Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 565: Lấy một địch mười

Phó Văn Bác tuy rằng thật cẩn thận, nhưng hắn vẫn còn đánh giá thấp Chu Hằng, hoặc là nói đánh giá thấp Tấn Vân Lưu Quang Bộ!

Hắn không nên cách Chu Hằng gần như vậy!

Nếu hắn toàn lực phòng ngự, như vậy một kiếm này có lẽ hắn còn có thể tức thời né tránh. Ai bảo hắn quá tham, muốn một chưởng đánh thương, thậm chí đánh chết Chu Hằng? Lực lượng một công,một phòng này tự nhiên là không đủ!

Hắc kiếm xẹt xuống!

Xoạt huyết quang đảo qua, cánh tay phải của Phó Văn Bác rời vai mà đi, ở trên không xẹt qua một đường cong, khéo thế nào vừa lúc rơi ở trước mặt "đống người" Phó Lập Đông.

- A Phó Văn Bác phát ra tiếng kêu thảm thống khổ, "bịch bịch" liên tiếp lùi hơn 20 bước, máu tươi rơi vãi. Hắn vừa giận vừa kinh vừa sợ!

Vừa rồi tình thế gấp như vậy, hắn có thể làm được chính là tận lực tránh khỏi yếu hại, tránh cho hắc kiếm sau khi gọt xuống cánh tay của hắn thuận thế đem hắn chặt ngang hông. Nào có thời gian vận chuyển tinh huyết trong cánh tay?

Mất một cánh tay, hắn ít nhất rút lui tu vi nửa vầng trăng!

Mà càng khiến hắn khiếp sợ chính là, trong hắc kiếm kia mang theo lực lượng hủy diệt vô cùng đáng sợ, khiến hắn căn bản không thể ngăn cản máu tươi ở miệng vết thương phun trào. Cứ rơi một giọt máu, chẳng khác nào khiến tu vi của hắn rơi xuống một phần!

Đây đây là hung khí gì!

- Ngươi dám chơi xỏ lão phu! Phó Văn Bác giận đến tột cùng , một tay ấn cánh tay cụt, mạnh mẽ phong bế máu phun trào. Nhưng điều này khiến hắn không thể không toàn lực ứng phó, nào còn dư chiến lực?

Mọi người vây xem vừa nghe, đều ở trong lòng khinh bỉ một hồi!

Các ngươi một đống người vây công người ta, còn mặt mũi nói người ta giở chiêu ngầm! Thật sự là không muốn mặt mũi đến vô sỉ!

Chu Hằng rung hắc kiếm, trên đoạn kiếm một giọt máu không dính. Hắn cười ha hả nói: - Xỏ ngươi thì lại thế nào? Cả đám các ngươi cũng đừng nhàn rỗi, tiểu gia biết đám người các ngươi da mặt dày, muốn chính là quần ẩu. Tới đi, tiểu gia tiếp!

Đám Nguyệt Minh Đế Phó gia đều sắc mặt âm trầm. Sự tình nháo đến nước này, chỉ sợ bọn họ bắt được Chu Hằng, bầm thây vạn đoạn thì lại thế nào. Danh dự của Phó gia đã tổn hao nhiều!

Nhưng muốn bọn họ lui lại lại càng không có khả năng. Bởi vì bỏ qua cho Chu Hằng càng thêm mất mặt!

- Nếu ngươi một lòng muốn chết, lão phu liền thành toàn ngươi! Hai vị Nguyệt Minh Đế 6 vầng trăng của Phó gia đều gật gật đầu, vung tay lên. Trừ Phó Văn Bác ra, 10 Nguyệt Minh Đế đem Chu Hằng bao vây chặt chẽ.

Tư Đồ Lăng nhướng mày, hắn đã phát ra tin tức,nhưng cao thủ gia tộc lại một người đều không tới. Đây là chuyện gì xảy ra?

- Tư Đồ huynh, người chủ trì của gia tộc các ngươi đại khái là cho rằng không đáng vì vẻn vẹn một Nguyệt Minh Hoàng mà toàn diện trở mặt với Phó gia hả! Liên Tĩnh Hương làm sao không đoán ra được, ở một bên điềm nhiên nói.

