Tần Tiểu Thiên đi tới bên cạnh Trình Kiến Côn, cười nói: " A Côn, ngươi làm sao đánh?"La Nam ở cách đó không xa, nghe vậy quay đầu nói: " Tiểu Thiên, con gọi hắn là A Côn?"Tần Tiểu Thiên giả bộ hồ đồ, nói: " Đúng vậy, mọi người không phải đều gọi hắn là A Côn hay sao? Hì hì." Vừa nói vừa nhìn Trình Kiến Côn nháy mắt.Trình Kiến Côn không thể làm gì khác hơn là nói: " A, chị dâu, là ta bảo Tiểu Thiên gọi như vậy, a a."La Nam lắc đầu cười nói: " Không lớn không nhỏ...A Côn, cố gắng lên!"Trình Kiến Côn nắm chặt nắm tay huy vũ một chút, nhưng thật ra trong lòng hắn một chút niềm tin cũng không có.Làm sao đánh? Ba kỵ sĩ của Điền Phong nhất định là đặc chế, cũng được huấn luyện rất chu đáo, còn kỵ sĩ của mình thì cũng tạm, có lực liều mạng, nhưng kỵ sĩ của Tiểu Gia và Tiểu Thiên chỉ mua trong tiệm đồ chơi, không phải là kỵ sĩ chính quy cho việc tỷ thí đánh cuộc, còn có thể ngăn cản mấy chiêu nhưng nếu muốn chiến thắng đối thủ, cơ hồ là nhiệm vụ không thể nào hoàn thành.Trên diễn võ trường xuất hiện một con ngựa trắng, một kỵ sĩ mặc kim bạch khôi giáp, trên đầu đội khôi anh màu đỏ vo tròn, cầm một cây trường thương bằng hợp kim, lộ vẻ phi thường phiêu hãn.Tần Tiểu Thiên cẩn thận quan sát, phát hiện động tác kỵ sĩ này có chút sinh ngạnh, so sánh với kỵ sĩ xuất hiện trước, kém rất nhiều. Trình Kiến Côn cũng nhìn ra đây là một kỵ sĩ yếu kém.Điền Phong mở đôi mắt nhỏ, cười a a vỗ tay nói: " Ta chịu thiệt thòi, phái kỵ sĩ này đi ra trước, cho ngươi một cơ hội." Hắn ra vẻ tư thái, bộ dáng như đại khí, sau đó quay đầu lại, cười nói vài câu với đám người hắn mang đến.Tần Tiểu Thiên nói: " A Côn, kỵ sĩ của ngươi có cơ hội thắng một nửa."Trình Kiến Côn thầm nghĩ: " Vậy mà ngươi còn nói, kỵ sĩ kém cỏi nhất của Điền Phong, cũng còn mạnh hơn kỵ sĩ của ta! Mẹ nó, tên hỗn đản này, bố trí cái vòng cho ta chui vào, ta còn ngu đến mức tự mình tiến vào trong."Tần Tiểu Thiên lại nói: " Đây là cơ hội thủ thắng duy nhất, nếu như có thể thắng một trận, a a, tốt xấu gì cũng còn kiếm về một chút mặt mũi, so với thua hoàn toàn thì vẫn đỡ hơn."Trình Kiến Côn cười khổ nói: " Ai, một chút mặt mũi cũng không lưu cho ta, thua thì thua, không có gì không chịu nổi, cùng lắm thì ta đi ra ngoại tinh tu chân, a a."Điền Phong hét lớn: " Uy, đánh cuộc hay không a? Nếu thấy phiền phức, dứt khoát nhận thua đi, ha ha!"Trình Kiến Côn hận đến nghiến răng, nói: " Được, đánh thì đánh! Ngươi chờ!"Tần Tiểu Thiên thiếu chút nữa cười rộ lên, người này nói chuyện sao nghe như đã đánh thua mà gỡ chút mặt mũi.Kỵ sĩ đối chiến, thắng thua rất đơn giản, thứ nhất đem đối thủ đánh ngã xuống ngựa, một là làm cho đối thủ mất đi lực chiến đấu, đánh bạc chỉ cần bắt đầu, hai kỵ sĩ không chết không ngớt. Cũng may đều là kỵ sĩ máy, không phải người sống, cho nên chiến đấu cũng không quá máu tanh, chỉ là lực lượng và kỹ xảo mà thôi.Một nhân viên công chứng lớn tiếng nói: " Mọi người lui ra ngoài, bắt đầu tỷ thí!"