Giờ đây, bọn họ đã không thuộc về nhau nữa!
Gặp lại giống như người xa lạ như hôm nay vậy, chào hỏi nhau cũng thật là khó.
Giang Nhung lắc đầu cười, thật ra Trần Việt đã quên cô rồi, như vậy không phải rất tốt sao?
Như vậy, video Diệp Diệc Thâm uy hiếp cô cũng sẽ không phát ra ngoài nữa, danh tiếng của Trần Việt cũng sẽ không chịu ảnh hưởng.
Bọn họ ly hôn rồi, Trần Việt cũng không còn liên quan đến cô nữa, cô cũng sẽ không mang đến phiền phức cho anh nữa, sự nghiệp của anh, tất cả mọi thứ của anh sẽ tiếp tục phát triển.
Nghĩ như vậy, Giang Nhung cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm không ít.
Cô làm như vậy không phải hy vọng anh tốt lên sao?
Giang Nhung không để bản thân nghĩ nhiều nữa, cô sắp xếp lại tâm trạng thật tốt rồi vội vã trở về nhà làm bữa tối.
Bất kể như thế nào, thời gian vẫn trôi qua như vậy.
Trái Đất này sẽ không vì bên cạnh bạn thiếu đi một người mà ngừng chuyển động, thời gian cũng sẽ không vì thiếu đi một người mà dừng lại.
Cô chính là như vậy!
Trần Việt cũng như vậy.
…
Thời gian từng ngày trôi qua, chớp mắt chỉ còn một tuần nữa là đến Tết Nguyên Đán rồi.
Mấy ngày này, Trần Việt luôn ở NewYork. Mỗi ngày ngoài làm việc ra đều rút ngắn thời gian mà ở bên cạnh tiểu Nhung Nhung, hơn nữa còn tự mình dạy cô bé luyện Taekwondo.
Một ngày kia, tiểu Nhung Nhung xem phim hoạt hình, thấy nữ chính trong phim khiêu vũ rất đẹp, tiểu Nhung Nhung thuận miệng nói một câu muốn học khiêu vũ, Trần Việt tìm đến cho cô bé giáo viên dạy khiêu vũ xuất sắc nhất NewYork.
Rumba, ballet, nhảy hiện đại… tổng cộng tìm được một vài giáo viên để họ múa cho tiểu Nhung Nhung xem rồi sau đó tự chính cô bé chọn loại mà mình muốn học.
Tiêu Nhung Nhung vừa chọn thì chọn kiểu múa ballet, nhưng Trần Việt cảm thấy kiểu múa này rất vất vả, để cô bé chọn kiểu khác nhưng cô bé rất có chính kiến của bản thân, rất là kiên trì, Trần Việt cũng đành thuận theo.
Ngày tháng ở NewYork rất yên tĩnh, nhưng tình hình kinh doanh trong nước lại rất căng thẳng, Trần Việt mỗi ngày đều có thể nghe được một vài thông báo truyền đến.
Thịnh Thiên vừa ra tay với Diệp thị thì rất nhanh đã làm kinh động cả giới kinh doanh.
Các công ty trước đây định hợp tác với Diệp thị, giờ đều là thái độ ngồi im quan sát vở kịch hài này, trong các hạng mục đang đàm phán, mọi người cũng tìm mọi cách để hủy bỏ.
Một bên từ bỏ Diệp thị, cũng không đem Diệp thị nói xấu, lỡ như lần này Diệp thị không bị Thịnh Thiên chèn ép nữa thì bọn họ vẫn muốn tiếp tục hợp tác với Diệp thị.
Thịnh Thiên đoạt được dự án lớn hai năm từ trong tay chính quyền của Diệp thị, việc này vừa xảy ra làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến “ý chí” của nhân viên cùng với những công ty khác đang muốn hợp tác với Diệp thị.
Tài chính trong nội bộ của Diệp thị lại xuất hiện vấn đề: Người điều hành Diệp thị Diệp Tân Thiêm đã cưới mấy người vợ, con gái của vợ cả và con gái của vợ hai náo loạn đến mức không còn còn chỗ nào để chê cười…
Trong một thời gian ngắn, đủ loại tin tức náo loạn liên quan đến Diệp thị bay đầy trời, dẫn đến các cổ đông lớn và hội đồng quản trị của Diệp thị bất mãn không thôi.
Diệp thị vừa bị náo loạn thành như vậy, Hội đồng quản trị đang bận mở hội nghị các cổ đông, ồn ào muốn thay đổi người điều hành, các kẻ địch bên ngoài thì lại đánh tới làm cho nội bộ bọn họ truyền đến một cơn “biến động tài chính”.
Thịnh Thiên bên này lại đổ thêm dầu vào lửa, cho dù có hay không có, tin tức càng ngày càng nhiều, rất nhanh Diệp thị bên kia đã chịu không nỗi.
Người của Trần Việt tuy ở NewYork nhưng bất cứ hành động nào trong giới kinh doanh, anh cũng đều nắm rõ trong lòng bàn tay, Diệp Diệc Thâm muốn đấu với anh, anh sẽ để cho toàn bộ nhà họ Diệp phải trả giá vì sự xúc động của anh ta.
Anh muốn để cho Diệp Diệc Thâm biết, Trần Việt anh chỉ cần ngoắc ngón tay thì nhà họ Diệp của anh ta cũng sẽ thua không còn đường lui.
