La Phù

Chương 116: Mưa gió xuất hiện

CHÚC MỌI NGƯỜI GIÁNG SINH & NĂM MỚI VUI VẺ

Merry Christmas And Happy New Year

- Thanh Thiềm yêu nhân là ai? - Bốn người Lạc Bắc nhìn nhau, tất cả đều chưa nghe nói tới cái tên đó.

- Thanh Thiềm yêu nhân là hộ pháp của Bắc Minh lão yêu, là cánh tay trái của lão.

- Hóa ra là Đông Hầu thanh bức, một trong bốn đại hộ pháp của Bắc Minh vương Đoan Mộc Dung ở Chiêu Diêu sơn.

Lạc Bắc nghe vậy thì hiểu ra.

Ngày đó khi Hắc Phong lão tổ ra quan ngoại tới bình nguyên có động phủ của Mộc Đạo Tử liền có nói về các nhân vật có tu vi cao trong thiên hạ.

Trong số những nhân vật lợi hại nhất tu yêu có Bắc Minh Vương, Cửu Thần vương và Hồ Yêu vương. Ba người này đều khai tông lập phái, tu vi thậm chí Hắc Phong lão tổ cũng tự nhận không bằng. Hơn nữa cả ba người đều hết sức thần bí. Đại đa số người trong thế gian, ngoại trừ biết Hồ Yêu vương là người của Hồ tộc tu luyện thành ra còn không biết Bắc Minh Vương và Cửu Thần vương là loại linh trưởng nào tu luyện thành.

Bọn họ chỉ biết Bắc Minh vương tụ tập yêu tu rồi tự rêu rao mình thành vương của núi Chiêu Diêu.

Khác với huyền môn khai tông lập phái, Bắc Minh vương của núi Chiêu Diêu làm giống như một quốc gia, tự mình xưng vương, thuộc hạ có một số nhân vật với tu vi cực cao cũng đều tự xưng là vương hầu.

Yêu cũng muốn xưng vương? Làm như vậy chính đạo thiên hạ không chấp nhận nhưng Bắc Minh vương lại cố ý làm cho thấy có một chút gì đó mang phong thái của nhân vật phi phàm trong thế tục.

- Gia Luật tiền bối! Đông Hầu thanh thiềm và người núi Chiêu Diêu đều rất ít khi rời khỏi khu vực đó, tại sao lại tới đây? - Nghĩ như vậy, Lạc Bắc liền hỏi Gia Luật Tề.

Gia Luật Tề nghiêm mặt nói:

- Lạc Bắc sư điệt! Ngươi xưng hô như vậy không đúng. Đông Hầu là cách mà Bắc Minh lão yêu tự xưng. Chúng ta làm sao có thể giống như họ gọi Thanh Thiềm yêu nhân là Đông Hầu? Còn về phần tại sao Thanh Thiềm yêu nhân ở đây thì chúng ta cũng không biết. Chúng ta chỉ nhận lệnh của Côn Luân bày trận pháp chờ đợi mà thôi.


Đối với danh phận, các môn phái chính đạo đều coi trọng nên Gia Luật Tề mới nghe Lạc Bắc gọi Đông Hầu Thanh Thiềm liền chỉ chỗ sai và giải thích. Nhưng trong suy nghĩ của Lạc Bắc lại không phân biệt chính tà. Hắn cũng không nghĩ tất cả những người trong huyền môn chính đạo là người tốt mà linh trưởng tu luyện thành yêu là người xấu. Nghe thấy Gia Luật Tề nói vậy hắn cũng không cãi chỉ nghĩ thầm lúc này còn nói môn phái làm gì? Côn Luân dùng Côn Luân lệnh triệu tập nhiều môn phái tới đây như vậy thì quyền thế đúng là không thể tưởng tượng được, xứng đáng là lãnh tự của Huyền môn chính đạo.

- Chúng ta ở đây chừng một canh giờ. Côn Luân nói với chúng ta rằng Đông Hầu thanh thiềm sẽ qua đây, yêu cầu chúng ta phải giúp diệt trừ yêu ma nhưng tại sao bọn họ lại không có người nào tới?

