Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 646: Con lừa đột phá

Chu Hằng có lòng tin mạnh mẽ, có thể quét ngang mọi võ giả cùng cấp!

Hắn cũng bay vụt ra, nắm đấm tay trái đẩy ra một mảnh hào quang màu vàng chói lọi, tay phải cầm hắc kiếm súc thế chờ sãn, chỉ cần một quyền đánh Mã Thiên Anh nằm xuống, hắn sẽ bổ thêm một kiếm, kết thúc trận chiến này.

Quả cầu điện màu tím nhanh chóng đụng vào hào quang vàng, đụng nhau tỏa ra ánh sáng chói mắt!

Ầm!

Nắm đấm của Chu Hằng không hề ngừng trệ đánh lên quả cầu điện màu tím, thần quang vàng lướt qua không gì cản nổi!

Hỏng rồi!

Trong lòng hắn thầm than, nhưng một quyền này đã đánh ra toàn lực, muốn thu cũng không thu lại được!

Bùm một cái, đầu của Mã Thiên Anh nháy mắt bị đánh nổ, một mảnh ánh sáng vàng quét qua, Thần chích của hắn cũng bị lực phá hoại khủng bố của tiểu phù văn công kích nghiền nát trong nháy mắt!

Thần hình câu diệt!

Lãng phí mà! Lãng phí!

Chu Hằng thu kiếm đứng đó,lộ ra vẻ mặt cực kỳ khó chịu. Đây là một Nhật Diệu Đế đấy, nếu có thể luyện hóa tinh khí sinh mệnh của đối phương, tất nhiên hắn sẽ tích lũy linh lực tăng lên một bước dài.

Đám đông kinh hãi không thôi, nhìn thấy vẻ thất vọng của hắn đều khó hiểu, sao tiểu tử này thắng trận lại như thiếu nợ cháy mông, đây là vẻ mặt gì?

Thanh niên Nguyệt Minh Đế Mã gia gây chuyện kia bị dọa đến há miệng to như cá vàng, cố sức thở một hơi, đột nhiên xoay người liền chạy. Hắn sợ, hắn muốn chạy khỏi mảnh đại lục này, không dám nghĩ tới Hóa Long Cửu Trảm gì nữa!

--- Nào có cơ hội hóa rồng, trước tiên đã chém cái mạng của mình rồi!

Chu Hằng hừ khẽ, vươn tay trái ra chụp một cái, bùm, thanh niên Nguyệt Minh Đế Mã gia kia nháy mắt hóa thành một đoàn sương máu, không còn xương cốt!

Hắn đã tiến vào Nhật Diệu Vương, Nguyệt Minh Đế gần như không còn khả năng cung cấp tích lũy linh lực gì cho hắn, cũng lười dùng hắc kiếm chém giết loại tiểu nhân vật này.

Đã lập đủ oai rồi, không còn ai đỏ mắt mà chạy tới cướp Ngân Long Ngư của Chu Hằng, tuy nhiên số lượng Ngân Long Ngư ngày càng ít, những con cá này rốt cuộc giữ vững "ý chí", không bị máu rồng thu hút nữa.

Không bắt được Ngân Long Ngư nữa!

Chu Hằng liền cùng con lừa đen, Băng Tú Lan xuất phát lên đường, tiếp tục đi tới. Bọn họ tốn gần 20 ngày vào Ngân Long Ngư, những người phương hướng khác hẳn là đã sớm đi ở đằng trước bọn họ.

Nhưng nói không chừng chỗ khác còn có Hắc Long Ngư, Lam Long Ngư gì đó, đủ làm người ta dừng chân thì sao?

Nếu nơi này có tồn tại Ngân Long Ngư, nói rõ mảnh đại lục này còn có sức sống, vậy thì cái gì cũng có thể thai nghén sinh ra! Hơn nữa có một số giống loài có lực sinh mệnh vô cùng mạnh mẽ, ngay cả trong vũ trụ lạnh như băng cũng vẫn sinh tồn được, trên đại lục vỡ nát này có xuất hiện sinh mệnh cũng không có gì lạ!

