Chu Hằng cùng con lừa đen tìm khắp vùng núi, một vòng lại một vòng.
Cũng không phải chỉ có hai người bọn họ mới nghĩ muốn tới nơi này điều tra, một người một lừa sau khi đi nửa vòng, còn gặp một số người khác, tự nhiên đều là cấp bậc ít nhất nửa bước tiên nhân, nhưng sau khi nhìn thấy Chu Hằng, ai cũng quay đầu bỏ chạy.
Vị chủ này ngay cả Thiên Tôn đều có thể đánh chém!
Bọn họ không phải không muốn kéo quan hệ với vị cường giả này, có thể leo lên cây to tự nhiên là tốt. Nhưng, Chu Hằng vừa mới làm thịt Thành Thượng Thần, vị kia chính là con ruột Độc của chủ nhân Miểu Chi Hải à, lúc này ai có quan hệ với Chu Hằng, không phải muốn trở thành tử địch với Độc Miểu Thiên Tôn sao?
Từ tình huống trước mắt mà xem, hiển nhiên Chu Hằng kém xa vị chủ tử địa kia, ai dám làm quỷ chết oan đây?
Tìm một vòng lại một vòng, đều không phát hiện gì, khiến con lừa đen mất đi vẻ phấn chân, mất đi hứng thú tiếp tục lục lọi.
- Chu tiểu tử, thủ đoạn của Đại Đế cũng không phải chúng ta có khả năng động vào được, nếu như hắn không muốn cho chúng ta phát hiện, chúng ta tìm nữa thì cũng uống phí. Con lừa đen nói.
Chu Hằng nhíu mày, nói: - Chuẩn Tiên hai kiếp tuy rằng cường đại, nhưng cũng không thể có chênh lệch lớn như vậy, tiếp tục cẩn thận tìm đi, nhất định sẽ có phát hiện!
- Muốn tìm thì ngươi tự đi mà tìm, bổn tọa lười động rồi! Con lừa đen tìm một nơi nằm xuống, vùi đầu vào trong chân, mông thì nhổng lên cao, rõ ràng không muốn đi tiếp.
Chu Hằng một tay ôm cổ con lừa này, kéo nó bước đi. Con lừa này lúc này nhàn hạ, nhưng nếu như có chỗ tốt thì khẳng định nó sẽ nhảy ra đầu tiên, mặt không đỏ, tim không loạn.
- Chu tiểu tử, ngươi đến tột cùng muốn tìm cái gì? Bản thân ngươi tương đương một kiện pháp khí Hóa Thần Cảnh, trong tay lại có vài món Tiên khí, nhìn chằm chằm vào di tàng của Đại Đế để làm chi? Con lừa đen không kìm nổi hỏi.
- Nếu như ta nói, chỉ muốn biết Vạn Cổ Đại Đế đã thành tiên hay là đã chết rồi, ngươi tin không? Chu Hằng hồi đáp.
Con lừa đen lại trầm mặc, qua một hồi lâu mới nói: - Nếu có thể biết tin tức Huyền Tôn thành tiên, bổn tọa cũng nguyện ý trả bất kỳ bảo vật nào làm cái giá!
- Sau đó ngươi sẽ tiếp tục thu trở lại? Chu Hằng trêu nói.
Con lừa đen bị chọc trúng chỗ đau, lập tức thẹn quá hóa giận nói: - Bổn tọa là loại lừa vậy sao?
- Ngươi vốn là vậy mà!
Chu Hằng không chút lưu tình nói.
- Hắc hắc hắc! Con lừa đen lại cười giảo hoạt.
Một người một lừa cẩn thận tìm kiếm, không hời hợt giống lúc trước, mà lật từng tấc đất lên tìm tòi, suốt bảy ngày sau, rốt cục cũng để cho Chu Hằng tìm được một nơi khác thường.
Đây là một đống loạn thạch, nhìn qua không tầm thường chút nào. Trực tiếp nhìn qua là không ngoảnh lại. Nhưng như vậy mới khiến Chu Hằng chú ý, bởi vì ba lượt hắn đi qua nơi này, lại không ngờ không nhớ kỹ có chỗ này.
Hiển nhiên không được bình thường!
- Thuật che mắt do Đại Đế bố trí! Con lừa đen gật gật đầu nói.
- Ngươi có thể phá giải hay không? Chu Hằng quay đầu hỏi: - Không được, thì dùng lực phá đi! Hắn ngược rất muốn kích thích cấm chế này hơn nữa, để thôi động hắn bước ra bước cuối cùng tiến vào Hóa Thần Cảnh.
- Đừng ồn. Không thấy bổn tọa đang vội sao? Con lừa đen lẩm bẩm nói, không biết đang lẩm bẩm cái gì.
Con lừa đê tiện này quẹo trái nhìn phải một cái, thỉnh thoảng lại sờ sờ một tảng đá lớn một cái, qua một hồi lâu nó nói:
- May màtrận pháp này chỉ có tác dụng chướng mắt. Sau khi bị phát hiện cũng rất dễ dàng phá giải!
Chu Hằng không khỏi thất vọng, hắn rất hy vọng đây là một trận pháp cường đại, để cho hắn nhất thiết phải sử toàn lực kháng cự.
Tốt nhất là mạnh tới mức nguy hiểm tới tính mạng hắn, như vậy dưới áp lực to lớn hắn bước ra một bước cuối cùng sẽ nhanh hơn.
- Mở ra cho Lư đại gia! Con lừa đen lắc qua lắc lại một hồi, đột nhiên hét lớn một tiếng, oanh, đống loạn thạch lập tức ầm ầm sụp xuống, hiện ra một cái sơn động sâu tối. Con lừa đen này sửng sốt một hồi sau đó vô cùng đắc ý cười ha hả:
- Bổn tọa quả nhiên là đệ nhất thiên hạ, ngay cả trận pháp của Đại Đế cũng bị bổn tọa phá giải không tốn sức!
Nó càng cười càng cuồng, đột nhiên trọng tâm hoàn toàn biến mất, oanh một cái, ngã lăn xuống đất.
Nhưng vừa mới ngã sấp xuống, con lừa đê tiện này liền bò dậy, miệng kêu: - Bảo bối, bổn tọa đến đây! Nó chạy ùa vào trong sơn động.
- Con lừa, ngươi muốn chết sao? Chu Hằng đưa tay tóm lấy nó: - Di phủ của Đại Đế, ngươi cũng dám xông loạn?
- Đúng đúng đúng, ngươi xung phong! Con lừa đen lập tức sợ không thôi, vội vàng trốn phía sau Chu Hằng. Chu Hằng không khỏi đen mặt. Con lừa này cũng quá đê tiện đi.
- Nhìn bổn tọa như vậy làm gì, thứ nhất, ngươi da dày thịt thô, có thể chống lại bị đánh, thứ hai, ngươi lại là hậu duệ của Đại Đế, không nhìn mặt tăng thì phải nể mặt phật, khẳng định sẽ hạ thủ lưu tình với ngươi, ngươi cứ yên tâm xông về trước đi! Nếu không hay, bổn tọa cũng sẽ nhặt xác cho ngươi, sẽ không để cho ngươi chết tha hương đâu! Con lừa đen mê sảng nói.
- Có đôi khi, ta thật muốn thay trời hành đạo, làm thịt con lừa đê tiện ngươi! Chu Hằng thở dài.
- Phi, bổn tọa chính là điềm lành thiên địa, bất kỳ người nào bất kính với bổn tọa đều là khinh nhờn thiên địa, cái tội danh này ngươi đánh nổi sao? Con lừa đen khoác lác nói.
Chu Hằng đi trước, sơn động này tuy rằng khá u ám, nhưng ở trong mắt hắn lại không có chỗ nào không chi tiết: - Con lừa, ngươi rốt cuộc là giống gì? Ta nghe nói tiên nhân có thể chuyển thế đoạt phách sống lại, ngươi không phải là tiên nhân đầu thai sai chứ?
- Cút, bổn tọa chính là bổn tọa, khinh thường làm người à! Con lừa đen cả giận nói.
- Cũng khó cho ngươi, thân lừa dài, đã lại có một trái tim người! Người ta là yêu thú, ngươi đây là yêu nhân!
- Ngươi mới là yêu nhân, tất cả các ngươi đều là yêu nhân!
- Nếu ngại cái tên yêu nhân khó nghe thì có thể gọi là nhân yêu a, hả, dễ học, rõ ràng, tên này không tồi!
- Không tồi em gái ngươi, ngươi dám lặp lại lần nữa, bổn tọa sẽ trở mặt với ngươi!
- Lặp lại cái gì lần nữa?
- Gay... Chu tiểu tử, ngươi dám đùa giỡn bổn tọa, xem Lư đại gia không cắn cho ngươi mông nở hoa, be be be be...
- Dừng lại một chút, đừng ồn!
Chu Hằng đưa tay bị mõm con lừa.
- Phi, hôm nay bổn tọa phải liều mạng cùng ngươi cá chết rách lưới! Con lừa đen tỏ vẻ uy vũ không khuất phục, phú quý không cần.
- Bảo vật! Chu Hằng lớn tiếng kêu lên.
- A, ở đâu! Ở đâu! Con lừa đen lập tức nhảy dựng lên, vừa quay người ra chỗ khác, hai mắt lại đỏ lên. Nó xoay nửa vòng, hai mắt lập tức dừng ở một tòa thần đàn lớn nói: - Thực sự có bảo bối a!
Con lừa đen lập tức vội vã chạy qua.
Đây là một tòa thần đàn phong cách cổ xưa, hình tam giác, giữa có một cây xà hình trụ, cũng không biết là dùng tài liệu gì chế thành, tản phát ra ánh tinh tú mờ nhạt.
- Bảo bối, bổn tọa đến đây! Con lừa đen phóng tới, cả người vắt lên xà ngang rũ xuống, đuôi lừa vẫy vẫy. Nó dùng sức muốn tháo cây xà này ra, nhưng mà mặc cho nó vận chuyển lực lượng như thế nào, cây cột này không hề nhúc nhích.
- Chu tiểu tử, nhanh lên hỗ trợ đi! Nó hét lớn.
Chu Hằng lại một tay kéo con lừa này xuống, giọng nghiêm túc nói: - Món bảo vật này tuyệt không cho phép ngươi tham ô, bởi vì đây là... Tinh Môn!
- Gì, Tinh Môn? Con lừa đen trợn tròn mắt.
- Đây chính là Tinh Môn! Chu Hằng gật gật đầu, giọng điệu từ hoài nghi đến tin tưởng, trước hắn từng nghe Cổ Viêm kể tỉ mỉ bộ dạng Tinh Môn và Giới Môn, trước kia chỉ là có một khái niệm mà thôi, nhưng hai tay vuốt lên thần đần, lương trụ, hắn liền xác định là nó, không thể nghi ngờ.
- Tinh Môn a, trời.
Con lừa đen lập tức không còn hứng thú, xoay người lắc mông đi vòng vòng, nguyền rủa vị Đại Đế kia sinh con không có lỗ đít.
Chu Hằng lại mừng rỡ, muốn tránh thoát đại kiếp nạn của Huyền Càn Tinh thì chỉ có hai phương pháp, một là phá hư thành tiên, trực tiếp mang theo thân nhân bằng hữu của hắn cùng đi tới Tiên giới, đây là nhất lao vĩnh dật (làm một mẻ, khoẻ suốt đời), nhưng khuyết điểm là không có cách nào mang theo quá nhiều người.
Thứ hai là thông qua Tinh Môn đi tới tinh cầu khác, tuy rằng vẫn là Phàm giới, nhưng ít ra tránh khỏi tinh cầu hủy diệt loại đại tai nạn tuyệt không thể kháng cự nổi này, hơn nữa Tinh Môn có thể truyền tống người đi tuyệt đối hơn xa Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.
Mà thời điểm nhìn thấy Tinh Môn này, Chu Hằng cũng có thể xác định Vạn Cổ Đại Đế tuyệt không chết ở Huyền Càn Tinh, mà là chạy tới tinh cầu khác, cũng gia tăng khả năng thành tiên của vị Vạn Cổ Đại Đế này.
Tòa Tinh Môn này chính là tận cùng của sơn động, ngoài ra nơi này là một mảnh trống trơn, cũng không để lại mấy vạn, mấy triệu linh thạch thượng phẩm để cho Chu Hằng dùng khởi động Tinh Môn.
- Con lừa, chúng ta lập tức trở về! Chu Hằng nói.
- Được... Cao hứng hụt một hồi, con lừa đen vẻ mặt rầu rĩ, hữu khí vô lực đáp.
Chu Hằng kéo nó ra sơn động, dùng đại năng lực của bản thân phong chế sơn động, cho người tiến vào phá hủy Tinh Môn. Hắn triển khai thân pháp, dùng tốc độ nhanh nhất chạy về Triệu gia Lãng Nguyệt Quốc.
Nhìn thấy hắn trở về, người trấn thủ Triệu gia đều thở phào, dù sao trong số người đi tới Thất Lộc Sơn lần này có tồn tại Thiên Tôn! Thiên Tôn a, từ xưa đến nay chính là tồn tại mạnh nhất, ai có thể không kính sợ trong lòng chứ?
Bọn họ dù có tin tưởng Chu Hằng yêu nghiệt hơn nữa cũng không hiệu quả, chỉ có thấy hắn bình an trở về, mới an tâm được.
Chu Hằng cùng chúng nữ hội hộp, lập tức nói đến chuyện Tinh Môn, Triệu Đoạt Thiên đã quyết định, tất cả người Triệu gia lập tức xuất phát, đi tới Thất Lộc Sơn, tiến hành cấp bậc truyền tống tinh hà!
Tuy rằng không biết Vạn Cổ Đại Đế xây tòa Tinh Môn này tới nơi nào, nhưng Huyền Càn Tinh băng diệt là không thể tránh khỏi, mà Cửu Huyền Thí Luyện Tháp của Chu Hằng chứa người có hạn, tiến về tinh hà là lựa chọn duy nhất của bọn họ.
Kế tiếp, Chu Hằng lại đi Thiên Bảo Các một chuyến.
Tuy rằng vì chuyện của Hoặc Thiên, hắn đã không còn hảo cảm với Thiên Bảo Các nữa, nhưng không thể phủ nhận thế lực này là mạnh nhất đại lục, nên muốn đem tin tức thông báo ra ngoài đâu tiên, không ai nhanh hơn Thiên Bảo Các.
Hắn phải tận khả năng đem chuyện Tinh Môn truyền khắp toàn bộ thiên hạ, để người ta có cơ hội thoát khỏi tinh cầu này.
Sau đó, hắn còn phải đi Đông Linh Tiên Trì một chuyến. Bởi vì Cổ Viêm từng nói qua, muốn khởi động Tinh Môn cần lực lượng cấp bậc Thiên Tôn, mặc dù thể chất hắn là cấp bậc Thiên Tôn nhưng mà không biết có dựa vào được không, hiện tại đã không còn thời gian cho hắn lãng phí, bởi vậy mời Nguyệt Ảnh Thánh Nữ ra ngựa là lựa chọn tốt nhất. - - - - - oOo- - - - -