Chu Hằng không cho bất luận kẻ nào mặt mũi, đến cảnh giới như hắn đã không cần cấp mặt mũi bất luận kẻ nào.
Triệu Đoạt Thiên là chủ nhân Triệu gia, hắn không thể trốn tránh trách nhiệm, bởi vậy hắn theo Triệu gia cùng đi Long Hà đại lục, Triệu gia chỉ có một cái nửa bước tiên nhân là hắn, đi đến một địa phương hoàn toàn xa lạ tuyệt không thể thiếu hắn quan tâm.
Cùng hắn cùng đi , trừ bỏ tất cả tộc nhân Triệu gia ra, còn có cha mẹ Chu Hằng.
Dựa theo bổn ý Chu Hằng, hắn muốn cho cha mẹ đi theo chính mình, đợi cho hắn đoạt được Tinh Hạch phá hư thành tiên, có thể mang theo cha mẹ đi đúng chỗ, trực tiếp tiến vào Tiên giới! Nhưng vợ chồng Chu Định Hải lại kiên trì muốn cùng Triệu gia, để cho Chu Hằng nói toạc mồm mép đêu vô dung.
Chu Hằng cũng không có khả năng bắt buộc bọn họ, đành phải mặc cho bọn hắn rời đi, Tiên giới cũng không biết là địa phương như thế nào, nói không chừng nguy cơ từng bước, so với Phàm giới càng tàn khốc hơn?
Hoặc là chờ hắn ở Tiên giới có chỗ đứng rồi lại trở lại Phàm giới đón dẫn hai vị lão nhân gia đi, Long Hà đại lục phải có Giới Môn tồn tại, không giống Huyền Càn Tinh bị làm đi làm lại thê thảm.
An Nhược Trần Lâm Kiếm Trần đồng dạng làm ra lựa chọn giống nhau, không chen ở bên cạnh Chu Hằng giúp vui. Vương Hà thật ra muốn cùng Chu Hằng , lại bị Hách Liên Đông ngạnh sinh túm đi.
Hách Liên Đông cũng mới chạy đến không lâu, đối Con rể Chu Hằng càng ngày càng vừa lòng, mà sau khi nhìn thấy Vương Hà hắn lại thập phần hưng phấn, lúc này tỏ vẻ muốn thay thế Chu Hằng dạy đồ đệ.
Chu Hằng hỏi qua mới biết, huyết mạch Hách Liên gia quả thật 10 phần tương tự với Tiểu Ăn Tạp, tuy nhiên huyết mạch Tiểu Ăn Tạp hiển nhiên càng thêm thuần hậu, bởi vậy khiến Hách Liên Đông thập phần động tâm, muốn dạy dỗ thật tốt.
Tang Thanh Sơn đã theo Tang gia đến, hai người gặp mặt tự nhiên không thể thiếu một phen náo nhiệt, Tang Thanh Sơn rốt cục đi vào Kết Thai Cảnh, chỉ là hắn đã sớm nghe nói chiến tích Chu Hằng đánh chém hai đại Thiên Tôn ngạo nhân, chút thành tích kia sao dám lấy ra khoe?
Một đại gia tộc tiếp một đại gia tộc, một thế lực lớn tiếp một thế lực lớn. Ở trước đại lục băng diệt uy hiếp, không có bất cứ người nào có thể may mắn thoát khỏi, tự nhiên mỗi người đều muốn rời khỏi cái địa phương quỷ quái này.
Khiến Chu Hằng vui mừng là, Hồng Thiên Phong cũng đến, mang theo người nhà của hắn.
Đây là hắn cố ý nhắc nhở Thiên Bảo Các, đồng dạng còn để Thiên Bảo Các dẫn theo toàn bộ người Hắc Thủy Điện lại đây, hắn cũng không phải một người quên chuyện cũ. Đương nhiên còn có Thượng Thiên Võ Các, tuy nhiên thực lực cái võ đạo Thánh địa này cường đại, căn bản không cần Thiên Bảo Các đi sắp xếp.
Liên tục có người rời khỏi Huyền Càn Tinh, nhưng đối với dân cư toàn bộ Huyền Càn Tinh mà nói, số lượng này lại bé nhỏ không đáng kể.