Mấu chốt là phải xem mảnh đại lục này bị ảnh hưởng cỡ nào trong Tiên giới đại tan vỡ, giống khối đại lục đụng vào Huyền Càn Tinh thì thảm, toàn bộ sinh linh chết hết! Còn mảnh đại lục này hình như cũng không tệ, ngoại trừ hành tinh bị đánh tan vỡ ra, hình như cũng không bị phá hoại tiếp nữa.

Hai người một con lừa tiếp tục đi tới, nhưng vừa đi ra ba ngày, con lừa đen liền có cơ hội đột phá Nhật Diệu Vương, lập tức bắt đầu bế quan đột phá. Chu Hằng đành dừng lại chờ con lừa đê tiện này hoàn thành đột phá.

Băng Tú Lan lại không chịu nổi, miễn cưỡng ở một ngày liền chạy ra ngoài chơi, nhưng nửa ngày sau nàng quay lại mang về tin tức.

- Phía tây bắc có một dãy núi đầy lửa, bên trên có rất nhiều linh thảo thuộc tính hỏa, có người còn nói đã thấy một gốc Hỏa Hồ Đào trưởng thành, chỉ là Hỏa Hồ Đào đã có thể mọc chân chạy trốn, ngọn lửa xung quanh núi lại cháy bỏng, căn bản không đuổi theo kịp!

- Hiện tại đã có rất nhiều cường giả chạy tới!

Thiếu nữ líu ríu nói, tốc độ cực nhanh, nhưng bởi vì giọng trong trẻo, nghe vào tai lại có cảm thụ tuyệt diệu.

- Núi lửa? Hỏa Thần Lô ở trong đan điền Chu Hằng lập tức kêu lên. - Tiểu tử, mau đi qua xem một chút, nói không chừng bên trong núi lửa ẩn chứa một đoàn dị hỏa thiên địa thì sao! Bổn tọa muốn ăn! Muốn ăn!

Nó kêu la như đang phát tình.

Chu Hằng gật đầu, nếu có thể lấy được một đoàn dị hỏa, Hỏa Thần Lô sẽ có thêm một lần ra tay, hơn nữa mặc dù Băng Tú Lan không nói Hỏa Hồ Đào là vật gì, nhưng cũng sẽ không phải là vật phàm.

- Hỏa Hồ Đào là trân phẩm cấp bậc gì?

Hắn hỏi.

- Ngay cả Sáng Thế Đế cũng phải chú ý! Băng Tú Lan nhấn mạnh. - Ăn một trái Hỏa Hồ Đào sẽ cho ngươi thêm vạn năm thọ nguyên, tuy nhiên chỉ được ăn một viên, ăn nhiều cũng vô dụng! Hơn nữa Hỏa Hồ Đào hấp thu địa hỏa mà sinh, phần thịt quả có ẩn chứa thần thông hỏa diễm, ăn nhiều mấy trái nói không chừng có thể lĩnh ngộ được một môn Tiên pháp hệ hỏa mạnh mẽ!

- Không thể tăng lên tu vi? Chu Hằng thất vọng.

- Chuẩn tỷ phu, ngươi theo đuổi quá thấp đi chứ? Băng Tú Lan tràn đầy khinh miệt.

- Tích lũy linh lực chính là đơn giản nhất, tăng lên cảnh giới mới là chỗ khó. Ngươi lại đi không có tiền đồ hỏi Hỏa Hồ Đào có thể tăng lên tu vi được không, ôi giời, ngươi đúng là đồ nhà quê mà!

- Được rồi được rồi, Hỏa Hồ Đào có thể tăng lên tu vi, hài lòng chưa? Nàng nhún vai, bộ dạng như không bó tay với Chu Hằng.

Vậy mà lại bị thiếu nữ kỳ quái, không học vấn không nghề nghiệp, hết ăn lại nằm này coi thường mình!

Chu Hằng thở dài, nhưng nếu Hỏa Hồ Đào có nhiều chỗ tốt như vậy, tự nhiên phải đi tranh một phen!

Hơn nữa, dù không có không có Hỏa Hồ Đào, vì dị hỏa thiên địa có thể kia cũng làm hắn phải đi xem thử.
- Đi thôi! Băng Tú Lan tính tình nóng vội.