Tư Đồ Lăng thầm than trong lòng, thật sự là một đám tầm nhìn hạn hẹp! Vì phòng ngừa tin tức truyền ra ngoài, hắn giấu đi danh hiệu Dược sư tam tinh Chu Hằng sắp đạt được, mà gia tộc bây giờ nhận được tin tức cũng là Chu Hằng có được Nguyệt Minh Hoàng 8 vầng trăng.

8 vầng trăng tuy rằng cường đại, nhưng loại nhân tài này còn không quý trọng đến mức khiến Tư Đồ gia toàn diện khai chiến với Phó gia. Bởi vậy gia tộc trực tiếp bỏ qua tin tức của hắn phái ra viện binh!

Ai có thể nghĩ tới,đi ra ăn một bữa cơm cũng có thể ăn đến kinh hồn bạt vía như thế!

Tư Đồ Lăng vốn tính toán nhân cơ hội này tận tình kéo gần quan hệ với Chu Hằng, hiểu biết tình huống của hắn một chút, lúc này mới làm ra một phần báo cáo hoàn chỉnh cho gia tộc. Không nghĩ tới Chu Hằng có thể gây chuyện như vậy, ăn một bữa cơm gần như chọc ra toàn bộ cao thủ của Phó gia!

Năng lực gây họa đạt tới loại trình độ này, cũng có thể nói là rất lợi hại!

- Tư Đồ huynh, xem ra ân tình này chỉ có thể để ta làm! Liên Tĩnh Hương thản nhiên nói, khẽ nhấc chân đi về phía trước.

- Ra tay! Chính vào lúc này, Phó gia đã phát động quần ẩu.

Chu Hằng thét dài một tiếng, tay phải cầm hắc kiếm, tay trái run lên, Bách Quỷ Kiếm cũng tế ra, hai kiếm cùng múa. Một đen một đỏ, hai luồng kiếm khí lạnh lẽo vọt thẳng vòm trời!

Hắc kiếm cường đại không thể nghi ngờ, đánh trúng yếu hại lập tức mất mạng, rạch phá miệng vết thương máu chảy không ngừng, tràn ngập tính phá hoại. Nhưng nhìn từ mặt ngoài, hắc kiếm lại diện mạo xấu xí, bất cứ người nào nhìn thấy cũng sẽ chỉ coi là một thanh tiên khí sắp hỏng mất.

Nhưng Bách Quỷ Kiếm bất đồng, thanh tiên khí này chẳng những bộ dạng tốt đẹp, hơn nữa đặc hiệu cũng cường đại đến khiến người giận sôi!

Vút vút theo Chu Hằng toàn lực vung chém, từng luồng linh lực quỷ vật cũng nhao nhao hiện lên!

Nguyệt Minh Hoàng có được 8 vầng trăng!

- Cái gì! Làm sao có thể có linh lực thể cường đại như vậy!

- Bảy! Tám! Chín! Làm sao còn không dứt!

- 18 cái! Lão phu làm sao tốc độ giết chết còn không nhanh bằng tốc độ hình thành!

- Nhất định là thanh tiên kiếm kia trong tay tiểu tử!

Đám Nguyệt Minh Đế Phó gia vừa mừng vừa kinh. Kinh chính là sự cường đại của Bách Quỷ Kiếm, không ngờ có thể triệu tập ra linh lực thể cường đại như vậy, khiến đám cường giả đỉnh cao của Tây Hợi Thành bọn họ đều thốt ra lời thô tục. Mà mừng thì là sau khi xử lý Chu Hằng, thanh tiên khí cường đại này sẽ thuộc sở hữu của Phó gia bọn họ.

Nhưng có dễ dàng như vậy sao?

Linh lực quỷ vật không thể sử dụng tiên thuật, đây là nhược điểm trí mạng. Chống lại tu giả cùng cấp , đối phương chỉ cần vận chuyển tiên thuật đánh một cái, lực lượng nghiền ép gấp 10, gấp trăm thậm chí gấp ngàn lần ập tới khẳng định chỉ có nước hủy diệt trong nháy mắt!

Nhưng mấu chốt là, đám linh lực quỷ vật này là sinh sôi không thôi, chết một cái lại gọi một cái, căn bản là không thấy đau lòng!

10 vị Nguyệt Minh Đế không ai không toàn lực ứng phó. Bọn họ quả thật hết sức cường đại, dưới một chưởng một quyền một cước một kiếm một đao, linh lực quỷ vật căn bản không địch lại một chiêu. Nhưng một là như vậy cần tiêu hao linh lực thật lớn, hai là tốc độ Chu Hằng vung vẩy Bách Quỷ Kiếm cũng không chậm!

Song phương đạt tới một sự cân bằng tinh tế, số lượng linh lực quỷ vật sau khi đạt tới hơn 50 cái liền không thể tăng thêm, nhưng cũng không bị cắt giảm.

Một Nguyệt Minh Hoàng 8 vầng trăng độc chiến 10 Nguyệt Minh Đế, trong đó thậm chí có hai Nguyệt Minh Đế 6 vầng trăng, không ngờ đánh đến tám lạng nửa cân!

Điều này nói ra ai sẽ tin tưởng?

Mọi người vây xem đều trợn mắt cứng lưỡi, hoàn toàn mất năng lực ngôn nữ!

Trâu bò! Trâu bò đến quá thể!

Liên Tĩnh Hương vừa mới bước ra hai bước liền không thể không dừng lại , quay đầu nhìn lại hướng Tư Đồ Lăng. Hai người đều từ trong ánh mắt của nhau nhìn thấy khiếp sợ tuyệt đối.

Đây là khái niệm gì!

Một người độc chiến 10 Nguyệt Minh Đế, hơn nữa còn có hai vị gần đến đỉnh cấp, cho dù Tư Đồ gia lại lấy ra được cường giả như vậy sao?

Bọn họ đã đánh giá Chu Hằng rất cao, nhưng không nghĩ tới vẫn là chưa đủ! Không đủ!

Tên này năng lực gây họa mạnh,nhưng thủ đoạn bản thân cũng mạnh!

Hắn hoàn toàn có thể dựa vào năng lực của mình chống đỡ ba ngày. Đợi khi hiệp hội Dược sư trước mặt mọi người tuyên bố thân phận của Chu Hằng, cho Phó gia 100 lá gan cũng không dám nói gì nữa, động gì nữa!

Đừng nói Phó gia, cho dù Tư Đồ gia bọn họ cũng không dám!

Huống chi, Chu Hằng tuyệt đối không chỉ có năng lực Dược sư tam tinh.

Mụ nội nó! Tên này đến tột cùng là quái thai như thế nào hả!

Cho dù Tư Đồ Lăng và Liên Tĩnh Hương đều là người nổi bật trong thế hệ trẻ,lúc này cũng không nhịn được nói thô tục.

Nguyệt Ảnh Thánh Nữ và Dương Lan Hinh hai tay nắm chặt. Các nàng mới đầu còn có chút lo lắng, nhưng hiện tại chỉ còn lại tự hào vô cùng mãnh liệt!

Đây chính là nam nhân của các nàng!

Hào quang rực rỡ, dường như mặt trời rực lửa trên trời, hào quang của hắn là bất kỳ thứ gì đều không thể che chắn.

- Bắt giặc trước bắt vua! Một vị Nguyệt Minh Đế 6 vầng trăng của Phó gia quát to, thân hình rời khỏi trận thế 10 người kết thành, trực tiếp xông về phía Chu Hằng. Chỗ trống của hắn tự nhiên có những người khác mở rộng trận tuyến phòng ngự bổ khuyết, khiến cho vị đại cao thủ này có thể không chút cố kỵ thi triển chiến thuật chém đầu.

Chỉ cần xử lý Chu Hằng, như vậy khốn cảnh này không giải tự tiêu! Chỉ cần xử lý Chu Hằng, như vậy món tiên khí bậc cao này có thể thuộc sở hữu của Phó gia!

Lòng tham, sát tâm đan vào một chỗ, bọn họ nhất định phải làm thịt Chu Hằng!

Chu Hằng thét dài một tiếng, không chút yếu thế mở ra 8 vầng bán nguyệt. Nguyệt Luân Kỹ Thiên Sương Chi Hàn phát động, người nhỏ màu vàng trên đỉnh đầu đi ra, vận chuyển Phiên Thiên Chưởng. Mà bản thân hắn thì một kiếm bay đâm, đánh ra một chiêu mạnh nhất của Phi Vũ Thất Kiếm.

Kiếm Phá Phi Vũ!

Ba môn tiên thuật đồng thời phát động, đánh về phía Nguyệt Minh Đế 6 vầng trăng này!

Bùng!