Điền Phong bĩu môi, hắc hắc cười, xoay người đi ra ngoài, nói thầm: " Đấu với ta, chơi chết ngươi! Hắc hắc, hắc hắc, thật *** quá đã, hắc hắc."Trình Kiến Côn đưa tay nắm trên bả vai Tần Tiểu Thiên, cũng đi ra ngoài, một đám bằng hữu đi theo phía sau hắn.Tần Tiểu Thiên nhỏ giọng nói: " Uy, A Côn, buông tay ra, để ta tự mình đi."Trình Kiến Côn cũng nhỏ giọng nói: " Đừng động, ta hỏi ngươi, có biện pháp giúp ta thắng không?"Tần Tiểu Thiên gãi gãi đầu, nói: " Nếu như biết trước nội dung hai ngày, ta có biện pháp. Bây giờ...tương đối khó khăn."Trình Kiến Côn tựa hồ rất tin tưởng Tần Tiểu Thiên, nói: " Tương đối khó? Ngươi nhất định có biện pháp cứu ta!" Hắn xuất ra một bình đồ uống đưa cho Tần Tiểu Thiên, một bộ dáng như rất tốt.Tần Tiểu Thiên cười nói: " A Côn, ta là tiểu hài tử a, người lớn các ngươi còn làm không được, muốn một đứa nhỏ như ta làm được, có phải có chút ép người không?"Trình Kiến Côn nhỏ giọng nói: " Xem tại tình bằng hữu, giúp ta đi!" Hắn nhận định Tần Tiểu Thiên có biện pháp.Tần Tiểu Thiên cười khúc khích một tiếng, nói: " Ngươi đây là bệnh cấp tìm loạn thầy, hì hì, hay là nghe ý trời đi, thua cũng không sợ, chẳng lẽ vì tiếc tài sản hay sao? Nhiều nhất cũng chỉ hơn mười triệu mà thôi."Trình Kiến Côn đột nhiên cười quỷ dị, nói: " Ta chỉ có tài sản hơn một triệu, thua cũng không sao." Hắn đã đem cổ phần của nông trường chuyển tới cho Trình Hiếu Gia và Trình Tiểu Yên, tư kim lưu động trong tay cũng chuyển tới cho đại ca đại tẩu, thậm chí ngay cả Tần Tiểu Thiên cũng có được mấy triệu, đương nhiên, việc này Tần Tiểu Thiên còn không biết. truyện được lấy tại TruyenFull.vnTần Tiểu Thiên nói: " Vậy có thua cũng không sợ."Trình Kiến Côn nói: " Ai, thua cũng không có gì không chịu nổi, nhưng làm ta rất khó chịu, hừ hừ, nếu có thể thắng, chẳng phải rất tốt?"Hai người đi tới bên ngoài, trong lòng của Tần Tiểu Thiên cũng suy nghĩ làm sao giúp Trình Kiến Côn, chỉ là bây giờ hắn không thể sử dụng tiên thuật, ánh mắt mặc dù nhất lưu, thực tế năng lực động thủ không có, không thể sử dụng trận pháp thì không cách nào giúp Trình Kiến Côn, chỉ có tìm cách khác.Hắn không kịp suy nghĩ rõ ràng, không thể làm gì khác hơn là nói: " Ngươi trước tiên chỉ huy kỵ sĩ đánh một trận, tận lực mà thắng, đi từng bước tiến từng bước thôi."Trình Kiến Côn mắng: " Ta là một đầu heo! Hòa ước loại này mà cũng ký!"Tần Tiểu Thiên đồng ý nói: " Ân, đáng tiếc một chút."Trình Kiến Côn bất đắc dĩ cười khổ, tự mình chửi mình thì được, còn lúc mình đang tự mắng mình mà bị người khác chen vào một câu than thở thì thật không hay, nhưng hắn cũng không có cách nào khác tức giận với Tần Tiểu Thiên.La Nam đi tới hỏi: " Các ngươi đang nói gì? Chuẩn bị tốt rồi chưa?"Tần Tiểu Thiên cười hì hì nói: " A Côn nói hắn là một đầu...ô ô!"Trình Kiến Côn che miệng Tần Tiểu Thiên, cười nói: " Đại tẩu, ta chuẩn bị rồi, a a, lập tức sẽ bắt đầu."La Nam gật đầu, nói: " Cố gắng lên!"Bên kia Trình Tiểu Yên hô: " Mẹ, mau tới, đến đây ngồi."La Nam có chút nghi hoặc nhìn Tần Tiểu Thiên, xoay người rời đi, vừa đi vừa nói thầm: " Lúc này mà vẫn còn hồ đồ, đứa nhỏ này."Trình Kiến Côn buông tay ra, nhỏ giọng nói: " Ai, Tiểu Thiên, đừng nói lung tung a!"Tần Tiểu Thiên từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, nói: " Uy, ngươi muốn nghẹt chết ta à?"Trình Kiến Côn tự cấp cổ vũ cho mình: " Ta nhất định thắng!" Rồi quay nhìn Tần Tiểu Thiên nói: " Ngươi ở chỗ này, ta đi chỉ huy kỵ sĩ."Không thể khởi động trận pháp trên người kỵ sĩ, không có nghĩa là năng lực phòng ngự và năng lực công kích kém, kỵ sĩ này cũng được đặc chế, bởi vì phải bố trí trận pháp, cho nên chất liệu của khôi giáp phi thường tốt, Trình Kiến Côn tự tin chiến thắng đối phương.Tuyệt đại bộ phận kỵ sĩ sử dụng trường thương và trường đao, những binh khí khác dùng không nhiều lắm.Kỵ sĩ của Điền Phong dùng thương, kỵ sĩ của Trình Kiến Côn cũng dùng thương, binh khí của hai bên giống nhau. Kỵ sĩ của Trình Kiến Côn dùng chính là trường thương dài ba thước, mà kỵ sĩ của Điền Phong dùng trường thương dài hai thước tám, ngắn hơn hai mươi phân.Phương thức đối chiến của kỵ sĩ rất đơn giản, hai ngựa xông vào nhau giao thủ, tách ra, nếu còn chưa thắng bại, cho dù là qua một chiêu, sau đó vẫn chạy tới. Thời gian đó, có thể triển khai thủ đoạn công kích xa, tỷ như bắn tên, nhưng có rất ít người dùng công kích xa, bởi vì kỵ sĩ do sắt thép chế tạo, dù mũi tên có bắn trúng thì cũng không làm ra tác dụng gì.Trình Kiến Côn mở ra kỵ sĩ của mình. Chiến trình thức chủ yếu mặc dù đã huấn luyện xong, đáng tiếc đã không quá thích hợp sử dụng, chỉ có lâm trận điều chỉnh, trình thức điều chỉnh kỵ sĩ không phải dễ dàng, phải trải qua huấn luyện và thi kiểm tra, mới có thể cố định xuống, hắn chỉ có thể điều chỉnh một chút, còn những chi tiết tỉ mỉ cũng đành bỏ qua.Điền Phong cũng khởi động kỵ sĩ, đã có người giúp hắn tính toán, chỉ cần Trình Kiến Côn tiến vào âm mưu, thì phần thắng đã ngoài chín mươi phần trăm, hắn một chút cũng không cần lo lắng, cười nói: " Trình Kiến Côn, biểu hiện cho tốt, đừng làm ta thất vọng, ha ha!"Trình Kiến Côn không tức giận, làm một người tu chân, khí độ của hắn tốt hơn Điền Phong nhiều, đã tới bước này, hắn cũng chăm chú làm việc, nói: " Còn chưa tới thời khắc cuối cùng, ai cũng không có khả năng biết thắng hay thua, a a, đến đây đi!"Nhân viên công chứng tiến lên kiểm tra, một người nói: " Không thành vấn đề, có thể bắt đầu!"Hai kỵ sĩ đứng thẳng, sau khi nghe tiếng ra lệnh, lập tức chia làm hai bên, hướng ra hai phía chạy đi, tiếng vó ngựa long long vang lên.Người xem phát ra tiếng quát tháo từng trận, cỗ vũ cho song phương.Một khi thiết định