Sự tình kỳ thực rất đúng lúc, lần xuất ngoại tham gia học thuật hội thảo lần này, trong đoàn có một thầy giáo ba mươi lăm tuổi, đến từ học viện điện tử viễn thông H, tuổi còn trẻ mà đã lên làm giảng viên, bề ngoài cũng không phải rất chói mắt, nhưng ít ra có thể xưng tụng đoan chính, cũng không biết vị thầy giáo này từ đâu mà nhìn thấu được xu hướng tình dục của Kiều Văn, bắt đầu liên tiếp đối với Kiều Văn lấy lòng, ở nước ngoài đến ngày thứ năm, vị thầy giáo đó liền chủ động hướng Kiều Văn bày tỏ tâm ý, hi vọng Kiều Văn có thể cho hắn một cơ hội, thử hẹn hò.
Có thể nói vị thầy giáo này là chó ngáp phải ruồi, thời điểm hắn biểu lộ vừa lúc bắt gặp thời cơ tốt, bởi vì buổi tối trước một ngày đó, Kiều Văn dưới sự kích thích bởi những bức ảnh đen tối của Từ Chính Dương gửi cho hắn, quyết định phải tìm một bạn giường cố định, ngày đó vị thầy giáo kia đưa ra lời ngỏ thử hẹn hò, thực sự là số hên.
Kiều Văn vốn chỉ hy vọng có thể tìm được một bạn giường cố định mà thôi, yêu cầu của hắn đối với bạn giường cố định chính là hai người trong sinh hoạt tình dục chỉ có thể có lẫn nhau, chưa bao giờ dám hy vọng xa vời về tình cảm chuyên nhất, nhưng bây giờ lại đột nhiên chạy ra một người đàn ông điều kiện cũng không tệ lắm hướng hắn biểu lộ, chuyện này với hắn mà nói thật sự là một niềm vui bất ngờ.
Kỳ thực Kiều Văn điều kiện trong giới đồng chí có thể xưng tụng là hàng thượng đẳng, hắn lớn lên xinh đẹp, học thức cao, dễ tính, tính cách cũng lương thiện, tuyệt đối là hàng hot, nhưng hắn vẫn chưa come out, cũng chưa bao giờ đi gay bar, ở trên mạng tìm bạn, bạn trên mạng vừa online chính là muốn ảnh chụp hoặc là mở video xem mặt trước tiên, đối với Kiều Văn dự định không come out mà nói, nhiệm vụ này cơ hồ là không thể nào, cho nên coi như muốn luận đàm tình yêu qua mạng cũng không có biện pháp, bởi vậy, từ nhỏ đến lớn hướng hắn bày tỏ xưa nay đều chỉ có nữ sinh lớn mật buông thả, chưa từng có đàn ông.
Mà hắn càng không phải là một người chủ động, cho dù thích ai cũng chỉ dám đứng ở đằng xa lén lút nhìn, không dám đi tìm tòi nghiên cứu người ta là thẳng hay là cong, chứ nói chi là chạy đến trước mặt người ta biểu lộ, chỉ một mực yên lặng thầm mến, cũng chính bởi vì loại tính cách bị động này, đáng đời hắn sống đến hai mươi tám tuổi vẫn còn là một xử nam —— tuy rằng trước đây không lâu mới bị Từ Chính Dương khai bao.
Một tuần trước còn là một lão đồng tử thân xử nam, bây giờ đã trải qua lần đầu tiên được tỏ tình trong đời, đối tượng bày tỏ vẻ ngoài cùng vóc người thoạt nhìn cũng không tệ lắm, mấy ngày nay ở chung cũng phát hiện người ta nhân phẩm không sai, khát khao tình cảm đã lâu, Kiều Văn không suy nghĩ tỉ mỉ liền đáp ứng, hắn đáp ứng thẳng thắn như vậy, qua loa như thế, như vậy có chút ý tứ bụng đói ăn quàng, nhưng hắn độc thân lâu như vậy, cô đơn lâu như vậy, một chút quá cấp thiết cũng vẫn còn hợp lý, hắn nghĩ thầm mặc dù bây giờ đối với vị thầy giáo kia còn chưa có cảm giác gì, thế nhưng mấy ông già không phải thường nói sao, tình cảm là có thể tạo ra, trước tiên cứ thử hẹn hò đã.
