ARPAGÔNG: - Nó đâu?
CLÊAN- Cha đừng lo. Nó ở một nơi chắc chắn, con xin bảo đảm, và mọi việc là tùy ở con thôi. Cha chỉ việc nói cho con biết cha quyết định bề nào: và tùy ý cha chọn trong hai đường, một là cho con được lấy Marian, hai là mất biến tráp tiền.
ARPAGÔNG: - Chưa sứt mẻ đồng nào chứ?
CLÊAN- Tuyệt đối là không. Thử xem cha có định đồng ý cuộc hôn nhân đó và đồng tình ưng thuận cùng với mẹ nàng, bà cụ để cho nàng được tự do kén chọn giữa hai cha con ta đấy.
MARIAN- Nhưng anh chưa biết rằng không phải chỉ có mẹ em ưng thuận mà đủ đâu. Trời xanh, cùng một lúc trả cho em một người anh ruột mà anh trông thấy đây, cũng vừa mới trả lại cho em một người cha, mà anh phải cầu xin người ưng thuận gả em cho anh mới được.
ANXEM- Các con ơi, trời trả lại cha cho các con không phải để cha làm ngang trái nguyện vọng của các con. Quý ngài Arpagông ngài cũng nhận xét thấy rằng một cô con gái trẻ trung sẽ chọn cậu con trai hơn là ông bố. Thôi, xin ngài đừng bắt nó rườm lời và hãy cùng tôi ưng thuận hai cuộc nhân duyên đó đi.
ARPAGÔNG: - Tôi phải được thông thấy tráp vàng của tôi, rồi mới nảy ra ý kiến được.
CLÊAN- Cha sẽ được thấy nó nguyên lành trọn vẹn.
ARPAGÔNG: - Tôi chả có tiền đâu mà cho con cho cái trong dịp cưới xin.
ANXEM- Được rồi, để tôi cho chúng nó, ngài không phải băn khoăn.
ARPAGÔNG: - Ngài có nhận chi tất cả các phí tổn cho hai đám cưới đó không?
ANXEM- Vâng, tôi xin nhận. Ngài đã vừa lòng chưa?
ARPAGÔNG: - Vâng, miễn là ngài may cho tôi một cái áo mới để dự đám cưới.
ANXEM- Đồng ý. Chúng ta hãy cùng nhau đi tận hưởng niềm hoan lạc mà cái ngày tốt lành này đem lại cho chúng ta.
Viên Chánh cẩm: - Ớ này! Các ngài, ớ này! Xin hãy khoan khoan cái đã. Ai sẽ trả tiền giấy bút cho tôi?
ARPAGÔNG: - Chúng tôi dùng gì đến giấy bút của ông?
Viên Chánh cẩm: - Vâng. Nhưng tôi, tôi chẳng chịu mất công không.
ARPAGÔNG: (Trỏ bác cả Giăc) - Để trả công cho ông, tôi cho thằng cha này để ông treo cổ nó lên.
Bác cả Giăc: - Hỡi ôi! Thế thì biết làm thế nào? Nói thật thì bị đánh đòn, nói dối thì người toan treo cổ.
ANXEM- Quý ngài Arpagông, nên tha cho hắn cái tội khai man đó!
ARPAGÔNG: - Vậy ngài trả công cho ông chánh cẩm chứ?
ANXEM- Được rồi. Ta mau mau đi báo tin vui mừng cho mẹ các con.
ARPAGÔNG: - Còn ta, đi xem cái tráp yêu quý của ta.
Hết