Kinh Thành Tam Thiếu: Ông Xã Gõ Cửa Lúc Nửa Đêm

Chương 223: Cái áo nhỏ thân thiết*

*Trong cv là “thân thiết tiểu miên áo”: ta nghĩ chắc nó có nghĩa là cái áo lót (áo trong) của phụ nữ.


Cô như vậy, làm anh cảm thấy thật kích động đến lòng cũng rối loạn, bất chấp tất cả đòi cô cam kết, “Cuộc sống hi vọng! Cuộc sống đương nhiên có hi vọng mà! Nhưng mà, phải ba người chúng ta sống cùng với nhau! Mãi mãi! Đúng không?”


Cô ngẩng đầu đưa mắt nhìn anh, trong mắt anh dường như nhuộm ánh nền chiều tà, vầng sáng rực rỡ sâu hút, rõ ràng là hình bóng của cô.
Ngón cái tay trái cô vuốt ve lên chiếc nhẫn cưới trên ngón vô danh, khẽ mỉm cười, có lúc người đàn ông này quả thật là ngốc nghếch……


Trong giây phút cô đeo chiếc nhẫn cho anh, còn chưa đủ tỏ rõ cõi lòng cô hay sao?
Cô không nói gì, chỉ là nhón chân lên, khẽ hôn lên đôi môi anh.


Anh đứng ngây người ước chừng cũng hơn nửa phút, rồi sau đó phát ra tiếng kêu quái dị, đột nhiên kích động từ trên bờ cát nhảy cẫng lên, nhảy rất cao, chọc cho những du khách đứng xung quanh nhìn vào bên này chằm chằm.
Cô quýnh lên, khé cáu gắt, “Đừng điên nữa! Mắc cớ chết đi được!”


Anh nhưng lại như không có chuyện gì! Nơi này là Hongkong, không phải là Bắc Kinh, ai biết ai đâu chứ? Hơn nữa, coi như là ở Bắc Kinh anh cũng không sợ! Anh khoe khoang hạnh phúc của anh, quan hệ gì với những người ngoài chứ?
Y Thần cũng bị anh làm hấp dẫn, nở nụ cười kỳ lạ, “Cậu út, cậu làm sao vậy?”


Tả Thần An giật mình, chạy tới ôm Y Thần lên xoay tròn vòng quanh, “Cháu ngốc à! Cậu út rất vui! Rất vui có hiểu không?!”


Hạ Vãn Lộ ở xa xa cười nhìn hai người bọn họ, nhìn người đàn ông trước mắt xăn ống quần dày cộm, ầm ầm ĩ ĩ, chạy nhảy loạn xạ, nào còn nửa phần bóng dáng Tế Hạ kinh thành tuấn lãng thanh nhã chứ? Quả thật giống như đứa trẻ được ăn kẹo, hành động quả thật ngây thơ giống y như Y Thần, nhưng mà, chính anh rõ ràng ngây thơ ngốc nghếch như vậy, nhìn lại vẫn cứ đẹp trai như vậy……


Anh ôm Y Thần chạy lại, trở lại bên cạnh cô, đoạt lấy máy chụp hình trong tay cô, gọi du khách vừa đi ngang qua, “Xin phiền chút, nhờ chụp hình cho tôi một bức!”
“Được! Cả nhà xích lại gần hơn chút!” Du khách hớn hở đồng ý.


Cả nhà? Nghe tổ hợp từ này, Hạ Vãn Lộ và Tả Thần An không hẹn mà cùng nhìn nhau một cái, rồi sau đó cùng mỉm cười……
Vì vậy, cái nụ cười này cùng biển trời sau lưng hòa cùng nhau dừng ở hình ảnh này.
“Tiếp một tấm nữa! Em bé xinh đẹp, ôm lấy cổ của ba mẹ nào!”


Y Thần nghe lời, hai đôi tay nhỏ bé chia nhau vịn lên hai cổ của Thần An và Hạ Vãn Lộ, cũng không đi cải chính lại sự hiểu lầm của du khách kia, mà hai từ “Ba mẹ” này, lại làm cho trong lòng hai người bọn họ có chút hồi hộp, chỉ là, lại hết sức ngọt ngào……


“Dì à, thêm một tấm nữa nha! Cám ơn!” Sau khi chụp xong Y Thần lớn tiếng nói.


“Được!” Vị du khách này cũng thấy ba người trước mắt này thật sự rất đẹp, ba anh tuấn mẹ xinh đẹp con gái lại rất giống ba, quả thật là một tiểu thiên sứ xinh đẹp, tổ hợp như vậy làm người ta chụp hình cũng muốn nghiện luôn a! Vì vậy, tiếng lách tách không ngừng phát ra.


Cái con nhóc Y Thần tiểu ma quái này còn hôn lên mặt Thần An và Hạ Vãn Lộ mấy