xong trình thức chiến đấu, sau đó việc chiến đấu toàn nương vào trí tuệ trình thức của kỵ sĩ phát huy tác dụng, trên đường không cách nào tu cải, bởi vậy ngay từ đầu trình thức phi thường trọng yếu. Kỵ sĩ càng cao cấp, thì trình thức càng phát đạt, kỵ sĩ trải qua huấn luyện chiến đấu, thậm chí càng đặc sắc hơn so với loài người.Tần Tiểu Thiên ngồi trên ghế khán giả, diễn võ trường là một khối đất trồng cỏ hình chữ nhật, được bố trí sáu đài dành cho khán giả, sáu đài phân biệt kiến tạo hai góc võ trường, hơi nghiêng một chút, bằng hữu hai bên ngồi trong một đài.Bởi vì chỗ ngồi khán giả tương đối lớn, hai trợ thủ cũng không tiếp xúc nhau, phân ra ngồi hai bên đài. Bên cạnh Tần Tiểu Thiên là Trình Hiếu Gia và Trình Kiến Trọng, phía trước là La Nam và Trình Tiểu Yên, mặt sau là một đám bằng hữu của Trình Kiến Côn.Trước mỗi đài đều có một đài chỉ huy, người huấn luyện kỵ sĩ đứng trên đài chỉ huy.Tiểu Gia rất khẩn trương, hắn vốn không nghĩ tới kỵ sĩ của mình cũng có thể ra đấu, hai nắm tay nhỏ nắm chặt gắt gao.Tần Tiểu Thiên có thể cảm giác được thân thể hắn đang run nhè nhẹ, cười nói: " Tiểu Gia, sợ cái gì? Thua cũng tốt, thắng cũng được, với ngươi quan hệ không lớn. Lúc thiết trí trình thức thì có thể bất ngờ, a a, coi như là huấn luyện bình thường thì được rồi, cho dù thua, thúc thúc ngươi cũng không trách ngươi đâu." Hắn an ủi nói.Trình Kiến Trọng nói: " Tiểu Gia, Tiểu Thiên nói không sai, đừng lo, coi như là trò chơi là được rồi."Tần Tiểu Thiên nghĩ thầm: " Kỵ sĩ của ta cũng phải bày bố một chút, nếu không sẽ thật thua chắc." Hắn nói: " Ta đi điều chỉnh kỵ sĩ một chút, quay lại ngay."Tiểu Gia cũng đứng lên, nói: " Ta cũng đi."Kỵ sĩ của Tần Tiểu Thiên đứng bên sân, có thể trực tiếp nhìn thấy hai kỵ sĩ đối quyết, ngay khi hắn đi xuống đài thì hai kỵ sĩ bắt đầu trùng vào nhau, tiến hành lần chạm nhau đầu tiên.Kỵ sĩ của Điền Phong là bạch mã ngân giáp, còn kỵ sĩ của Trình Kiến Côn là hắc mã hắc giáp.Một trắng một đen trùng vào, tốc độ cực nhanh.Vó ngựa như sấm, móng ngựa như cái bát nhỏ đạp trên bãi cỏ, bốc lên một chút cỏ vụn, trường thương của bạch kỵ sĩ hướng tới đầu của đối phương, trường thương của hắc kỵ sĩ tập trung cổ đối phương, đây là nhược điểm của kỵ sĩ, một khi đánh trúng, có thể làm cho đối phương tổn thất một nửa chiến lực: " Thương!"Hai cây trường thương do hợp kim chế thành chàng cùng một chỗ, tiếng gầm thật lớn truyền ra. Trình Tiểu Yên che lỗ tai la lên: " Oa, thanh thật lớn quá!"Lực lượng của hai kỵ sĩ không khác nhau lắm, cho nên đều có thể ổn định thân hình. Hắc kỵ sĩ đột nhiên buông một tay, từ bên hông rút ra một thanh khảm đao, thu về hướng lưng đối phương bổ tới.Bạch kỵ sĩ nằm xuống lưng ngựa, cây thương hướng lên cao, khảm đao bay hụt, trường thương cũng không đánh trúng đối thủ. Hai con ngựa mang theo chủ nhân đều tự tách ra, lần xông thứ nhất, không ai chiếm tiện nghi.Tần Tiểu Thiên liếc mắt nhìn một cái, nói: " Ngu ngốc, loại đối quyết này mà còn chính quy, đánh nhau là phải không từ thủ đoạn, theo cách đánh này, còn không biết kéo dài bao lâu."Tiểu Gia kích động huy vũ nắm tay, hắn cũng không trấn định như Tần Tiểu Thiên, kỵ sĩ luận võ vốn là một kiện kích động lòng người, hai kỵ sĩ đều tự chạy ra ngoài mấy trăm thước, quay ngựa lại, lại bắt đầu lần xông chiến thứ hai.Tần Tiểu Thiên lắc đầu nói: " Thật chán, đây chính là cho hai mãng hán so khí lực, một chút hàm lượng kỹ thuật cũng không có, ai, nhàm chán a."Hai kỵ sĩ binh binh bàng bàng một vòng đánh, rất nhanh trôi qua hai mươi mấy hiệp, vẫn như cũ không phân biệt được thắng bại, chỉ là trên người hai kỵ sĩ đều lưu lại vết thương. Nơi ngực của bạch kỵ sĩ lưu lại mấy vết lõm, đó là dấu vết bị trường thương đánh trúng, lưu lại mấy dấu vết đao. Mũ của hắc kỵ sĩ bị đánh rơi, trên cánh tay cũng lưu lại mấy dấu vết.Nhưng bọn họ đều là máy móc chế tạo, chỉ cần không bị thương bộ vị yếu hại, lực chiến đấu không có gì ảnh hưởng.Một nhân viên công chứng lớn tiếng tuyên bố: " Hai mươi lăm hiệp hòa nhau, hai vị có thể đưa vào một chỉ lệnh, tiến vào giai đoạn tỷ thí thứ hai."Trình Kiến Côn và Điền Phong đều tự đưa vào chỉ lệnh, điều chỉnh một chút sách lược đối chiến. Bình thường khi chiến cuộc giằng co thì song phương mới có cơ hội điều chỉnh, nếu không tiếp tục đánh cũng không còn thú vị.Giai đoạn tỷ thí thứ hai bắt đầu, hai kỵ sĩ trùng nhau, sau đó đều tự ra chiêu.Tần Tiểu Thiên không hề chú ý hai kỵ sĩ đối quyết, hắn đang suy nghĩ làm sao dùng món đồ chơi của mình chiến thắng đối thủ. Điều chỉnh một chút sự bén nhạy cho kỵ sĩ, bắt đầu giáo dạy chiêu số, đáng tiếc chính là không kịp tiến hành huấn luyện.Hắn đem tất cả chiêu thức bài thành tổ hợp, không lo lắng sự phản ứng của đối thủ, mà chỉ dùng chiêu giả để công kích đối phương, dùng biện pháp này đổ bạc một lần, nếu phương pháp bình thường không thể dụng, thì hãy dùng quái chiêu, bất ngờ giết chết đối phương.Tiểu Gia cũng đang cố gắng gia tăng chỉ lệnh, chỉ là kỵ sĩ của hắn và kỵ sĩ của Điền Phong nếu so sánh thật sự quá yếu, hắn chỉ tu sửa lại một bộ phận chỉ lệnh, dùng thủ đoạn công kích lấy mạng đổi mạng. Còn có thể đánh thắng hay không, thì bất kể, dù sao chuyên nghiệp và nghiệp dư còn có chênh lệch rất lớn.Chỉ lệnh mới rõ ràng là gia tăng lực công kích, chỉ một hiệp, mặt nạ thép của hắc kỵ sĩ bị đánh bay, lộ ra bộ xương thép, một cánh tay của bạch kỵ sĩ bị xuyên thủng, tia chớp điện nhỏ xíu màu lam không ngừng lóe ra.Chiêu thứ hai lại liều mạng đánh bừa, tiếng sắt thép va chạm thật lớn vang vọng diễn võ trường. Trường thương của bạch kỵ sĩ và hắc kỵ sĩ bị ngạnh sanh cong oặt xuống, liên tục vài lần liều mạng, trường thương trong tay hai kỵ sĩ vặn vẹo như muốn phá hư.Phản ứng của hắc kỵ sĩ không tệ, lập tức ném trường thương, chụp khảm đao, hướng cổ bạch kỵ sĩ chém tới. Bạch kỵ sĩ giơ thương ngáng lại, cây thương đã không còn chịu nổi lực công kích, thương lang một tiếng, cây thương gãy đoạn. Khảm đao vẫn tiếp tục hoành vỗ xuống.Điền Phong nhịn không được đứng lên, tức giận kêu to: " Mau tránh a! Đồ ngu ngốc!"Tốc độ của khảm đao cực nhanh, bạch kỵ sĩ chỉ kịp nghiêng một chút, khảm đao đã xẹt qua cổ hắn, còn chưa chém gọn, nhưng mũi đao đảo qua, không hề khó khăn xé mở cổ họng, chỉ thấy tia điện lóe ra, bạch kỵ sĩ cả người lẫn ngựa cứng đơ bất động. Chỉ trong nháy mắt, khảm đao hắc kỵ sĩ hồi chuyển, một tiếng hét lớn, một đao chặt bỏ đầu lâu bằng thép của bạch kỵ sĩ.Trình Kiến Côn nhảy dựng lên, lớn tiếng hoan hô: " Oa nha nha! Ha ha, thắng!"Điền Phong tức giận đến lớn tiếng mắng, một tên gầy nhỏ bên người nói thầm vài câu bên tai hắn, hắn mới bình tĩnh trở lại. Nhưng thật ra trận đầu cũng không tính thắng, phái ra cũng chỉ là kỵ sĩ huấn luyện kém cỏi, hắn còn có hồng kỵ sĩ và hắc kỵ sĩ được huấn luyện tỉ mỉ, hai kỵ sĩ này mới là tuyệt chiêu của hắn, chỉ cần thắng hai trận, thì sẽ nhờ vào hai kỵ sĩ này.Tần Tiểu Thiên uống một ngụm đồ uống, trong lòng nghĩ: " Có ý nghĩa, bởi vì có thêm một thanh khảm đao, hắc kỵ sĩ mới may mắn thắng lợi, a a, ta cũng phải tìm thêm một chút thứ cổ quái mới được."Tiểu Gia vừa nhảy lại nhảy, chúc mừng thúc thúc thắng lợi, khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn trướng đến đỏ bừng, hưng phấn không thôi." Trận đầu tỷ thí, kỵ sĩ của Trình Kiến Côn thắng, kỵ sĩ của Điền Phong thua, chuẩn bị trận tỷ thí kỵ sĩ thứ hai."Trình Kiến Côn mang theo hắc kỵ sĩ rách nát không chịu nổi trở lại bên sân, hắn không có hưng phấn như vừa rồi, hai trường tỷ thí phía sau, cơ hồ thua chắc. Hắn đi tới bên người Tiểu Gia, nói: " Tiểu Gia, đừng lo, cố gắng là tốt rồi, có thua thúc thúc cũng không trách con đâu."Tiểu Gia vẻ mặt nghiêm túc nói: " Chính nghĩa nhất định đánh bại tà ác!"Tần Tiểu Thiên đang uống nước, nghe vậy phốc một ngụm phun ra ngoài. Trong lòng hắn buồn cười, đây là trận đấu kỵ sĩ, không hề tồn tại lý lẽ chính nghĩa hay tà ác, Trình Kiến Côn và Điền Phong chính là hai tên cờ bạc, cờ bạc và chính nghĩa vốn không có quan hệ, nhưng cùng tà ác thật ra có chút gần gũi.Tiểu Gia lắc lắc cổ, nghiêm trang nói: " Thúc thúc, thánh kỵ sĩ của con tùy thời chuẩn bị chiến đấu!"" Thánh kỵ sĩ? Tên này thật sự là..."Tiểu hài tử vẫn là tiểu hài tử, ngay cả tên mà cũng đặt lý tưởng như vậy." Trận tỷ thí thứ hai bắt đầu, mời kỵ sĩ song phương nhập trường."Tiểu Gia nhất thời đứng bật lên, dù sao chỉ là một đứa nhỏ mới mười tuổi, hắn do dự: " Ta...ta ra sân?"Tần Tiểu Thiên cười nói: " Là kỵ sĩ của ngươi ra sân, ngươi lên đài chỉ huy kia nhìn là được."Tiểu Gia nói: " Ta, ta biết...ta lên đây!"Trình Kiến Côn cổ vũ: " Đi thôi, ta tin tưởng Tiểu Gia, cố