Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 967: Lấy mạng chuộc tội (2)

Một bên Tư Nam Phong thấy thế, thần sắc cũng kinh hãi không gì sánh được. Hắn biết Giang Nhất Lưu không có khả năng ngăn trở kiếm cương của Huyền Thiên, tốc độ lui về phía sau càng thua kém tốc độ của Kiếm Cương.

Trong nháy mắt hắn xuất thủ, cũng có một đạo Kiếm Cương hướng về phía Huyền Thiên bổ tới.

Ba...! Ba...!

Huyền Thiên tuy rằng chỉ là tùy ý vung lên, thế nhưng Kiếm Cương kinh khủng kia, cũng công phạt cái thế, không thể ngăn trở. Kiếm Cương của Tư Nam Phong, Giang Nhất Lưu hầu như là cùng trong nháy mắt liền hóa thành nát bấy, đồng thời, trong tay Giang Nhất Lưu Thiên cấp hạ phẩm bảo khí trong nháy mắt tuột tay bắn ra.

Sau đó, một tiếng tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi mà thê lương đột nhiên vang lên. Thân thể Giang Nhất Lưu trực tiếp bị Kiếm Cương kinh khủng kinh khủng chém thành hai nửa, tiên huyết trong sát na nhiễm đỏ khoảng không. Hai nửa thi thể trong nháy mắt hướng tới hai bên nổ bắn ra bên ngoài vài trăm thước, hướng tới mặt đất hạ xuống.

- Lưu nhi!

Tư Nam Phong phẫn nộ hô to một tiếng, tư chất của Giang Nhất Lưu ở trên hắn. Ngày sau mới có thể đột phá được Thiên Giai Cảnh hậu kỳ. Tư Nam Phong cũng không có con nối dõi, vẫn luôn đem Giang Nhất Lưu coi như thân nhi tử để đối đãi. Hôm nay Giang Nhất Lưu chết đi, cũng không được bảo đảm toàn thây, Tư Nam Phong bi phẫn không gì sánh được.

- Ngươi... Ngươi...Ngươi thật hung ác!

Tư Nam Phong kiếm chỉ Huyền Thiên, rống lớn nói.

Khi lửa giận cừu hận kích phát, người liền có thể sẽ mất đi sợ hãi. Giờ khắc này, Tư Nam Phong liền đối với Huyền Thiên sợ hãi biến mất, trong ánh mắt sát khí hiện rõ, nhìn Huyền Thiên.

- Lão tặc, ngươi cũng biết đau lòng sao!

Huyền Thiên hét lớn một tiếng:

- Ngày xưa Giang Nhất Lưu nhiều lần hại ta, ngươi giúp ác làm loạn, đem ta điều tới chiến trường Đông Bắc, muốn mượn Luyện Huyết Giáo đến hại tính mệnh của ta. Vì để ta bị mất mạng, thậm chí không tiếc cùng Luyện Huyết Giáo cấu kết. Tư Đông Nhan cố ý an bài ta đi vào mấy địa phương có Địa Sát từ lâu đã mai phục của Luyện Huyết Giáo, để ta đi chịu chết. Ngươi đừng nói rằng ngươi không hề hay biết chuyện này. Hiện tại ngươi nói ta hung ác? Ngươi cho là thiên hạ này, trong số mệnh đã chú định trước chỉ có các ngươi có thể sát nhân sao, ta phi... Lão tử không tin số mệnh này. Hôm nay không chỉ có muốn giết Giang Nhất Lưu, ngươi lão tặc này cũng chôn theo hắn thôi...

Tiếng nói vừa dứt, toàn thân Huyền Thiên kim quang phóng ra, song chưởng trong nháy mắt hóa thành thuần kim sắc. Thân thể hắn lại đột nhiên nhằm phía tiền phương, hai tay cầm Sơ Lam Kiếm, mạnh mẽ hướng phía Tư Nam Phong trảm tới một kiếm!

Huyền Thiên lửa giận tận trời, uy lực một kiếm này cùng với một kích thực lực đỉnh phong của hắn. Ngay cả cái thế cường giả Thiên giai cảnh Thất trọng, Thiên giai cảnh Bát trọng đều phải trong nháy mắt chết đi. Huống hồ là Tư Nam Phong.

Tư Nam Phong vừa rồi tuy rằng vẻ mặt sợ hãi tái xanh, thế nhưng nhìn thấy Kiếm Cương kinh khủng của Huyền Thiên chém xuống, sắc mặt lần thứ hai hóa thành kinh khủng, đây là một kiếm không thể chống đối....!

Trong lúc kinh hoảng, thân thể Tư Nam Phong bạo thối, huy kiếm chống đối.

Bất quá tất cả tất cả đều là phí công, trong sát na, Tư Nam Phong cả người lẫn kiếm đều bị đạo Kiếm Cương kinh khủng này chém thành hai nửa. Đồng thời, Kiếm Cương kia lực sát thương so với một kiếm vừa rồi, phải kinh khủng hơn nhiều lắm. Điên cuồng chém lên thân thể của Tư Nam Phong, trong nháy mắt, trực tiếp trảm thành thịt nát bột phấn.

Đông...!

