễn không hề oán trách, lần này anh phải gặp nữ thần mà Mộ Bạc yêu thầm suốt ba năm nay rốt2cuộc là ai.
...
Địa điểm tổ chức cảu buổi dạ tiệc là một bãi cỏ trống nhỏ gần trường.
Vốn dĩ những việc này do những học sinh trong trường cùng nhau sắp xếp bố trí, nhưng đích thân Mộ Bạch đứng ra giám sát, còn Tôn Viễn thì tìm công ty tổ chức sự kiện đám cưới tốt nhất, trang trí khu đồi cỏ này thật đẹp. Anh còn rất hào phóng, bao hết chi phí của buổi tiệc.
Dạ tiệc mang hơi hướng Phương Tây, buffet băng chuyền, tất cả món ăn nhẹ và hải sạn đều được chuyển đến từ nhà hàng năm sao, sau đó chuyển đến một khu đất trống, cái này để sử dụng trong buổi khiêu vũ, kệ để đồ buffet thì cạnh con sông, ai đói hoặc nhảy mệt thì đến bên đó ăn chút đồ, uống chút nước.
Mỗi cây trên đồi cỏ đều được trang trí vô cùng tỉ mỉ, cây quấn đầy những bóng đèn nhỏ lấp lánh li ti, buối tối lúc cắm đèn, mỗi cây ấy đều tỏa ra một ánh sáng dịu dàng. Giữa khu9đất đó còn đặt một bục nhỏ, đây là nơi dành cho người chủ trì MC, cũng là nơi Mộ Bạch đứng tỏ tình. Tôn Viễn đã tốn rất nhiều công phu để trang trí sân khấu khiêu vũ, đèn ở đó đều là những thiết bị cao cấp nhất.
Khu cỏ bằng phẳng ấy bốn bề đều là kệ để hoa rất đẹp, trên kệ hoa toàn là hoa thật, hôm nay chỉ tính riêng số hoa này, Tôn Viễn đã tiêu tốn số tiền lên đến sáu con số.
Còn có bong bóng, nguyên khu đó kết thành một vòng tròn bong bóng, vô cùng đẹp.
“Sao, hài lòng không?”
“Rất tuyệt.”Mộ Bạch đưa ra lời khen lớn, “Tìm anh quả thật là tìm đúng người rồi.”
Cả khu đồi cỏ bằng phẳng ấy tỏa đầy hương hoa, dù chụp từ bất kỳ góc độ nào, để có thể làm ảnh bìa, thật là đẹp giống như chuyện cổ tích.
Tôn Viễn được khen lập tức dương dương tự đắc, “ Đó là anh cũng không xem thử tôi là ai Nhưng tôi chỉ giúp được tới đây, tiếp1sau đó việc tỏ tình phải dựa hết vào anh, Ú... giờ đã là năm giờ chiều, chắc nữ thần của anh cũng sắp đến, anh chuẩn bị sẵn tâm lý nhé.”
Mộ Bạch đột nhiên trở nên khẩn trương.
Tiêu Lăng đến lúc năm giờ rưỡi, lãnh đạo trường dẫn anh vào trong, “Tiêu thiếu gia, chính là chỗ này.”
Tiêu Lăng gật đầu, xem hết màn bố trí rất hài lòng, “Bố trí không tệ.”
Hoa tươi, bãi cỏ, bóng bay, con son nhỏ, dưới ánh đèn và không gian đêm tối tràn về, tưởng tượng sẽ rất đẹp đây.
“Đại ca, đại ca, là em tìm người bố trí đấy.” Tôn Viễn giơ tay đáp kể công.
“Tôn Tử ngươi được đấy.” Tiêu Lăng không tiếc đưa ra lời khen.
Anh coi hết một vòng chỗ này, chỗ bố trì lần này so với lần anh tổ chức cho Tô Tố ở bãi biển thì lãng mạn và đẹp hơn nhiều, chỗ này đẹp như vậy nếu tỏ tình, chắc là cơ hội thành công rất cao.
Tiêu Lăng sờ sờ cằm, thầm nghĩ đợi Tô Tố đến nhất định sẽ nhân cơ hội này tỏ tình.
Lúc năm giờ bốn mươi khách lần lượt kéo đến, người học trong Học Viện Điện Ảnh gia cảnh cũng khá giả, ai nấy cũng trang điểm xinh đẹp, nam sinh thì còn đỡ, không lố quá, do đây là dạ tiệc của trường học, cũng không ai mặc đồ tây, đại đa số đều là đồ thường thoải mái, Nữ sinh thì có chút khoa trương hơn, ai nấy đều trang điểm như cuộc thi tuyển hoa khôi, có một số người còn khoa trương đến nổi mặc cả lễ phục cho buổi dạ hội đến.
Tiêu Lăng Mộ Bạch và Tôn Viễn ba cực phẩm nam nhân này đương nhiên là mục tiêu lựa chọn chủ yếu của mấy cô gái này.
Tiêu Lăng mặt lạnh lùng không để ý, Mộ Bạch chỉ cười lịch sự cho có lễ, chỉ có Tôn Viễn... Cái thằng trêu hoa ghẹo bướm này nhanh chóng cùng mấy cô gái trang điểm xinh đẹp, cứ nói đùa vui vẻ.
Mộ Bạch lắc đầu, nhìn thêm chút nữa, “Bạn Tôi sắp đến rồi, tôi đi đón cô ta xíu.”