Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 696: Tự làm tự chịu (1)

Ngay cả La Khiếu Dã đều sợ hãi thán phục, có thể thấy được kiếm pháp của Túy Kiếm Ông xuất thần nhập hóa cỡ nào.

Huyền Thiên nói:

- Ông ta hiện tại tự xưng là Túy Kiếm Ông, nhưng mà nghe Phách Kiếm Môn chủ Vạn Sĩ Độc Hành nói, lúc tuổi còn trẻ hắn tên là Mạc Thiên Ky!

Thần sắc của La Khiếu Dã đột nhiên biến sắc, sợ hãi nói:

- Mạc Thiên Ky? Hắn còn sống sao!

Nghe âm thanh có cảm giác không tin nổi.

Nhìn phản ứng của La Khiếu Dã thì Huyền Thiên cũng biết, hắn khẳng định biết được Mạc Thiên Ky có lai lịch gì, đang muốn hỏi thăm thái một chút, nhưng mà nhìn thấy đám thái thượng trưởng lão và đệ tử thân truyền ở chung quanh.

Huyền Thiên chỉ có thể đem nghi vấn đặt trong lòng.

Biểu hiện trên mặt của đám thái thượng trưởng lão có buồn khổ, hiểu được ý, có người không sợ hãi chút nào.

Rất nhanh thủ tọa thái thượng trưởng lão Tư Nam Phong đi ra, mà đi ra cùng hắn là phó thủ tọa Mục Hư Bạch, nghị quyết trưởng lão Tằng Sư Kiệt, Viên Tuệ Tâm...

Ánh mắt Huyền Thiên nhìn thẳng vào mặt của Tư Nam Phong, Tư Đông Ngạn ở chiến trường đông bắc hãm hại hắn, Huyền Thiên không thể không hoài nghi trong người hại hắn cũng có Tư Nam Phong, dù sao Tư Nam Phong là sư phụ của Giang Nhất Lưu, đồ đệ làm việc sư phụ chưa hẳn không biết.

Huyền Thiên nhìn thẳng vào Tư Nam Phong, đây là biểu hiện vô lễ, nếu là bình thường Tư Nam Phong có lẽ sẽ tức giận. Trách cứ Huyền Thiên, nhưng mà hôm nay Tư Nam Phong cũng làm như không thấy Huyền Thiên, tùy tiện cho Huyền Thiên nhìn hắn thế nào thì nhìn, hắn không quan tâm.

Trong nội tâm Huyền Thiên xác định, Tư Nam Phong thật sự có một phần, nếu không đối mặt với hắn sẽ không yếu thế như vậy.

Huyền Thiên chết mà phục sinh. Vượt quá tất cả mọi người đoán trước, lần này trở về Tư Nam Phong tuy không nhìn hắn. Nhưng hắn cũng là tiêu điểm vạn người chú mục, thái trượng trưởng lão và đệ tử thân truyền nhìn hắn, ánh mắt đều nhịn không được nhìn về phía Huyền Thiên.

Ngạo Huyên Huyên, Trịnh Uyên, Hoành Phượng Vân đều theo sư phụ của mình đi vào trong điện. Hơn một năm trước cùng bọn họ tiến vào Bắc Thần Các, tu vi Huyền Thiên thấp nhất, Trịnh Uyên tu vị cao nhất, mà hôm nay tu vi của bọn họ sớm bị Huyền Thiên bỏ xa, tu vị Trịnh Uyên cao nhất cũng chỉ là Địa giai cảnh tứ trọng.

Lập tức Đại sư huynh Giang Nhất Lưu, Nhị sư huynh Trác Bất Quần, Tam sư huynh Quản Trọng Vũ... Cùng toàn bộ đệ tử thân truyền Thiên giai cảnh đã tới nơi này.

Sắc mặt Giang Nhất Lưu như thường, ôn hòa văn nhã, nhưng mà giống như Tư Nam Phong. Cũng không dám nhìn Huyền Thiên, Quản Trọng Vũ thì nhìn qua Huyền Thiên, ánh mắt bình thản không gợn sóng.

Đệ tử thân truyền khác tuy ánh mắt nhìn về phía Huyền Thiên, nhưng không có sắc thái tình cảm giác, tuyệt đại đa số đều có chút ngoài ý muốn. Chỉ có Trác Bất Quần đối với Huyền Thiên khẽ gật đầu, xem như chào hỏi.

Rất nhanh tất cả thái thượng trưởng lão, đệ tử thân truyền toàn bộ đều trình diện ở đây.

Vừa rồi đệ tử Địa giai cảnh bát trọng ngăn cản Huyền Thiên cũng bị áp tải vào đại điện, quỳ ở đây.

Mười tám vị thái thượng trưởng lão tổng cộng đến mười lăm vị, trong đó có hai vị đang ở chiến trường đông bắc, còn có một Tưởng Phi Tinh ở tại Bắc Vực Thiên Kiếm Tông.

Các vị thái thượng trưởng lão đều ngồi ở vị trí của mình, đệ tử thân truyền thì đứng bên cạnh sư phụ của mình.

Mọi người đến đông đủ, ân cần thăm hỏi hoàn tất, về sau đều giữ im lặng, trong đại điện hoàn toàn yên tĩnh, đây là khúc nhạc dạo trước cơn bão.

