Hơn hai khắc sau, xe ngựa chạy vào trong một tòa kiến trúc thật cao lớn, diện tích của toàn kiến trúc này cũng gần mười mấy dặm, cao vút lên mây, cực kỳ tráng lệ, hùng vĩ dị thường, giống như có một ngọn núi cắm rễ trên đất này, toả ra khí thế bàng bạc nặng nề, dường như hoà thành một thể với thiên địa.
Xung quanh tòa kiến trúc cỗ xưa này có điểm xuyến những hoa văn trận pháp màu vàng, rõ ràng không phải là kiến trúc bình thường.
- Nếu huynh đệ của ngươi đã không thích đi chung thì chúng ta cáo biệt tại đây, hẹn này tái ngộ!
Thiếu niên kia bước xuống xe, trước khi tiến vào bên trong, không quên quay lại nói một câu rồi mới rời đi.
- Vào thôi!
Tiểu Vũ ở một bên thản nhiên theo sau hai người kia đi vào bên trong, hắn cũng không quan tâm đây là Ma Vực hay cái gì, chỉ cần giúp hắn tu luyện được thì nó là hữu ích.
Trần Vũ lắc đầu nhẹ một cái, khóe miệng nở nụ cười chua chát vì cái phân thân mà cũng không phải phân thân của mình, sau đó cũng chậm rãi đi vào trong.
...
- Hai vị, xin hỏi ta có giúp gì được cho người không?
Khi hai người bọn hắn tiến vào đại sảnh, một cô gái thanh tú đáng yêu, mặc đồng phục làm việc, hơi khom mình hành lễ với Trần Vũ, gương mặt mỉm cười, lễ phép chào hỏi.
Nàng thấy hai người này giống nhau như đúc thì đoán là song sinh rồi, nên chỉ cần tiếp một người là được, vì người kia thế nào cũng giống nhau thôi.
- Ta muốn tiến vào bên trong Ma Vực!
- Được, xin mời hai vị hãy đi theo ta.
Thiếu nữ nhẹ nhàng gật đầu, đưa tay ra tỏ ý mời, rồi xoay người đi trước, dẫn Trần Vũ và Tiểu Vũ đi vào bên trong.
Sau khi đi qua một cánh cửa nhỏ, tiến vào một đại sảnh khác, nơi đây hoàn toàn khác nơi lúc nãy, trong đây cũng đứng năm ba thước có một nhóm người, nhìn giống như là một đội.
- Đây là đại sảnh để đi vào Ma Vực, chỉ cần làm thủ tục và mua bản đồ tại lối vào Ma Vực là liền có thể tiến vào. Xin hỏi, hai vị có còn cần phục vụ gì nữa không?
- Không cần! Cảm ơn!
Trần Vũ nói xong, ánh mắt nhìn lướt qua toàn bộ đại sảnh, nơi này cũng không có đông người lắm, vì nó quá nguy hiểm, không phải chốn đi chơi.
Trong đại sảnh người, tổng cộng có mười hai ô cửa, mười hai ô cửa này đều giống nhau, cùng là tiến vào một địa điểm bên trong Ma Vực, ngoài ra thì cũng không còn cấp bậc nào nữa.
Kỳ thật, bọn họ xây ra mười hai ô cửa này là để có thể giải quyết một lần nhiều người, chứ nếu không lỡ như có lúc đông khách thì sẽ tiếp nhận rất chậm trễ.
Mà thông thường Ma Vực chỉ dành cho võ giả từ Ngưng Khí Cảnh trở lên tiến vào, nhưng cũng chỉ dám đi gần bên ngoài rìa của Ma Vực chứ không dám đi sâu vào trong.
Tuy nhiên, đây cũng không phải quy định cứng nhắc, chỉ cần ngươi không sợ chết, cho dù là Tụ Khí Cảnh cũng có thể tiến vào bên trong “xây mộ”!
Hơn nữa, Ma Vực tại nơi này cũng không phải được gọi là nguy hiểm lắm, người ta chỉ gọi chung nơi nào có ma khí là Ma Vực, nhưng “ma” bên trong thì lại có nhiều loại khác nhau à nha!
Với lại, cũng tùy loại “ma” mà sức mạnh cũng cao hơn không ít, nhìn chung là nơi này chỉ là một cái Ma Vực nho nhỏ mà thôi.
Nhìn thoáng qua thì hắn nhìn thấy cặp đôi lúc nãy đã tiến vào ô cửa số một, nhìn mặt hai người họ xem ra cũng có chút lo lắng.