Nhà quyền thế Thiên Yêu Đế triều, Dạ Ma Đế triều cũng đến, vị Thiên Yêu tộc Thiên Tôn kia đối với Chu Hằng hiện giờ càng thêm tán thưởng. Cho rằng Chu Hằng rất có phong phạm Vạn Cổ Đại Đế!
Sau đó, Hải tộc cũng đến, đồng dạng mang đến từng bó lớn linh thạch thượng phẩm, Ngao Không Sơn chỉ tới kịp gặp mặt cùng Chu Hằng một lần rồi chảy nước mũi bị đưa đi Long Hà đại lục.
Vị Hoàng đế Hải tộc Ngao Quảng Long cũng không lưu lại, là Thiên Tôn thứ nhất rời đi Huyền Càn Tinh.
Sau khi Tinh Môn mở ra từ lần đầu tiên không có đình chỉ vận chuyển. Không ngừng cuồn cuộn đưa một đám lại một đám người đi tới Long Hà đại lục. Vô tình, nửa năm qua, toàn bộ môi trường Huyền Càn Tinh cũng biến thành càng ngày càng cuồng bạo, khoảng cách hoàn toàn phá diệt gần trong gang tấc.
Linh thạch thượng phẩm hữu hạn, không có linh thạch thượng phẩm thì không thể khởi động Tinh Môn, Chu Hằng thậm chí cống hiến toàn bộ linh thạch thượng phẩm trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp ra ngoài, nhưng đối với hoàn cảnh hiện giờ mà nói lại như muối bỏ biển, căn bản không được tác dụng gì.
Đối với chuyện này, Chu Hằng cũng không có cách nào, hắn không phải Thánh nhân. Gánh vác không được trách nhiệm lớn như vậy.
- Chu tiểu tử, Tinh Hạch sắp xuất thế, đến lúc đó ngươi đối mặt với chủ nhân bốn đại tử địa, có mấy phần nắm chắc? Con lừa đen khó được nghiêm chỉnh một hồi. Dùng giọng điệu nghiêm túc nói.
- Ngươi bảo ta cũng dùng Tinh Môn rời đi sao? Chu Hằng hỏi lại.
- Nhẫn nhất thời cũng không sao! Con lừa đen lớn tiếng: - Ngươi thiên tư trác tuyệt, không có Tinh Hạch cũng không phải không có hy vọng thành tựu Chân Tiên, không cần thiết đánh bừa cùng chủ nhân bốn đại tử địa! .
Chu Hằng im lặng không nói gì, nhưng trong ánh mắt lại bốc cháy lên chiến ý hừng hực.
- Năm đó Vạn Cổ Đại Đế cũng chưa thể trấn áp bọn họ! Con lừa đen tiếp tục khuyên - Bổn tọa thừa nhận, tư chất của ngươi còn ở trên Vạn Cổ Đại Đế, nhưng ngươi bây giờ còn chưa tiến vào Hóa Thần Cảnh, chống lại bốn lão quái vật kia hoàn toàn không có phần thắng! .
Chu Hằng lại lắc lắc đầu, nói: - Con lừa, ngươi còn không biết thực lực chân chính của ta.
Con lừa đen chỉ biết là hắn rất cường đại, nhất là lực phòng ngự, nhưng cũng không biết thể chất của hắn đã đạt đến trình độ pháp khí Hóa Thần Cảnh, dù là Chuẩn Tiên hai kiếp cũng không thể đánh thương hắn với lực lượng thuần túy!
Mấu chốt chính là, chủ nhân bốn đại tử địa nghiêm chỉnh mà nói cũng không thể xem như Hóa Thần Cảnh, thời gian duy trì ở trạng thái mạnh nhất chắc chắn sẽ không dài!
- Hơn nữa, ta cũng cần tiến hành chiến đấu mới có thể nhận được đầy đủ áp lực, nhân cơ hội đột phá Hóa Thần Cảnh! Chu Hằng còn nói thêm.
