Dùng tu vi của hai người, ngăn lại công kích của Sở Phong không khó nhưng mà hai người đều là cao thủ Tiên Thiên Cảnh hậu kỳ mà Huyền Thiên mới có tu vi Tiên Thiên Cảnh nhị trọng.
Thân ảnh Sở Phong nhanh như lưu quang, xuất kiếm thu kiếm đều ở trong chớp mắt.
Một kích không trúng, Sở Phong lập tức lui về phía sau, lập tức cải biến phương hướng lại một chiêu Lưu Tinh Phi Tốc đâm tới Huyền Thiên.
Trong hư không không thấy bóng người của Sở Phong chỉ thấy kiếm quang phi tốc đâm tới Huyền Thiên.
Keng - - !
Keng - - !
Keng - - !
. . .
Huyền Thiên vẫn không nhúc nhích chỉ quơ Trọng Nhạc Kiếm trong tay, kệ cho Sở Phong đâm tới một kiếm nhanh tới mức nào, hán vẫn dễ dàng ngăn cản.
Sở Phong thi triển Lưu Tinh Phi Tốc, cả người nhanh như thiểm điện, không ngừng biến ảo vị trí, từ bốn phương tám hướng đâm tới Huyền Thiên.
Nhưng không ngoài dự tính, Huyền Thiên một bước cũng không động. Kiếm chiêu của Sở Phong đều bị Huyền Thiên đơn giản ngăn lại.
Huyền Thiên tu luyện Tuyệt Ảnh kiếm pháp là khoái kiếm, cho dù là cao thủ Tiên Thiên Cảnh hậu kỳ đều chưa hẳn hơn hắn. Kiếm của Sở Phong rất nhanh nhưng trong mắt hắn, hoàn toàn không đáng nhắc tới.
- Quá chậm!
- Ngươi quá chậm. . . !
- Đây là tốc độ của ngươi à?
- Tư chất thiên tài của ngươi mà tu luyện như thế này sao? Chậm. . . Quá chậm!
. . .
Mỗi khi Huyền Thiên ngăn cản một kiếm thì đều dùng thanh âm lạnh lùng vang lên.
Thanh âm của Huyền Thiên rơi vào trong tai Sở Phong như là cười nhạo đầy trời khiến cho hắn chịu đả kích không nhỏ.
- Không có khả năng, tuyệt đối không thể có thể, hắn làm sao nhẹ nhàng ngăn trở kiếm của ta như vậy? Ta phải nhanh hơn, ta cần phải nhanh hơn. . .
Sở Phong không còn tự tin như ban đầu nữa, nhiều người như vậy bốn phía nhìn chằm chằm. Nhớ tới những lời đã nói lúc trước, hắn có cảm giác mình đang bị Huyền Thiên tát tai thật mạnh.
Nhưng mà vô luận Sở Phong cố gắng như thế nào, đâm ra kiếm nhanh ra sao, đối với Huyền Thiên mà nói vẫn còn quá chậm.
Kiếm thứ hai bảy, Sở Phong đâm thẳng vào trái tim Huyền Thiên.
Trong tay Huyền Thiên nhoáng một cái, kiếm quang lóe lên lập tức hoành đến trước ngực.
Keng - - !
Lại một tiếng vang thật lớn, lại một lần nữa chặn công kích của Tinh Vẫn Kiếm.
Lúc này đây, Huyền Thiên không chỉ mỗi ngăn cản nữa, cánh tay phải huy kiếm bày tay trái đồng thời vừa nhấc:
- Sở Phong, ngươi cũng tiếp một kiếm của ta đi!
Lúc hai kiếm tấn công, một ngón tay trên tay trái Huyền Thiên điểm ra.
Một đạo kiếm quang nổ bắn ra.
Tụ khí thành nhận, chỉ phát kiếm quang.
- Cái gì - - ?
Mã Chân Như cùng Cổ Văn Đạo hai vị nội môn trưởng lão nhìn kiếm mang Huyền Thiên phát ra, giờ phút này thần sắc hai người chấn động vô cùng.
Chỉ phát kiếm quang, tốc độ nhanh tới cực điểm.
Cơ hồ là hai kiếm giao kích vang lên thì đồng thời nó đã bắn tới mi tâm của Sở Phong.
Kiếm quang không phải là kiếm chân chánh, dùng tu vi của Sở Phong mọi thời khắc đều dùng tiên thiên chân khí hộ thể, Huyền Thiên chỉ kiếm không phải là công kích trực tiếp của binh khí hoặc là thân thể nên tối đa có thể làm cho Sở Phong đau đớn bỗng chốc.
Nhưng mà mi tâm là ý niệm tinh thần của vũ giả, chỗ hiểm của vũ giả là đầu thì mi tâm càng là hiểm trong hiểm, nhược điểm lớn nhất củ mọi vũ giả.
Cho dù là chỉ phát kiếm quang, nếu là bị đánh trúng mi tâm cũng đủ làm cho Sở Phong bị thương, nếu là bị thương tinh thần ý niệm thì đương nhiên là sẽ trọng thương.
Huyền Thiên điểm ra một ngón tay tụ khí thành nhận, chỉ phát kiếm quang đột nhiên bắn tới Sở Phong không kịp đề phòng.
Kiếm kia mang nổ bắn ra, lập tức đã bắn tới trước mắt Sở Phong.
Không ít đệ tử bốn phía đồng thời phát ra thanh âm kinh hô, có thể thấy được đạo kiếm quang công kích này nguy hiểm ra sao.
Trong mắt Sở Phong lộ vẻ hoảng hốt.
Nếu là bị cái này kiếm quang đánh trúng mi tâm, bị thương tinh thần ý niệm, nhẹ thì ký ức thoái hóa, ngộ tính giảm xuống, nặng thì mất đi ký ức biến thành ngu ngốc.
Thân ảnh Sở Phong bạo lui về phía sau, đầu hơi nghiêng sang một bên.
Hắn thi triển Lưu Tinh Phi Tốc, một kích không trúng thì lui, cơ hồ là phản ứng bản năng, tốc độ cực nhanh.
Mặc dù như thế nhưng kiếm quang từ lúc Huyền Thiên kích xạ ra còn nhanh hơn tốc độ Sở Phong lui về phía sau, nó đuổi theo Sở Phong sát nút.
XÍU...UU! - -
Kiếm quang lướt qua trán của Sở Phong, một cảm giác đau đớn nóng bỏng từ cái trán chỗ truyền đến, chỗ kiếm quang đánh trúng xuất hiện một đạo huyết hồng.
Mấy sợi tóc theo gương mặt của Sở Phong nhẹ nhàng rớt xuống.
Vừa rồi Sở Phong hơi nghiêng đầu, tốc độ rất nhanh, tuy rằng tránh khỏi công kích vào mi tâm nhưng vẫn bị kiếm quang sượt qua trán.
Tiên thiên chân khí Sở Phong vận chuyển mọi thời khắc bảo hộ toàn thân, kiếm quang tuy rằng sắc bén nhưng không thể cắt được huyết nhục của hắn, chỉ tạo ra được một vết máu. nguồn TruyenFull.vn
Tiên thiên chân khí của Sở Phong cũng không thể vận chuyển tới mỗi một cọng tóc nên kiếm quang sượt qua thì lập tức bị cắt rơi xuống.
Thân thể Sở Phong lập tức bạo lui sáu bảy mươi thước, trên trán không chỉ nóng bỏng đau đớn, còn toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Thân thể Huyền Thiên vẫn không nhúc nhích, một cước dẫm lên lồng ngực của Đặng Phi, nhưng mà Sở Phong bị một vết thương nhỏ.
Người sáng mắt đã nhìn ra cao thấp của hai người.
Nhìn thân thể Huyền Thiên, trong Sở Phong phản ứng, hắn muốn dựa vào tốc độ di chuyển cận thân đánh bại Huyền Thiên thì cơ hồ chính là giấc mộng, hơn nữa là mộng tưởng hão huyền, căn bản không có khả năng thực hiện.
Sở Phong không ngu ngốc, biết tốc độ của mình kém đối phương, vừa rồi một mặt muốn tăng thêm tốc độ, kỳ thật rất là ngu xuẩn, hiện tại kịp phản ứng, trong lòng lập tức liền có tính toán.
Tốc độ không phải là căn cứ duy nhất của thực lực, tốc độ cực nhanh khiến cho ưu thế cận thân chiến đấu chiếm rất lớn. Nhưng trong công kích cự ly xa thì không có tác dụng.
- Tốc độ của Huyền Thiên rất nhanh, thể chất cường hãn nhưng mà vi chỉ có Tiên Thiên Cảnh nhị trọng, mà ta có tu vi Tiên Thiên Cảnh tứ trọng. Tiên thiên chân khí hùng hậu hơn xa hắn, đây là sở trường của ta, tiến hành đuổi giết cự ly xa, hắn tuyệt đối không thể đỡ được.
Trong lòng Sở Phong thầm nghĩ, hắn cho tới bây giờ đều vượt cấp khiêu chiến đối thủ, bằng kiếm kỹ thủ thắng. Đây là lần đầu tiên đem tiên thiên chân khí hùng hậu trở thành ưu thế của mình, lợi dụng tiên thiên chân khí thâm hậu cưỡng chế đánh bại đối thủ.
- Huyền Thiên, ngươi cho rằng như vậy thì thắng lợi sao? Mơ tưởng, ta cho ngươi kiến thức uy lực chính thức của Dạ Lạc Tinh Hà Kiếm!
Thân thể Sở Phong khẽ động, nhất thức kiếm chiêu thi triển. Kiếm khí mãnh liệt từ trong cơ thể hắn bộc phát tứ phương. Hai tay cầm Tinh Vẫn Kiếm phát ra kiếm quang chói mắt: Dạ Lạc Tinh Hà Kiếm - - Tinh Quang Trụy Lạc!
Một kiếm của đánh xuống khiến cho kiếm quang sáng chói phóng lên trời, trong chốc lát tán loạn hóa thành tinh quang đầy trời từ phía trên rơi xuống.
Mỗi một điểm tinh quang đều là một đạo kiếm quang, phô thiên cái địa.