Tiểu Vũ bước tới phía trước, quét mắt nhìn qua một thẩy, sau đó hướng tới ô cửa thứa hai bước tới.
Ngưng mà, khi hai người bọn hắn vừa định mở miệng, lão giả ở ô cửa liền nhíu mày, thờ ơ nói:
- Hai người các ngươi đi nhầm nơi rồi!
- Không nhầm! Ta đúng là muốn tiến vào Ma Vực!
- Tiến vào Ma Vực?
Hai mắt lão giả híp lại, nhất thời lóe lên một tia tinh quang, nhìn lướt qua Trần Vũ và Tiểu Vũ một cái, nói rằng:
- Ngươi khẳng định?
Trần Vũ gật đầu nói:
- Đương nhiên khẳng định, có vấn đề gì không?
- Người trẻ tuổi các ngươi có dũng khí là chuyện tốt, nhưng ngươi nên biết Ma Vực là có ý nghĩa gì. Cho dù là Ngưng Khí Cảnh đi vào thì cũng thể mất mạng trong đó, càng huống chi ta thấy hai người các ngươi còn chưa đột phá đến Tụ Khí Cảnh nha!
Trần Vũ nhẹ giọng nói:
- Không sao! Đưa bọn ta một tấm địa đồ và làm thủ tục gì đó là được rồi.
- Được thôi... Hi vọng các ngươi có thể sống sót trở về. Ngày hôm nay thực là kỳ quái, vừa có một tên Tụ Khí Cảnh tầng năm nằng nặc đòi đi vào, bây giờ lại có thêm hai tên chưa đạt đến Tụ Khí Cảnh đòi vào, bọn thiếu niên các ngươi, ài...
Lão giả nhẹ giọng thở dài một tiếng. Thân là người quản lý lối vào Ma Vực, hắn đã gặp nhiều chuyện sinh tử, đã từng thấy quá nhiều nghé con không sợ cọp, nhưng có thể sống sót trở về đi ra không có mấy người.
Trần Vũ và Tiểu Vũ ký tên lên giấy sinh tử, nếu có chết bên trong thì bọn họ sẽ không chịu trách nhiệm. Mỗi người nộp một trăm kim tệ làm lệ phí vào cửa, và một trăm kim tệ để mua địa đồ của Ma Vực.
Làm xong mọi thứ cần thiết, hai người bọn hắn tiến vào một cái thông đạo đen nghịch, khi vừa bước vào bên trong, đầu tiên là cảm nhận được trạng thái không có trọng lực, nhưng sau đó nhanh chóng bình ổn lại.
Lão giả nhìn bóng lưng của Trần Vũ và Tiểu Vũ, có vẻ tiếc nuối lắc đầu.
...
Ma Vực nằm ở bên trong một không gian khác với đại lục bên ngoài, trong đó tràn ngập thiên địa linh khí dày đặc, nồng đậm hơn nhiều so với bất kỳ động thiên phúc địa nào, võ giả tiến vào trong đó tu luyện thì chắc chắn sẽ thu được hiệu quả nhanh chóng rất nhiều lần.
Nhưng trong đó cũng đầy rẫy tử khí và ma khí cuồn cuộn, và đặc biệt hơn bên trong có rất nhiều ma quỷ vô cùng vô tận, đây đều là đại địch của nhân loại, chỉ cần hơi sơ ý sẽ bỏ mạng trong đó.
Nhất là tử khí và ma khí, có ảnh hưởng cực kỳ lợi hại đối với tinh thần của nhân loại, người có tâm trí không kiên định rất dễ sản sinh đủ loại ảo giác, một khi không giữ được tâm thần thì sẽ bị tẩu hỏa nhập ma, rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục, không thể tự thoát ra được.
Khi đó chỉ còn có nước, xuống địa phủ đầu thai chuyển kiếp, chứ không còn cách nào từ nơi này chạy ra được!
Ngược lại, nếu như có thể chịu đựng sự vượt qua khảo nghiệm này thì lợi ích dành cho võ giả cũng vô cùng lớn, đó chính là sự lựa chọn có một không hai để rèn luyện tinh thần và ý chí.
Chỉ cần giữ được sự tỉnh táo trong đầu ở hoàn cảnh này, không để ngoại tà xâm chiếm thì như vậy sẽ có lợi ích rất lớn đối với tâm trí và tinh thần của võ giả. Ngoài ra cũng có thể nâng cao tinh thần lực với mức độ rất lớn.