Họ Diệp kia có bản lĩnh gì đi giành phụ nữ với anh?
Chỉ là Giang Nhung, người phụ nữ ngốc kia không hiểu, còn thật sự cho rằng Diệp Diệc Thâm có thể đem Trần Việt anh làm như thế nào sao.
Anh để cho Diệp Diệc Thâm kia đối phó, vậy thì với danh hiệu “Trăm trận trăm thắng” của anh trong giới kinh doanh chẳng lẽ là hư danh à.
Sau khi đem tình hình quan trọng báo cáo cho Trần Việt, Lục Diên lại chờ Trần Việt hạ chỉ thị mới: “Tổng giám đốc, anh xem chúng ta hiện tại có cần tiếp tục không?”
“Tiếp tục!” Trần Việt trầm giọng nói.
Không đuổi cùng giết tận, chẳng lẽ chờ cho bọn họ vực dậy hay sao? Chờ ngày nhà họ Diệp kia chuyển mình, lại tính kế anh thì sao?
Trong giới kinh doanh, những người quen thuộc với Trần Việt đều biết, anh tuyệt đối là một người ân oán rõ ràng.
Những công ty hợp tác với Thịnh Thiên đều có thể kiếm một số tiền lớn, Thịnh Thiên chưa bao giờ đối xử tệ bạc với ai.
Ngược lại, những công ty mà đối nghịch với Thịnh Thiên thì sẽ không thấy ai mà có thể sống tốt qua ngày được, mỗi một công ty đó sụp đổ như thế nào cũng không ai biết được.
Kết thúc cuộc trò chuyện video, Trần Việt lúc này mới nhìn về phía Tiêu Kình Hà đã đợi anh một thời gian rồi, anh hơi nhíu mày nói: “Có chuyện gì?”
Tiêu Kình Hà nói: “Muốn nói chuyện với cậu về chuyện của Giang Nhung. Hai người chẳng lẽ muốn sống cả đời như hiện tại hay sao?”
“Chúng tôi đã ly hôn rồi, không còn quan hệ gì nữa.” Lời này, Trần Việt nói rất nhẹ nhàng gần như thật sự không muốn quan tâm Giang Nhung nữa, thế nhưng cây bút trong tay anh đã bị anh bẻ gãy rồi.
“Ly hôn?” Tiêu Kình Hà cười nhẹ một tiếng, lại nói: “Minh Chí, cậu có thể lừa được Giang Nhung nhưng cậu có thể lừa được tôi sao?”
Tiêu Kình Hà thừa nhận, việc ba bị giết hại, anh xác thực là quá xúc động rồi.
Xúc động nên sẽ mất đi lí trí, xúc động thì không có cách nào bình tĩnh suy nghĩ được cho nên mới bị sập bẫy của kẻ địch, hiểu lầm cho rằng Trần Việt là hung thủ giết ba mình.
Nhưng, sau khi việc ba anh ta bị giết hại, trong đầu của Tiêu Kình Hà rất thanh tỉnh, anh ta cũng có thể hiểu được tình hình trước mắt.
Nếu như Trần Việt thật sự không quan tâm Giang Nhung nữa, thì vì sao lại tốn nhiều tâm tư chuẩn bị nhà cho bọn họ?
Vì sao phải dời đến sát nhà của Giang Nhung để ở?
Chẳng lẽ chỉ là muốn dễ dàng gặp tiểu Nhung Nhung thôi sao?
Có quỷ mới tin Trần Việt vì dễ dàng gặp tiểu Nhung Nhung mới đến đó ở.
Nếu là trong lòng của Trần Việt không có Giang Nhung, thì sao không đem tiểu Nhung Nhung để ở bên cạnh mình, Giang Nhung có nhớ con gái hay không thì có liên quan gì đến Trần Việt đâu?
Nói cái gì mà nhà hiện tại của Giang Nhung là do một tay Đường Nghị sắp xếp… Nếu không phải có chỉ thị của Trần Việt thì Đường Nghị sẽ dư thời gian đi làm mấy việc này à.
“Việc của tôi không cần cậu quan tâm.” Việc của bản thân, Trần Việt từ trước đến nay không thích người khác nhúng tay vào, anh rất rõ mình nên làm như thế nào.
“Việc của cậu tôi cũng không muốn xen vào, tôi chỉ là quan tâm đến Giang Nhung.” Tiêu Kình Hà tối hôm qua nửa đêm mới về nhà, lúc về nhà thì thấy đèn trong phòng làm việc của Giang Nhung vẫn còn sáng.
Anh ta đi qua, mở cửa ra thì thấy Giang Nhung vẫn đang chăm chỉ ngồi vẽ thiết kế bản thảo, cô chuyên tâm lại chăm chỉ, anh ta đứng ở cửa một hồi lâu mà cô cũng không phát hiện.
Cho đến khi anh ta lên tiếng gọi cô, thì cô mới nhìn thấy anh ta.
Cô quay đầu nhìn anh ta, hồi lâu mới phản ứng lại nói: “Anh, sao anh vẫn chưa ngủ?”
Trước bữa cơm tối hôm qua, anh ta có gọi điện cho cô, nói buổi tối sẽ về rất muộn, để cô không cần chờ anh ta về ăn cơm, nhưng mà hình như cô quên mất rồi.
Không chỉ một lần này, mà còn nhiều lần giống như vậy nữa, cứ hai ngày thì lại xảy ra việc như vậy.