Trong một tiếng vang trầm đục, Chu Hằng trượt lui hơn trăm trượng, hai tay như xẻng sắt đào ra hai hố sâu trên mặt đất. Mà vị Nguyệt Minh Đế 6 vầng trăng kia cũng tuyệt đối không dễ chịu.Mặc dù chỉ là lui ba bước, nhưng trên khóe miệng lại treo lên một vệt máu!

Một đòn giao phong này, rồi lại tám lạng nửa cân, lưỡng bại câu thương!

Luận lực lượng chân thật Chu Hằng kém hơn đối phương đến mấy bậc,nhưng ba môn tiên thuật cùng phát động lại bù lại chênh lệch về lực lượng.

- Nguyệt Minh Đế 6 vầng trăng cũng chỉ vậy mà thôi! Chu Hằng khinh thường nói.

Nguyệt Minh Đế kia lập tức lộ ra vẻ tức giận,nhưng sự thật thắng hùng biện. Vừa rồi Chu Hằng cùng hắn đọ sức ngang tay chính là phát sinh trước mắt bao người, hắn cho dù lưỡi nở hoa sen cũng không cãi được!

- Đi chết! Hắn thẹn quá thành giận, lại phát động công kích mãnh liệt hướng Chu Hằng.

Chu Hằng lại không cùng hắn cứng đối cứng nữa. Nguyệt Minh Đế 6 vầng trăng dù sao cũng là Nguyệt Minh Đế 6 vầng trăng, lực lượng hơn xa hắn. Một đòn vừa rồi chấn cho hắn đến hiện tại còn có chút khí huyết sôi trào, khó chịu vô cùng. Lại đi cứng đối cứng không phải là tự ăn đau khổ?

Hắn triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ ,thân hình du tẩu, dưới công kích của 10 Nguyệt Minh Đế nhàn nhã có dư.

Xoạt!

Hắn căn bản không có tâm tư đấu giằng dai với 10 Nguyệt Minh Đế, lắc mình một cái đã xuất hiện ở trước người Phó Văn Bác, hắc kiếm đâm nhanh. Hắn muốn giết một Nguyệt Minh Đế trước!

- Ngươi dám! 10 Nguyệt Minh Đế của Phó gia đều vừa kinh vừa vội. Lúc này Phó Văn Bác chính là lúc suy yếu nhất, chiến lực khả năng đã rơi xuống đến Nguyệt Minh Hoàng. Bọn họ nhao nhao lao ra, nhưng linh lực quỷ vật cũng không phải là ăn chay, đồng loạt quỷ khiếu liên tục,hướng về phía bọn họ quấn quanh mà đi, ngăn cản bước chân bọn họ về cứu.

Chu Hằng mặt đầy vẻ sát phạt, hắc kiếm bay múa, một kiếm tập sát!

- Tiểu tử, lão phu liều mạng với ngươi! Phó Văn Bác rống giận một tiếng, quần áo toàn thân dường như bơm hơi kịch liệt bành trướng, toàn thân có từng luồng lực lượng đáng sợ lưu chuyển.

- Hắn muốn tự bạo!

Mọi người vây xem đều kêu lên,ai cũng sợ tới mức nhao nhao lùi lại. Nếu tu giả tự bạo, tương đương đem tu vi cả đời trong nháy mắt phóng ra, lực sát thương vô cùng khủng bố.

Cái này tương đương với Lăng Thiên Cửu Thức, chỉ có điều Chu Hằng dùng một lần liền toàn thân vô lực,mà những người khác dùng thì hình thần đều diệt!

Một gã Nguyệt Minh Đế 2 vầng trăng tự bạo tuyệt đối khủng bố!

Phó Văn Bác thật sự muốn tự bạo?

Làm sao có thể, không có ai lại cảm thấy mình sống đủ rồi! Phó Văn Bác đây là đang dọa Chu Hằng, sau khi bức lui hắn tự nhiên sẽ giải trừ tự bạo. Đương nhiên, nếu là bị ép lên đến đường cùng hắn cũng chỉ có thể tự bạo để kéo Chu Hằng xuống nước.

- Không phải do ngươi! Chu Hằng chân đạp Tấn Vân Lưu Quang Bộ, đem môn thân pháp này triển khai đến mức tận cùng. Trong nháy mắt liền tới trước người Phó Văn Bác, hắc kiếm chém ra. Phập một cái đầu người bay lên, một vòi máu nóng bắn ra!

Phó Văn Bác chết!