Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 699: Áp thăng hoa vương

- Biểu diễn hài kịch, tánh mạng của ngươi đã kết thúc! Liên Quang Hải xuất thủ đầu tiên, Huyền Âm thân thể quan hệ trọng đại, hắn tuyệt không thể để cho Chu Hằng tiết lộ bí mật này, nếu không hắn sẽ diệt khẩu toàn bộ ngoại nhân ở đây!

Chu Hằng cười ha ha, hữu quyền ngưng thật, mặt trời trắng không hiển, nắm tay màu vàng cuồn cuộn đánh ra.

Thình thịch!

Liên Quang Hải bị đánh lui trở về, đụng vào trên vách tường, cát đá đánh bay, cả người hoàn toàn chìm vào trong, không thấy được.

... Toàn trường hết thảy yên tĩnh.

Đây là chuyện gì xảy ra?

Liên Quang Hải là Thăng Hoa Vương, đây là chuyện mọi người đều biết. Chu Hằng là Nhật Diệu Vương, cũng là chuyện mọi người đều biết.

Nhưng cũng bởi vì mọi người đều biết hai chuyện này, cho nên hiện tại mọi người đều bối rối!

Nhật Diệu Vương một quyền đánh lui Thăng Hoa Vương? Thăng Hoa Vương bị Nhật Diệu Vương một quyền đánh lui? Việc này vô luận nói như thế nào, nghĩ như thế nào, cũng làm cho người ta cảm giác không sao nói rõ được a!

Liên Quang Hải tự bước lui? Nói đùa!

Thực lực Chu Hằng đột nhiên tăng vọt? Lại nói đùa, mới trôi qua ba ngày, ngay cả có tiến bộ, có năng lực tiến tới nơi nào?

Diễn trò?

Ánh mắt Nhạc Nguyên Anh nhíu lại, hắn dường như hiểu cái gì!

Liên Quang Hải đang liên thủ diễn trò cùng Chu Hằng, cố ý để Chu Hằng trở nên cao thâm khó lường, dọa hắn lui! Kéo thêm mấy ngày nữa, Liên gia Thăng Hoa Hoàng tất nhiên đuổi tới, đến lúc đó có thể trấn áp hắn .

Đúng vậy, nhất định là như vậy!

Liên gia đáng ghét, vì bảo hộ Chu Hằng không ngờ sử loại hoạt động hèn hạ này! Đáng tiếc, ai lại tin tưởng Nhật Diệu Vương có thể trưởng thành ở trong vòng 3 ngày đến trình độ đánh lui Thăng Hoa Vương?

Thật coi hắn là ngốc a!

Nhạc Nguyên Anh tức giận, Liên gia không ngờ coi hắn là ngốc tử mà đùa giỡn!

- Ha ha ha! Hay một cái Liên gia. Các ngươi đang muốn chết! Hắn thét dài, hôm nay hắn muốn dẫn Chu Hằng đi, còn muốn làm Liên gia gà bay chó sủa, dù sao sau đó hắn phủi mông một cái là xong!

Về phần Liên gia giận chó đánh mèo Nhạc gia? Hẳn không quản!

Con đã chết, mọi người đều nên chôn cùng!

- Lão già. Đều theo như ngươi nói bao nhiêu lần, không cần chó sủa, ngươi sao không nghe! Chu Hằng nhún vai.

- Trước đánh hạ ngươi! Nhạc Nguyên Anh chụp tới Chu Hằng.

Tuy rằng phía trước có Liên Quang Hải bị đánh lui, nhưng Nhạc Nguyên Anh nghĩ đó là đang diễn trò. Trong nội tâm không vì vậy mà coi trọng Chu Hằng.

- Cút! Chu Hằng hét lớn một tiếng, hữu quyền nắm chặt, đánh ra!

Thình thịch!

Một đạo nhân ảnh bay ngược biến mất, Nhạc Nguyên Anh cũng bị đánh vào trong lòng đất.

Tê, toàn trường đang xem cuộc chiến tập thể thất thanh.

Muốn nói Liên Quang Hải phối hợp Chu Hằng diễn trò còn có khả năng. Nhưng Nhạc Nguyên Anh? Hoàn toàn không có khả năng!

Chu Hằng trở nên vô cùng cường đại?

Thình thịch, trong một tiếng vang nặng nề, Liên Quang Hải phi ra từ dưới lòng đất, thần tình dữ tợn, tóc bạc dựng thẳng.

.

- Ngươi cũng không phải Nhật Diệu Vương! Liên Quang Hải trầm giọng nói.

Dù tính hắn khinh thị Chu Hằng, cũng tuyệt đối không thể thể bị Nhật Diệu Vương đánh bay.

Thình thịch!

Nhạc Nguyên Anh cũng bay lên trời, biểu tình trên mặt đồng dạng tràn đầy khiếp sợ và dữ tợn, mặc kệ Chu Hằng có phải là kẻ thù giết chết con hắn hay không, bị người ta đánh vào trong đất thì ai có thể cao hứng nổi?