- Còn con lừa này! Chu Hằng chỉ con lừa đen còn đang bế quan, con lừa đê tiện này làm dáng làm điệu ngồi xếp bằng, trên đầu trồi lên Thần chích hình con lừa nhỏ, cũng ngồi xếp bằng, vậy mà còn có chút tiên phong đạo cốt.

- Đừng để ý tới nó, nhìn bộ dáng ngốc của nó, không mất tám mười năm cũng không đột phá được! Băng Tú Lan cường điệu nói.

Chu Hằng trừng mắt liếc nàng, nói: - Ngươi thì giỏi hơn bao nhiêu?

Băng Tú Lan lập tức bị đả kích lớn, hai ngón tay xoay vòng vòng với nhau, nhỏ giọng nói: - Người ta chỉ là lười chút thôi! Ủa, không đúng! Nàng ngẩng đầu lên, bỗng nhiên cao giọng. - Ngươi không phải tỷ tỷ của ta, dựa vào cái gì quản thúc bổn tiểu thư?

Chu Hằng cười ha hả, khoát tay: - Đợi thêm hai ngày nữa, còn lừa này đã đến lúc mấu chốt rồi!

Hắn vừa mới đột phá Nhật Diệu Vương, tự nhiên cực kỳ mẫn cảm với khí tức giai đoạn này, biết con lừa đen đã đến bên bờ đột phá.

- Ngươi cũng ngoan ngoãn bế quan cho ta! Chu Hằng mạnh mẽ ấn Băng Tú Lan ngồi xuống đất, bắt buộc con bé này tu luyện.

- Đáng ghét! Quá đáng ghét! Bổn tiểu thư không cần ngươi làm tỷ phu! Băng Tú Lan giận đến kêu gào, nàng sợ nhất là tu luyện, giống như muốn nàng đi chết vậy.

Chu Hằng bày ra một cái cấm chế không cho Băng Tú Lan đi ra, bị bắt buộc buồn chán, thiếu nữ này đành phải tu luyện giết thời gian, bằng không nàng sẽ bị nghẹn chết. Chu Hằng cũng ngồi xuống, tiếp tục nghiên cứu Huyết Hà Thiên Kinh.

Sau khi đột phá Nhật Diệu Vương, hắn nắm giữ hai cái tiểu phù văn đều có tiến bộ tương đối, uy lực tăng lên cực lớn. Điều này cũng làm tu vi của hắn tăng lên cũng không thể thử tăng số lượng tổ hợp mảnh vỡ phù văn, bởi vì uy lực hiện tại đã đạt đến cực hạn của hắn.

Hắn có thể làm, là tiếp tục rút ra đoàn phù văn vỡ vụn thứ ba, thứ tư, thứ năm.

Hắn cũng làm thế.

Nhưng dù đã có kinh nghiệm tương đối, Chu Hằng vẫn tốn mấy ngày mới rút ra được tiểu phù văn thứ ba, trước khi con lừa đen chưa đột phá, hắn cũng thử tổ hợp.

Bởi vì tổ hợp phù văn không có hàm lượng kỹ thuật gì, hắn chỉ tốn nửa ngày liền đẩy vọt số tổ hợp phù văn thứ ba lên đến 85 cái. Không thể tăng lên nữa, còn tiếp nữa là hắn đã chấn vỡ mình trước.

Như vậy xem ra, sau khi hắn đột phá cảnh giới đã kiếm lời lớn, bởi vì số lượng tổ hợp phù văn công kích đầu tiên là 92 cái.

Chu Hằng vận chuyển thử, tiểu phù văn thứ ba này cũng theo hướng công kích, trong lòng hắn suy ngẫm,mơ hồ có cảm giác tiểu phù văn đầu tiên cùng thứ ba này nếu được tổ hợp đầy đủ còn có thể tổ hợp tiếp. Nhưng loại tổ hợp này.... nói chính xác hẳn là cộng hưởng, từ đỏ sinh ra lực phá hoại mạnh hơn.

Trăm cái tiểu phù văn dùng phương thức nào đó cộng hưởng, từ đó hình thành một bộ Huyết Hà Thiên Kinh hoàn chỉnh!

Đây là bí mật của Thiên Kinh!

Chu Hằng không khỏi cười khổ, tổ hợp tiểu phù văn mặc dù không có hàm lượng kỹ thuật gì, nhưng lại yêu cầu thể chất của bản thân cực cao, muốn hoàn toàn tổ hợp mấy trăm tiểu phù văn vỡ nát, chỉ sợ hắn phải tiến vào Sáng Thế Cảnh!

Thời gian còn dài!

Tiểu phù văn công kích thứ hai cùng một mạch với tiểu phù văn công kích thứ nhất, nói uy lực bởi vì số lượng tổ hợp kém xa, hơn nữa trước mắt hai tiểu phù văn còn không thể cộng hưởng sử dụng cùng lúc, cho nên tiểu phù văn công kích thứ hai cũng là làm uổng, không có tăng lên đối với chiến lực của hắn bây giờ.

Nhưng đến một ngày hắn có thể tổ hợp toàn bộ mấy trăm mảnh vỡ phù văn, như vậy trăm cái tiểu phù văn cộng hưởng đồng loạt, đủ làm chiến lực của hắn nháy mắt tăng lên ngàn vạn lần!

Đúng là mong chờ mà!

Ầm!

Con lừa đột nhiên phóng lên cao, sau đó bị trọng lực khủng bố kéo xuống, nó liền rơi trở xuống với tư thế cổ quái, ngã cắm đầu. Nhưng con lừa đê tiện này vẫn hưng phấn lập tức nhảy dựng lên, ngửa đầu kêu to: - Bổn tọa đột phá rồi! Đột phá rồi! Phá rồi! Rồi!!!

Xung quanh không có tiếng vang vọng gì, nhưng con lừa đê tiện này thích đùa giỡn, tự mình bỏ thêm hiệu quả tiếng vang.

Oong, đằng sau con lừa đê tiện nhảy lên một vầng mặt trời đỏ, nhưng nháy mắt liền hình thành đốm sáng thứ hai, nhanh chóng hình thành vầng mặt trời đỏ thứ hai, sau đó là đốm sáng đỏ thứ ba, vầng mặt trời đỏ thứ ba.

4 vầng! 5 vầng!

Chà!

Con lừa đê tiện này cũng muốn nghịch thiên, vừa đột phá Nhật Diệu Vương là năm vầng mặt trời!

Tương đương với lúc nó ở Nguyệt Minh Đế đã có 15 vầng trăng, nhẹ nhàng dễ dàng đạt đến số lượng vầng trăng kỷ lục mạnh nhất lịch sử Tiên giới - đương nhiên không tính Chu Hằng, hắn là yêu nghiệt càng khủng khiếp hơn.

Đã nhiều năm trôi qua, uy lựccủa Thiên Địa Quả không giảm chút nào, ngược lại giống như vừa mới kích hoạt ra!

- Oa ha ha ha! Quả nhiên bổn tọa là điềm lành thiên địa! Con lừa đen vô cùng đắc ý, ngửa đầu vểnh mông, 5 vầng mặt trời đỏ đằng sau làm sao cũng không chịu thu hồi, mà không ngừng quay đầu nhìn, nhìn một lần cười một hồi, dọa người cực điểm.

- Đừng có ghê tởm như vậy! Chu Hằng liền đạp thẳng về phía con lừa đen, thật sự không chịu nổi con lừa đê tiện này tự sướng.

- Đi đi đi, chúng ta đi cướp Hỏa Long Đào! Con lừa đen làm đỏm làm dáng đủ rồi, cuối cùng thu hồi mặt trời, lại giống như lúc trước, toát ra tham lam tuyệt đối với bảo vật.

- Lúc ngươi bế quan còn có thể nghe được chúng ta nói chuyện? Da mặt Chu Hằng co rúm!

- Cái khác thì không nghe, chỉ nghe được Hỏa Long Đào!

- .... Là Hỏa Hồ Đào!

----------oOo----------