gắng lên! Mặc kệ thắng thua, khi quay lại thúc thúc sẽ đính chế cho con một cao cấp kỵ sĩ!" Trong lòng hắn ngượng ngùng, tự mình đánh cuộc với người, còn lôi kéo cả đứa cháu nhỏ.Tiểu Gia sắc mặt đỏ bừng, nói: " Ta nhất định sẽ thắng!"Song phương khởi động kỵ sĩ ra sân. Điền Phong cười to nói: " Ha ha, món đồ chơi của tiểu hài tử mà cũng đem ra tỷ thí? Ha ha!"" Tiểu hài tử thì sao? Tiểu hài tử cũng có thể đánh bại ngươi! Tiểu Gia! Cố gắng lên!" La Nam đứng dậy cổ vũ cho con mình.Điền Phong nhất thời nín bặt, hắn biết La Nam không dễ chọc, nói thầm: " Ta là Phong mập, ngươi là phong bà tử( người đàn bà điên), hừ, chờ kỵ sĩ của ta đánh toái kỵ sĩ của con ngươi, nhìn xem ngươi làm gì!"Hai kỵ sĩ đều màu đen, kỵ sĩ của Điền Phong cũng dùng thương, kỵ sĩ của Tiểu Gia dùng trường đao.Kỵ sĩ của Tiểu Gia là món đồ chơi cao cấp, so với kỵ sĩ đính chế kém khá nhiều, may mắn là hắn từ đầu huấn luyện, là nhằm vào kỵ sĩ dùng thương, hẳn là có thể ngăn cản một trận, về phần thắng thua thật rất khó nói.Trận tỷ thí thứ hai chính thức bắt đầu.Thánh kỵ sĩ của Tiểu Gia giơ lên trường đao trong tay, không lập tức khu động ngựa cưỡi, mà là lớn tiếng nói: " Thánh kỵ sĩ chính nghĩa, đi tiêu diệt địch nhân tà ác, bảo vệ loài người thần thánh! Vĩ đại thánh kỵ sĩ, trùng lên a!"Đoạn lời thề kỳ quái này, làm cho người ta nghe được ngoài dự đoán, trong khi giãy chết, vừa nghe đã biết lục âm của Tiểu Gia, mang theo ba phần non nớt.Tần Tiểu Thiên phác thông một tiếng té phịch trên mặt đất, xem trên đài cũng đã ngã một đám người, còn chưa từng nhìn thấy qua cảnh khai tràng như vậy bao giờ. Một hồi lâu, từ đám người mới bộc phát ra một trận cười to, vẻ mặt Tiểu Gia đỏ bừng.Điền Phong trực tiếp quỵ trên mặt đất, ôm đầu hô: " Thần a, ta có tội! Cáp, ha ha!" Hắn thiếu chút nữa ngã ngất, đứa nhỏ này thật là quá tức cười.Hai kỵ sĩ vừa tiếp xúc, thánh kỵ sĩ của Tiểu Gia lại hét lớn một tiếng: " Kỵ sĩ tà ác! Bó tay chịu trói đi!"Một đao đánh xuống đầu. Hắc kỵ sĩ giơ thương lên ngăn cản, trường đao bị bắn lên thật cao, hắc kỵ sĩ theo thế chuyển cổ tay, đầu thương nhọn đột nhiên nhếch lên, hai ngựa lần lượt thay đổi, đầu thương đã đánh đến ngực thánh kỵ sĩ.Thánh kỵ sĩ mặc kệ, trường đao lại đánh xuống, đây là điển hình thủ pháp lưỡng bại câu thương.Từ đám người một trận kinh hô, không nghĩ tới Tiểu Gia là một tiểu hài tử, lại xuất ra thủ đoạn thảm thiết như thế." Phanh" " Thương"Giáp ngực của thánh kỵ sĩ bị kích xuyên một lỗ, bả vai hắc kỵ sĩ bị khảm đứt một đao, hai kỵ sĩ thúc ngựa lướt qua.Nước mắt Tiểu Gia nhất thời chảy ra, hắn dù sao chỉ là một đứa bé, mắt nhìn thấy kỵ sĩ của mình bị thương nặng, không khỏi khóc ròng nói: " Thánh kỵ sĩ! Đánh bại hắn! Ô ô!"Tần Tiểu Thiên than thở: " Ai, Tiểu Gia thật đáng thương."La Nam vội vàng chạy tới, ôm lấy con mình, luôn miệng hống to: " Tiểu Gia ngoan, đừng khóc, thánh kỵ sĩ đổ máu không rơi lệ!"