Thiên giai cường giả bên phía Tư Nam Phong, trong lòng như bị gõ trống, hồn đều là chấn động, hai chân bọn họ đều đang run lên.

Sợ hãi! Sợ hãi thật sâu! Một kiếm của Huyền Thiên đem Tư Nam Phong trảm thành thịt nát bột phấn, để mỗi một vị cường giả của đối phương đều cảm thấy lông tóc dựng đứng...!

Bất quá, khiếp sợ uy lực của Huyền Thiên, lúc này cũng không người nào dám bỏ chạy. Vừa rồi có ví dụ của Ngạo Phi Thành phía trước, Huyền Thiên đúng là có thể thuấn di, vạn nhất bởi vì đào tẩu làm Huyền Thiên tức giận, bị hắn thuấn di chém giết. Vậy thì xong đời, do đó, trong lòng chúng cường giả kinh khủng, nhưng ai cũng không dám là người chạy trước nhất.

Huyền Thiên một kiếm chém giết Tư Nam Phong, trong ánh mắt vẫn đằng đằng sát khí như trước, nếu đã đại khai sát giới. Hắn cũng sẽ không chú ý giết thêm một hai người. Đem oán khí mà Bắc Thần Các năm xưa đã phải chịu đều đòi trở lại.

- Còn có ngươi...!

Huyền Thiên đột nhiên giơ kiếm chỉ Quản Trọng Vũ, quát dẹp đường:

- Ngươi cẩu tặc này...ngươi cũng bị trấn áp địa lao mười năm để chuộc tội. Nếu không có chuộc tội, vậy thì để mạng lại đi...!

- Huyền Thiên, có chuyện từ từ thương lượng...!

Quản Trọng Vũ kinh khủng nói.

Huyền Thiên trước giết Ngạo Phi Thành, lại liên tục chém giết Giang Nhất Lưu, Tư Nam Phong, khiến Quản Trọng Vũ sợ hãi không gì sánh được, kinh hồn táng đảm. Hắn còn muốn cùng Huyền Thiên hảo hảo nói chuyện, nhưng Huyền Thiên căn bản không để cho hắn cơ hội này. Một đạo Kiếm Cương đã chém tới....

Quản Trọng Vũ lời còn chưa dứt, liền ở dưới Kiếm Cương bị chém thành hai nửa!

Ngạo Phi Thành... Giang Nhất Lưu... Tư Nam Phong... Quản Trọng Vũ...

Bốn đại cường giả Thiên Giai, một tu vi Thiên Lục, ba tu vi Thiên Tứ.

Đều ở dưới kiếm của Huyền Thiên trong nháy mắt bị chém chết. Hai người không giữ được toàn thây, bị chém thành hai nửa. Hai người khác càng là trực tiếp chém thành chém thành mảnh nhỏ.

Tất cả chuyện này đều phát sinh ở trong bầu trời Bắc Thần Các. Bắc Thần Các có vô số đệ tử, trưởng lão đều trợn lớn con mắt mà nhìn. Ai nấy đều khiếp sợ không gì sánh được, kinh hãi đảm chiến.

Huyền Thiên liên tục giết bốn người. Ở trong mắt hầu như toàn bộ mọi người như dường như hắn là hóa thân sát thần, ánh mắt khi nhìn Huyền Thiên, không người nào không lộ ra vẻ sợ hãi.

Khi ánh mắt của Huyền Thiên hướng tới những Cường giả Thiên Giai khác ở đối diện nhìn lại, chúng cường giả không khỏi hai chân run lên, ngay cả thân thể đều đứng không vững, tựa hồ muốn từ trên bầu trời rơi xuống...

- Huyền... Huyền... Thiên thiếu! Tha mạng... Tha mạng...!

Có Thiên Giai Cảnh Thái Thượng trưởng lão cầu xin tha thứ, rất nhanh, đã có mấy người mở miệng hô lên.

Huyền Thiên lạnh lùng hướng về đám cường giả liếc mắt một cái. Những người này đều là khi thu hắn làm thân truyền đệ tử đã kịch liệt phản đối.

- Đều cút đi cho bản thiếu... Bắc Thần Các đã thoát ly Thiên Tinh Các, tạm thời do bản thiếu tiếp quản!

Cánh tay của Huyền Thiên vung lên một cái.

Những người này có thể đã từng hại qua hắn, nhưng tối đa chỉ là cung cấp chút ý kiến mang tính tham khảo. Huyền Thiên chỉ giết hắn hẳn là sát nhân. Khi tức giận, sát giới vừa mở sẽ không dừng lại, mà phát sinh tràng diện huyết lưu như vậy.

Nghe được những lời này của Huyền Thiên, chúng ân cường giả như được đại xá, nhất thời thiên ân vạn tạ, hoang mang rối loạn cấp tốc bỏ chạy thật xa.

Huyền Thiên đem Bắc Thần Các chiếm cứ xuống, ở chỗ này chờ đợi Huyền Hồng, Mạc Thiên Cơ, nhìn lên trời mỉm cười... Chờ người đến, sau đó, từ truyền tống trận Bắc Thần Các trực tiếp đến Thiên Tinh Các.