La Phù

Chương 430: Thị trường bí mật

Hôm nay Đông Nhan có yêu cầu, những người này đương nhiên là phải tới giúp đỡ, hơn nữa còn hết sức tôn kính với nàng.

Chẳng trách được tu vi của Đông Nhan mặc dù chỉ cao hơn Thái Thúc một chút nhưng trên người lại có phong thái của một vị tông chủ. Căn cứ vào tình hình thì trong tay Đông Nhan chắc chắn có một thế lực không tầm thường.

- Đi thôi. - Đông Nhan dùng chân nguyên cuốn lấy mấy tờ giấy bị gió thổi bay. Lạc Bắc nhìn thấy ra nó đúng là một tờ ngân phiếu. Sau khi hút tờ ngân phiếu vào trong tay áo, Đông Nhan liền nói:

- Chúng ta tới Nam Thiên môn.

Lạc Bắc ngẩn người:

- Nam Thiên Môn nằm ở đâu?

- Nam Thiên Môn là một chỗ mua bán. - Đông Nhan nhìn Lạc Bắc mà nói:

- Nói một cách chính xác thì đó là thị trường bí mật gần đây nhất để cho người tu đạo giao dịch.

"Hóa ra là một trong những chỗ giao dịch bí mật. Không ngờ gần đây lại có một cái?" Lạc Bắc thầm nghĩ:

- Ngươi định vào đó xem có kiếm được ba loại linh dược đó phải không?

Từ sau khi được Đông Bất Cố giúp đỡ, Lạc Bắc cũng tăng thêm rất nhiều kiến thức.

Hiện tại, Lạc Bắc biết gần như tất cả các môn phái cho dù là Côn Luân cũng có sự giao dịch với các môn phái khác để tìm kiếm những gì mình cần. Hoặc có thể nói sử dụng tài nguyên trong tay để khống chế một số môn phái khác.

Một viên linh đan thượng phẩm có thể giúp cho người tu đạo bớt được mười năm khổ tu hấp thu linh khí. Một cái pháp bảo vừa ý có thể giúp cho thực lực của người tu đạo tăng thêm một bậc.

Công pháp, pháp bảo, linh dược thậm chí là một số thứ dùng để luyện khí luyện đan đối với người tu đạo mà nói đều là tài nguyên.

Ngoại trừ một số tổ chức trung gian ra thì trên thế gian còn có một số thị trường để cho người tu đạo giao dịch.


Đông Bất Cố từng nói với Lạc Bắc rằng số lượng thì trường để cho người tu đạo giao dịch có chừng ba mươi cái.

Trạm Châu Trạch Địa khống chế mấy môn phái cũng có người trú ở trong mấy cái thị trường như vậy, để ý xem có thứ gì hữu dụng hay không.

Mà một cái thị trường bí mật hoàn toàn khác với những nơi giao dịch bình thường.

Gọi là thị trường bí mật không chỉ có địa điểm được giấu kín mà người vào đây đều che giấu thân phận của mình.

Đương nhiên nếu ngươi lộ ra thanh của mình để cho mọi người biết rồi nghênh ngang đi vào thì cũng chẳng ai để ý.

Vì vậy mà mọi người che giấu thân phận của mình thật ra là để cho dù ngươi có là Yêu tộc hay người tu ma, hay người trong huyền môn chính đạo cũng đều có thể giao dịch.

Trong tình cảnh này tương đương với tất cả mọi người vào đây đều mắt nhắm mắt mờ làm như không biết đối phương là ai.

- Mọi người đều che giấu thân phận không cần biết là Ma tộc hay Yêu tộc. Cho nên sau khi tiếp xúc thì bất cứ chuyện gì liên quan, người giao dịch cũng có thể từ chối.

Ai cũng biết cái thị trường như thế này không được minh bạch. Nhưng vì phần lớn các môn phái cũng đều hy vọng có một thứ thị trường không bị gò bó như vậy. Cho nên gần như toàn bộ huyền môn chính đạo cũng mắt nhắm mắt mở, làm như không biết đối với cái thị trường này.

Mà cái thị trường bí mật đó cũng không phô trương, cẩn thận không làm to chuyện, không động tới đám huyền môn chính đạo.

Nói thẳng ra thì cái thị trường bí mật như vậy giống như một ngồi thành trong thế gian, mặc dù đám quan phủ đầu biết nhưng không một ai dám thủ tiêu. Bởi vì quan phủ đều nhận được lợi ích từ đó. Nó được mở từ nửa đêm, tất cả đều giấu mặt tham gia, cho tới hừng đông liền tan cuộc.

Cái thị trường bí mật như vậy trong giới tu đạo cũng không có nhiều lắm. Hơn nữa nó cũng không được phổ biến rộng rãi. Lạc Bắc cũng nghe Đông Bất Cố nói qua, trong toàn bộ giới tu đạo có không quá năm. Cho dù với thế lực của Đông Bất Cố như vậy nhưng cũng chỉ biết có một cái ở Trung Châu tên là Thị trường bí mật Hoàng Phong. Không ngờ trong khu vực Thập Vạn Đại sơn còn có bí thị như thế.

- A? Không ngờ ngươi cũng nghe nói tới bí thị.

Bởi vì bí thị và thị trường bình thường hoàn toàn khác nhau. Giao dịch bình thường đã diễn ra hơn ngàn năm, thậm chí mấy ngàn năm nên rất nhiều nơi tạo thành đặc điểm của riêng mình. Chẳng hạn như có thị trường chủ yêu kinh doanh những thứ luyện khí. Có thị trường chủ yếu giao dịch đan dược. Những thị trường như vậy phù hợp với từng ý định của người tu đạo. Tuy nhiên trong bí thị thì có đủ loại, bất cứ thứ gì quái đản cũng đều có. Cho nên mặc dù không thấy được những thứ có trên thị trường giao dịch bình thường nhưng cũng chưa chắc những thứ khác đã không có. Hiện tại, Đông Nhan nghe Lạc Bắc nói thì cũng cau mày. Nàng đoán Lạc Bắc cũng có sự hiểu biết với bí thị.


- Lúc trước ta có từng hỏi Đông Bất Cố việc này. Điểm lợi hại của Côn Luân không chỉ có nhiều nhân vật tu vi cao mà còn nắm trong tay rất nhiều tài nguyên. Vì vậy muốn làm cho thực lực của Côn Luân suy yếu thì tiếp theo ta phải bắt tay vào một thứ gì đó cơ bản. Nếu không vĩnh viễn giống như những môn phái khác dựa vào Côn Luân, rất khó chống lại nó. - Sau khi nói xong, Lạc Bắc nhìn Đông Nhan hỏi:

- Cái thị trường Nam Thiên Môn nằm ở đâu?

- Cách đây trăm dặm về phía chính Nam.

- Đây là Hắc Mộc chỉ nam xa?

Sau khi nghe Đông Nhan trả lời, Lạc Bắc liền lấy Hắc Mộc chỉ nam xa rồi bay thẳng tắp về hướng Nam. Đông Nhan liếc mắt đã nhận ra cái pháp bảo này. Nhìn Lạc Bắc sử dụng Yêu vương liên thai phi độn, nét mặt của nàng trở nên hết sức nghiêm túc:

- Lạc Bắc! Ngươi nghĩ sâu xa hơn chúng ta nhiều. Ngươi nghĩ như vậy rất tốt. Người thường chinh chiến lâu dài sẽ quyết định thắng thua bằng tiền bạc và tài nguyên. Ngươi nghĩ vậy ta thấy ngươi có thể chống lại, thậm chí có cơ hội lật đổ Côn Luân.

- Đối với việc giao dịch dường như ngươi hiểu biết so với chúng ta hơn nhiều. Tiếp theo xin nhờ ngươi giúp đỡ. - Lạc Bắc gật đầu nhìn Đông Nhan rồi thỉnh giáo:

- Có điều vừa rồi ta nghĩ một điểm vẫn chưa hiểu. Thị trường giao dịch bình thường có rất nhiều huyền môn chính đạo khống chế lẫn nhau. Có những môn phái lớn giữ trật tự. Sở dĩ không xuất hiện chuyện cướp đoạt là do bọn họ đều để lộ thân phận. Nhưng trong bí thị thì là người nào quản lý? Làm sao để đảm bảo không có chuyện cướp đoạt xảy ra?