Nghe thấy Gia Luật Tề nói vậy nét mặt của một nam tử áo đen hơi thay đổi. Nam tử đó là đệ tử của phái Ngọc Chân ở núi Đông Tiều có một cái tiểu kỳ nhưng lại bị ấn Thiên Trạm Lư của Thái Thúc cắt nát. Y ở đây bao lâu chưa nhìn thấy người của Côn Luân mà còn bị đám người Lạc Bắc xâm nhập rồi làm hỏng mất pháp bảo nên trong lòng không thoải mái.

- Đúng vậy! Đối phó với một yêu nhân mà lệnh cho nhiều môn phái chúng ta đúng là chuyện bé xé ra to.

Nghe nam tử áo đen nói vậy, nhiều người cũng hưởng ứng theo:

- Thanh Thiểm yêu nhân không tới, chẳng lẽ tin tức bị sai? Côn Luân không có một ai tới, chẳng lẽ chúng ta có nhiều người lại cứ phải ở đây chờ sao?

- Ai nói Côn Luân chúng ta chưa có người tới?

Đúng lúc này, một âm thanh lạnh lùng từ xa vọng tới rồi một cái bóng màu vàng kim từ xa xuất hiện trước mặt mọi người.

Âm thanh của người đó vô cùng lạnh lùng và kiêu ngạo. Y mặc một cái áo dài màu vàng, lông mi rậm chính là đệ tử Hàng Thanh Phong của La Thần tướng. Trong tay y dường như kéo theo một cái gì đó màu đen. Cho tới khi y tới gần, mọi người mới thấy đó là một cái khóa sắt thật dài mà đầu kia có buộc bảy tám nam nữ.

“ Tu vi của người này cao thật!”

Hàng Thanh Phong vừa mới xuất hiện, Lạc Bắc không tự chủ được ngước lên thì thấy y dẫn theo bảy, tám người ngự không phi hành. Dưới ánh trăng, mọi người ngước mắt nhìn lên khiến cho Hàng Thanh Phong giống như phi ra từ trong ánh trăng vậy. Còn khi Lạc Bắc nhìn y thì ánh mắt của y cũng hơi liếc qua người hắn khiến cho Lạc Bắc lập tức cảm thấy được ánh mắt của y vô cùng kiêu ngạo, lợi hại.

“ Những người này đều là Yêu tộc” Lạc Bắc tu luyện Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh tới tầng thứ sáu không chỉ có thu liễm hơi thở của bản thân mà cũng rất mẫn cảm với những hơi thở xung quanh. Như vừa rồi trong trận pháp có người tới gần là hắn có thể nhận ra mà tung quyền đánh văng ra ngoài. Mà hiện tại khi Hàng Thanh Phong tới gần, hắn cũng lập tức cảm nhận được bảy, tám người đi theo y tản ra hơi thở của người tu yêu.

- Tại hạ là Hàng Thanh Phong của Côn Luân, bái kiến các vị đạo hữu.

Thanh âm của Hàng Thanh Phong như một sợi tơ truyền vào tai mọi người. Một là tu vi của Hàng Thanh Phong thật đáng sợ với tốc độ ngự không kinh người cho dù pháp trận của mọi người cũng không bị ảnh hưởng, hai là sự ảnh hưởng của Côn Luân khiến cho những người có mặt ở đây đều yên lặng.


“ Rầm!” Trong nháy mắt Hàng Thanh Phong đã hạ xuống đám người. Còn chưa chạm đất y liền vung tay ném cái sợi dây xích trói bảy, tám người lên mặt đất. Lời nói kiêu ngạo và hành động ném bảy tám người xuống đất không quan tâm tới sự sống chết của họ bởi Hàng Thanh Phong khiến cho Gia Luật Tề cau mày. Tuy nhiên khi y liếc mắt nhìn thấy hình dạng của bảy, tám người đó liền biến sắc mà la lên:

- Bọn...bọn họ làm thế nào đã tu thành hình người?

Khi Gia Luật Tề thốt lên thì những người khác cũng thấy được khuôn mặt của bảy tám người đó mà đều xôn xao.

