Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1139: Kiếm Hoàng Yến Cô Thành

Tuy rằng chiến lực của Huyền Thiên biến thái, hơn nữa còn phá ghi chép chiến tích của ngũ đại yêu nghiệt biến thái nhưng bây giờ vẫn chỉ là nửa bước vương giả mà thôi.

Biến thái yêu nghiệt nghịch thiên trước khi trưởng thành vẫn có lực uy hiếp kém hơn cường giả chân chính, Võ Đạo một đường hành tẩu trên lưỡi đao, đồng hành cùng tử vong, có bao nhiêu yêu nghiệt thiên tài nửa đường đứt bóng?

Vì thế tiềm lực thuộc về tiềm lực, tiềm lực của Huyền Thiên thi triển ra vẫn cần thời gian mà hiện tại , Đồng Nghệ thân là vương giả tiểu thành cực hạn nhất lưu thiên tài, trong mắt cường giả thì vị trí của hắn cao hơn Huyền Thiên.

Có biến thái yêu nghiệt như thế nào cũng không thể bằng tu vi nửa bước vương giả tranh phong cùng vương giả đại thành.

Bằng không mà nói thì phần đông thiên tài Trung châu làm sao sống nổi?

Trong ánh mắt Đồng Nghệ triệt để tuôn ra hỏa diễm phẫn nộ, hắn quát lạnh một tiếng:

- Đồng Nghệ ta từ lúc sinh ra tới giờ, chưa từng có người nào dám can đảm mở miệng nói lời bất kính, thằng chó con kia, ngươi đúng là muốn chết mà.

Khí thế của Đồng Nghệ lập tức bùng phát, nắm tay phải đột nhiên oanh một quyền về Huyền Thiên, trong ánh mắt tràn ngập sát cơ kịch liệt.

Tuy nói giết người trong trong Tịch Dương Lâu là đại bất kính nhưng Đồng gia có thực lực cường đại, lại có cường giả Hoàng cấp trong Tịch Dương Lâu, Đồng Nghệ không tin Tịch Dương Lâu sẽ làm gì hắn. Vì thế một là không làm, hai đã làm thì phải làm tới cùng, Đồng Nghệ trực tiếp hạ sát thủ với Huyền Thiên.

Tiềm lực của Huyền Thiên quá lớn, còn biến thái hơn ngũ đại yêu nghiệt, năng lực vượt cấp khiêu chiến rất mạnh. Sau này hắn sẽ vượt qua Đồng Nghệ, đó là tình huống Đồng Nghệ không muốn xuất hiện, vì thế thừa dịp Huyền Thiên còn chưa thành vương giả, tốt nhất là giết chết hắn.

Oanh!

Theo một quyền của Đồng Nghệ đánh ra, hư không lập tức nghiền nát nổ tung một tiếng, phía sau của hắn xuất hiện một đầu mãnh thú cực lớn, chỉ cái đầu thú đã cao hơn trăm thước.

Uy thế của đầu thú che trời, thân hình nó cao hơn 1000m, ít nhất là cấp bậc Yêu Vương đạt trình độ cao nhất.

Thú Vương Quyền! Tuyệt học Đồng gia Vạn Sơn Vực, là Vương cấp võ kỹ đạt trình độ cao nhất.

Một quyền kia đánh ra, thế không thể đỡ.

- Dừng tay!

Yến Tịch Tịch không ngờ rằng, Đồng Nghệ thực có can đảm xuất thủ trong Tịch Dương Lâu, nàng lập tức hét lớn nhưng mà hiển nhiên ngăn cản không kịp.

Huyền Thiên đối mặt với một quyền khủng bố này, thần sắc gợn sóng không sợ hãi, vẫn lạnh nhạt tự nhiên. Thân thể không nhúc nhích, không có làm ra nửa điểm phòng thủ.

Trong lòng chúng thiên tài chấn động: Chẳng lẽ Huyền Thiên không dám ngăn cản? Không thể nào, nhưng vì sao hắn vẫn không hoàn thủ đứng ở nơi đó không nhúc nhích để cho Đồng Nghệ đánh?

Nhưng cũng có người thần sắc bình tĩnh, ví dụ như Lý Dật Phong, Thần Cơ tiên sinh. . . Đám người biết rõ Huyền Thiên vì sao như thế trấn định.

Tịch Dương Lâu là đệ nhất thế lực Tây Huyền Vực, có Kiếm Hoàng Yến Cô Thành nơi này. Nếu Huyền Thiên tại Tịch Dương Lâu bị vũ giả ngoại vực đánh thì không chỉ mất hết thể diện của Tây Huyền Vực mà kể cả mặt mũi của Tịch Dương Lâu cũng không còn.

Hơn nữa thể diện của Kiếm Hoàng Yến Cô Thành hắn cũng đi luôn.

Tuy rằng Đồng Nghệ đánh Huyền Thiên nhưng trên thực tế tức là khiêu chiến thể diện của Yến Cô Thành, vì thế Huyền Thiên vạn phần tự tin, Yến Cô Thành sẽ ra tay ngăn cản.

Huyền Thiên không tin Tịch Dương Lâu có Kiếm Hoàng Yến Cô Thành sẽ để cho Đồng Nghệ - một tên vũ giả ngoại vực tới đây càn quấy.