- Phần lớn bí thị có quy định của riêng mình. - Đông Nhan liếc mắt nhìn Yêu vương liên thai rồi quay đầu nhìn Lạc Bắc nói:

- Ta biết tổng cộng ba cái bí thị. Trung Châu Hoàng Phong lăng, Long Cốt Cốc ở Dực châu, và cái Nam Thiên Môn ở Thập Vạn đại sơn. Hoàng Phong lăng là nói linh khí hỗn loạn, nếu phóng ra pháp thuật hay pháp bảo sẽ nhận hậu quả không ngờ. Chẳng hạn như một cái thuật lôi cầu bình thường thi triển ở đó không chừng sẽ biến thành một cái lôi tiên, thậm chí là một cái pháp thuật có uy lực gấp mấy lần, có thể phản lại người ngươi. Về phần Long cốt cốc và Nam Thiên Môn thì thi triển ở đó sẽ bị pháp thuật phản lại. Sự khác biệt ở đây Long Cốt cốc là một cái chiến trường của người tu đạo thời thượng cổ. Còn Nam Thiên Môn là nơi di tích người tu đạo. Trời sinh nó có một cái trận pháp bao phủ. Cấm chế của nó khiến cho người thi triển pháp thuật ở đó sẽ bị phản lại.

- Pháp thuật phản lại?

Nghe Đông Nhan nói vậy, Lạc Bắc, Nạp Lan Nhược Tuyết cùng với Thái Thúc liền nhớ tới Vân Mông cung trên kim đỉnh. Thái Thúc là người đầu tiên lên tiếng:

- Xem ra Long Cốt Cốc vào thời thượng cổ đã xảy ra trận đại chiến ác liệt không thua gì trận chiến với U Minh huyết ma. Không thể ngờ được thời cổ mà cũng có những trận chiến như vậy.

- Chuyện này thật ra ta cũng có nghe thấy. Mức độ đại chiến như vậy không chỉ có một, hai lần. - Nạp Lan Nhược Tuyết đột nhiên nói:

- Ta từng nghe phụ thân nói rằng ở khu vực quan ngoại và Âm sơn còn có vài cái chiến trường của người thượng cổ. Khi phụ thân ta đi qua chỗ đó từng nói nơi này có khả năng xảy ra đại chiến không thua gì trận chiến trên Kim đỉnh. Chỉ có điều mấy nơi đó không hình thành cấm chế như Long Cốt cốc. Thậm chí phụ thân ta còn cảm thấy rằng những trận chiến lớn như vậy trong giới tu đạo dường như cứ một thời gian nhất định sẽ xảy ra một lần.

- A? - Một tia sáng lóe lên trong mắt Lạc Bắc:

- Tại sao phụ thân của ngươi lại cảm thấy vậy?

- Phụ thân ta cảm nhận được cho dù không theo quy tắc của trời thì cũng có quy luật tuần hoàn. - Nạp Lan Nhược Tuyết lên tiếng:

- Phụ thân ta cảm nhận sau một thời gian yên ổn, trong giới tu đạo các loại pháp quyết của các môn phái dần trở nên mạnh hơn. Dưới tình hình như vậy, thường thường sẽ xuất hiện nhiều nhân vật có tu vi cao... Nếu những người tu vi cao đó nhấc tay nhấc chân tạo ra uy lực hủy diệt trần thế. Có nhiều người như vậy thì tới một ngày nào đó sẽ có một người thay đổi tâm tính, hoặc xảy ra chuyện gì đó mà tiện tay làm cho thế gian có khả năng bị hủy. Cho nên phụ thân ta thấy rằng trong tối tăm có quy luật cố định của nó, không cho phép những người có tu vi cao xuất hiện. Điều này cũng tương đương với việc cực thịnh sẽ suy. Trong giới tu đạo đạt tới lúc cực thịnh có lẽ sẽ xảy ra một trận chiến như vậy làm cho toàn bộ xuống dốc rồi lại từ từ hưng thịnh.