Hắn năm nay đã hai mươi tám, rất nhanh sẽ đến tuổi ba mươi mà còn chưa một lần yêu đương chân chính, điều này nói như thế nào? Dù sao trước tiên quan sát tình hình, thích hợp liền ở cùng nhau, không thích hợp liền say good bye, không cần thiết xoắn xuýt quá nhiều.
Đoàn tham gia hội nghị đã về nước sáng nay, về tới trường học, thời điểm vị thầy giáo cùng hắn tách ra liền biểu đạt ý tứ muốn lăn giường, buổi tối đến khách sạn, ở trong phòng thượng hạng sung sướng một phen, vị thầy giáo đó còn đặc biệt nghiêm túc nói với hắn, làm tình cũng có lợi cho việc tăng tiến tình cảm, nếu đã đáp ứng thử quen nhau, tất cả phương pháp có thể trợ giúp tình cảm phát triển đều cần phải thử xem một chút, nam nam quan hệ không giống với nam nữ nói chuyện tình yêu, đều là đàn ông, cũng không cần quá mức gò bó.
Thế giới tình cảm của Kiều Văn đều là trống rỗng, nghe lời này cũng cảm thấy có đạo lý, trầm ngâm chốc lát liền đáp ứng.
Câu chuyện của Kiều Văn kể tới đây, Từ Chính Dương nghe xong, nhất thời có một loại muốn đỡ trán thở dài sau đó kích động ngửa mặt lên trời thét dài.
Từ Chính Dương vừa tức giận lại vừa bất đắc dĩ nhìn Kiều Văn, trong lòng sinh ra một luồng cảm giác bất lực, nghĩ thầm cái tên đơn thuần này là ngớ ngẩn sao, nhưng người ta đường đường chính chính là kỹ sư ngành kỹ thuật, thông minh là không thể xỉa xói.
Bị một tên thầy giáo tùy tùy tiện tiện tỏ tình, thế là tùy tùy tiện tiện đáp ứng theo người ta giao du, bị một lão nam nhân tùy tùy tiện tiện lừa vài câu, liền tùy tùy tiện tiện đáp ứng theo người ta mướn phòng … Người bình thường đối với vấn đề tình cảm sẽ qua loa như vậy sao?
Từ Chính Dương nghiêm túc nhìn Kiều Văn, quan sát tỉ mỉ từ đầu đến chân, bản thân Kiều Văn không biết, kỳ thực hắn lớn lên thật sự rất dễ nhìn, ngũ quan tinh xảo, da dẻ trắng nõn, sạch sẽ, vóc người gầy gò, đến gay bar vừa đứng ở cửa liền có thể mê đảo một đống đàn ông, hơn nữa người bình thường thì đứng đắn lại còn hơi có chút xấu hổ, trẻ con như thế, đến trên giường thì cần bao nhiêu dâm thì có bấy nhiêu dâm, cần bao nhiêu loạn thì có bấy nhiêu loạn, cực phẩm tiểu thụ như thế là có biết bao nhiêu đồng chí tha thiết mơ ước a!
Cho nên, Kiều Văn căn bản cũng không cần lo lắng sẽ không có ai yêu thích hắn, chỉ cần hắn nguyện ý, tùy tiện ở gay bar ngoắc ngoắc ngón tay, chốc lát liền sẽ có một đống lớn cao phú suất đứng xếp hàng mặc hắn chọn lựa, cần gì phải ủy khuất chính mình như thế, đi chấp nhận một lão nam nhân.
Từ Chính Dương đột nhiên ý thức được, Kiều Văn là một tiểu thụ chất lượng tốt như thế, sẽ có một đám người tranh đoạt cầu quan hệ, chuyện này không phải đã có sao, hiện tại liền có một nhân vật cấp thầy giáo chạy đến tranh đoạt đây.
Càng nghĩ càng tức giận, càng nghĩ càng căng thẳng, càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng một nhéo lại một nhéo đau dớn, Từ Chính Dương túm lấy vai Kiều Văn rống to vào mặt hắn: “Thầy khao khát đến như vậy sao? Thầy muốn bạn trai đến như vậy sao?”.