Huyền Thiên đã thành công, ngay tại thời điểm cương quyền của Đồng Nghệ chỉ kém một tia đánh vào thân thể Huyền Thiên thì đột nhiên thời gian bất động. Cả một thiên tài đại hội, tất cả mọi người như bị trúng định thân thuật, động tác bị ngừng lại.

Ngay cả quyền cương khủng bố của Đồng Nghệ oanh ra tuy rằng có chứa lực lượng khủng bố nhưng vẫn bị định dạng trong hư không, chỉ còn cách Huyền Thiên một đốt ngón tay vẫn không thể vượt qua.

Huyền Thiên cảm giác được, một cỗ lực lượng mênh mông đến cực điểm bao phủ bốn phía, đem hư không giam cầm, hư không dường như bị đông cứng thành sắt, một người không thể phá vỡ chỉnh thể.

Người đang xem cuộc chiến trên lầu các bên kia hồ nước nguyên một đám hai mắt trừng cực lớn, chỉ thấy một bàn tay lớn che trời xuất hiện trên không bên kia hồ nước, bàn tay này chúi xuống, phía dưới hết thảy đều bị định dạng.

Ngay trong nháy mắt này một thanh âm vang lên:

- Yến Lâu Chủ hạ thủ lưu tình!

Thanh âm này vừa vang lên, tất cả vương giả thiên tài bị giam cầm đều khôi phục, người đang xem cuộc chiến bên kia hồ nước cũng chứng kiến bàn tay che trời khổng lồ đã biến mất.

Tựa hồ hết thảy đều không có bất kỳ biến hóa nào.

Nhưng mà duy chỉ có thân thể Đồng Nghệ tựa hồ bị trọng kích, lập tức bay ngược về phía sau. Một quyền kinh khủng kia hắn oanh ra trong nháy mắt đó bị một cỗ lực lượng mênh mông đánh tan thành hư không.

Trong nháy mắt đó đã sinh cái gì? Ai cũng không biết, bàn tay lớn che trời nhoáng một cái đã không thấy nữa, ai cũng không có rõ ràng đã xảy ra chuyện gì.

Quyền cương kinh khủng kia vừa tới trước mắt Huyền Thiên thì nhoáng một cái, trong lòng vừa hoảng hốt đã không còn nhìn thấy gì nữa.

Kiếm Hoàng Yến Cô Thành xuất thủ, tốc độ, lực lượng. . . không phải cường giả ở đây đủ khả năng lý giải được.

Nếu như nói võ giả phía dưới vương giả đều là con sâu cái kiến, như vậy, vương giả đối với hoàng giả cũng không khác gì. Lực lượng của hai giai đoạn không cùng một cấp bậc.

- Cha!

Trên đình đài, Yến Tịch Tịch chạy vội xuống, hướng Huyền Thiên vọt tới.

Huyền Thiên lập tức nhìn sang bên cạnh, lúc này mới phát hiện, nguyên lai bên cạnh hắn có một nam tử thanh niên tuổi chừng ba mươi tuổi.

Thân hình của người này cao lớn, bộ dáng oai nghiêm, không có có một chút khí tức chấn động, tựa như người bình thường nhưng mà khí độ toát ra từ hai đầu lông mày người bình thường không thể có được.

Đây là Yến Cô Thành - Kiếm Hoàng- người xưng Nhất Kiếm Tây Lai, Sổ Vực Địch. (một kiếm xuất ra phía tây, địch lại mấy vực)

- Yến. . . Tiền bối!

Huyền Thiên kịp phản ứng, hắn thi lễ một cái.

Ánh mắt tất cả vương giả ở đây đều lộ vẻ nóng bỏng và kính nể, Kiếm Hoàng Yến Cô Thành dù ở trong Tịch Dương Thành cũng như thần long thấy đầu không thấy đuôi, không có mấy người có thể nhìn thấy hắn, hôm nay lại hiện thân rồi.

Kiếm Hoàng! Đây chính là truy cầu cả đời của tất cả thiên tài vương giả đang ngồi, một khi thành Hoàng, thọ qua 500, thiên hạ vương giả đều thành con sâu cái kiến.

Thần sắc Yến Cô Thành bình thản, vẻ mặt mang mỉm cười nhìn Huyền Thiên gật nhẹ đầu sau đó ánh mắt nhìn về phía xa.

Đồng Nghệ bay ngược về phía sau đang được một người trung niên tầm bốn mươi tuổi bỗng nhiên xuất hiện đỡ lấy.

Đó là hoàng giả của Đồng gia, thấy Đồng Nghệ cũng không bị thương, hắn an lòng nhìn về phía này nói:

- Yến Lâu Chủ, đa tạ đã hạ thủ lưu tình!

Yến Cô Thành nói:

- Đồng huynh, kẻ này dám ở Tịch Dương Lâu xuất thủ đả thương người, không để ai vào mắt, phải quản giáo thật kỹ. Lúc này đây là tới Tịch Dương Lâu làm khách nên chỉ nhắc nhở, nếu là lần sau, ai dám tại Tịch Dương Lâu giương oai, bổn hoàng sẽ trấn áp hắn một trăm năm!