Lạc Bắc, Thái Thúc và mấy người cũng nhìn thấy bảy, tám nam nữ bị trói không lớn tuổi lắm, nhiều nhất cũng chỉ chừng ba mươi. Có một nam, một nữ nhìn vẫn còn nhỏ chỉ chừng mười hai, mười ba tuổi. Thân hình của mấy người này rất cân xứng khiến cho người ta cảm nhận được sự mạnh mẽ, tướng mạo cũng rất đẹp. Chỉ có điều nước da của họ đen sẫm. Tất cả bọn họ dường như bị một thứ pháp thuật gì đó chế ngự. Có điều thu hút sự chút ý của mọi người đó là cả bảy, tám người đó đều có một cái đuôi màu đen.

- Mấy người này đều có hơi thở nội đan, không phải hoa cỏ tu thành. Tuy nhiên bọn họ chưa tới cảnh giới phá toái Kim Đan thì sao đã có được hình người?

Khi tiếng hô thất thanh của Gia Luật Tề vang lên thì trong đầu Lạc Bắc cũng có ý nghĩ như vậy.

Từ khi hắn tới La Phù, lão Triệu Nam liền kể cho Lạc Bắc nghe rất nhiều về yêu tu và người tu đạo.

Con người là một thứ linh trưởng mà trời sinh đã có thần thức, biết tìm kiếm đạo trường sinh, thăm dò sự huyền ảo của trời đất. Vì vậy mà mấy ngàn năm qua, con người có vô số công pháp lưu truyền cho tới nay. Ngoại trừ một số loại thần thú từ thời thượng cổ ra thì những loài linh trưởng khác đều không được mở thần thức. Cho dù chúng may mắn mở được thần thức thì kinh mạch cũng hoàn toàn khác với con người nên có biết được một số pháp quyết tu luyện thì cũng không tu được.

Bọn chúng chỉ có dựa theo linh dị trời sinh mà hấp thu tinh hoa nhật nguyên, linh khí trong trời đất cho tới khi thành nội đan mới có thể phá nát Kim Đan mà có được thân thể rồi tu luyện một số pháp quyết. Mà để nội đan đại thành, phá nát Kim Đan cần có tu vi cực cao. Ngày đó Lạc Bắc gặp được Ô Cầu có uy thế lớn như vậy nhưng khoảng cách nội đan đại thành hóa thành Giao long còn rất xa chứ chưa nói tới phá nát Kim Đan, tu luyện thành hình người.

Cho nên yêu vật muốn có được hình người thì tu vi phải cực kỳ cao.

Tuy nhiên bảy, tám người trước mặt từ khí tức bản thân của họ có thể thấy tu vi nội đan còn kém hơn Ô cầu rất nhiều. Nhưng ngoại trừ cái đuôi dài hai thước và nước da màu đen ra thì họ không khác gì con người. Cái chuyện này hoàn toàn trái với những gì mà con người biết được.

- Sao vậy? Gia Luật tiền bối! Đây là lần đầu tiên ngài thấy được chuyện này sao? - Hàng Thanh Phong nhận ra được Gia Luật Tề nên khi y thốt lên tiếng hô kinh ngạc liền mở miệng nói với y.

Mặc dù lời nói của Hàng Thanh Phong không hề có lấy một chút tôn kính nhưng Gia Luật Tề đang thấy một điều ngoài sức tưởng tượng của mình vì vậy mà cũng không để ý chỉ gật đầu rồi nói:

- Đám yêu nhân này có lai lịch thế nào mà cổ quái như vậy?

Hàng Thanh Phong trừng mắt lên rồi nói:

- Đây là mấy con chồn đen ở núi Quy Du tu luyện thành. Loài yêu ở núi Quý Du và Động Đình luyện ra được một thứ đan dược khiến cho rất nhiều loài yêu quái không cần phải có tu vi phá toái Kim Đan vẫn tu thành hình người.

- Cái gì?

Hàng Thanh Phong vừa mới dứt lời, bầu không khí lập tức tưởng chừng như nổ tung.

Tu vi chưa tới phá toái Kim Đan vậy mà có thể tu thành hình người? Điều này có nghĩa là yêu tộc không cần phải mất nhiều năm tháng mà có thể tu luyện được ngay pháp quyết huyền môn.