- Ta quả thật không phải Nhật Diệu Vương! Chu Hằng đứng chắp tay, loại cảm giác này vẫn khiến người ta kích động.

Nhạc Nguyên Anh, Liên Quang Hải đều rất phối hợp hỏi: - Ngươi đến tột cùng là cảnh giới gì! .

- Các ngươi hỏi ta đáp, ta đây thật mất mặt! Chu Hằng xuy một tiếng.

Không ngờ bị một cái Nhật Diệu Vương cười nhạo!

Xung quanh cũng không có thiếu người bật cười, dù sao cơ hội cười một cái Thăng Hoa Vương cũng không nhiều.

- Không nói chẳng lẽ không ép được sao? Liên Quang Hải hừ lạnh một tiếng. Phía sau có 2 đạo hư ảnh giống hắn như đúc hiện lên, đây là pháp tướng. Lúc này pháp tướng hiện lên, nói rõ hắn ứng phó toàn lực.

Hắn đưa tay phải ra, hàng vạn hàng ngàn quang hoa ngưng tụ, tạo thành từng đạo lưu quang. uy thế Thăng Hoa Vương thi triển hoàn toàn.

- Trấn cho lão phu! Hắn hét lớn một tiếng, tay phải vung ra, hàng vạn hàng ngàn quang hoa hóa thành một đầu xích hạt thật lớn, bay hướng về Chu Hằng. Một kích này, hắn chẳng những sử xuất lực lượng Thăng Hoa Vương 2 tướng, lại triển khai tiên thuật, tăng chiến lực lên gấp mười, trăm gấp.

Chu Hằng tươi cười, bây giờ hắn là Nhật Diệu Đế 20 luân, luận lực lượng tinh khiết đã không thua Thăng Hoa Vương 2 tướng , mà nói đến Tiên pháp... Huyết Hà Thiên Kinh là ăn chay sao?

Hắn nắm chặt một quyền, 50 đạo mảnh vỡ phù văn lưu chuyển, đánh về phía đầu xích hạt.

Thình thịch!

Lực lượng kinh khủng kích động, dư ba cuốn qua, cho dù Nhật Diệu Đế thì thế nào, ai cũng bị đánh lui, triệt thoái đúng lúc vẫn chỉ chật vật một ít, nhưng có vài người cậy mạnh phản ứng chậm, bị chấn hộc máu.

Đây là chiến đấu cấp bậc Thăng Hoa Vương, Nhật Diệu Đế thông thường ngay cả một cỗ dư ba cũng không có khả năng chịu đựng!

Ở giữa một mảnh tiếng kêu gào thê thảm, biểu tình Liên Quang Hải trở nên vô cùng thận trọng, hơi thở đối phương không lộ, căn bản không thể phỏng đoán cảnh giới, nhưng từ một kích đối phương có thể hóa giải mà không bị thương, tiểu tử này tuyệt đối là Thăng Hoa Vương!

Nếu không, hàng rào cảnh giới Thăng Hoa Vương chắc chắn ra sao, làm sao có thể đánh xuyên!

Nhưng Thăng Hoa Vương... Tiểu tử này rõ ràng ở ba ngày trước vẫn chỉ là Nhật Diệu Vương, làm sao có thể đột nhiên tăng vọt đến Thăng Hoa Vương?

Trên đời này có loại Tiên đan này sao? Có loại bí thuật này sao?

- Có chút cổ quái! Nhạc Nguyên Anh cũng ngưng mắt, 3 ngày làm sao có thể sẽ xuất hiện biến hóa lớn như vậy?

Chẳng lẽ trên thân tiểu tử này cất giấu cái bí mật gì?

Nếu có thể nắm giữ bí mật này, không phải có thể để tu vi của mình bay lên?

Hai cái Thăng Hoa Vương đồng thời dâng lên tham niệm không thể khắc chế, bọn họ phải đánh giết Chu Hằng, sau đó lật xem thần thức Chu Hằng, trực tiếp rút ra ra bí mật của hắn!

- Nhạc huynh, chúng ta liên thủ thế nào? Liên Quang Hải nói với Nhạc Nguyên Anh, rất có rộng lượng ân cừu biến mất. Nhưng trên thực tế chỉ có hắn tự mình biết, chỉ cần gia tộc Thăng Hoa Hoàng đến nới chính là lúc chết của Nhạc Nguyên Anh!

- Được! Nhạc Nguyên Anh gật đầu.

Hắn có tính toán, chỉ cần hạ Chu Hằng, hắn lập tức mang người trốn chạy. Nếu không một mình hắn phỏng chừng rất khó đánh hạ Chu Hằng, chiến lực tiểu tử này cường đại thần kỳ.

- Các ngươi thương lượng xong chưa? Chu Hằng nhe răng cười.

- Tiểu tử cuồng ngạo!

Hai đại Thăng Hoa Vương đồng thời xuất kích, cùng thi triển toàn lực, tiên thuật vận chuyển, đánh tới Chu Hằng.