- Chu tiểu tử, bổn tọa cảm thấy ngươi đang chơi với lửa! Con lừa đen ngừng một chút - Dù ngươi có thể tiến vào Hóa Thần Cảnh, nhưng vừa mới đột phá sao có thể so sánh cùng bốn lão quái vật kia? Đến lúc đó Huyền Càn đại lục hỏng mất, ngươi làm sao bây giờ? .
Cho dù là Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh thì thế nào, ở trong vũ trụ tối tăm bát ngát còn không phải chỉ có chờ chết?
Chu Hằng cũng hiểu được điểm ấy, bởi vậy nếu hắn lưu lại tham dự tranh đoạt Tinh Hạch nhất định phải thành công! Nếu không, cũng chỉ có thể hao hết thọ nguyên ở trong tinh không lạnh như băng!
Vũ trụ mịt mờ khô kiệt, không có một tia linh lực, tự nhiên không có khả năng tồn tại khả năng tiến thêm một bước, bay lơ lửng ở trong đó chỉ có chờ chết.
Nhưng hắn nhất định phải đọ sức đánh một trận, không chỉ là vì mình, còn vì muốn ngăn cản bốn lão quái vật kia!
Ở phía trước đại lục hủy diệt tháo Tinh Môn ra, nói không chừng còn có thể vận chuyển bình thường, cho mình một đường lui!
- Ngày mai ngươi và các nàng Hoặc Thiên cùng nhau rời đi! Chu Hằng quyết tâm đã định, nhưng hắn không thể để cho các nàng Ứng Mộng Phạm, Phong Liên Tình bồi tiếp chính mình mạo hiểm lớn như vậy. Trước kia không có cách nào, hiện tại đã có Tinh Môn, vậy hắn tự nhiên phải làm ra an bài khác.
- Phi, đây chính là tiên duyên a, bổn tọa làm sao có thể buông bỏ! Con lừa đen lập tức chửi thề.
- Ngươi thật không muốn sống nữa? .
- Không phải có tiểu tử ngươi ở phía trước sao? Bổn tọa liều mạng, thật phải xong đời. Bổn tọa cũng sống lâu hơn ngươi nhiều năm, không thua thiệt! Nếu tiểu tử ngươi mạng lớn phúc lớn, cướp được tiên duyên, bổn tọa chẳng phải cũng có thể thơm lây! .
Nói đến cùng, đầu con lừa đê tiện này vẫn lòng tham vô đáy!
Chu Hằng không nói gì, hắn đi gặp chư nữ Ứng Mộng Phạm, An Ngọc Mị, nếu muốn muốn thuyết phục các nàng xuyên qua Tinh Môn rời đi. Nhưng các nàng lại không có một ai đáp ứng, đều nói nếu mất đi Chu Hằng, như vậy các nàng còn sống cũng không có ý tứ.
Đương nhiên, cũng không phải mọi người đều thật tâm, tỷ như Lan Phi cùng Nam Cung Nguyệt Dung, các nàng đã lên thuyền giặc. Lúc này nếu nói chẳng phải sẽ bị những người khác mắng chết?
Hơn nữa, Chu Hằng chuyên sáng tạo kỳ tích, nói không chừng có thể đoạt được tiên duyên?
Chu Hằng thành tiên, các nàng cũng có thể đi theo gà chó lên trời!
Đây là đang mạo hiểm, nhưng đồng dạng cũng là một cái kỳ ngộ.
Bây giờ việc có thể làm đều đã làm, còn dư lại chính là chờ Tinh Hạch hoàn toàn thành hình, cũng chính là Huyền Càn Tinh tận thế.
Đây thật ra là một cái bi kịch. Tinh Hạch có thể cho Hóa Thần Cảnh Thiên Tôn đi ra một bước cuối cùng, phi thăng thành tiên, nhưng giá phải trả lại là tất cả sinh linh một cái tinh cầu diệt sạch.
Hơn nữa, không cách nào tránh khỏi!
Lại nửa tháng sau, Chu Hằng tắm ánh mặt trời ở đỉnh núi, thể ngộ nhân sinh triết lý, để cầu sớm ngày bước ra một bước cuối cùng, nếu hắn có thể có được tu vi Hóa Thần Cảnh có thể hoàn toàn không sợ chủ nhân bốn đại tử địa.
- Bẩm đại nhân. Có khách cầu kiến! .
Chu Hằng tọa trấn như thế, tự nhiên sẽ có thế lực lấy lòng hắn, an bài cho hắn rất nhiều người hầu, thậm chí rất nhiều vẫn là con cháu ưu tú trong gia tộc, nữ có nam có. Nam hy vọng có thể giống Tang Thanh Sơn kết làm giao tình với Chu Hằng, mà nữ hy vọng bị Chu Hằng chọn trúng, từ nay về sau chim sẻ thay đổi phượng hoàng.
- Nga. Là ai? Chu Hằng cũng không quay đầu lại hỏi.
- Hắn tự xưng là cố nhân của đại nhân, họ Phương, Phương Hà Thanh! Người hầu nghiêm nghị nói.
Phương Hà Thanh?
Thật đúng là cố nhân.
Lần đầu tiên Chu Hằng gặp được Phương Hà Thanh, là bởi vì phụng lệnh Hàn Thương Quốc chủ. Tiến đến nghĩ cách cứu viện công tử ăn chơi Lưu Duyệt của Lưu gia, nếu không phải thực lực Chu Hằng cường đại, cứu binh bọn họ phái đi cũng bị một lưới bắt hết.
Lần thứ hai là bởi vì phát hiện một tòa quặng mỏ linh thạch, bốn tiểu quốc vì thế triển khai tranh đoạt, Phương Hà Thanh mang theo muội muội cùng nhau trình diện.
Người này là một trí giả, chỉ là tầm quan trọng vũ lực thế giới này vượt qua xa trí mưu, kế hoạch kín đáo hơn nữa gặp được thực lực tuyệt đối vẫn chỉ có nước không chịu nổi một kích.
Chu Hằng không khỏi có vài phần hứng thú, nói: - Mời hắn đến đây đi! .
- Vâng, đại nhân! Người hầu xoay người rời đi, không bao lâu, nghe được 2 tiếng bước chân vang lên, người đã dẫn tới.
- Chu huynh! Phương Hà Thanh ôm quyền ở phía sau hắn, giọng nói không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Chu Hằng mặt không đổi sắc, nói: - Phương Hà Thanh, lá gan ngươi không nhỏ! .
Giữa các võ giả nặng nhất thực lực, Phương Hà Thanh tiến cảnh không tính là chậm, nhưng tu vi Ích Địa Cảnh so sánh cùng Chu Hằng kém bao nhiêu? Hắn cũng không phải không biết địa vị Chu Hằng bây giờ như thế nào, từ Chu huynh cũng không thể kêu bậy.
- Ta tin tưởng, Chu huynh cũng không phải một người bảo thủ không chịu thay đổi, nếu ta xưng Chu huynh một tiếng tiền bối hoặc đại nhân, nói vậy mới có thể chọc cho Chu huynh mất hứng đi? Phương Hà Thanh mỉm cười, trên mặt tràn đầy biểu tình tự tin.
Chu Hằng đứng lên xoay người, cười cười đối với Phương Hà Thanh, hắn và Phương Hà Thanh chưa nói tới ân oán, tương phản còn thưởng thức nhau, đáng tiếc sau khi hai người xa cách lần thứ hai, sự chênh lệch giữa bọn họ cũng càng ngày càng lớn, cho tới bây giờ đã một cái ở thiên, một cái trên mặt đất.
- Phương huynh, mời ngồi! Chu Hằng chỉ chỉ bên trên một tảng đá, đợi cho Phương Hà Thanh ngồi xuống, hắn nói - Phương huynh tìm ta, là vì chuyện gì? .
- Ta cần hai cái danh ngạch, danh ngạch đi tới Long Hà đại lục! Phương Hà Thanh giơ 2 ngón tay lên.
- Nga, Phương huynh dựa vào cái gì cho rằng ta đáp ứng ngươi? .
- Ta có thể dùng nơi hạ lạc của Ứng Thừa Ân để trao đổi! Phương Hà Thanh mỉm cười, dường như đang nắm giữ hết thảy.
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -