“Hey hey hey, đang nghĩ gì vậy, hoàn hồn lại.” An Tiểu Hy cầm ly trà sữa đến gần Tô Tố, với một nụ cười không tốt, “nhớ Tiêu thiếu gia à, nhìn vẻ mặt cậu có vẻ tươi tắn.”
Tô Tố sờ vào mặt, “Rõ lắm không?”
Hai ngày nay cô ta với Tiêu Lăng có quan hệ rất tốt, đặc biệt là Tiêu Lăng đồng ý với yêu cầu của cô ta mà không hỏi tại sao. Điều này khiến cô ta cực kỳ xúc động, ban đẩu rất lo lắng nhưng bây giờ thì có thể yên tâm rồi.
24 giờ Tiêu Lăng đều bảo vệ Trương Việt, Trương Hân, họ tuyệt đối không bao giờ gặp nguy hiểm.
“Lộ quá rõ luôn đó”, Tiểu Hy đặt ly trà sữa lên bàn, sau đó học theo tư thế vừa nảy của Tô Tố, giữ khuôn mặt và cười nhút nhát ngượng ngùng, “Hey hey hey, biểu cảm gì đấy, vừa nảy cậu là như thế đó.”
Tô Tố lạnh người.
Nhanh chống xua đi những vết da gà trên cánh tay, cô ta vừa nảy ớn đến thế không.
“Cảnh Thuỵ với Tiểu Thất vẫn ổn chứ?”
“Không phải ngày nào cũng nói với cậu sao, cũng khá tốt, ngủ được, ăn tốt ngủ tốt. Hai ngày nay đều đến gặp ông cố của chúng nó, nhưng mà ông cố của chúng nó là người như thế nào, tặng những món quà cho hai thằng nhỏ thật kinh ngạc.”
Đây là lời nói ra từ miệng Tiểu Thất, không có nhiều sai sót.
“Này, cậu đừng thay đổi chủ đề, nói tóm lại cậu với Tiêu Lăng tiến triển rất tốt mà.” Tiểu Hy tiến gần Tô Tố và chớp mắt, “Tiến triển đến bước nào rồi? Bắt tay? Không không không, Tiêu thiếu gia không phải một chàng trai thuần khiết. Kiss? Cái này thông thường sẽ có, vậy giường...”
Ăn đồ ăn cũng không ngừng miệng cậu lại.” Tô Tố mặt đỏ bừng lên, nhìn một hồi những người trong tiệm cà phê, mau chóng lấy chiếc bánh kem đã đặt nhét vào trong miệng cô, ngăn chặn miệng của cô.
“Nói bậy gì đó, chúng tớ không có gì cả.”
Cher.
Cô ấy không tin!
Tiểu Hy chuyển động miệng, cố nuốt bánh kem xuống rồi uống một ngụm trà sữa, miệng nở nụ cười “Được rồi, đừng đụng tôi, có người phụ nữ xinh đẹp nằm bên cạnh, nếu như là đàn ông thì không chịu đựng được. Nếu như anh ta không đụng chạm vào cậu thì chỉ có một nguyên nhân.”
“Cái gì?”
Tiểu Hy quay nhìn xung quanh, nhìn thấy không ai chú ý đến họ thì mới hạ nhẹ giọng xuống nói bên tai Tô Tố, “ngoại trừ Tiêu thiếu gia không thể!”
“...”
Có thể đoán thái quá hơn không!
Tiêu Lăng được không, không ai hiểu rõ điều đó bằng cậu đâu, khi họ lần đầu tiên ở khách sạn thì cô ta hoàn toàn cảm nhận được rằng anh ta “được” như thế nào!
Nhưng gần đây Tiêu Lăng có chút hơi lạ.
Cô ta dọn đến biệt thự Cẩm Viên cũng hai ngày rồi, hai ngày nay Tiêu Lăng đối xử với cô càng trở nên dịu dàng và ân cần. Anh ta giống như một người đàn ông tốt trong thế kỷ mới, buổi tối hôm nào làm việc xong là về thẳng Cẩm Viên cùng với cô ta anh cơm tối. Chưa bao giờ có một mùi nước hoa lạ trên cơ thể.
Hai ngày nay họ đều ngủ cùng nhau, trước khi ngủ cũng sẽ sờ soạn nhau và nhiều khi cô ta cũng cảm nhận được rằng anh ta đã sẵn sàng cho mọi thứ. Nhưng đến cuối cùng thì anh đều chạy đi tắm.
Nếu như không phải là cùng một khuôn mặt thì cô thực sự nghĩ rằng Tiêu Lăng bị hoán đổi.
“Chúng tôi không có thật!”
Tiểu Hy bị sốc, “Không thể chứ?”
Tô Tố thề.
Tiểu Hy nhìn cô như vậy và cuối cùng cũng tin. Cô cuối đầu xuống không biết rằng đang nghĩ gì, sau một lúc đột nhiên ngẩng đầu lên với đôi mắt sáng rực nhìn Tô Tố với đôi mắt đầy sự ngưỡng mộ, “Tố Tố à.”
“Cậu lại làm sao nữa?”
“Tiêu thiếu gia, anh ta gần đây trải qua chuyện gì à”
“Hả?”
Lại nói ra từ đâu vậy, Tô Tố có chút xấu hổ.
“Có phải anh ta gần đây không đụng cậu?”
Tô Tố bắt đầu suy nghĩ về nó và gật đầu.
Trên thực tế hai người họ cũng chỉ lúc ở khách sạn, còn lại là Tiêu Lăng dùng sức lực với cô nhưng đều không thành.
Nói về nó, từ lúc họ gặp nhau từ đầu đến bây giờ thì cũng đã một tháng mấy rồi.
Tôi nghĩ là có thể Tiêu Lăng dạo gần đây xảy ra vấn đề gì rồi, Tô Tố à, việc này liên quan đến chuyện “tình dục”, cậu phải tìm hiểu rõ.”
Tô Tố mặt sắp đỏ bừng, “Tiểu Hy cậu đừng nói bậy.”
“Tớ không hề nói bậy, bây giờ chỉ còn một cách thôi.”
“Cái gì?”
“Cậu thử anh ta!”
Thử?
Chuyện này thử bằng cách nào!
Tô Tố lắc đầu đầu còn nhanh hơn chuông. Cô ta có thể dự đoán rằng miệng của Tiểu Hy sẽ không có ý tưởng gì hay.
“Này, cậu không nên không để tâm đến, thậm chí không phải vì chuyện “tình dục” của cậu sau này thì cậu cũng phải biết Tiêu thiếu gia có phải là đang giận dỗi không. Đàn ông đều rất coi trọng chuyện này, nhưng không dám đi đến bệnh viên xem, cậu cũng không thể để Tiêu thiếu gia bị bệnh như vậy hoài được.”
Tô Tố vẫn cảm thấy không thể tin được, Tiêu Lăng làm thế nào mắc căn bệnh này.
Nhưng mà trong đầu lại nảy ra tên Đường Sảng, cô ta có chút nghi ngờ.
Cuộc sống trước đây của cô rắc rối như vậy, không chừng... đây là cách duy nhất mới có thể giải thích. Nếu không thì tại sao anh ta lại đột nhiên đổi tính chứ.
“Tô Tố à, sức khoẻ của Tiêu Lăng giờ đây nằm trong tay cậu rồi.”
“Vậy, vậy tớ phải làm sao?”
Tiểu Hy bất lực “giảng đạo”, giữ chặt não bộ của cô và kéo cô sát lại gần.
“Quyến rũ anh ta!”
“Quyến, quyến rũ?”
Dưới cú sốc này, giọng Tô tố tăng thêm vài nất, mọi người trong quán cà phên đột nhiên đều nhìn qua, gương mặt thái quá của Tô Tố đỏ bừng lên và nhanh chóng thu cổ lại trốn sau chiếc ghế to.
Cô ta dang tay giữ miệng Tiểu Hy lại, “Tiểu, Tiểu Hy, cậu đừng nói bậy/”
“Này...” Bỏ tay ra!
Bịt miệng thì bịt miệng nhưng cả mũi cũng bịt luôn à, nghẹt cô ta chết!
Tô Tố nhanh chóng thả ra, Tiểu Hy thở hổn hển, “Mẹ ơi, may quá, không giết chết tớ.”
Tô Tố có ý xin lỗi và đưa cho một chiếc khăn giấy
“Gì vậy?” Tiểu Hy thở hơi dài.
“Son môi trôi rồi...”
Tiểu Hy thở một hơi nhẹ, lấy chiếc khăn không quan tâm và làm cho son môi lau sạch hết, lại cuối đầu xuống nói với Tô Tố, “Tớ nói không sau, cậu có thể thử thử, nếu như cậu quyến rũ được anh ta mà anh ta lại không ăn thịt câu thì tuyệt đối là có vấn đề rồi, vấn đề này không thể đi gặp bác sĩ. Nếu như Tiêu thiếu gia sợ mất mặt vì chuyện này thì thực sự không ổn rồi. Tố Tố, cậu nghĩ thử xem Tiêu Lăng bình thường đối xử với cậu rất tốt, cậu bây giờ cũng là bạn gái chính thức của anh ta rồi. Không chừng sau này cũng sẽ là vợ của anh ta, cậu làm sao có thể không quan tâm đến sức khoẻ anh ta chứ.”
Nhìn sắc mặt của Tô Tố do dự, Tiểu Hy biết rằng cô ta đã để tâm đến những lời nói này và thở dài vỗ vai cô ấy. “Tố Tố, sức khoẻ của Tiêu Lăng đã nằm trong tay cậu rồi.”
“...”
Cô ấy cảm nhận rằng trên vai cô đang đè lện một gánh nặng, nghĩ đến những việc những ngày qua Tiêu Lăng đối xử tốt với cô Tô Tố có chút do dự.
Nếu như thật sự bị bệnh rồi thì làm người bạn gái này mà không quan tâm được một chút thì có phải có chút không hợp lý sao. Nếu như hỏi trực tiếp thì sẽ là tổn thương đến tự trọng của anh ấy.
Nhưng mà...
Tiêu Lăng bị bệnh?
Chắc không?
Nhưng nếu như không phải là bệnh, thì làm sao anh ta lại bất thường như thế.
Tô Tố càng nghĩ thì đầu óc cô càng rối.
Có phải... thực sự muốn thử?