- Chết là các ngươi! Tay phải Chu Hằng nhoáng lên một cái, hắc kiếm đã cầm ở trong tay. Quyền trái ngưng tụ lại, trăm cái phù văn ngưng tụ, hắn không dám toàn lực ứng phó, sợ không cẩn thận một chút đánh chết hai lão này.

Đó là lãng phí!

Nếu Liên Quang Hải, Nhạc Nguyên Anh biết Chu Hằng còn có băn khoăn như vậy , phỏng chừng có thể phun máu mà chết, cũng quá coi thường người!

Nhưng không chút khoa trương!

Chu Hằng cường thế đột tiến. Tay trái vũ động, tiểu phù văn công kích vô kiên bất tồi, cái tiên thuật gì đều trực tiếp vỡ nát! Mà hắc kiếm mặc dù không có bất kỳ hiệu quả phụ gia, nhưng chỉ cần có đầy đủ lực lượng duy trì sẽ là vô kiên bất tồi !

Xoạt xoạt xoạt, hắn cường thế tiến công, ép tới Liên Quang Hải, Nhạc Nguyên Anh lập tức chỉ còn lại có lực chống đỡ.

Mạnh! Con bà nó rất mạnh a!

Mọi người kinh ngạc trố mắt. Nhật Diệu Vương có thể ép hai Thăng Hoa Vương ngay cả sức đánh trả cũng không có?

Không, Chu Hằng tuyệt đối không phải Nhật Diệu Vương, điểm ấy chính hắn đều thừa nhận, nhưng hắn đến tột cùng là tu vi gì? Mới qua 3 ngày, cho dù nguyên bản Chu Hằng đạt tới Nhật Diệu Vương đỉnh phong, hiện tại cũng nhiều lắm tiến vào Nhật Diệu Hoàng thôi.

Nhưng Nhật Diệu Hoàng lại mạnh như vậy sao?

Càng khó tin là chẳng những chiến lực Chu Hằng khủng bố, bản thân còn là một Dược sư ngũ tinh!

Tiểu tử này đến tột cùng là cái yêu nghiệt gì a, làm sao có thể đồng thời lấy được thành tựu kinh người ở trên đan, võ hai?

Chu Hằng thét dài không dứt, chiến ý dâng trào!

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Hắn càng ngày càng cường thế, khí thế Tử Diễm Thiên Long ẩn ẩn nhi động. 3 quyền xuất liên tục, đánh cho Liên Quang Hải, Nhạc Nguyên Anh lảo đảo lui về phía sau không ngừng.

- Hai lão, tự cho là cảnh giới cao là được không coi ai ra gì? Có thể thống trị thế gian? .

Ba, ba, tay phải hắn đè hắc kiếm, quyền trái hóa chưởng, vô cùng nhanh tát vào mặt Liên Quang Hải, Nhạc Nguyên Anh một cái. Bên trong ẩn chứa lực phá hoại tiểu phù văn công kích, nửa bên mặt hai người chẳng những sưng lên thật cao, răng nanh đều bị gãy vài chiếc!

- Không xem trước mình làm chuyện gì, không nói lý, đạo đức mất sạch! .

Bốp! Bốp! Lại hai bàn tay tát tới.

- Mệnh hài tử người khác không phải mệnh sao, chỉ có thân nhân, con cái các ngươi mới là bảo bối ? .

Bốp! Bốp!

- Những năm gần đây, đến tột cùng có bao nhiêu người vô tội trực tiếp, gián tiếp chết ở trong tay các ngươi? Các ngươi cho là mình cao cao tại thượng, không ai có năng lực trị được các ngươi? .

Bốp! Bốp!

- Việc ngươi làm, trời đang nhìn! .

Bốp! Bốp!

Chu Hằng mỗi nói một câu liền tát 2 cái, ẩn chứa uy lực tiểu phù văn công kích, ăn được một cái đều choáng váng đầu hoa mắt, tổn thất một nửa chiến lực, mười mấy chưởng đánh qua, cả khuôn mặt hai đại Thăng Hoa Vương đều máu thịt bầy nhầy, thảm không cách nào nhìn thẳng.

Nhưng Chu Hằng không có một tia thương hại!

Liên gia là thế nào? Là đổi bằng vô số Huyền Âm thân thể! Ai thương hại các nàng?

Nhạc Tiển Vân cậy thế làm ác, nữ nhân bị hắn hại há chỉ vài trăm hơn ngàn? Ai thương hại các nàng?

Hai lão này chết không có gì đáng tiếc!

Toàn bộ Liên gia đều chết không có gì đáng tiếc!

Chu Hằng lửa giận càng thiêu đốt, tức giận rốt cục hóa thành thực chất, sát khí vô cùng kinh khủng cuốn ra, thình thịch thình thịch thình thịch, bị hơi thở của hắn chấn động, cho dù là Nhật Diệu Đế thì thế nào, ai cũng nhao nhao ngã quỵ, căn bản tư cách đứng lên cũng không có!

Tuyệt đối áp chế!

Vương giả trong võ! Mọi người đều cả kinh kêu lên ở trong lòng, Vương giả trong võ đại biểu là một loại cực hạn, vô địch cùng cảnh giới!

- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -