Con sói Ấn Độ trên mặt đất hét lớn: “Là người tiến hóa điều khiển sức mạnh thiên nhiên!”
Bọn họ rất thuận lợi rời khỏi thành, lặng yên không một tiếng động giống như lúc tới, ở lại thành phố lớn như vậy trong năm tiếng nhưng lại không nhìn thấy bóng người nào, Tùng Hạ quay đầu nhìn lại vết tích hai chữ “Hán Trung” loang lổ trên đường vào cao tốc, trong lòng vô cùng cảm khái.
Sau khi rời khỏi thành, trời mới vừa sáng, tất cả mọi người đều thấy hơi đói, vốn định nhóm lửa nấu cơm ngay tại chỗ, thế nhưng rừng dương xỉ ở đây vô cùng rậm rạp, sắp cao đến thắt lưng họ, bọn họ định tìm một chỗ cây cỏ thưa thớt hơn một chút.
Tùng Hạ nhìn xuống từ trên người A Bố: “Những cây dương xỉ này sao mà càng tiến về trước thì càng rậm rạp, sắp không nhìn thấy đường nữa rồi.”
Trang Nghiêu n