La Khiếu Dã ngồi ở chủ vị, bắt đầu vào chủ đề.

- Các vị có biết tới đây có chuyện gì không?

Qua hai hô hấp mới có một vị thái thượng trưởng lão nói:

- Thỉnh Các chủ chỉ rõ!

La Khiếu Dã nói:

- Bản các truyền thừa ngàn năm, cường thịnh không suy, dựa vào cái gì? Là lịch đại tổ tiên đồng tâm đồng đức, đồng tâm hiệp lực, đoàn kết lẫn nhau mới có thể hưng thịnh dài lâu, nghiêm cấm đồng môn tàn sát lẫn nhau, đây là quy củ do tổ tiên định ra, nhưng mà hiện tại có người phá hư quy củ, ngay cả đệ tử thân truyền của Các chủ cũng dám giết hại, có thể thấy được đây là hung hăng càn quấy cỡ nào.

Âm thanh La Khiếu Dã dõng dạc, có thể thấy được hắn tức giận cỡ nào.

Hắn không có quanh co, cũng không có đặt câu hỏi tên đệ tử Địa giai cảnh bát trọng đang quỳ gối trong đại điện, mà đi thẳng vào vấn đề.

Tất cả mọi người nghe được La Khiếu Dã nói những lời này thì trong lòng biết rõ, sợ rằng Giang Nhất Lưu sắp gặp nạn, Huyền Thiên trở về khẳng định nói cái gì đó.

- Giang Nhất Lưu!

La Khiếu Dã lúc này hét lớn một tiếng.

- Ngươi đứng ra.

Trong nội tâm Giang Nhất Lưu như sóng cả mãnh liệt, nhưng sắc mặt trấn định, từ bên cạnh Tư Nam Phong đi ra đại điện, nói:

- Có đệ tử.

Trong nội tâm Giang Nhất Lưu sớm có so đo, mặc kệ Huyền Thiên nói cái gì, hắn sẽ không bao giờ nhận chuyện gì cả, không có chứng cứ rõ ràng, trước mặt các thái thượng trưởng lão mặc dù là các chủ, cũng không thể vô duyên vô cớ xử phạt hắn.

La Khiếu Dã nói:

- Cho các ngươi xem ít đồ.

Nói xong La Khiếu Dã đem Thiên Tinh Lệnh lấy ra, lập tức hiện lện một cảnh vừa lúc mặt nạ da người của Trử Hạo Bác bị Huyền Thiên kéo xuống xuất hiện, ngay sau đó là Trử Hạo Bác nói chuyện:

- Không... Không phải ta, không phải ý của ta.

Âm thanh của Huyền Thiên vang lên:

- Là ai sai sử ngươi!

- Đại... Đại sư huynh!

- Là ai, nói lớn tên của hắn cho ta nghe!

Âm thanh của Huyền Thiên lại vang lên lần nữa.

- Đại sư huynh - - Giang Nhất Lưu!

Câu cuối cùng là Trử Hạo Bác ra sức hô lên, âm thanh thật lớn, cả đại điện đều vang vọng câu: Đại sư huynh - - Giang Nhất Lưu.

Sắc mặt Giang Nhất Lưu lập tức đại biến.

Trử Hạo Bác mang mặt nạ da người, hóa thành một thân phận Bạc Hạo Châu cũng biến mất trong Thất Huyền sơn mạch, Giang Nhất Lưu tuyệt đối không ngờ, thân phận của Trử Hạo Bác lại bị Huyền Thiên phát hiện, hơn nữa còn bắt hắn khai ra.

- Không... Ta không có!

Giang Nhất Lưu hoảng sợ kêu to một tiếng, bình tĩnh đã không còn.

Lúc trước hắn liệu định Huyền Thiên không có chứng cứ rõ ràng, La Khiếu Dã cũng không làm gì được hắn, nhưng hiện giờ đã khác, La Khiếu Dã có bằng chứng này thì trực tiếp diệt sát hắn, Giang Nhất Lưu sao không kinh hoảng.

Thời điểm Giang Nhất Lưu kêu to, thân ảnh của La Khiếu Dã đã lóe lên, đã rời khỏi chỗ ngồi, như thiểm điện tới trước mặt Giang Nhất Lưu.

Ba ba ba ba ba ba ba!

La Khiếu Dã ra tay như điện, trong nháy mắt đã chế trụ Giang Nhất Lưu, điểm lên bảy huyệt đạo chủ yếu của hắn.

Thực lực của La Khiếu Dã rất cường đại, Giang Nhất Lưu hoàn toàn không có lực lượng phản kháng, lập tức lực lượng bị phong ấn, không cách nào nhúc nhích.

- Các chủ tha mạng! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Giang Nhất Lưu hoảng sợ hô elen.

Cùng một thời gian cũng có mấy vị thái thượng trưởng lão đứng ra cầu tình:

- Các chủ, Giang Nhất Lưu chính là đệ tử thiên tài của bản các, thỉnh nghĩ lại ah!

Tư Nam Phong cũng đứng lên, nói:

- Các chủ, Giang Nhất Lưu chính là trụ cột của bản các, trụ cột tương lai, chỉ dựa vào lời từ một phía đã có kết luận, sẽ mất công bằng.