Điền Phong lần này cười không ra, hắn mặc dù là công tử ăn chơi, chuyện gì cũng tinh thông, nhưng cũng không thích khi dễ tiểu hài tử. Hắn mắng: " Trình Kiến Côn hỗn đản! Đem món đồ chơi của trẻ con ra đánh cuộc, mẹ kiếp...đây không phải làm cho ta khi dễ tiểu hài tử hay sao a, hỗn đản, tức chết ta rồi! Thắng cũng không hay!"Thánh kỵ sĩ mỗi chiêu đều liều mạng, hoàn toàn không để ý an nguy bản thân. Hắc kỵ sĩ có vẻ phi thường bị động, hắn trước tiên định ra sách lược chính là được huấn luyện cao siêu cùng trí tuệ làm chuẩn, sử dụng thủ đoạn gặp chiêu đánh chiêu.Nếu hắc kỵ sĩ cũng thông dụng thủ đoạn công kích của Tiểu Gia, thánh kỵ sĩ đã sớm xong đời. Hắc kỵ sĩ mỗi lần đều cũng cố gắng hóa giải chiêu thức của đối phương, tất cả luôn là liều mạng tỷ thí, ra chiêu như vậy, sẽ không thể tránh được việc lâm vào bị động.Lại thêm bốn hiệp đi qua, trên người thánh kỵ sĩ có mấy lỗ thủng, bên trong điện quang lóe ra, gương mặt phát ra âm thanh ba ba làm những người xem trên đài đều có thể nghe thấy. Hắc kỵ sĩ hơi tốt một chút, dù sao là kỵ sĩ đính chế chuyên nghiệp, tài liệu sử dụng đều là tốt hơn thánh kỵ sĩ, nhưng trên người cũng có không ít vết rách.Trận này kéo dài, động tác của thánh kỵ sĩ càng ngày càng chậm, dần dần, hắc kỵ sĩ chiếm thượng phong.Trong tiếng khóc của Tiểu Gia, thánh kỵ sĩ rốt cuộc không có khả năng chiến thắng tà ác, ngược lại bị tà ác kỵ sĩ đánh ngã xuống ngựa.Điền Phong không có một chút vui sướng của thắng lợi, cảm giác mình đang khi dễ một tiểu hài tử, hận đến làm cho hắn không ngừng mắng chửi Trình Kiến Côn, không ngờ lại dùng món đồ chơi của hài tử đi đánh cuộc, làm cho mình thắng cũng không hay.Trận thứ hai kỵ sĩ của Điền Phong thắng, trận cuối cùng là một hồi quyết định thắng thua, Tần Tiểu Thiên khởi động kỵ sĩ ra sân.Khi Điền Phong nhìn thấy một hài tử so với Tiểu Gia còn nhỏ hơn, chỉ huy kỵ sĩ đồ chơi ra sân thì thiếu chút nữa khống chế không được bản thân, nếu không có một đám bằng hữu kéo lại, hắn đã muốn đi liều mạng với Trình Kiến Côn.Tần Tiểu Thiên đi tới bên người Tiểu Gia, nói: " Tiểu Gia, ta báo thù cho ngươi!"Nước mắt tràn mặt Tiểu Gia, hắn thổn thức nói: " Đánh! Ô ô, đánh chết cho ta! Ô ô!"La Nam ôm Tiểu Gia, nói: " Tiểu Thiên, thua cũng không quan hệ, hết sức là tốt rồi! Không nên để ý. Tiểu Gia, kiên cường một chút, đừng khóc nữa, chúng ta trở về tu bổ lại thánh kỵ sĩ, hảo hảo huấn luyện, hắn nhất định sẽ biến thành rất lợi hại."Trình Kiến Côn vẻ mặt xấu hổ chạy tới, nói: " Tiểu Gia, dũng cảm một chút, thúc thúc sẽ làm lại cho con một kỵ sĩ đính chế!"Tiểu Gia kêu lên: " Không cần, ta chỉ cần thánh kỵ sĩ! Hắn rất dũng cảm, không phải sao?"Trình Kiến Côn vẻ mặt tươi cười nói: " Phải, phải, Tiểu Gia cũng rất dũng cảm!"Tần Tiểu Thiên đi tới trên đài." Trận tỷ thí thứ ba bắt đầu, kỵ sĩ song phương vào sân!"